Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 119: Trực diện All Might

Cửa thoát hiểm –Escape Gate!

Một thứ cao cao tại thượng đứng nhìn trận đấu mà học sinh bị hành gần như cả buổi rồi mới mở rộng vòng tay chào đón tụi nhỏ mệt mỏi nhưng mừng rỡ khuôn mặt khi chạy qua.

Hitomi và Midoriya cũng phải bước qua nó đón nhận lấy cuộc chiến của mình. Một cuộc chiến mà Hitomi dám khẳng định sẽ vô cùng khốc liệt.

Bởi vì, đối thủ của tụi nó, giả định tội phạm…Lại là người mà giới hắc ám sợ mất mật, người đã chấn tràng xuyên suốt mười năm qua như một tòa núi lớn đè ép không cho ác nhân manh động.

Người ấy, không ai khác, chính là…No. 1 Hero, All Might!

Ở ngoài cổng và bên trong là hai cảm giác hoàn toàn khác biệt. Chí ít theo cảm nhận của Hitomi là như thế.

Hai đứa nó phải đứng chờ sẵn ở đầu bên kia của khu vực và ngóng đợi tiếng kèn báo hiệu bắt đầu của trận đấu.

Gió hô hô thổi từng đợt lạnh ngắt, tưởng chừng thổi ra tâm tư từng người nặng nề cùng lạnh lẽo.

“Píp…Bài kiểm tra của Team Midoriya –Kizari, sẵn sàng, Start!’

[Đầu tiên cứ phải tiến tới gần cổng nhất hết hết mức có thể, sau đó chiến đấu như thế nào thì tùy…!]

“Kizari –kun…Chúng ta muốn thẳng tắp đi tới sao…⊙﹏⊙!?”

“Đúng vậy, nếu không làm sao ước lượng được thực lực chân chính của All Might mà đánh chứ…(-.-)!”

“Cậu là fan cuồng của All Might đúng không, Midoriya…(o~0)!?”

“Ơ…À…Ừmmm…Ừ thì đại loại vậy…-.-!”

“Thế thì cậu phải hiểu rõ ràng, đối đầu với chú ấy, chúng ta còn lâu mới có cơ hội bỏ chạy…Tớ biết phải đánh với thần tượng rất khó khăn, Midoriya!”

“Nhưng dù chú ấy là anh hùng số một, là Biểu Tượng Hòa Bình, thì ngay tại đây, lúc này, bài thi thực hành cuối kì của U.A…All Might –san là người chúng ta cần đánh bại hoạc vượt qua…Cậu đừng để cảm xúc sợ hãi hay hâm mộ chi phối bản thân mình…”

Hitomi đang nói nửa chừng chợt híp mắt nhìn thẳng phía trước quát to:

“Cẩn thận…Đến rồi đấy…►_◄!”

“Đến…Ai mới được…(0.0)?!”

Midoriya ngơ ngác hỏi lại, nhưng còn chưa hết câu bỗng nghẹn cổ họng, hai con mắt co rụt lộ rõ vẻ khiếp hãi.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Đinh tai nhức óc thanh âm kèm theo là hàng loạt tiếng vỡ vụn của các công trình và nhà cửa.

Trước mắt hai đứa tụi nó là một vòng xoáy hỗn độn màu tro xám, dữ tợn như một con hồng hoang cự thú, một đường càn quét hết thảy những gì dám ngáng chân nó.

RẦM ~~~ RẦM ~~~ RẦM ~~~

Đỉnh đầu cột điện gãy nát văng tung tóe...Cửa kính nát tan thành vô số mảnh nhỏ vương vãi khắp nơi.

Hàng chục tòa nhà bị đánh bay nóc, có tòa cao ốc phẳng lặng như bị chém ngang nửa người vậy.

Két…Két…Két…

Mặt đất trải nhựa cứng rắn kiên cố giờ lại y hệt lớp kẹo đường mong manh mềm dẻo, từ từ bị áp lực lốc xoáy cạo tróc bong lên lộ ra từng lớp xám trắng cùng sẫm màu cát đá.

Và dưới cái sức mạnh kinh khủng đó, ngay cả Hitomi cũng không thể không lùi lại hai bước, khuôn mặt cậu lộ ra thần sắc nghiêm trọng chưa từng thấy.

Bên cạnh Midoriya đã bị hất văng cách đó gần năm, sáu mét.

Khung cảnh thê thảm cực độ!

Hitomi khẳng định, người vừa đánh ra đạo phong quyển này, duy chỉ có All Might.

Người mà hai đứa nó sẽ phải hạ gục ngày hôm nay, hoặc là bị đánh bại…

Nghĩ đến đấy thôi, Hitomi bỗng cảm thấy rạo rực lạ thường.

Không e ngại, không sợ hãi, chỉ có cẩn thận cùng hưng phấn…

Bởi vì, đây là đối thủ mạnh mẽ thứ hai, ngoài Noumu có thể mang đến áp bách cho cậu.

Chỉ một đòn đánh đã đủ nhìn thấy vĩ lực kinh khủng của All Might. Hoàn toàn trên cơ hẳn so với Noumu ở USJ.

Nếu như trận ở USJ, Noumu thay thế bằng All Might, thì dù Hitomi có sử dụng bài tẩy, nhiều nhất cũng chỉ đẩy lùi được nhưng còn khuya mới đánh giết được hắn.

LV 4 thân thể, một đạo lạch trời rào chắn.

Noumu mạnh vì năng lực đã đạt đến cấp bốn, mà một lúc lại có tới hai năng lực cấp độ này, bởi vậy mới chống đỡ, thậm chí áp chế hình thái Dawn Knight lúc đó của cậu.

Giờ đây, Hitomi đã mạnh hơn trước rất nhiều, và “địch thủ” của cậu, cũng đã ở một đẳng cấp hoàn toàn mới.

“Midoriya, cử động được chớ…Chuẩn bị sẵn sàng chạy chưa…Full Cowling bật lên đi!”

Hưng phấn quy hưng phấn, Hitomi sẽ không quên mục đích cuối cùng của bài thi là còng tay tội phạm hoặc vượt qua Escape Gate.

Còng tay là vô nghĩa, cấp bậc kia cường giả muốn đến gần để khóa tay chính đang nói chuyện hão huyền.

Bản thân Hitomi kiềm giữ All Might, Midoriya lợi dụng cơ hội chuồn đi…Đó mới là kế sách tốt nhất.

“Tớ vẫn ổn…Vừa nãy là gì vậy…(0~0)!?”

“Còn ai vào đây…!”

Hitomi ngắn gọn trả lời Midoriya, lên tinh thần một trăm hai mươi phần trăm.

Cậu đã nghe được từ xa tiếng bước chân nặng nề mà chậm rãi đi tới.

Ẩn ẩn dưới lớp khói bụi mù mịt, chướng khí ngập trời cả con đường dài mấy chục mét, là một thân ảnh cao lớn đang từ từ tiến gần, cùng với lạnh lùng cứng rắn giọng nói vang lên:

“Thành phố có thiệt hại hay không…thì quan tâm làm quái gì…!”

Đập vào mặt Hitomi và Midoriya là một cảm giác đè nén khủng bố, không chỉ tồn tại ở mặt lực lượng, mà nó còn trùng kích ở tâm linh của từng đứa.

Cảm giác ấy, thật giống!

Một sự đe dọa…

Hitomi mang máng nhớ rằng, mình đã từng gặp trường hợp tương tự.

Ầm!

“Nếu cho rằng đây là một bài thi thôi thì các em sẽ phải hối hận đấy…!”

“Hả…(0~0)?!”

Ánh mắt của All Might đột ngột lóe sáng lên vẻ chuyên chú cùng dữ dằn…

Đó là cái nhìn, của một tên tội phạm chân chính!

Stain!

Một cụm từ chợt vang vọng trong đầu Hitomi, cậu rốt cuộc nhận ra quen thuộc đến từ đâu rồi.

Ở vụ Hosu, tại thời khắc cuối cùng ấy, khi Stain bộc lộ quan niệm là lý tưởng của mình kết hợp với thần thái và điệu bộ lúc bấy giờ, quả thật chẳng khác gì những điều mà All Might đang thể hiện bây giờ cả.

“Nghe đây…Ta chính là tội phạm…Anh hùng à…!” –Trầm thấp thanh âm vang lên.

Bình thường, giọng nói ấy là ấm áp vô tận, khiến cho người người ngóng trông và chờ mong. Nhưng vào khoảnh khắc hiện tại chỉ mang đến nỗi khiếp sợ kinh hoàng đến Midoriya…

Ầm ~~~

All Might dẫm chân thật mạnh xuống đất, toàn bộ địa hình tưởng chừng rung rinh trước cú đạp của ông và hét lớn:

“Hãy dùng hết tất cả các em có…Mà lao vào ta đây này (ノಠ益ಠ)!”

Dứt lời, All Might không chút do dự phóng người bay thẳng tới hai đứa học sinh.

“Chịu chết đi lũ Anh hùng( - -)!”

“Kizari –kun…⊙▃⊙!”

Midoriya hoảng hồn giật lui người lại, tựa hồ muốn bỏ chạy.

“Lách qua tìm đường đến Escape Gate đi, Midoriya… (`・ω・´)!”

Hitomi hô xong, không rảnh bận tâm thằng bạn tóc đen, vì All Might đã đến ngay trước mặt nó rồi. Ông giương lên nắm tay, khí thế hung hung hướng Hitomi vỗ tới.

[Để xem LV4 chênh lệch với mình như thế nào…0~0]

Hitomi chợt cười gằn một tiếng, không lùi bước, tay siết chặt thành một đoàn, chớp mắt đã tung cú đấm ngược về lòng bàn tay to lớn của All Might.

“Rokuogan!”

“Chuyện gì…!?”

Tay cùng tay va chạm, to lớn cùng nhỏ bé đối mặt, kết quả sẽ là thế nào đây?

Khoảnh khắc nắm đấm của Hitomi và thủ chưởng của All Might tiếp xúc nhau, thời gian tưởng chừng đông đặc lại.

Và rồi…

~~~ Ầm ~~~

Sóng xung kích từ chính giữa cú va chạm giống như bão tố cấp mười ba, tức thì biến năm mét quanh hai người thành phạm vi chân không. Mắt thường thấy được, một vòng hình tròn sóng lãng tỏa ra từng đợt dập dờn mãnh liệt, tựa hồ tạo thành một lĩnh vực nho nhỏ riêng mình vậy.

“Ai cha…!”

Midoriya vừa ngã trước đó một lần, giờ phải dính thêm một pha nữa còn ở gần hơn, cả người trở nên ê ẩm không chịu nổi.

Xẹt!

Thân hình Midoriya tức thời tuôn ra một cỗ nhiệt điện màu xanh dập dờn bao phủ hết người nó.

Oành!

“Rokuogan!”

Pặc!

Oành!

“Rokuogan!”

Hitomi tựa như đạn pháo liên thanh nả không biết mệt, hai tay hoá thành tàn ảnh trực chỉ All Might tấn công liên hồi.

All Might thoáng kinh hãi bắt chéo hai tay lại trước ngực chống đỡ.

Ban nãy có chút lơ là, cộng thêm một phần muốn thả nước để bọn nhỏ có cơ hội phô bày năng lực của mình ra mà All Might mới sử dụng chưa tới ba thành sức mạnh.

Cũng chính vì thế mà khi tiếp nhận cú đấm của Hitomi, vị anh hùng số một này lảo đảo suýt ngã, toàn thân bắp thịt rung động mạnh mẽ, nỗ lực hóa giải được sóng trùng kích từ Hitomi.

Nhưng do đó mà All Might hoàn toàn mất đi tiên cơ, chỉ còn cách bị động phòng thủ.

Hitomi mang đến cho ông quá lớn kinh ngạc, dù đã từng chứng kiến sức mạnh của cậu ở Hội Thao, tuy nhiên All Might chẳng thể ngờ được rằng, một đòn của thằng nhóc trước mặt lại khiến ông phải nghiêm túc đối đãi với nó.

Nấp ở một bên đã tìm cách thoát khỏi chiến trường đang chuẩn bị phi nước rút về phía Escape Gate Midoriya trợn to hai con mắt, không tin được những gì mình đang chứng kiến.

Nó đâu biết rằng, không chỉ bản thân mình, mà mười con người lớn 1-A cũng đang sửng sốt vì sự hung hãn và mạnh mẽ năng lực của Hitomi.

Nhất là Bakugo, niềm vui chiến thắng vẻn vẹn hiển hiện chưa được bao lâu, nay đã vô tình bị đả kích.

Có điều, nhìn bề ngoài thì Hitomi đang chiếm thượng phong, nhưng có ai biết được trong lòng cậu đang thầm kêu khổ.

To be continued…