Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 176: Uy lực của ma pháp (4)

“Chuyện gì thế này…mặt đất đang chấn động…⊙▃⊙…???” – Centipender kinh hãi hét lớn.

Không chỉ riêng mình anh mà những anh hùng khác đều lung lay té hàng loạt, mặt đất rung lên từng đợt dữ dội, chăng khác nào một con sông lớn đang cuộn trào giận dữ.

Vết rách giống như mạng nhện từ biệt thự của băng Bát Tịnh lan tỏa nhanh như một con rắn độc đang trườn ra săn mồi vậy, chẳng mấy chốc đã vươn tới vị trí ngoài rìa cách xa đến ba, bốn mét của mọi người.

Ngay khi các anh hùng đang hoảng sợ không biết chuyện gì diễn ra thì ~~~ OÀNH ~~~ OÀNH ~~~ OÀNH …HHHH….hhhhhh….HHHH…~~~~

Tiếng động long trời lở đất vang lên, dường như có ai vừa thả một quả siêu cấp đạn đạo ngay dưới lòng địa đạo vậy.

Mười mấy viên cảnh sát vì quá bất ngờ trước chấn động đột ngột đó, bị hất tung lên trời cao, lập tức kinh hồn hét lên cầu cứu.

“Mau đưa họ xuống, Centipender…Eraser Head…(ノಠ益ಠ)…Tên khốn kiếp nào mới làm ra vụ này thế…(- -)!”

Ryukyu vỗ hai cánh kéo bốn, năm cảnh sát, Aizawa đồng thời cứu hai người.

Những anh hùng khác kịp thời định thần lại, cũng xông lên trợ giúp, đưa người gặp nạn hạ cánh an toàn.

Crắc …Crắc ….cccc….~~~

Tiếng bước chân dồn dập, mặt đất rung rinh, mọi người bỗng giật mình nhìn một cái bóng đen khổng lồ, cao đến gần mười mét từ từ trồi ra ngay chính giữa trang viên của băng Bát Tịnh.

Cái bóng bỗng mở lời, giọng ồm ồm nói:

“Mày chạy nhanh đấy lõi con…Để xem mày còn muốn trốn ở đâu nữa…∑(っ°Д°;)!”

“Chisaki…hắn ta là Chisaki… ಠ▃ಠ!” –Mirio thất thanh kêu lên.

Không có ai ở đây có thể nhận diện rõ dung mạo của tên trùm băng Bát Tịnh hơn Lemillion nữa. Khuôn mặt của anh đang sửng sốt cực độ trước cái hình thể khó tin của đối phương.

Ryukyu giọn run run hỏi: “Lemillion, em chắc chứ…Tên đó…L…là OverHaul…१|˚–˚|५”

“Không thể nhầm lẫn đâu được…(`・ω・´)!” –Togata Mirio khẳng định chắc nịch, thần thái lo lắng trả lời.

“Làm sao mà hắn biến thành một con quái vật đáng sợ như thế chứ…⊙﹏⊙…!” –Bubble Girl run rẩy hỏi, “Night Eyes…anh nói chúng ta phải làm sao đây…(-.-)!”

“Chờ đợi… ►_◄!” –Khuôn mặt Night Eyes lóe lên một tia sáng, một cái nhìn mà Bubble Girl chưa từng thấy bao giờ.

Tựa hồ, Chisaki cũng không hề đáng sợ như mọi người nghĩ.

Cái nhìn ấy, cô chỉ thấy nó xuất hiện khi sếp của mình nhắc về All Might mà thôi.

“Chúng ta còn chưa rời đi sao, Night Eyes…Ở lại đây chờ đợi anh hùng cấp cao, sẽ rất nguy hiểm…(-’๏_๏’-)!”

“Fat…anh quên cậu nhóc ban nãy rồi sao…!”

“Cậu nhóc…(0.0)…Kizari…???” –Fat Gum giật nảy người la lên.

“Đúng…Tôi nghĩ, cậu ấy sẽ không làm chúng ta thất vọng đâu…॓_॔!”

ẦM …MMMM…mmmm….~~~~….!!!!

Chisaki đột nhiên giờ một cái móng vuốt bằng đá, lúc này đã to bằng ba cái cột nhà, hắn ta hướng một chỗ đất trúng đâm mạnh xuống.

“Hắn ta làm gì vậy…⊙▃⊙…?!”

Crốp…~~~ Crốp ~~~ Crốp ~~~….~~~

Đáp lời thắc mắc của toàn bộ, là một thanh âm bẻ nát vang lên.

“là nhóc…Kizari…???”

“Cái này…sao có thể…ಠ▃ಠ…?!”

“Thằng nhóc đó…Còn là con người sao…!”

“Thật đúng nó là học sinh năm nhất U.A không thế…@@@@...☼.☼…”

Bubble Girl, Ryukyu, Fat Gum…những anh hùng có mặt, thần sắc đều ngây ngốc ra trước cảnh tượng mà họ đang chứng kiến.

Từ dưới hố sâu ấy, to lớn móng vuốt bằng đá của Chisaki đang bị người hai tay ôm lấy, nâng lên từng chút một.

Bóng người kia không hề mượn nhờ bất kì lực đẩy hay lực chống nào, thuần túy chỉ dùng sức mạnh, đã khiêng xuống đòn tấn công của Chisaki.

Một đòn tấn công với sức mạnh chí ít là mười tấn!

Và điều làm những anh hùng và cảnh sát kinh hãi nhất, đấy là vị anh hùng đó, đang bay!

Là bay, chân chính phi hành, không hề có dấu hiệu mượn dùng sức mạnh để trôi nổi như của Hado Nejire, hoặc là có cánh giống như anh hùng chim Haweyes.

Nếu như tính khả năng bay là một năng lực, thì người này, ít nhất cũng sở hữu từ hai năng lực trở lên. Thật là khó tin.

“Làm sao, mày lại… ლ(°Д°ლ)!” –Chisaki giống như dã thú bị thương, điên cuồng gào thét.

Toàn bộ sức mạnh của hắn đều dồn vào cú công kích này, lại bị đối phương khiến lại, mà nhìn qua tựa hồ không hề mất bao nhiêu sức lực.

Ai nấy đều thấy được vẻ mặt tức giận cùng khiếp sợ của Chisaki.

“Ngươi nhiều lời lắm, đánh đi… ॓_॔!”

Hitomi lạnh lẽo trả lời.

Nhìn vẻ ngoài thì dễ dàng, nhưng đặt vào trường hợp bản thân cậu mới biết, thật sự nhẹ nhõm như vậy sao?

Chênh lệch giữa cậu và hắn, cũng không lớn như tưởng tượng. Và còn hai tên của Liên Minh Tội Phạm đang nấp trong bóng tối hăm he chờ đợi sơ hở của cậu.

Nhưng mà, cậu không thể không tỏ vẻ mạnh mẽ…Bởi vì, phía sau Hitomi, vẫn còn người dân cần bảo vệ.

Cậu là chỗ dựa, là niềm tin của họ.

Đối mặt với một kẻ thù khủng khiếp như Chisaki.

Thậm chí gộp lại hết thảy anh hùng ở đây, bao gồm top chín Ryukyu cũng chỉ có thể thua nhiều thắng ít, còn có nguy cơ đoàn diệt rất cao.

Bởi vì nội một đòn tấn công vừa nãy của hắn, chắc chắn không ai có thể đỡ được.

Mà nhìn vóc hình khổng lồ của Chisaki, cùng với trên thân vết thương hồi phục nhanh chóng…Một cái có sức mạnh vượt trội, cộng thêm năng lực tự lành bá đạo, các anh hùng lấy cái gì để đánh?

Đằng sau bọn họ, còn có vô số dân chúng chưa kịp sơ tán, còn có cảnh sát nhiệt huyết chống đỡ, cho nên, dù chết, cũng không ai có ý nghĩ bỏ chạy cả.

Hi vọng duy nhất của toàn bộ anh hùng và cảnh sát bây giờ chính là cậu nhóc đang lơ lửng trên đó.

“Mày chết đi…Tao là vô đối…với sức mạnh này, mày đừng hòng chống cự…(ノಠ益ಠ)!” –Thần trí của Chisaki lần nữa bị đánh mất bởi cơn tức giận cùng sự quá tải năng lực.

Bốn chi của hắn hóa thành tàn ảnh, nhanh như chớp phong tỏa lấy Hitomi, bốn phương tám hướng toàn bộ là sắc bén gai nhọn ~~~ OÀNH ~~~ OANH ~~~ ẦM ~~~ RẦM ~~~…OÀNH ….HHHH…hhhhhhhhh….~~~~

Mấy chục mét phương viên, trực tiếp bị đòn tấn công của Chisaki cho hóa thành bụi bặm, khói đen bốc lên mù mịt, chướng khí ngút trời, tiếng kêu khóc dậy đất.

Vô số nhà cửa của dân chúng đều bị móng vuốt của Chisaki đánh cho sụp đổ, có cái tốc mái, có cái bay hơn một nửa, có gian hàng quét qua trở thành một đống đổ nát.

“Anh hùng…anh hùng ở đâu…!

“Mau cứu con tôi…(;´༎ຶД༎ຶ`)!”

“Chạy đi…đừng ngồi đó chờ chết…!”

Người người gào thét, dân chúng khóc la, mặc dù các anh hùng ở gần đấy, Fat Gum, Night Eyes, Hado, Bublle Girl…tất cả, đều cố gắng cứu trợ.

Nhưng dù có cứu được ai đó vô danh thì tài sản của họ tám, chín phần mười chắc chắn đã bị phá hủy gần như hết thảy.

Mặt đất nát bấy, xung quanh đèn đường toàn bộ vỡ tan, hóa thành mảnh kính vụn bay đầy trời.

BOOM…MMMM….mmm…!

Một tiếng nổ rầm rầm vang lên, thế lửa bốc lên mù mịt, cả thiên không dường như đều nhuộm thành một màu đen nhánh.

Hắc ám là gì…?

Nếu như có câu trả lời, thì đấy chính là hiện tại…

Bởi vì, nó đã hàng lâm!

Thê thảm cảnh tượng, cả một dãy phố tại chìm trong biển lửa, đâu đâu cũng thấy cây cối hư hại, nhà đá đổ nát, người chết, kẻ bị thương…

Thảm trạng, nơi nào cũng thấy.

Chỉ một vòng tấn công ngắn ngủn của Chisaki, đã khiến cho không biết bao nhiêu gia đình của mất nhà tan.

Mặc dù mục tiêu chính của hắn là Hitomi, nhưng dư ba tạo thành tổn thất là không tưởng.

Nếu không có Hitomi cản đằng trước, liệu bao nhiêu người sẽ phải chết trong lần vây quét này đây?

Hitomi không rõ, cũng không thể trả lời câu hỏi này.

Nhưng cậu biết một điều rằng, hiện tại, sắp đến thời khắc chung kết Chisaki.

Ma pháp hấp thu, đã đạt đến đỉnh điểm, tích lũy năng lượng, đã tới mức cực hạn.

Và bây giờ, chính là lúc bạo phát nó ra.

….

“Mẹ ơi…mẹ đâu rồi…”

Núp trong góc tối của căn phòng, một bé gái đang thu mình thút thít.

Nhưng đáp lời của cô bé chỉ có tiếng gào khóc và âm thanh la ré inh ỏi từ xa truyền lại gần.

Rắc ~~~ rắc ~~~…

Đỉnh đầu bỗng vang lên vài tiếng kêu nho nhỏ, cô nhóc sững người, một đột mắt to tròn đen láy nhìn thẳng bên trên.

Tiếng khóc ngừng bặt, cô nhóc hoảng sợ cố gắng đẩy đôi bàn chân, đôi tay bé nhỏ của mình bò ra khỏi trú ẩn.

Mặc dù còn ít tuổi, nhưng thường thức hàng ngày, bé vẫn biết.

Nhà là nơi thân thương, nơi che chở của bé, nhưng giờ đây, bé phải đi thôi…

Ngôi nhà, đã không còn nữa rồi!

Đôi chân ngắn củn lon ton mà vội vã chạy đến cửa trước.

Chỉ cần mở nó ra, mở nó, sẽ thoát khỏi tình cảnh này, bé sẽ được gặp mẹ.

Oành ~~~…. Oành ….~~~

Phịch!

Bé ngồi bệt xuống đất, sắc mặt trắng toát.

Phía bên ngoài, không hề giống như tưởng tưởng của bé.

Tội phạm, bé biết, nhưng anh hùng…sao không thấy?

Cảnh vật quên thuộc, hàng xóm của bé, chỉ còn lại là một đống hoang tàn đổ nát mà thôi.

Hai hàng nước mắt trào dâng, chỉ trực chảy dài trên gò má phúng phính đã lấm lem đất cát ấy.

Nhưng bé không khóc, phải kiên cường, bé phải trốn khỏi đây, đến nơi có các chú cảnh sát và các anh hùng mạnh mẽ thôi.

Đúng rồi, All Might, thần tượng của bé…bé sẽ tới đó. Chú ấy là mạnh nhất, ở gần chú ấy, sẽ không kẻ xấu nào dám hại bé cả.

“Nhóc…mau chạy đi…(ノಠ益ಠ)!”

Hốt nhiên, bé nghe thấy tiếng gọi, cái đầu nhỏ ngơ ngác quay sang, thì ra là một chú cảnh sát. Nhưng sao chú trông hốt hoảng thế nhỉ, còn bảo bé chạy nhanh nữa…

Vù ~~~

Bé cảm giác trên đầu nằng nặng, có chút lạnh lẽo…hình như có thứ gì đó to lắm, ở phía trên bé, bóng của bé, bị che mất rồi.

ẦM ~~~

Một con bàn chân to lớn đột ngột giáng xuống, dưới cái nhìn hốt hoảng của viên cảnh sát cùng với mấy vị anh hùng, hạ thẳng ngay vị trí của cô bé.

…Và, nhấn chìm mọi thứ vào bóng tối!