Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 168: Thế nào là anh hùng (2)

Chisaki nhìn Eri tâm trạng đang dao động mãnh liệt trước những lời nói của Mirio, hắn sa sầm mặt lại, sẵng giọng nói:

“Đúng là lũ dơ bẩn…►_◄!”

“Mau về đây, Eri…Hay là mày muốn tao giết nó hả…”

“Tao phải giải thích bao nhiêu lần thì mày mới hiểu chứ…MÀY SINH RA LÀ ĐỂ HỦY DIỆT NGƯỜI KHÁC…(ノಠ益ಠ)!”

“Em đừng nghe hắn nói…(0~0)!”

Mirio trấn an khuôn mặt đang tái nghoét của Eri, anh giận dữ hướng về Chisaki hét lớn:

“Sao ngươi có thể nói như vậy với con gái ruột của mình hả…(ノಠ益ಠ)!”

“Hiểu rồi…Mày thắc mắc điều đó phải không…!?”

Chisaki liếc nhìn Mirio, rồi lại quay sang Eri lạnh nhạt đáp:

“Vì sự ích kỉ của mày, Eri, tao lại phải làm bẩn đôi tay này một lần nữa!”

“Còn lý do tao nói thế…Bởi vì, thằng Chisaki này, từ trước đến giờ, KHÔNG HỀ CÓ CON GÁI…►.◄!”

Ngay tại thời điểm thốt ra những lời cuối cùng ấy, Chisaki chợt động.

Lưng khẽ khom lại, tay của hắn cực kì nhanh vỗ xuống mặt đất, tức thì, kinh thiên động địa thanh âm vang lên…

ẦM ~~~ ẦM ~~~ ẦM …MMMM…mmmmm…~~~~

Không cách nào suy nghĩ, không cách nào diễn tả, chỉ bằng bản năng sống còn rèn luyện suốt mười mấy năm mà Mirio kịp thời phản ứng kịp.

Anh hư vô hóa gần hết thân thể, chỉ còn chưa lại mỗi đôi chân và hai bàn tay để nâng bé Eri lên.

Phạm vi điều khiển của hắn, không ngờ khủng bố đến thế...gần trăm mét vuông, Vốn bình thường rộng rãi căn phòng, dưới năng lực của Chisaki, đột nhiên biến thành một bãi chiến trường đầy chông sắc và gai nhọn.

Tính ra phải có đến gần mười mấy cái gai đá đâm xuyên qua thân thể đã kích hoạt năng lực của Mirio.

Nếu đổi lại một anh hùng khác vào đây, dẫu là có hóa cứng như Kirishima đi chăng nữa, chắc chắn cũng sẽ bị Chisaki một đòn trọng thương, thậm chí giết chết tại trận.

[OverHaul…Năng lực của hắn khó chịu quá…(-.-)…Phá hủy đồng thời tái cấu trúc lại toàn bộ mọi vật…Nhưng tốc độ tái tạo của hắn quá nhanh…Mình gặp bất lợi rồi…( - -)!]

Mirio không thể không liên tục duy trì kích hoạt năng lực. Bởi vì nếu như anh hở ra một giây thôi, thì cả bản thân anh và bé Eri lập tức sẽ bị đâm xuyên đến chết.

Tên Chisaki, không hổ danh là trùm cuối ở đây, quirk của hắn chả phải là dạng vừa đâu!

“Xem ra…mày chẳng hoàn toàn dựa vào năng lực nhỉ…!” –Chisaki nhíu mày thì thào.

Trước giờ anh hùng trong mắt hắn, ngoại trừ một vài trường hợp cá biệt, còn lại toàn là thể loại chỉ ỷ vào sức mạnh của dị năng, mà không hề biết vận dụng đầu nào hay rèn luyện tuyệt kỹ để chiến đấu.

Togata Mirio, hiển nhiên không thuộc trong nhóm này, trình độ không chế quirk một cách điêu luyện của cậu, có thể hư hóa, đồng thời chuyển đổi sang dạng thực thể cực kì lưu loát, quả thật là một khối xương cứng khó nhai.

Mirio thì không hề biết những gì mà Chisaki đang mưu tính, anh cảm thấy nổi nóng vì những cú công kích của Chisaki…

“Ngươi không chút gì thương hại cô nhóc này sao…(ノಠ益ಠ)…???”

“Kể cả khi tao lỡ làm tổn thương nó cũng chả sao…!” –Chisaki lạnh nhạt đáp lại, “Miễn là tao sắp xếp con nhỏ ngay lập tức, thì nó sẽ khôi phục trạng thái bình thường thôi!”

“Nó được học điều ấy về năng lực này đầu tiên mà… 【•】 _【•】!”

[Khốn nạn…đồ cặn bã…(0~0)!]

Mirio lần đầu tiên cảm thấy mình không thể đè nén được sự phẫn nộ trong lòng nữa.

Nó cứ như là một ngọn núi lửa điên cuồng phun trào trong cơ thể, tâm trí anh… 

Oành ~~~ Oành ~~~ oành ~~~

Mirio cực khổ tránh né hàng loạt đòn tấn công liên tiếp của kẻ thù. Anh vừa di chuyển, còn phải cố gắng nhúc nhích thân thể thật cẩn thận, từ từ đưa bản thân và Eri vào một miếng đất nhỏ còn chưa bị thay đổi địa chất do năng lực của Chisaki.

“Hô…!”

Mirio thở phào một tiếng, đối diện Chisaki chợt liên tiếng:

“Mày thấy sự bất lực của bản thân không…Thử nghĩ xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu Eri bị thương…!”

“Nhìn quanh đi…Ở đây, tao là ngươi duy nhất có thể chữa trị cho nó!”

“Mà mày, tay giữ lấy Eri, thì làm sao kích hoạt được khả năng xuyên thấu để chạy ra cơ chứ…Mày định bảo vệ nó thế nào đây, chàng học sinh…(~; ~)?!”

“Hơn nữa…Đường đi của mày, cũng bị tao chặn rồi…Và năng lực của mày…”

Chisaki hơi ngừng lại một lúc, liếc về cách hắn không xa một mô đất nhỏ, tại đó, thình lình một tên tội phạm mặc áo Blouse trắng đang cầm khẩu súng chĩa về phía Mirio.

[Là hắn… ಠ▃ಠ …Không phải, là tên khác, Chronoa…???]

[Mình cứ tưởng đã cho hắn đo ván rồi chứ…( - -)…Có lẽ do hơi say mà lực tay mình không đủ mạnh chăng…(0~0)…]

“Nếu mày bị nó bắn dính…Lemillion…Năng lực của mày sẽ biến mất đấy…!”

Chisaki âm hiểm phun ra một câu, ý tứ uy hiếp đầy rẫy, rõ ràng là cảnh báo cho đối phương, nhưng thực tế là đang tấn công vào tâm lý của Mirio.

Thấy đàn em cứ run run, thỉnh thoảng lại hạ súng lên súng xuống, Chisaki gắt:

“Đồ ngu, giữ chặt vào…nhắm vào tay nó ấy…!”

“Nhưng nó sử dụng năng lực điêu luyện quá…Khó lòng mà nhắm chuẩn xác được!”

Trong lúc trao đổi, hai tên tội phạm vẫn liên tục tấn công Mirio không ngừng nghỉ.

Nhưng vì mục tiêu của chúng cũng là Eri, và Chisaki không dám chắc là mình sẽ tránh cho con nhỏ một đòn phải giết, nên hắn tạm thời ngừng dùng các loại gai đá nhọn công kích Mirio.

Đồng thời điều khiển một phạm vi lớn như vậy, gánh nặng dành cho Chisaki cũng là không nhỏ.

Chông gai tạo ra, mặc dù nguy hiểm, nhưng đồng thời trở thành vật che chắn giúp Mirio tránh khỏi tầm mắt của hai tên tội phạm.

Pằng! Pằng! Pằng…

Chronoa nả súng vào Mirio hạn chế từng bước di chuyển của anh.

[Trên danh sách nghiên cứu, có nói rằng cần thiết không để bị Chronoa bắn dính... ►_◄…Vậy thì…Mình sẽ…]

Vù ~~~

Mirio hất mạnh cái áo choàng màu đen sau lưng, thoáng chốc dùng nó bao phủ lấy chính mình và Eri.

Chronoa mất đi đối tượng, tức thì cau mày, dừng lại không dám xả súng tầm bậy.

Hắn cũng biết tầm quan trọng của Eri đối với Chisaki nên không hề liều lĩnh tấn công.

“Mày định núp như một con rùa đen sau cái áo ấy sao…Lemillion…!” 

Chronoa giở giọng chế giễu, nhưng hắn còn chưa kịp dứt lời, mặt đất bỗng trồi lên một cánh tay lực lưỡng đầy cơ bắp.

Bốp ~~~

Ầm~~~

Hai tiếng động cùng lúc vang lên, cái sau so với cái trước lớn hơn nhiều.

Tại thời điểm nguy cấp ấy, Chisaki phản ứng cực kì nhanh, thay đổi cấu trúc địa chất nơi đứng của Mirio, giảm sức mạnh đến từ cú đấm của anh tác dụng lên Chronoa…

“Khụ…Xin lỗi, OverHaul…Tao bất cẩn quá!”

“Thằng này mạnh đấy…(ò_ó)!”

“Mày gan gớm mà vứt con nhỏ lại chỗ kia…Để tao xử nó xem mày còn dám chống đối tao không.., 

(- -)!”

“Ngươi nghĩ vậy sao…( ~ ~)!”

Giọng nói của Mirio đột ngột vang lên sau lưng của Chisaki, làm hắn giật mình, theo bản năng vươn tay ngược về…

Oanh ~~~

Xuyên Thấu năng lực kích hoạt, Mirio một đấm lần nữa, đánh bay Chisaki.

Rõ ràng là hắn ta vẫn chưa thể quen thuộc với phương thức tấn công của Mirio, nếu không thì mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vầy.

“Thằng nhãi ranh…!” –Chisaki lau đi gò má vết xước chảy máu, năng lực Tái Cấu Trúc của hắn có thể giúp Chisaki nhanh chóng hồi phục.

Nhưng chiêu số đó tiêu hao cũng không phải là nhỏ.

Hiển nhiên với vết thương trước mắt, Chisaki không hề có ý định chữa trị.

Có điều, đấy là một quyết định không mấy khôn ngoan…

“Cái áo choàng kia…đang che lấp lấy vô số thương tích mà Eri đã nhận lấy…”

[Tập trung…Vào đối phương…(►.◄)…]

Ầm ~~~

Một cước đá văng Chronoa, Mirio khuôn mặt đằng đằng sát khí, gầm lên:

“Chisaki Kai…Ngươi rất mạnh…”

“So với những tên còn lại trong băng, ngươi vượt trội hơn hẳn…Cả về thể lực lẫn khả năng công kích…”

“Nhưng để ta cho ngươi biết điều này…”

[Lời hứa của một anh hùng đối với một cô bé… ఠ_ఠ...]

“TA CÒN MẠNH HƠN RẤT NHIỀU…UUUU….(ノಠ益ಠ)!”

Chấn động tâm thần tiếng hét giận dữ, Mirio dồn toàn bộ lực lượng tung một cú đấm ngay mặt của Chisaki.

Cú đấm ấy, tràn đầy uy lực…

Cú đấm ấy, là sự phẫn nộ của một anh hùng khi thấy cái ác hoành hành…

Cú đấm ấy, là tượng trưng của công lý…

Và nó, hành động biểu hiện cho lời hứa của Togata Mirio…No 1 U.A, dành cho Eri!

Anh, sẽ cứu cô nhóc…và đánh bại kẻ xấu!

Bởi vì, anh ấy là anh hùng…Lemillion ~~~