Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 213: Mục tiêu chân chính (6)

Todoroki và Kirishima đi rồi, Momo mới khẽ kéo vạt áo của Hitomi, nghi ngờ hỏi cậu, “Hitomi – kun, cậu nói cần mình làm gì vậy…(o,o)?”

“Sơ Manila và viện mồ côi, Momo…Bọn họ cũng ở tại quận Kamino, cậu quên rồi sao…(-.-)!”

“Nhưng mà, theo như địa điểm trên bản đồ, thì vị trí cách chỗ viện mồ côi một trăm mét có hơn cơ mà…Chúng ta có phải lo xa quá không…(?.?)!”

“Thà thừa còn hơn thiếu!” 

Hitomi lắc đầu nói, “Cứ coi như phòng hờ, vẫn tốt chán so với thời điểm xảy ra chuyện thực sự…Mà nếu như chỗ nhóm Todoroki định đi, là phân khu của lũ Noumu, thì cậu nghĩ, sẽ không có trận chiến nào sao…!”

“Khẳng định lúc ấy, chiến tranh lây lan, không chỉ giới hạn ở một khu vực Kamino đâu, rất có thể còn rộng hơn nhiều…►_◄!”

Hitomi suy nghĩ rất nhiều, bởi vì, vụ Stain ở Hosu, chính là một ví dụ cảnh báo cho cậu.

Tội phạm vốn dĩ chưa đến sáu người, một tên sát nhân và ba, bốn con Noumu. Vậy mà vẫn gây náo loạn cho thành phố được, huống hồ gì, chỉ là một quận nhỏ như Kamino.

Cảnh sát cùng anh hùng phổ thông thực lực không đủ để đánh bại, mà nhiều nhất là cầm chân lũ quái vật đó thôi.

Thậm chí, chiến đấu có khi biến nó thành phế tích không chừng.

Nếu không phải có Endeaver, Hitomi và Edges Shot xuất hiện, thiệt hại có lẽ còn lớn hơn nữa.

Lũ Noumu mạnh mẽ, chỉ xét riêng về lực công kích thì còn chưa tới LV2+7, nhưng khả năng phòng ngự và sức khôi phục của chúng, có thể đạt đến LV3 hoặc nhỉn hơn. Bình thường súng đạn và công kích không có bao nhiêu tác dụng với lũ quái nhân này.

Hitomi biết điều đó, bởi lẽ, lần vây quét sắp tới, sẽ là lần càn quét băng đảng tội phạm cùng thanh trừ lớn nhất trong lịch sử mấy chục năm gần đây của Nhật Bản, có lẽ, là cả thế kỷ không biết chừng.

Cậu, không thể mạo hiểm!

An toàn của sơ và bọn nhỏ, không cho phép sơ suất và bất cẩn.

Nếu Hitomi tự thân đi, thì mọi chuyện dường như đơn giản hơn nhiều. Nhưng hư vô mờ mịt cảm ứng, mách bảo cậu rằng, không thể bỏ đi vào lúc này.

Bởi vậy, Hitomi mới thông báo cho Momo để cô bé gấp rút chi viện. Đồng thời có Kirishima và Todoroki hai thằng bạn giúp đỡ khi cần, mọi chuyện sẽ dễ dàng và nhẹ nhàng, kể cả khi có xảy ra chiến đấu đi chăng nữa.

Ngày tiếp theo, bên phía cảnh sát bí mật công bố lệnh triệu tập.

Bao gồm những anh hùng top và anh hùng khu vực tại thành phố Dagoka, Kamino, và các khu vực lân cận.

Hitomi cũng đến xem xét tình hình.

Vừa thấy bảng danh sách, cậu liền hít một ngụm khí dài.

Đội hình này, có chút ghê gớm quá chứ.

No.2 Flame Hero - Anh Hùng Diêm Hỏa, Endeaver!

No.4 Jeanius Hero - Anh Hùng Bó Sát, Best Jeanist!

No.5 Ninja Hero -Anh Hùng Nhẫn Giả, Edge Shot!

No.10 Monser Hero- Anh Hùng Quái Vật, Gang Orca!

Về hưu nhưng nhuệ khí chưa lui, tuổi già tiếp tục ra trận chiến đấu, Gran Torino!

No. 32, team Pussy Cat, Tiger!

No.30, Mount Lady!

No.25, Shinrin Kamui! 

Và vô số anh hùng nhỏ lẻ tại địa phương, cùng biệt đội cảnh sát hình sự và đặc công tinh nhuệ nhất.

Con bài chủ chốt, No.1 Hero - Biểu Tượng Của Hòa Bình, All Might!

So sánh với lần tập kích băng Bát Tịnh, quả thật là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Có thể nói là không cùng một cấp bậc.

Bên kia chỉ xuất hiện mỗi Ryukyu, là Anh Hùng Rồng Lửa, hạng chín mà thôi.

Còn riêng anh hùng top mười ở đây đã có năm người, bốn trong số đó chính là đỉnh phong của giới anh hùng Nhật Bản, All Might càng được vinh dự là thế giới vĩ đại nhất Hero.

Tuy nhiên, coi trọng như vậy, kì thực là hoàn toàn chính xác.

Bởi vì, kẻ cầm đầu của Liên Minh Tội Phạm...Huyền Thoại của giới Hắc Ám, rất có thể sẽ xuất hiện.

Không, không phải có thể, mà là chắc chắn, hắn sẽ lộ diện.

Chỉ nhiêu đó đủ khiến người ta phải nâng cao cảnh giác hai trăm phần trăm.

Chiều tối, sáu giờ!

Hitomi và Momo có mặt tại cổng sau bện viện trung ương Dagoka.

Nơi ấy, Todoroki và Kirishima đã đứng đợi sẵn.

“Kizari...Yaoyozoru...Hai cậu tới rồi hả...Ơn trời… (๑•́ ₃ •̀๑)!”

“Cứ tưởng hai người sẽ đổi ý chứ…(-.-)!” - Thằng tóc đỏ lẩm bẩm, Hitomi không chú ý lắm, hỏi lại, “Chuyện gì thế, Kirishima…?!”

“Không...Không có chi…!” - Kirishima lắc đầu, “Hai cậu cùng đi với tụi này luôn hả, hay sao…(o,0)?”

“Ừmmm...Cậu tính sao, Kizari?”

Hitomi xua tay đáp, “Không, mình sẽ ở lại...Momo sẽ đi chung chuyến với các cậu, có điều, cậu ấy có mục đích khác...Người các cậu mong chờ, ở sau lưng tớ này… (o `-′)ノ”!”

Theo hướng tay Hitomi chỉ, nhìn về đằng sau, một người hai đứa nó không ngờ tới, đang chậm rãi đi đến…

“Midoriyaa...aaa...⊙▃⊙???”

“Cậu cũng định...Thiệt hả...Với chỗ thương tích đó…(0~0)?!” - Todoroki trầm giọng hỏi, “Cậu nên ở lại, Midoriya!”

“Chính Kirishima -kun đã nói tớ...Thân thể này, còn cử động được...Không lý do gì, tớ lại ngồi chờ tại đây...(`・ω・´)!”

Midoriya nghiêm mặt đáp lời, “Vả lại, tớ lo lắng, liệu bọn chúng có thật sự muốn lay chuyển Kacchan về phe tội phạm để công kích dư luận báo chí phía anh hùng...Nếu là như vậy, tình hình sẽ rất tồi tệ, mình càng phải đi... ►.◄!”

“Tốt...Cậu đã quyết tâm đến thế thì Midoriya…”

“Khoan đã…!”

Một giọng nói đột nhiên quát lên, cắt ngang Kirishima.

Thanh âm thật quen tai, tụi nó giật mình nhìn lại, thì ra là Lida.

“Lida -kun...●﹏●…!”

Midoriya có chút bối rối, hạ đầu thấp xuống, không dám đối mặt với thằng bạn.

Lida nghiến răng bước tới, la lớn, “Tại sao...Tại sao, các cậu vẫn tiếp tục…”

“Todoroki...Midoriya..Hai người…Đã từng ngăn cản tớ, khi tớ hành động liều lĩnh vì lý do cá nhân...ರ_ರ!”

“Vậy mà...sau vụ việc xảy ra đó...Hai người lại hành động trái ngược với nguyên tắc bản thân đã từng đặt ra sao...Cố gắng sa vào vết đỏ như tớ...v(ಥ ̯ ಥ)v!”

“Chúng ta vẫn là trẻ vị thành niên mà thôi...Nhớ chứ...U.A đã ở tình trạng rất tồi tệ rồi...Nếu các cậu gặp tai nạn nữa, thì hậu quả sẽ ra sao đây hả...(ノಠ益ಠ)!”

“Không phải đâu...Lida -kun...Tụi này không có ý phá luật, cậu hiểu nhầm rồi...⊙︿⊙!” - Midoriya vội vã tiến tới phân trần.

Nhưng đón lấy nó là một nắm đấm to lớn che khuất tầm mắt.

Bốp!

Midoriya:...ToT...Tui có tội tình gì...

Mọi người: ~~~⊙▃⊙~~~

Họ vừa nhìn thấy...Lida, bạn thân nhất của Midoriya...mới đấm thẳng ngay mặt thằng kia không chút lưu tình.

“Tớ thật sự rất thất vọng về cậu, Midoriya -kun...ಠ_ರೃ!”

“Cậu biết không, mặc dù anh trai của tớ đã được Kizari -kun chữa lành...Nhưng mỗi lần nhìn anh ấy mỉm cười, tớ lại nhớ về khoảnh khắc tội lỗi của mình...ಥ_ಥ!”

“Khoan đã...Cậu nói sao Lida...Anh trai của cậu...Pro Hero, Ingenium, đã bình phục… ∑(⊙▽⊙)?!”

Todoroki cắt ngang lời Lida, vẻ không tin nổi, những người khác, ngoại trừ Hitomi, cũng ngơ ngác chẳng khác gì nhau, hiển nhiên tin tức này giống như một quả bom hạng nặng vậy.

Ai cũng biết, Ingenium bị chấn thương dây thần kinh tủy sống sau vụ đụng độ với Kẻ Sát Người Hùng Stain, mất đi tri giác đôi chân, buộc anh phải ngừng công tác anh hùng của mình lại.

Mà nay, Lida, em trai của anh ta, chính miệng thừa nhận vị anh hùng kia có thể tiếp tục công việc vì đã chữa lành đôi chân, một chuyện lớn như thế, mà không ai hay biết, thậm chí trên truyền thông chẳng hề đưa tin, quả thật khó mà nói nổi.

“Tớ biết chuyện này có chút ảo quá sức tưởng tượng...Nhưng mà có lẽ bọn mình nên bàn luận nó vào lúc khác…(0~0)!” - Lida trầm giọng nói, “Quay về vấn đề chính đi, Midoriya -kun...Sẽ thế nào nếu cậu buộc phải sử dụng tuyệt chiêu và mất đi cánh tay vĩnh viễn...Cậu đã nghe bác sĩ nói rồi đúng không…!”

“Khoan đã Lida...Để tớ giải thích…!” - Todoroki chặn ngang thằng bạn và nói, “Tụi này sẽ không chiến đấu, mà tìm cách giải cứu Bakugo trong bí mật...Và trường hợp mà Bakugo không có ở đó...Thì bọn này sẽ yên lặng rút lui...Mọi thứ đều ổn thỏa…!”

“Ừmmm...Đó là kế hoạch mà bọn tớ đã đề ra…” - Kirishima chêm vào, “Tiến hành tất cả trong bí mật, không ai biết đến sự hiện diện của chúng ta...Khi cần thiết, có thể cho lũ tội phạm một bất ngờ lớn, đấy cũng là cách học sinh chiến đấu, tại thời đại bị pháp luật kiềm hãm như thế này!”

“Được rồi...Tớ hiểu, nhưng mà...Để chắc ăn…”

Lida đang nói đột nhiên dừng lại, “Tớ sẽ đi theo mấy cậu, kịp thời can ngăn lúc nguy cấp, tránh mấy cậu phạm phải sai lầm...ಠ_ಠ!”

“Thật sao...Không đùa chứ, Lida.. cậu tính nhập bọn với tụi này hả…(0.0)?!”

“Như đã nói, tớ sẽ giám sát mấy cậu…!”

“Vậy tụi mình khởi hành thôi...Thời gian không còn sớm nữa…!”

“Mọi người…!” - Hitomi lên tiếng, tức thì ba đứa kia quay sang nhìn cậu, “Momo sẽ tư vấn cho các cậu trên đường đi, cách hành động, ứng xử, hóa trang ra sao để tránh tai mắt tội phạm...Nhưng cậu ấy sẽ không cùng hành động với ba người!”

“Thế cũng đủ rồi...Cảm ơn hai cậu, Kizari, Yaoyozoru!” - Kirishima hơi khom lưng trịnh trọng nói.

“Tốt...Chúc tất cả chúng ta may mắn…!”