[Sehun/Fanfiction girl] Đừng Rời Xa Anh Có Được Không?

Chap 4

n nín khóc, cô nấc lên, hỏi Sehun:

_ Sehun bị đau... Em không muốn anh đau...

Cô lắc đầu phụng phịu. Nước mắt nước mũi tèm lem trên mặt, khuôn mặt, đôi mắt và chiếc mũi nhỏ đỏ lên khiến cho người khác nhìn vào thấy vừa đáng thương vừa dễ thương.

_ Anh đau chỗ nào? Em sẽ chữa cho anh mà...

Đôi mắt ngấn nước nhìn Sehun, Sehun thấy vậy mà đau lòng.

_ Em muốn chữa cho anh sao? _ Sehun mỉm cười.

_ Dạ... _ Cô gật đầu lia lịa.

_ Không có gì có thể chữa cho anh hết đau. Chỉ có một thứ làm cho anh hết đau.

_ Là gì vậy oppa?

_ Là em hãy nín khóc, em không khóc nữa là anh không còn đau. Nên em đừng khóc, em khóc làm anh đau lòng.

Cô ngoan ngoãn nghe lời anh, không khóc nữa liền nở nụ cười thật tươi.

_ Em sẽ không khóc nữa.

_ Em thật ngoan.

Sehun xoa đầu cô. Sau đó, Sehun dần tiến lại gần mặt cô khiến cho hai chóp mũi chạm vào nhau. Cô mở to mắt nhìn Sehun.

_ Jina, cho anh hôn em, được chứ?

Cô ngây thơ, cứ nghĩ Sehun sẽ hôn má hay hôn trán mình nên gật đầu. Cô không ngờ rằng Sehun hôn chiếc môi của cô.

Một tay anh để đằng sau gáy cô, một tay anh ôm eo cô, kéo lại gần anh.

Cô run run, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt áo Sehun, cổ họng rên lên từng đợt.

Cảm nhận cô không thể thở được, anh luyến tiếc rời khỏi chiếc môi của cô.

Khuôn mặt vừa nãy đã đỏ bây giờ lại đỏ hơn vì ngộp thở, môi của cô đã hơi sưng lên do anh gây ra cộng thêm cả nước mắt chưa khô khiến cho cô càng thêm đáng yêu.

Anh đã hứa với bản thân rằng khi cô đủ 18 tuổi anh mới lấy nụ hôn đầu của cô nhưng chỉ là anh không thể kiềm chế được nên đã lấy nụ hôn đầu của cô rồi.

_ Ngoan, bây giờ ngủ nào, muộn rồi.

Anh ôm cô gái nhỏ bé vào lòng rồi nằm xuống, kéo chăn lên đắp cho cả hai. Con mèo nhỏ nào đó dụi đầu vào ngực Sehun. Anh luồn tay vào trong người cô rồi xoa lưng. Bàn tay anh vừa to vừa ấm xoa lưng khiến cho cô dễ dàng ngủ hơn.

Cảm nhận hơi thở đều đều của ai kia, Sehun hôn lên trán cô.

_ Ngủ ngon. Trong giấc mơ của em có anh, bảo bối bé nhỏ của anh.