Sau Khi Ly Hôn Cùng Giản Tổng

Chương 67: Xả Giận

Thật ra mà nói Tô Tân và Bạch Thiến Ngữ mới chỉ gặp nhau một vài lần, hai người cũng không quen nhau.

Ba năm theo đuổi Giản Diệc Thận, cô đã tham gia một số buổi tụ tập bạn bè của Giản Diệc Thận, lúc ấy Bạch Thiến Ngữ ở trước mặt Giản Diệc Thận vẫn bình thường, nhưng sau lưng lại âm thầm chèn ép, còn lôi kéo vài người khác cùng tham gia.

Giác quan thứ sáu của phụ nữ rất vi diệu, có thể dễ dàng phát hiện ra tâm tư của đối phương,  những sự việc sau này cũng chứng minh rằng giác quan thứ sáu của cô không sai, Bạch Thiến Ngữ thật sự có tâm tư không đúng với Giản Diệc Thận, thậm chí còn âm thầm thiết sáo muốn thay thế vào.

“Ra là cô ” Bạch Thiến Ngữ cũng thấy rõ Tô Tân, sửng sốt một chút, âm thanh đột nhiên trở nên sắc bén “Tô Tân, có phải cô cố ý muốn cướp giờ hẹn của tôi hay không?”

Tiểu Lưu vội vàng nghênh đón, cười làm lành: “Chị Bạch, chị hiểu lầm rồi, chị Tô mới tới, em chỉ muốn đón thêm vài khách hàng để có chút phí thủ công, hiện tại đã xong rồi, chúng ta đi qua phòng khác đi.”

Bạch Thiến Ngữ lập tức hất tay Tiểu Lưu ra, sắc mặt u ám: “Cô tránh xa tôi một chút, khoản tiền tính trước hôm qua tôi thanh toán tôi sẽ yêu cầu hoàn tiền.”

“Chị Bạch... Em không phải không tới ” tiểu Lưu lo lắng “Đều do em không tốt, lần này em sẽ giùm sản phẩm cao cấp hơn. Chị đừng tức giận...”

“Bạch Thiến Ngữ, cô không cần phải trút giận trên người làm công ” Tô Tân thản nhiên nói “Làm vậy chỉ khiến cô giống kẻ thất bại.”

“Thất bại?” Bạch Thiến Ngữ nhìn chằm chằm cô, hận ý trong lòng lập tức dâng trào.

Kể từ khi Giản Diệc Thận đưa ra tối hậu thư, cô ta phải cân nhắc những mặt lợi, mặt hại nếu rời khỏi dàn nhạc. Học được nhiều năm như vậy, cô ta vẫn luôn kiêu ngạo về năng lực của mình, chỉ là thiếu một chút may mắn nhất định tương lai sẽ trở thành một nghệ sĩ đàn cello lớn, bây giờ giấc mộng vàng này bỗng chốc tan thành mây khói

Sự nghiệp và tình yêu của cô ta đều bị hủy trong tay người phụ nữ tên Tô Tân này.

Nếu không có Tô Tân thì cô ta và Giản Diệc Thận đã sớm thành đôi, đến lúc đó cô ta chính là Giản phu nhân, cũng đã sớm có địa vị trong dàn nhạc, không cần phải ra nước ngoài làm việc vất vả ba năm, trở về lại rơi vào hoàn cảnh xuống lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng.

Hiện tại mặc dù Lữ Thành Chiêu là một trong những tài năng trẻ xuất sắc nhất An Châu nhưng trong lòng cô ta luôn có mấy phần trống rống, không có tự tin. Tên Lữ Thành Chiêu này là người không thể nhìn thấu, hỉ nộ vô thường, cô ta biết mình bị đối xử như một người phụ nữ bình thường hay đối tượng kết hôn; thứ hai cô ta có nghe về tình trạng hỗn loạn thuế vụ trong thời gian qua, cũng không biết có ảnh hưởng lớn đến Lữ Thành Chiêu hay không.

So với Giản Diệc Thận, Lữ Thành Chiêu vẫn kém hơn một chút về danh tiếng, thực lực và ngoại hình, dù sao vẫn là kém một đoạn, điều này càng khiến cô ta không cam tâm.

“Cô đắc ý cái gì? Đừng thấy Giản Diệc Thận hiện tại dỗ dành cô, chẳng qua vì ý nghĩ không chiếm được mới là thứ tốt nhất thôi, cho dù có tái hôn đi chăng nữa, không bao lâu sẽ lại chán cô, có thể ly hôn một lần thì cũng có lần hai, lần ba.” Bạch Thiến Ngữ cười lạnh một tiếng “Cô mới là người phụ nữ thất bại!”

“Ly hôn là thất bại sao? Tầm mắt của cô cũng quá thấp rồi. Bây giờ tôi đã ly hôn, nhưng trong tay có giải trí Tinh Hà, nắm giữ nhiều nhân vật nổi tiếng, sản xuất ra nhiều phim truyền hình, còn cô?” Tô Tân khinh miệt nhìn, chậm rãi hỏi “Cô chỉ có thể bám lấy Lữ Thành Chiêu, cầm tiền của hắn ta đi làm đẹp. Nếu so sánh, ai mới là người thất bại?”

Bạch Thiến Ngữ sững sờ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô còn có mặt mũi để nói! Là cô cướp Diệc Thận! Lúc trước rõ ràng là tôi thích Diệc Thận trước, tôi nghĩ hết biện pháp từng bước một tiếp cận cậu ấy, cùng cậu ấy làm bạn, lúc ấy rõ ràng Diệc Thận cũng thích tôi, chỉ cần đợi thêm một thời gian hai chúng tôi liền có thể nước chảy thành sông, là cô hết lần này tới lần khác không biết xấu hổ theo đuổi cậu ấy, còn ép hôn. Dưới gầm trời này đều là nam truy nữ, hết lần này tới lần khác lại có loại phụ nữ không biết điều như cô nữ truy nam, cuối cùng ly hôn cũng đáng đời!”

Tô Tân không nhịn được cười.

Người phụ nữ này, học âm nhạc cao nhã, nhưng lại có tư duy hàng thấp nhất.

“Bạch Thiến Ngữ, tôi rất thông cảm cho cô” Cô khinh miệt nói “Tôi theo đuổi Giản Diệc Thận bằng sự công bằng, không thẹn với lương tâm, yêu là yêu, tại sao lại phải bận tâm tới quan niệm xưa mà không được biểu đạt với đối phương? Hai chúng tôi có hôn nhân thất bại, cũng không phải do tôi thận trọng. Là cô không đủ dũng cảm, không dám thổ lộ tình cảm của mình, lại đem thất bại quy kết lên người tôi, kẻ thất bại mãi mãi tìm cái cơ trên thân người khác, người như vậy có bao nhiêu đáng buồn đáng hận đáng thương.”

Bạch Thiến Ngữ tức giận đến phát run, đưa tay về phía mặt cô: “Cô đang mắng ai đấy!”

Tô Tân nghiêng người, nhanh tay nắm lấy tay cô ta, dùng sức đẩy, khiến Bạch Thiến Ngữ lui về sau hai bước, té ngã xuống đất, đầu đập vào ván cửa, phát ra một tiếng “Đông”.

Ngoài cửa có vài người xem náo nhiệt, chỉ vào bọn họ nói nhỏ.

Người quản lý giả vờ tới khuyên can: “Ai u chị Bạch, có chuyện gì vậy? Đừng động thủ đánh người chứ.”

Bạch Thiến Ngữ vịn cửa đứng lên, tức hổn hển: “Rõ ràng là cô ta đẩy tôi, con mắt của mấy người bị mù sao?”

“Cái này... Tôi không thể trợn mắt nói dối được ” người quản lý khó xử nói “Chúng tôi đều được, rõ ràng là cô đánh chị Tô, phải không?”

Người xem náo nhiệt phía sau cười phá lên.

“Đúng a, động thủ đánh người trước còn bị trả đũa, thật là buồn cười.”

“Không có bản lãnh gì còn phách lối, quá mất mặt.”

“Người này trước đây chơi đàn violon, tôi có thấy ở đâu đó, đúng là nhìn người không thể nhìn qua vẻ bề ngoài.”

...

Bạch Thiến Ngữ chật vật không thôi.

Trung tâm làm đẹp này rất nổi tiếng, các phu nhân ở thành phố An châu đều đến đây làm đẹp, nói không chừng trong đám người này có mấy người sau này sẽ gặp lại, vậy sẽ rất mắt mặt.

Bạch Thiến Ngữ vội vàng xoay người né tránh, cố gắng làm dịu tình hình: “Các người còn có mở cửa không? Nhanh chân đi đến phòng thẩm mỹ đi ...”

“Không làm ” tiểu Lưu bỗng nhiên hét lớn “Tôi sẽ không phục vụ cho cô nữa, chị Tô, chúng ta tiếp tục, em giúp chị làm đạo nhập.”

“Tiểu Lưu nói đúng ” quản lý cửa hàng vừa rồi bị mắng, tức sôi ruột “Đi, chúng tôi sẽ trả lại tiền cho cô, cô có thể tìm các doanh nghiệp thông minh khác, loại người sinh ý như cô, chúng tôi không làm!”

Bạch Thiến Ngữ chật vật bước đi, phòng làm đẹp cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Chính Bạch Thiến Ngữ đụng vào, khiến cô xả được cơn giận, tâm tình Tô Tân cực kì thoải mái, kỹ thuật của tiểu Lưu cũng không tệ, đạo nhập sau cùng làm rất tận tâm, khi làm xong Tô Tân nhìn vào gương, đúng là mặt mày trắng sáng, làn da mềm như ngâm nước.

Lúc ký đơn, Tô Tân đã thanh toán tiền Bạch Thiến Ngữ trả lại, tiểu Lưu cảm kích không thôi, dọc đường đi liền tặng quà tặng và một bó hoa oải hương cho cô: “Chị Tô, vừa rồi cám ơn chị, cái này đặt ở tủ đầu giường, có thể ninh thần khu trùng, chúc chị có tâm tình tốt.”

Không biết hoa oải hương có tác dụng dễ ngủ hay không, mà mấy ngày nay Tô Tân đều ngủ rất ngon, giấc ngủ của cô lúc tốt lúc xấu, hiếm khi ngủ được một giấc yên ổn như vậy.   

Cuối tuần sắp tới rồi, thứ bảy cũng không cần dậy sớm đi làm, Tô Tân nằm trên giường mở điện thoại ra.

Điện thoại reo lên mấy lần, mở ra xem thì thấy trên Wechat có vài người chúc cô sinh nhật vui vẻ, Tô Hà gửi rất nhiều tin nhắn, nói là gửi cho cô một món quà sinh nhật, cô nhớ kiểm tra kỹ rồi nhận.

Tô Đình Doãn gọi điện thoại cho cô, hỏi cô tới núi Thượng An ăn cơm hay không, nếu tới sẽ kêu dì La chuẩn bị một con gà cho cô bồi bổ.

Tô Tân nhìn lịch trình, áy náy nói: “Cha, hôm nay công ty Centre Film tới tham quan công ty, có thể sẽ có hạng mục hợp tác tiếp theo, con phải đi cùng, còn không qua được, ngày mai sẽ bù đắp, đã lớn như vậy rồi, sinh nhật cũng không cần gióng trống khua chiêng, con tự mua một cái bánh gatô rồi tự ăn cũng được.”

Tô Đình Doãn có chút hậm hực: “Thứ bảy con hãy về, đám này người nước ngoài thật là phiền phức.”

Tô Tân không nhịn được cười. Trước kia Tô Đình Doãn còn ở Tinh Hà là người rất cuồng công việc, cuối tuần thường xuyên phải làm thêm giờ, về sau do thân thể Hà Uyển không tốt nên mới đem công việc chuyển giao cho Tô Hà.

“Tiểu Tân ” Tô Đình Doãn lại nghiêm túc nói “Đừng khiến bản thân bận rộn như vậy, một số việc cứ giao cho cấp dưới, trả tiền thì có thể làm, sao có thể để con bận rộn như vậy? Công ty không có trở ngại là được rồi, con còn có cuộc sống riêng, cùng bạn bè đi chơi, nói chuyện yêu đương gì đó, đúng, lần trước...”

“Cha, người cũng đừng quan tâm chuyện của con ” Tô Tân nũng nịu “Buổi tối nếu rảnh nhất định sẽ tổ chức sinh nhật thật tốt có được hay không?”

“Đứa nhỏ này...” Tô Đình Doãn bất đắc dĩ cúp máy.

Centre Film là công ty làm phim lâu năm ở Mỹ, mấy năm nay phát triển có chút trì trệ, sau khi giám đốc mới nhận chức, chuẩn bị một bước đột phá, mạnh mẽ phát triển ở các thị trường quốc gia khác, đây là thị trường mà họ quan tâm nhất.

Ngành công nghiệp điện ảnh ở Mỹ phát triển rất thành đạt, có nhiều năm kinh nghiệm để học tập, đặc biệt là công nghệ hậu kỳ và các hiệu ứng đặc biệt dẫn đầu thế giới. Các hiệu ứng đặc biệt trong « Ác Mộng » gần như đã được đàm phán với công ty S&S ở Mỹ, mà công ty S&S tạo nên uy danh « Cristo chi vương » chính là do Centre Film sản xuất, Tô Tân vừa vặn nắm chặt cơ hội để thỉnh giáo bọn họ một chút về hậu kỳ đặc chế đặc biệt.

Phó chủ tịch Smith là một người rất hoà ái, tóc bạc phơ và phong thái lịch thiệp, đã làm trong ngành này 30 năm, ăn nói lại rất hài hước, sản xuất ra hàng loạt phim thương nghiệp hot được coi là nguyên lão trong nghề này.

Tô Tân đã có một cuộc trò chuyện rất ăn ý với ông, song phương cũng đạt được thành cồn trong bước đầu hợp tác, trong tương lai khi các bộ phim của công ty vào thị trường khác, họ có thể làm đại lý và hợp tác hỗ trợ phân phối.

Tô Tân đã sẵn sàng phân phối « Ác Mộng » ra nước ngoài. Các bộ phim bom tấn ở Mỹ thường giành được nhiều danh hiệu phòng vé khác nhau ở Trung Quốc, các loại diễn sinh càng thịnh vượng hơn nữa. Tô Tân hi vọng, một ngày nào đó các bộ phim được sản xuất trong nước sẽ có vinh dự này.

Tiễn phái đoàn đến thăm cũng đã hơn bốn giờ chiều, thời gian không còn nhiều, tìm bạn bè chúc mừng sinh nhật cũng đã mụn. Tô Tân hào hứng đi đến siêu thị mua ít đồ ăn, định tự mình xuống bếp làm một bữa ăn ngon, coi như kỷ niệm sinh nhật hai mươi sáu tuổi.

Từ khi ly hôn, đã lâu rồi cô không xuống bếp, thứ nhất là bận công việc, thứ hai là cô không có tâm tình, hiện tại không biết tay nghề có còn tốt hay không.

Nhà bếp không được sử dụng trong một khoản thời gian dài, sạch sẽ đến mức không có một tia khói lửa, Tô Tân đem tất cả xoong nồi ra, sau đó rửa sạch và thái nhỏ rau củ, luống cuống tay chân một hồi mới tìm được cảm giác.

Sau khi rửa sạch khoai tây và trong nồi áp suất, khí trắng “xuy xuy” thoát ra từ những lỗ nhỏ, đọng lại trước mắt cô.

Tô Tân ngẩn ngơ một hồi, nhớ lại sinh nhật năm ngoái.

Vào một ngày hỗn loạn, Tô Hà mất tích, bê bối công ty, có nguy cơ phá sản... và nồi canh gà khoai mỡ được cô cẩn thận hầm kỹ không đợi nếm thử, cuối cùng cũng vào thùng rác.

Hơn một năm qua, những ký ức buồn được cô dằn xuống đáy lòng, hầu như không nhớ đến, có thể gần đây Giản Diệc Thận liên tiếp xuất hiện, những chuyện này cũng ngo ngoe hiện lên.

Điện thoại rung lên, cô mở ra, Giản Diệc Thận gửi tới một tin nhắn.

[ Hôm nay em có về nhà cha không? ]

Giản Diệc Thận thường xuyên gửi tin nhắn cho cô, đặc biệt là trước khi đi ngủ, những cuộc trò chuyện khô khan, công ty nào đã phát triển kinh doanh mới, lợi nhuận bao nhiêu, đã thay đổi bao nhiêu, chú ý đến cơ thể, đừng làm việc quá muộn ảnh hưởng đến giấc ngủ... Nhìn giống như đều là vắt hết óc cứng rắn gạt ra.

Hôm nay, câu hỏi này dường như có chút ẩn ý, Tô Tân suy nghĩ một chút, trả lời: Không, công ty có việc.

Vừa gửi xong, Điền Chỉ Lam gửi tới một voice chat, cô ra ngoài nghe là hỏi cô sắp xếp gì cho sinh nhật buổi tối nay, có ở nội thành hay không.

“Không tổ chức, còn cậu?”

“Lát nữa đi bar cùng nhau đi? Có người luôn đến quấy rối tớ, khiến tớ rất khó chịu.”

“Ai quấy rối Điền đại tiểu thư chủa chúng ta chứ? Đánh cho hắn răng rơi đầy đất.”

“Đừng nói nữa, dì tớ giúp tớ đi xem mắt, tìm một người đàn ông tài chính siêu tốt, gặp mặt một lần liền thương lượng tới việc kết hôn, làm mấy bàn rượu, thật đúng là gặp quỷ...”

Bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa, Tô Tân nói “Nói chuyện sau” rồi vội vã ra mở cửa.

Đứng ngoài cửa là Giản Diệc Thận, nhìn cô cười cười: “Em không trả lời tin nhắn của anh, anh liền đến đây thử vận may.”

Tô Tân xem xét, quả nhiên, trong khung chat chỉ có tin nhắn hỏi cô có ở nhà hay không, cô áy náy nói: “Em và Chỉ Lam đang nói chuyện, anh tìm em có việc gì sao?”

“Sinh nhật vui vẻ.” Giản Diệc Thận nhìn cô chăm chú, thấp giọng nói.

Tô Tân sững sờ, trong lòng cũng không biết là tư vị gì: “Cảm ơn.”

Giản Diệc Thận dùng sức thay đổi tay xách túi: “Anh mang theo đồ có chút nặng, có thể đi vào nói chuyện được không?”

Tô Tân nhìn một lượt, trong tay anh mang theo hai túi lớn, cũng không biết là cái gì.

Cô chưa kịp trả lời, Giản Diệc Thận chen vào cửa bên hông cô, sau đó rẽ trái đi về phía nhà bếp.

“Anh định làm gì? Em đang nấu ăn, có hơi bừa bộn ...” Tô Tân có chút bối rối.

Giản Diệc Thận đặt cái túi lên thớt, đẩy những thứ trên bàn nấu ăn sang một bên, vô cùng hứng thú nói: “Tiểu Tân, anh chuẩn bị quà sinh nhật cho em, em đoán là cái gì?”

Đồ trong túi từng cái từng cái được đem ra, một cái nồi tráng men, một con gà mái, vài củ khoai mỡ và nhiều loại gia vị khác nhau, chất đầy cả bàn nấu ăn.

Nó là nguyên liệu nấu món gà hầm khoai mỡ.

Tô Tân yên lặng nhìn nửa ngày, nhất thời nói không nên lời.

“Em nghỉ ngơi đi, hôm nay anh sẽ nấu cho em ăn ” Giản Diệc Thận xắn tay áo lên “Anh học được rất lâu rồi để hôm nay có thể bộc lộ tài năng.”