Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc

Chương 1

Thi gian đăng bài: 12:41:00, 7/7/2012

-----------------------------------------------------------------------------------

Thời gian: 21 giờ 30 phút, ngày 5, tháng 7, năm 2012

Địa điểm: Sân bay quốc tế XXX

Đối tượng nhận điện thoại: Yen (my love)

Giờ khắc này trong lòng tôi nôn nóng bất an, không ngừng lật xem đồng hồ đeo tay, mắt liên tục nhìn chằm chằm vào lối ra của hành khách chuyến bay quốc tế, ở trên màn hình viết chuyến bay Vancouver-Canada đã thuận lợi đến sân bay. Nửa giờ sau, rốt cục nhìn thấy hành khách chuyến bay lần lượt đi ra, tim tôi bắt đầu đập thình thịch, cảm giác trái tim sắp nảy ra ngoài rồi. Nàng còn chưa đi ra, chắc là còn phải đợi hành lý, gương mặt tôi khó nén vui sướng cùng hồi hộp, trong lòng nghĩ về bộ dáng của nàng, sẽ có biến hóa quá lớn hay không...

Qua mười mấy phút (cảm giác thời gian thật là dài dằng dặc!), ở trước mặt tôi mười mấy mét, trông thấy một cô gái ăn mặc nhàn nhã thời thượng, vóc người cao gầy, đầu để kiểu tóc nâu dài đi về phía tôi. Đúng! Là nàng! Người phụ nữ khiến tôi ngày nhớ đêm mong, vô cùng đắm say. Chúng tôi đồng thời nhìn thấy đối phương, tôi vẫy tay với nàng, nàng lộ ra nụ cười mê người, còn có hai lúm đồng tiền nhỏ thật sâu, đôi mắt lấp la lấp lánh, rất là xinh xắn. Nàng bước nhanh đến chỗ tôi, nhưng dừng lại ngay ở cự ly cách tôi hơn một mét, chúng tôi cứ lẳng lặng nhìn nhau như vậy. Nàng thay đổi, trở nên thành thục mỹ lệ hơn, toàn thân tỏa ra một loại khí chất tao nhã, không còn là cô bé ngày trước vô cùng thẹn thùng, gặp phải chuyện thì có hơi sợ hãi. Đôi mắt của tôi bắt đầu nhòe đi, rơm rớm nước mắt. Tôi nhìn thấy khóe miệng nàng đang run run, đôi mắt vẫn bình tĩnh nhìn tôi, giống như nhìn thấu lòng tôi, tôi đoán chắc hẳn bây giờ trong lòng chúng tôi đều nghĩ giống nhau! Yêu nhau mười năm, nhưng sáu năm xa cách, thời gian sáu năm chúng tôi chỉ có thể gặp mặt nhau vài lần, những lúc khác cả hai đều đau khổ chờ đợi, thật khó tin tưởng chúng tôi lại có thể chịu đựng được.

Chúng tôi kích động ôm nhau thật chặt, không muốn buông tay dù chỉ trong phút chốc.

"Bảo bảo, tớ đã trở về! Tớ thật sự trở về!'' Giọng Yen nghèn nghẹn nói.

Tôi nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, nghe trên người nàng mùi thơm cơ thể dễ chịu mà quen thuộc, "Ừm! Cậu thực sự trở về, thực hiện cam kết của cậu, tớ không phải đang nằm mơ? Cậu véo véo tớ đi?!''

Yen rời khỏi bờ vai tôi, tinh nghịch cười với tôi, sau đó hôn gặm má phải của tôi. Tôi bị cử động bất ngờ này dọa sợ, mặt lập tức đỏ lên, vuốt mặt nói nhỏ: "A! Thật là nhiều người nhìn đó, cậu tưởng đây là nước ngoài à?"

Nàng không để ý nhún nhún vai, nói: "Cảm giác lúc này là chân thật nhỉ?"

Tôi xấu hổ cúi đầu không dám nhìn thẳng nàng, nàng dùng ngón trỏ nâng lên cằm tôi, rất nghiêm túc nhìn tôi nói: "Bảo bảo, đừng nên để ý ánh mắt người khác, được không? Bắt đầu từ bây giờ, chúng ta nên quang minh chính đại bên nhau, chúng ta sẽ rất hạnh phúc, tin tưởng tớ! "

Tôi cảm động rất muốn hôn thật mạnh lên môi nàng, nhưng đây là nơi công cộng, tôi chỉ có thể kéo tay nàng thoáng dùng sức ấn ấn hai lần: "Ừm! Tớ vẫn luôn tin tưởng cậu!"

Yen vui vẻ nói: "Bảo bảo thật đáng yêu, tính cách không thay đổi chút nào, nhưng cậu trở nên xinh đẹp hơn trước đây." Nói xong nặn nặn mặt tôi.

Tôi thẹn thùng cười nói: "Được rồi, chúng ta không nên đứng ở đây nói chuyện, cậu ngồi máy bay lâu như vậy cũng mệt mỏi, chúng ta mau mau về nhà đi!" Vừa nói xong tôi mới để ý đến lần này trở về nàng mang theo vài vali hành lý lớn, nàng trông thấy con mắt tôi trợn to, mỉm cười nói: "Nhìn cái gì? Không phải quay về phát triển sao? Khẳng định là phải chuyển nhà một chuyến nha, hơn nữa tớ mua cho cậu thật nhiều quà tặng đó! Đừng lo lắng, chúng ta đi thôi!"

Tôi lập tức hoàn hồn, nói: "Vậy cậu ở lối ra A5 chờ tớ trước, tớ đi lấy xe, rất nhanh!".

"Ừm! Cẩn thận một chút." Nói xong nàng dùng tay ra hiệu ok.

*Bảo bảo = cục cưng, bé cưng.