Editor: Nguyetmai
Bảng thông báo thể hiện Hannes cũng là một nhân vật cấp sáu mươi, Hàn Tiêu cảm thấy chuyện này không đơn giản, cả hai nhân vật đạt tiêu chuẩn đỉnh cấp của phiên bản 1.0 đồng thời xuất hiện thì tất có việc lớn xảy ra, nói không chừng còn có thể mở ra nhiệm vụ ẩn nữa, hơn nữa anh thấy hai cái tên này đều rất quen nhưng không thể nào nhớ ra ngay được.
Thật ra ban đầu Hàn Tiêu cũng không muốn mọi việc trở nên phức tạp, anh chỉ muốn làm xong nhiệm vụ của Bennett thôi, thế nhưng chẳng ngờ anh lại bị cuốn vào chuyện này, mà bị đánh không đánh trả thì không phải phong cách của anh.
Hàn Tiêu để cuộc chiến này trở thành một cuộc cận chiến, mặc dù Verina là chuyên gia về súng và pháo nhưng nghề nghiệp phụ là đặc công lại có đẳng cấp rất cao, cũng có năng lực cận chiến tốt. Vậy nhưng khi hai người đấu tay đôi, Hàn Tiêu vẫn chiếm thế thượng phong nhờ ưu thế sức mạnh. Từ trước tới nay, anh không vì thân phận, tuổi tác hoặc giới tính của đối thủ mà nương tay, vậy nên Verina phải chịu thiệt không ít.
Thể năng của cả hai đều hơn xa người thường, lực giơ chân nhấc tay cũng đủ để cắt đứt gạch ngói, đánh xuyên tấm sắt, khung cảnh xung quanh vì thế đều bị phá hủy, mặt đường bị đánh thành mấp mô, một chiếc xe bị lật đã bị Hàn Tiêu đá một phát bay xa đâm sầm vào thân cây. Quanh hai người chỉ còn là một đống hỗn độn, Dorasi đứng lùi sang một bên, vì có tay bắn tỉa nên ông ta không dám thừa cơ đào tẩu, chỉ có thể kinh ngạc nhìn hai siêu năng giả vật lộn.
Dorasi đần mặt, làm sao ông ta lại không biết trong đội hộ vệ của mình có một siêu năng giả bậc này? Chẳng lẽ là do cục đặc công bí mật sắp xếp? Một cường giả cấp bậc này dùng để bảo vệ lãnh đạo tối cao cũng dư thừa, chẳng lẽ đãi ngộ của mình còn hơn cả lãnh đạo tối cao?
Nhưng bây giờ Dorasi chỉ có thể ký thác hi vọng của mình vào cường giả bí ẩn trước mắt, mong người này có thể đánh lui kẻ địch mà thôi. Dorasi đang rất lo lắng.
Hàn Tiêu cứ như giòi trong xương, Verina không thể nào kéo dãn khoảng cách với anh được, thời gian dần trôi khiến cho bà ta cảm thấy sốt ruột.
"Tên đặc công này mạnh đến độ không tưởng, chẳng mấy mà đội tiếp viện của Hồng Phong sẽ tới, tôi bị cầm chân rồi, Hannes, mau hỗ trợ!"
Hennes: "Khoảng cách giữa hai người gần quá, động tác cũng rất nhanh, có năm mươi phần trăm tỷ lệ sẽ bắn phải bà đấy."
Verina cảm thấy chuyện này khó mà giải quyết được, một nhiệm vụ vốn dĩ mười phần chắc chín vậy mà lại xuất hiện một biến số là Hàn Tiêu làm rối loạn toàn bộ kế hoạch, rõ ràng trong tin tình báo nói rõ tất cả hộ vệ của Dorasi đều là người thường, nhưng người này là ở đâu ra?
Hannes mau chóng quyết định: "Rút lui!"
Nhưng ngay lúc này, tiếng còi cảnh sát hú vang, từng chiếc xe cảnh sát và xe bộ đội đặc chủng lao như bay tới từ phía xa, trên trời ầm ầm tiếng cánh quạt máy bay, hai chiếc trực thăng đang xoay tròn trên không, vây kín bốn phương tám hướng, khóa chặt vị trí hai người đang đánh nhau.
Bộ đội cứu viện cấp tốc của Hồng Phong nhanh chóng có mặt ở hiện trường, vây quanh Dorasi, toàn bộ quá trình chỉ mất ba tới bốn phút, không hổ cái danh bộ đội cứu viện cấp tốc.
Verina cắn răng đưa lưng đỡ hai đòn, ngay khi cảm nhận cơn đau đớn dữ dội xâm nhập vào nội tạng, bà ta mượn dư lực của đòn đánh phi nước đại khỏi vòng vây, người phía Hồng Phong rào rào khai hỏa, những đợt bắn dày đặc tạo thành một cơn mưa đạn.
Tránh trái tránh phải một hồi, dựa vào tốc độ hơn người của mình, Verina tìm được một con đường an toàn trong mưa đạn dày đặc, thỉnh thoảng cũng có đạn lạc bắn trúng người nhưng chỉ có thể tạo thành tổn thương bên ngoài mà thôi. Người bình thường với những súng ống phổ thông mà họ sử dụng sẽ gần như không tạo thành uy hiếp với một người có đẳng cấp như Verina.
Thấy Verina đã sắp lao khỏi vòng vây, Hàn Tiêu cướp lấy một súng ngắm hạng nặng trên tay bộ đội đặc chủng rồi sử dụng "Ý chí bùng cháy", anh đã bắn trúng bả vai Verina.
Máu tươi tràn ra.
Bước chân Verina loạng choạng sau đó bà ta tăng tốc rồi biến mất trong màn đêm, chỉ để lại những đóa hoa máu trên mặt đường.
Một bộ phận bộ đội lái xe đuổi theo.
Hàn Tiêu vứt súng xuống, thở phào thoải mái. Tục ngữ nói giặc cùng đường chớ đuổi, đừng đuổi kẻ địch đang tới bước đường cùng, truy sát cũng chẳng có ích gì, chỉ cần làm đối phương bị thương là đủ, dù sao cũng không giết được.
"Trong mắt Hồng Phong thì giờ mình là người một nhà với họ, nhưng nếu cố chạy trốn rất có thể mình sẽ bị truy đuổi."
Mắt Hàn Tiêu sáng lên, anh ở lại hiện trường, chờ cho tới khi các cảnh sát đang nghi ngờ kia không để ý tới mình nữa thì tìm thời cơ đánh bài chuồn.
Bộ đội tới nhiều thêm để quét dọn hiện trường. Dorasi được đám đông vây lại, có bác sĩ kiểm tra xem ông ta có bị thương không.
Từ lời đối thoại của cảnh sát, Hàn Tiêu biết Verina và Hannes đều đã chạy thoát, điều này nằm trong suy đoán của anh.
Đang tựa vào xe nghỉ ngơi thì có một sĩ quan cao cấp bước tới trước mặt anh, trầm giọng nói: "Tôi là trung tá Danny, anh đã làm rất tốt, bảo vệ an toàn cho ngài Dorasi, không để bọn cướp đạt được mục đích."
Hàn Tiêu tiếp tục diễn kịch, anh ra vẻ bình tĩnh đáp: "Nằm trong chức trách mà thôi."
Trung tá Danny nhìn con đường gồ ghề thì lộ vẻ ngạc nhiên, nói: "Angaston, mười một năm trước đã gia nhập quân đội, hai năm sau được tuyển chọn làm lính đặc chủng, trải qua ba năm huấn luyện, tham gia hai nhiệm vụ quân sự, sau đó vì vấn đề kỷ luật nên đã bị khai trừ khỏi lực lượng bộ đội đặc chủng và bị điều vào cục đặc công để bảo vệ quan chức, lý lịch của anh rất bình thường, cho tới bây giờ chưa bao giờ anh thể hiện ra thực lực của một siêu năng giả."
Hàn Tiêu nhún vai: "Con người thì luôn thay đổi mà."
Trung tá Danny nhíu mày, chuyện này rất nghiêm trọng nhưng tên Angaston này vẫn giấu kín thực lực, có thể nói là khả nghi, nhất định phải điều tra rõ, thế nhưng bây giờ chưa phải thời cơ.
Lúc này, Dorasi cũng bước tới, ông ta lên tiếng tán thưởng: "Làm tốt lắm, cậu đã cứu tôi, tôi sẽ thông báo với cấp trên của cậu để khen ngợi cậu."
Chỉ với thực lực mà Hàn Tiêu biểu hiện ra, Dorasi hiểu rằng ông ta nhất định phải hạ mình, một siêu năng giả mạnh nhường này sẽ khác hẳn với những lính bảo vệ thông thường, không thể tùy tiện sai bảo quát tháo được.
Hàn Tiêu thầm dò xét Dorasi nhiều lần, anh nghĩ: "Tên quan chức này có bí mật gì mà để hai nhân vật cấp sáu mươi phải chú ý tới?"
"Kẻ chủ mưu vụ tấn công có thân phận gì?"
Sau khi biểu đạt niềm cảm kích của mình, Dorasi nhìn về phía trung tá Danny, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc hẳn.
"Phía tình báo đang điều tra... À, họ đã tra được rồi đây."
Trung tá Danny nhận lấy máy tính do phụ tá đưa tới, vừa mới nhìn thôi mà hắn đã ngây cả người.
"Verina, cựu đặc công của Thụy Lam, đã nghỉ hưu. Từng hoạt động rất tích cực ở các chiến trường vào thời đại cũ, một trong những huyền thoại của thời đại cũ, đã trải qua hơn trăm nhiệm vụ nguy hiểm cấp độ cao gồm có bảo vệ, ám sát, đột nhập, phá vỡ tổ chức chính phủ, từng mất tích mấy chục năm, hôm nay lại trở về, mức độ uy hiếp vẫn là cao nhất."
Hàn Tiêu giật mình, nếu nhắc tới huyền thoại của thời đại trước thì người kia ít nhiều gì cũng sẽ có liên quan tới Bennett.
"Ôi, mình nhớ ra rồi."
Hàn Tiêu bừng tỉnh, bây giờ anh đã nhớ ra Verina và Hannes rồi.
Game thủ tiếp xúc với hai cái tên này là vào thời kỳ giữa của phiên bản 1.0, hình thức xuất hiện của họ cũng giống như một phần đặc sắc của game mà thôi.
Kiếp trước, Bennett trấn giữ khu tị nạn lớn nhất, ở trong đó có một gò núi nhỏ, trên núi có ba ngôi mộ, hai trong ba ngôi mộ đó khắc tên hai người này, đúng rồi, khi game thủ tiếp xúc với hai cái tên này thì bọn họ đều đã chết.
Thỉnh thoảng Bennett sẽ ngừng chân trước ba ngôi mộ đó, nếu hỏi thăm thì ông ta sẽ cảm thán rằng nơi này chôn những người bạn, người chiến hữu của mình, bọn họ đều là những người đáng kính.
Từ đôi câu vài lời của Bennett, game thủ có thể hiểu rằng ba người này là bạn của ông ta, ngoài ra sẽ không biết thêm gì nữa. Có người từng thử mở nhiệm vụ nhưng không thu hoạch được gì, tựa hồ đây chỉ là một chi tiết gợi ý cho cốt truyện sẽ phát triển sau này.
Mà bây giờ, hai người có tên trên bia mộ vẫn còn sống, Hàn Tiêu cảm thấy chắc chắn có cốt truyện ẩn ở đây.
Hai cường giả cấp sáu mươi cùng thời với Bennett tại sao phải đối phó với một quan chức Hồng Phong?
Trong cốt truyện chủ tuyến vốn có, vì sao họ lại chết, ai đã giết họ?
Trung tá Danny ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Tiêu với ánh mắt ngờ vực.
Anh lính vô danh tiểu tốt này lại có thể đánh lui huyền thoại của cả một thời đại, người này còn mạnh hơn cả những gì hắn tưởng tượng nữa!
Trong cục đặc công ẩn giấu một kẻ khủng bố thế này mà quân đội hoàn toàn không hề chú ý!
"Nhất định phải điều tra cho rõ." Trung tá Danny nghiêm túc nghĩ.
Vừa mang theo tâm sự, trung tá Danny vừa chỉ huy nhân viên quét dọn chiến trường, thế nhưng chỉ trong chớp mắt, Hàn Tiêu đã biến mất ngay trước mũi hắn.
Anh thừa dịp những người xung quanh đang bận rộn quét dọn chiến trường nên không tập trung để lén lút sử dụng năng lực "Thợ săn bóng đêm", bước sang một bên rồi quyết đoán đổi một khuôn mặt khác, chạy đi. Cấp bậc của anh hơn những người ở đây rất nhiều, một khi tiến vào trạng thái "Thợ săn bóng đêm" thì gần như sẽ không bị phát hiện. Đương nhiên nếu cứ lượn lờ trước mắt người khác thì vẫn sẽ bị để ý.
Sau khi trung tá Danny nhận ra việc này thì hắn đã vội vàng hỏi thăm những người xung quanh, thế nhưng không một ai thấy được Angaston rời đi bằng cách nào. Hắn trợn mắt, chỉ phân tâm có một chút thôi mà người đã mất tăm rồi!
Hắn ra lệnh cho mọi người tìm kiếm ở khu vực xung quanh nhưng tất nhiên là không có kết quả gì.
Trung tá Danny còn chưa nghi ngờ được bao lâu thì có người đã phát hiện ra Angaston thật đang nằm trong vườn hoa ở dinh thự của Dorasi, vậy nên hắn mới biết tên "Angaston" kia là kẻ giả mạo và kẻ giả mạo này chính là kẻ thần bí đã đột nhập vào dinh thự của các quan chức khác!
"Thân phận của kẻ tập kích đã được xác nhận, vậy còn người đột nhập này là ai?"
Trung tá Danny cảm thấy nặng nề, thực lực của người đột nhập có thể ngang cơ với Verina, đây là quái vật của phe nào? Vì sao hai kẻ có sức chiến đấu tầm cỡ "át chủ bài" như họ lại tập trung ở thủ đô vào đêm nay?
Sau khi biết sự thật, Dorasi sợ tới mức mồ hôi lạnh ướt sũng người.
Quanh đi quẩn lại, hóa ra người bảo vệ mình cũng chính là kẻ địch của mình, là kẻ luôn theo dõi mình.
Hai nhóm địch nhân đánh lẫn nhau, Dorasi chẳng khác nào đi đến biên giới địa ngục rồi cuối cùng lại bình yên vô sự!
"Thế mà mình lại còn sống." Dorasi vẫn chưa hết sợ hãi.