Sau Khi Xuyên Thành Beta Giả Thì Bị Cắn

Chương 20

Việt Phỉ: Thư ký Kiều, bây giờ anh có ở cạnh Cố tổng không ?

Kiều Ti không trả lời, Việt Phỉ đành trực tiếp gọi điện thoại.

"Xin chào." Ngữ điệu của Kiều Ti vẫn rất khách sáo.

Việt Phỉ: "Chào anh, giờ anh có ở cùng Cố tổng không?"

Biết được người gọi tới là Việt Phỉ, giọng điệu của Kiều Ti hơi lạnh đi : " Cậu Việt, ở chỗ này Cố tổng vẫn còn đang có việc, có thể một lát nữa tôi sẽ trả lời cậu sau."

Lúc Kiều Ti đang muốn cúp điện thoại, một bàn tay vươn ra từ trong bóng tối cầm lấy điện thoại di động của cậu ta.

Kiều Ti kinh ngạc quay đầu lại.

"Tìm tôi à?"

Thanh âm trầm thấp từ loa điện thoại chui vào màng nhĩ, khiến trái tim của Việt Phỉ trở nên bình tĩnh trong nháy mắt, trong đầu cậu tự động quên mất lời Kiều Ti nói về việc bận của Cố Nguy.

"Anh đang ở đâu vậy? Buổi tối có về Nam Loan Hương không?" Việt Phỉ hỏi hắn.

"Tôi đang trên đường trở về, chút nữa là về đến nơi."

"Anh có thấy tin nhắn tôi gửi anh không?" Việt Phỉ hỏi. Bởi vì hắn không trả lời tin nhắn nào nên cậu mới phải gọi điện thoại cho Kiều Ti.

"Ừ, không thấy được, di động ném đi rồi."

Hơi thở ở đầu kia có chút nặng nề hơn.

Nhưng giờ phút này Việt Phỉ đột nhiên nhớ lại về bản tin cậu vừa mới thấy, Việt Phỉ liếm môi dưới, thẳng thắn hỏi: "Tôi vừa mới nhìn thấy một bài báo, nói rằng anh đánh dấu một Omega khác, là một minh tinh tên Sở Nhiên."

Đầu bên kia im lặng một chút.

Việt Phỉ bổ sung: "Không phải tôi đang can thiệp vào đời sống riêng tư của anh, chỉ là nếu người nhà tôi hoặc người nhà anh nhìn thấy đống tin tức này trên mạng, khả năng cao sẽ hỏi tôi chút chuyện, tôi thấy có gì nói trước với anh sẽ tốt hơn."

"Là giả, cậu biết tôi không thích Omega mà." Cố Nguy cười khẽ đáp lại, ngữ điệu nói chuyện nhẹ nhàng hơn so với vừa nãy: "Tôi sẽ nói với Kiều Ti xử lý về vấn đề truyền thông."

Việt Phỉ: "Được, tôi hiểu rồi."

Cúp điện thoại, Cố Nguy ném điện thoại di động trả lại cho Kiều Ti, kéo kéo cà vạt, hướng về phía tài xế nói: "Về Nam Loan Hương."

Kiều Ti không đồng ý: "Nhưng trạng thái của ngài...... Hay để tôi gọi điện thoại nói cậu Việt rời đi một đêm được không?"

Cố Nguy: "Không cần đâu."

"Nhưng mà......"

"Kiều Ti." Cố Nguy ngắt lời cậu, "Cậu đi xử lý tin tức về sự kiện này trên mạng đi, có gì không hiểu có thể hỏi Đường Duyệt."

Kiều Ti thở dài: "Tôi biết rồi."

......

Khi chiếc xe đi đến Nam Loan Hương, vừa lúc Cố Nguy bước ra từ trong xe, mùi nhựa thông hoang vu mạnh mẽ tỏa ra bốn phía.

Kiều Ti nhìn theo hắn đi vào trong sân nhà, lấy di động ra nhắn cho Việt Phỉ một tin trước, mới an tâm ngồi vào xe rời đi.

Kiều Ti: Chào cậu, tối nay tôi cũng mới nhận được điện thoại của Cố tổng, vừa biết được việc xảy ra trên du thuyền. Khi đó Cố tổng bị tin tức tố ảnh hưởng nên phát tình theo, bây giờ ngài ấy phải dùng thuốc ức chế mức độ nhẹ trong vòng 2 ngày ở nhà. Giờ tình trạng của Cố tổng không được ổn định lắm, nhưng ngài ấy vẫn kiên quyết đi về Nam Loan Hương nghỉ ngơi, sắp tới làm phiền cậu chăm sóc cho Cố tổng một chút.

Nhìn thấy tin nhắn của Kiều Ti, Việt Phỉ nhăn mày, bị tin tức tố ảnh hưởng nên phát tình à?

Chưa kịp trả lời tin nhắn của Kiều Ti, Việt Phỉ đã nghe thấy tiếng động ở chỗ cửa nhà, chắc là Cố Nguy đã trở lại.

Buông di động xuống, Việt Phỉ đi vài bước ra phía cửa nhà, chỉ thấy cà vạt của Cố Nguy hơi lộn xộn một chút, không thấy bất thường nào hết.

Mùi nhựa thông vừa quen thuộc vừa xa lạ xông thẳng vào mũi, trong nháy mắt Việt Phỉ cảm thấy cơ thể mình nhũn ra, nhưng cũng chỉ xảy ra trong một cái chớp mắt, cảm giác đó biến mất ngay lập tức.

"Anh về rồi à, không sao chứ?" Việt Phỉ hỏi Cố Nguy.

Cố Nguy thay giày: "Ừ, không có gì đâu."

"Anh ăn cơm tối chưa?" Việt Phỉ quan sát tình trạng của hắn, "Anh có muốn tôi làm gì cho anh ăn không?"

Cố Nguy: "Không cần, chỉ hơi mệt chút thôi, tôi lên tầng hai, cậu cũng nghỉ ngơi sớm một chút ."

"Vậy được."

Thấy được nét mặt Cố Nguy vẫn như mọi khi mà đi lên cầu thang, Việt Phỉ nghĩ thầm có phải Kiều Ti chuyện bé xé ra to không, hình như Cố Nguy cũng không cần cậu chăm sóc đâu.

Đang nghĩ ngợi như vậy thì cậu thấy Cố Nguy hơi dừng lại một chút, Việt Phỉ vội vàng theo sau, chưa để cậu đến gần, một lần nữa Cố Nguy nhấc chân đi nhanh lên tầng.

Trên tay vịn cầu thang, dấu vết mồ hôi tay để lại cực kì rõ ràng.

......

Tuy Cố Nguy nói không có việc gì, nhưng Việt Phỉ vẫn không yên lòng, cầm lấy sách vở lên phòng học của mình ở tầng hai, mở sẵn cửa, chỉ cần phòng của Cố Nguy có động tĩnh nào, cậu có thể chạy ngay sang xem sao.

Alpha bị dẫn dắt phát tình à? Việt Phỉ nhớ rõ Giản Diệc và Doãn Tân Thần cũng là vì như vậy nên mới ở bên nhau.

Nhưng Cố Nguy với Omega đó cũng không kết đôi*, liệu có thể trải qua kỳ phát tình thuận lợi chút không?

*chỗ này có thể hiểu là A và O không có đánh dấu nhau nha, mình để kết đôi cho dễ hiểu chút.

Đối với phương diện này Việt Phỉ thực sự không biết gì hết, cậu lên mạng tìm tòi một chút tin tức liên quan.

  Hóa ra mặc dù thể chất của Alpha vượt trội hơn Omega, nhưng chỉ cần Omega bước vào thời kỳ phát tình, Alpha có thể bị pheromone điều khiển và phát tình theo một cách thụ động. Cách tốt nhất cho Omega là đánh dấu hoàn toàn hoặc dùng thuốc ức chế liều mạnh. Nếu thể chất kháng thuốc, tác dụng phụ có thể xảy ra.

Bởi vậy ở thế giới này, có một vài ngành nghề không để Omega làm việc.

Nguyên nhân khiến số lượng Omegas thấp hơn Alpha rất nhiều là ngoài những nhược điểm vốn có về thể chất, một phần là vì họ còn bị ảnh hưởng bởi thời kỳ phát tình khó kiểm soát ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống, bọn họ sinh ra là để nâng niu nuông chiều.

Nghĩ nghĩ, Việt Phỉ lại đi search một chút.

Beta có bị tác động bởi tin tức tố của Alpha hoặc Omega không ?

Trên mạng trả lời rất chắc chắn, sẽ không.

Beta không ngửi được mùi hương, cũng không có kỳ phát tình, sinh sản cũng hơi khó khăn, vì vậy, rất nhiều Alpha và Omega đều cho rằng Beta là giới tồn tại rất nhiều khuyết điểm trong cả ba giới, thậm chí có đa số Beta cũng cho rằng chính mình không quan trọng bằng AO.

  Trong phòng học thỉnh thoảng vang lên tiếng gõ bàn phím, Việt Phỉ nép vào ghế, lặng lẽ đánh màn hình.

Nhìn thấy thông tin Beta sẽ không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố, Việt Phỉ nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Theo như cậu hiểu được, tin tức tố giống như thuốc kích dục vậy, thuốc và nước hoa kết hợp lại với nhau, dù sao không có vẫn tốt nhất. Bản thân không phải chịu ảnh hưởng, cũng sẽ không làm ảnh hưởng tới người khác.

Đột nhiên, phòng phòng bên cạnh truyền đến âm thanh cốc rơi xuống đất, Việt Phỉ đứng dậy, bước xuống ghế, đi tới cửa phòng làm việc.

Vừa đúng lúc Cố Nguy cũng đi ra từ phòng kia, khi nhìn thấy cậu hắn khi có chút kinh ngạc.

"Cậu chưa đi nghỉ à? Tôi đi ra lấy cốc nước mới."

Việt Phỉ tiến lên cầm cái cốc trong tay hắn: "Phòng của tôi có ấm đun nước, anh cứ vào trong nghỉ ngơi đi, tôi đi lấy cho anh."

Nói xong cậu giành luôn lấy cái cốc, quay trở lại phòng học.

Cố Nguy hơi nhướng mày, không lập tức xoay người trở về phòng làm việc, mà đi theo sau Việt Phỉ, vào thư phòng của cậu.

Bởi vì đã tắm xong, bây giờ Việt Phỉ chỉ mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, cậu thong thả đứng cạnh bàn, rót nước tới hai phần ba miệng cốc, còn rất chu đáo đưa tay thử độ ấm của nước.

Độ ấm rất vừa phải, nghe được tiếng bước chân của Cố Nguy tới gần, Việt Phỉ cầm lên ly nước vừa muốn quay người, lại bị người từ phía sau vòng lấy, lưng cậu đập vào lồng ngực ấm áp.

"Kiều Ti nói cho cậu à?" Giọng Cố Nguy hơi nhẹ đi

Đột nhiên bị mùi nhựa thông mạnh mẽ vây quanh, Việt Phỉ nín thở lại theo bản năng: "Ừm."

Cố Nguy: "Người phát tình là Lục Lâm, cậu ta cố ý, nhưng tôi uống thuốc ức chế rồi, không chạm vào cậu ta."

Việt Phỉ cảm thấy đầu cậu đang muốn nổ tung, lực chú ý của cậu hoàn toàn tập trung vào lồng ngực ấm áp đằng sau lưng: "Ồ, vậy chắc anh rất đau lòng nhỉ."

Những người thân cận đã từng cùng nhau lớn lên lại đi làm loại chuyện tính kế này với mình, hơn thế, ông nội Lục Lâm cũng đối xử rất tốt với hắn nữa.

Đau lòng à? Cố Nguy nghĩ nghĩ, hắn cũng không thấy đau lòng lắm, thậm chí còn đoán trước được vài phần, tuy lúc phát hiện mình bị tính kế rất tức giận, nhưng giờ cũng đã bình tĩnh lại được rồi.

Nhưng hắn cũng không nói cho Việt Phỉ những thứ đó, chỉ nói: "Tin tức cậu xem là giả."

"Tôi biết mà."

"Vậy cậu có thể không biết, dùng thuốc áp đi kỳ phát tình sẽ có tác dụng phụ."

Cái này thì Việt Phỉ không biết thật: "Anh thấy không thoải mái à?"

Cố Nguy hơi siết chặt cánh tay, cúi đầu xuống, tựa trán lên vai Việt Phỉ: "Sẽ xuất hiện khao khát đụng chạm da thịt một chút". Tin tức tố đang điên cuồng xao động khiến Cố Nguy sinh ra khao khát đối với người trước mặt. Tình cảm mềm mại chôn sâu trong lòng vốn như nước nhỏ giọt nay lại bị pheromones khuếch đại tràn ra như một dòng sông chảy xiết, làm hắn không thể khống chế khát vọng tới gần người trước mắt.

Cả người Việt Phỉ cứng đờ, mỗi chỗ bị Cố Nguy chạm vào giống như tỏa nhiệt: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

"Để tôi ôm một lúc có được không?"

Hơi thở ấm áp phả vào bên tai, bàn tay đang cầm ly nước của Việt Phỉ như muốn nhũn ra.

"Cũng.., cũng được."

Dù sao cậu cũng là Beta, ôm một chút cũng sẽ không chịu ảnh hưởng gì lớn.

Cảm nhận được trái tim người trong lòng đang không ngừng chạy đua, lại nhìn thấy vành tai đỏ ửng dễ nhận ra của cậu, Cố Nguy cười nhẹ một tiếng, giọng nói dịu dàng chưa từng có: "Cảm ơn nhé."

______________________________

Tuy tui edit nhưng tui cũng sốc vì tiến độ tình cảm của Quý ròm quá mọi người ạ.

*Không chửi nhân vật trước khi chưa chắc chắn điều gì hộ mình ạ. ^^ Mình nghĩ có thể hành động của Kiều Ti ở chương này sẽ có 1 vài bạn không thích, nhưng đối với mình nó đúng, cậu ấy đang làm rất tốt trách nhiệm của một thư ký, trong mắt Kiều Ti Việt Phỉ chỉ là đối tác của sếp thôi, việc công vẫn luôn được đặt lên hàng đầu. Vậy nên ai cmt mắng Kiều Ti mình xin phép xóa nhé, còn mấy người còn lại thì tùy các bạn.