Sau Lại, Hắn Thành Vú Em Ngự Dụng

Chương 17

17. Chương 17.

Kênh quan chiến của Vương Giả Vinh Quang không thể nghe được giọng nói của người chơi, cũng không nhìn được tin nhắn giữa người chơi trong ván đấu với nhau, dưới cái nhìn của toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp, thế cục của ván chơi trước mắt đã nghiêng về một phía.

Với thành tích thi đấu kia chỉ cần vừa nhìn là hiểu ngay.

Trận doanh của Vưu Lương Hành so đầu người với đối phương thì chênh lệch đã đạt 12: 25, trừ bỏ đồng đội xạ thủ Hậu Nghệ có thông số K/D/A (chỉ số đo lường: giết-chết-bổ trợ [Kill-Death-Assit]) miễn cưỡng tương đối bằng với đối phương ra những người khác đều kém xa, rõ ràng đang rơi vào hoàn cảnh cực kỳ xấu.

Khang Thánh Triết lúc này mới chọn quan chiến đi theo thị giác của "tiểu thiên sứ Lương Lương" đang chơi Đát Kỷ, thành tích của "cô" là 0-6-3, trò chơi đã tiến đến trung cuộc, một đầu người cũng chưa có bắt được.

Phòng phát sóng trực tiếp vang lên những tiếng hô thẳng thắn:

[thảm thiết....]

[thành tích này quả thật không thể nào nói nổi..]

Người quan khán có thể tiến hành tăng tốc độ theo dõi quá trình diễn ra trận đấu trước đó, Khang Thánh Triết lựa chọn tăng tốc 4 lần, vài phút sau đã có thể quan sát tới thời gian đang diễn ra, mọi người cùng nhau quan khán phát sóng trực tiếp trận đấu.

Trong quá trình này Khang Thánh Triết không nói chuyện,  nhưng các fans bình luận càng ngày càng nhiều.

[a rốt cuộc Đát Kỷ đang làm cái gì đây, có tường người như vậy còn muốn chạy tới đâm vào.]

[Tháp này khẳng định không thủ được, lui ra sau đi, nhanh chạy đi a]

[ta ***, bực bội a.]

[quả thực như một người mời chơi.]

[này mà là thần câu Lương muội muội của tôi sao..... che ngực.]

Biểu hiện của Đát Kỷ đối lập hoàn toàn với Chung Quy đêm qua, hôm qua sự tinh chuẩn phảng phất như người máy đã không còn thấy, làm không ít fans thất vọng, đây là điều tất nhiên, nhìn quen đám streamer biểu hiện kỹ năng giờ nhìn Đát Kỷ trước mắt biểu hiện còn không đạt tiêu chuẩn thật sự vô pháp nhìn thẳng a.

[Tôi nghĩ đến một câu thơ, nhân sinh nếu như sơ kiến...]

[Một lời khó nói hết.]

[Phảng phất nghe thấy thanh âm tan nát cõi lòng của thiếu nam KK.]

Dần dần sự kiên nhẫn của các fans cũng dùng hết, không lâu sau liền kêu gào KK trở lại phát sóng trực tiếp, lúc này Khang Thánh Triết mới mở miệng nói:

"Chờ một lát, xem xong ván này đã, tôi cảm thấy đây không phải trình độ của "cô ấy"."

Các fan xôn xao lên:

[gì....]

[KK còn không bỏ được...]

[KK: Tôi không tin! Cô ấy lợi hại nhất, cô ấy chính là em gái tôi muốn kéo theo!]

[Được rồi, được rồi, cậu vui vẻ là được.]

Sau làn đạn spam, Đát Kỷ trong trò chơi lần thứ hai tử vong, tuy chỉ là chờ đợi thời gian sống lại trong trò chơi nhưng phòng phát sóng trực tiếp cũng bùng nổ một trận ồn ào.

[a.... lại chết rồi.]

[thứ tôi nói thẳng, lúc này rồi cơ bản không phải diễn nữa rồi.]

[kỳ thật đến bây giờ bọn họ có đầu hàng cũng không ai nói gì rồi.]

[nhìn thành tích kém như vậy còn muốn đánh cái gì nữa? Thua chắc rồi.]

Phòng phát sóng trực tiếp lại nghiêng về một phía, Khang Thánh Triết lại không nói gì, nhìn thi thể Đát Kỷ ngã trên mặt đất đã biến mất, thân ảnh sống lại ở suối sinh mệnh, hắn chợt mở miệng nói:

"Nhàn rỗi thì làm gì, không bằng mọi người nghe KK bình luận trực tiếp một ván thi đấu của đẳng cấp ngân bạc đi, lần đầu tiên KK làm bình luận viên, phiền toái mọi người nhận lấy nha~~"

[nha nha nha bình luận viên sao???]

[cái gì bình luận viên sao! Trọng điểm..... đây là lần đầu tiên????]

[Phi! Rõ ràng là luyến tiếc đi! tôi tôi tôi, thật sự muốn nghe a a a!]

Đơn giản một câu như vậy không khí phòng phát sóng trực tiếp lần thứ hai nóng lên, không khí nhẹ nhàng hài hòa, thất vọng vì nhìn Đát Kỷ tử vong không ngừng thoáng chốc đã tiêu tan, bất quá tuy rằng tiêu tan nhưng đối với biểu hiện tiếp theo của Đát Kỷ không có vài người ôm hy vọng nữa, game vốn dĩ chính là kỹ thuật của người chơi, mà thứ này có là có không có chính là không có, không phải dùng may mắn một hai lần đánh bại người khác mà luyện ra được.

Khang Thánh Triết thanh thanh giọng nói, âm thanh vứt đi sự trêu đùa cùng cợt nhả ngày thường, nhất thời có chút đứng đắn lên, theo sát tiến trình của trò chơi hắn mở miệng nói:

"Được rồi, thi đấu đến bây giờ, tôi tin tưởng mọi người đều thấy được, ưu khuyết điểm rõ ràng của tình huống trước mắt, tháp trung lộ của đội đỏ đã bị phá, hai đường trên dưới cũng đồng dạng lui trở về phòng thủ tháp cao điểm, ba người đội xanh đang xoay quanh ở trung lộ chờ đợi quân lính, mặt khác hai người còn lại đang càn quét ở khu vực đường rừng của đội đổ, nha, quân lính đã lên! Chúng ta chờ xem đội đỏ chuẩn bị làm như thế nào."

Tuy rằng phương thức giảng giải của Khang Thánh Triết có thể trấn an cảm xúc của người nghe nhưng trên thực tế mọi người đều rõ ràng, đội đỏ của Vưu Lương Hành trước mắt trừ bỏ phòng thủ ra cũng không còn biện pháp nào khác.

Muốn thắng chỉ có bám trụ kiên cường.

"Quân lính tới rồi, phản ứng phía đội đỏ rất nhanh chóng tiêu diệt hết lính, Vương Chiêu Quân trước tháp đã phóng kỹ năng, a có thể, tuy rằng không bắt được người nhưng có thể bức lui bọn họ, Hậu Nghệ của đội xanh còn chưa đi, hắn muốn bắt lấy đầu của Vương Chiêu Quân, kỹ năng phát ra rất nhanh, Vương Chiêu Quân đang rút lui về tháp, bất quá có khả năng không kịp rồi...."

Vừa dứt lời, thanh máu vốn đã khô kiệt của Vương Chiêu Quân bỗng nhiên tăng thêm một đoạn, có người trị liệu có cô ấy, dựa vào kỹ năng tăng lượng máu này, Vương Chiêu Quân thành công lui về tháp, giữ được một mạng.

"Nha ~~~ là Đát Kỷ dùng kỹ năng trị liệu."

Nói đến Đát Kỷ, thanh âm của Khang Thánh Triết luôn mang theo một cỗ hương vị khác thường, hắn không gọi là Lương Lương, nhưng luôn có loại cảm giác mạc danh đang gọi tên Lương Lương a.

"Đát Kỷ đi lên trước, Hậu Nghệ của đội đỏ cũng theo sát, hai người cùng nhau tiến lên, Hậu Nghệ của đội xanh có lui xuống không, không có! Nhìn dáng vẻ này hắn tính toán nghênh chiến, hai đối một, Hậu Nghệ của đội xanh phóng ra kỹ năng cao cấp, nhưng hai người Đát Kỷ và Hậu Nghệ của đội đỏ lại nhanh hơn, tốt! Bảo vệ được rồi!"

Cùng với âm thanh giải thích của KK, Hậu Nghệ của đội xanh ngã xuống đất, Đát Kỷ của Vưu Lương Hành cùng với xạ thủ Hậu Nghệ - [ta thích chạy bộ] của đội đỏ còn một chút máu đi về suối sinh mệnh, chờ mãn huyết lại cùng nhau đi ra.

Ở ngay lúc này, quân địch cũng không có ép sát từng bước, nhìn dáng vẻ này bởi vì nắm chắc thắng lợi, nên không vội vàng trong nhất thời, càn quét hết khu vực đường rừng của bên đội đỏ của Vưu Lương Hành, đội xanh quay lại khu vực của mình để càn quét.

"Nhân lúc này chờ quân lính tiến lên, năm người đối phương lại ôm đoàn đi có vẻ tương đối an toàn, một khi thấy quân địch liền vây công giết, thế cục này liền đông cứng."

Khang Thánh Triết bàng quan giải thích không có khả năng không chính xác, nhưng hắn vừa nói xong, Đát Kỷ của Vưu Lương Hành và Hậu Nghệ nhanh chóng chạy tới tháp ở đường dưới.

Thanh âm Khang Thánh Triết dừng lại rồi tiếp túc:

"Nhìn dáng vẻ này là chuẩn bị mang quân lính tới, kỳ thật một mình Hậu Nghệ cũng có thể mang binh đi lên, Đát Kỷ ra ngoài thì....."

Tuy rằng hắn không nói thẳng nhưng trên thực tế đúng là như vậy, lúc trước Đát Kỷ ra ngoài đơn lẻ đã bị giết quá nhiều lần, hiện tại đi ra ngoài rất dễ dàng bị giết chết.

Hai người đi thẳng tới đường dưới, nhanh chóng kéo theo quân lính, Khang Thánh Triết nhìn chằm chằm các tướng của đội xanh, nhanh chong nói:

"Không thành vấn đề, hiện tại phía đối diện không có người tới đây, hoàn toàn có thể trở về kịp thời."

Trở về là kịp thời, nhưng vấn đề ở đây là Đát Kỷ, cô ấy..... không quay về a.

Sau khi dọn dẹp xong binh lính của đối phương, Hậu Nghệ chui vào bụi cỏ ở đường dưới ẩn thân, mà Đát Kỷ không phản ứng, một mình du đãng ở đường dưới, màn hình chuyển động sang bên cạnh, Chân Cơ và Lan Lăng Vương của đội xanh đã phát hiện ra Đát Kỷ, tạm dừng 1s, Lan Lăng Vương vòng ra xa, còn Chân Cơ thì thẳng tắp lao tới.

"Lan Lăng Vương chưa tới, xem ra cảm thấy Đát Kỷ dễ dàng bị miểu sát, Chân Cơ một mình đấu với Đát Kỷ, thương tổn của nàng phải chịu sẽ rất cao, chỉ cần bị trúng một phát lập tức sẽ mất đi nửa thanh máu, Đát Kỷ của chúng ta sẽ??? A ----"

Trong 1s này, nửa ván chơi trước đó Đát Kỷ với phản ứng chậm chạp di chuyển còn đâm tường giờ nhanh chóng chuyển hướng né tránh skill của Chân Cơ, trước khi Chân Cơ sử dụng kỹ năng đã nhanh chóng vứt toàn bộ kỹ năng ra!

Kỹ năng thứ hai khóa trụ, kỹ năng thứ ba hồ hỏa, kỹ năng thứ nhất sóng xung kích, ngắn ngủi trong 1s, thanh máu của Chân Cơ nhanh chóng thấy đáy.

Khang Thánh Triết cười nói: "Xem ra là lấy lại phong độ a."

Từ khi ván chơi bắt đầu, thao tác của Đát Kỷ chưa bao giờ lưu sướng như thế, không chỉ có phòng phát sóng kinh ngạc, mà Chân Cơ phía đối diện hiển nhiên cũng cả kinh không nhẹ, may mắn Đát Kỷ không có tài nguyên bằng không chỉ cần tung ra toàn bộ kỹ năng Chân Cơ sẽ trực tiếp bị chém chết.

Lập tức Chân Cơ lui về sau, nhưng hắn rời xa Đát Kỷ thì lại nghênh diện Hậu Nghệ của đội đỏ, nguyên lai Hậu Nghệ vừa rồi chỉ làm bộ trở về thành, Chân Cơ tới hắn ngồi xổm trong bụi cỏ chặn đứng đường lui.

Như vậy xem ra, vị Hậu Nghệ này không chỉ cùng Đát Kỷ chơi tâm cơ mà còn phi thường tin tưởng thực lực của Đát Kỷ.

Hậu Nghệ vung ra kỹ năng, Chân Cơ liền ngã xuống đất tử vong, âm hiệu bị đánh chết vừa mới xuất hiện, Lan Lăng Vương phát hiện tình huống không đúng đã chạy tới chi viện.

Khoảng cách Lan Lăng Vương cách Đát Kỷ rất gần, Đát Kỷ lui lại rất nhanh nhưng vẫn phải giao triền trong nháy mắt thanh máu chỉ còn lại một giọt, Hậu Nghệ vội vàng tới gần thay Đát Kỷ chắn thương tổn mà đối phương phóng ra, Lan Lăng Vương đã không với tới Đát Kỷ chỉ có thể chống nửa thanh máu đối chiến với Hậu Nghệ.

"Hậu Nghệ - [ta thích chạy bộ] này kỳ thật chơi rất tốt, bất quá xạ thủ Lan Lăng Vương cũng rất nhanh, chỉ sợ là hai người đồng quy vu tận, từ từ...."

Mắt thấy Hậu Nghệ muốn chết, một hồng tâm từ phía sau vụt tới, vững vàng cố định trên người Lan Lăng Vương, đột nhiên Lan Lăng Vương khựng lại, trong nháy mắt ngắn ngủi này, tình huống đồng quy vu tận chuyển biến thành Hậu Nghệ cầm giết hai.

- --- double kill!

Lại là kỹ năng của Đát Kỷ người còn một giọt máu, xoay người phóng ra một skill, phụ trợ cùng cứu mạng quả thật không thể kịp thời hơn.

Không cần Khang Thánh Triết mở lời, phòng phát sóng đã nổ mạnh.

[ ai ai ai ai ai ai???? Vì sao lại xoay ngược lại a???]

[Đột nhiên Lương muội muội soái khí a???]

[Này này???? Lại nói tiếp máu chỉ còn có giọt như thế nào còn dám quay đầu lại đánh Lan Lăng Vương.]

[Thật là gặp nguy không loạn..... thật trâu.]

[Lan Lăng Vương: M..]

[Này nếu là tôi thì đã sớm chạy, thật sự...]

Tại đường dưới giết chết Chân Cơ và Lan Lăng Vương xong, Đát Kỷ và Hậu Nghệ không hề do dự, nhanh chóng trở về thành, còn 1 giọt  máu đi về suối sinh mệnh, mãn huyết lại đi ra, hai người vẫn duy trì như hình với bóng, không ngừng phối hợp với nhau.

Một người phụ trách trói buộc cố định, một người phụ trách giết, đẩy lính của đối phương trở về sau, nhẹ nhàng đánh vỡ thế cục giằng co với đối phương từ nửa trận đầu tới giờ.

Hành động ăn ý như thế không cần đề cập tới, biểu hiện của hai người vượt qua tiêu chuẩn kỹ năng rất cao.

"Mọi người có thể nhìn thấy, trước mắt Đát Kỷ vẫn chưa có bắt được một đầu người nào, nhưng trợ công thì thẳng tắp bay lên, trước mắt đầu người của ván đấu đã chuyển biến thành 25: 30, mười mấy đầu người sau đều là do Đát Kỷ trợ công dành được."

Thanh âm Khang Thánh Triết mang theo ý cười nồng đậm, tạo cho người nghe có cảm giác tình huống như này hẳn là theo lẽ thường, thành tích trước đó của Đát Kỷ kém như vậy hắn không để trong lòng, hắn cảm thấy đây mới là bình thường cho nên hết thảy không đáng phải kinh ngạc.

[Đát Kỷ đánh tốt cậu kiêu ngạo cái gì, hử!]

[Đúng vậy, đúng vậy, Đát Kỷ lại không phải là cậu a!]

[Hậu Nghệ: Anh là ai? Lương muội muội là của tôi!]

Khang Thánh Triết coi như không phát hiện những bình luận kia, tiếp tục khẽ cười nói:

"Lương Lương đánh phụ trợ đích xác là không tồi, tướng Đát Kỷ tuy rằng thao tác rất đơn giản nhưng không phải mỗi người đều có thể ý thức được kỹ năng của nó, mọi người nhìn thời cơ "cô ấy" cố định người rất tốt, bắt trụ đối phương đúng lúc căn bản không cho đối phương phóng kỹ năng ra."

Đột nhiên, hắn dừng lại rồi hỏi:

"Đột nhiên tôi ý thức được một việc, nói thật, mọi ngươi có cảm thấy bên người tôi khuyết thiếu gì không?"

- ----------------------