Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 219: Ác nhân phía trước, tuyệt không lùi bước!

“Khốn nạn...quái gì thế này...Hôi quá… ಠ╭╮ಠ!”

Thanh âm của Bakugo phá tan cái cảm giác đè nén nặng nề kia.

Trước ánh mắt kinh ngạc của đám người Hitomi, Bakugo một thân nhớp nháp dính đầy bùn đất, rớt cái bịch từ màu đen chất bẩn dịch chuyển của All For One.

Nó ho khù khụ rồi sổ ra vài từ thô tục.

Đột nhiên, giống như cảm nhận thấy gì đó, Bakugo ngẩng đầu lên, đối diện với nó, là một người đàn ông cao lớn lạ hoắc.

Ông ta, cho Bakugo một cảm giác hãi hùng, tựa hồ, nó có thể bị giết bất cứ lúc nào vậy.

“Xin lỗi nhé...Bakugo...Đối xử với cậu như thế có hơi quá...Cơ mà nhìn đi...Cậu có thấy chỗ này quen thuộc không…?”

“Hả… (눈д눈)???”

Bakugo ngớ người, vội vàng quan sát xung quanh.

Nó đang đứng…

Ở tại U.A...ಠ▃ಠ!?

Còn phía bên kia…

Bakugo hai con ngươi co rụt lại.

Mắt đối mắt với Hitomi và ba vị sen-sei đằng sau lưng, có chút kinh hãi.

Nhưng nó còn chưa kịp phản ứng gì thêm, thì không trung một trận xao động, màu đen bùn lầy liên tiếp xuất hiện, kèm theo đó là một loạt những kẻ lạ mặt.

Không, cũng không tính lạ mặt, bởi vì, bọn chúng vừa rồi mới lên Tivi xong.

“Liên Minh Tội Phạm…(0~0)...?!”

Ectoplasm trầm giọng nói, “Bọn chúng kéo hết về U.A sao...Lớn mật như vậy...◘_◘!”

Bên kia, All For One dường như không để ý lắm mấy giáo viên U.A, hắn ta hướng Shigaraki, vươn đôi tay của mình và nói, “Mặc dù thất bại lần nữa...Tomura...Nhưng em cũng giúp phân tán đi lực chú ý của cảnh sát…!”

“Và hiện tại...Nhìn đi....Ta mang đầy đủ đồng bạn trở về với em...Cộng thêm thằng nhóc này nữa…!” - Hắn vừa nói vừa chỉ vào Bakugo, “Vì em cho rằng nó là một mảnh ghép quan trọng, nên ta cũng đưa nó theo luôn…!”

“Em cứ cố gắng….Đừng lo sợ thất bại, vì đã có ta đây!”

“Sen-sei!” - Shigaraki cúi đầu, nhỏ giọng thì thào như thằng nhóc làm sai sợ bị trưởng bối quở trách vậy.

Một kẻ cuồng ngạo như hắn ta, thế mà ngoan ngoãn giống như em bé trước mặt All For One, đủ để hiểu lực uy hiếp của tên trùm kia, lớn đến dường nào.

“À...khoan...Đợi ta một lát...Ta có việc cần giải quyết với các giáo viên đáng kính bên kia...Họ cũng là sen-sei nên có lẽ cần được tôn trọng một ít…!”

Hắn ta nói rồi, xoay người lại, chầm chậm bước tới.

Hitomi vốn dĩ đã thu lại năng lực biến thân, lần nữa giác quan thứ sau phát ra báo động cường liệt.

Cậu bóp lấy nắm tay, đôi mắt chăm chú quan sát từng cử chỉ của hắn ta.

Đối phương, muốn động thủ thực sự.

Bịch!

All For One dừng chân, cách đám Hitomi ước chừng bốn mét, giang hai tay và nói: “Các ngươi biết không...Tấn công U.A...Ngay cả thời kì toàn thịnh ta, cũng phải cân nhắc rất kĩ trước khi dám lên một kế hoạch táo bạo như vầy…!”

“Mà nếu tất cả đội ngũ cán bộ của các ngươi còn tại, thì đánh vào sẽ rất khó khăn…!”

“Ta cảm giác mình khá may mắn...Vừa thu hút được sự chú ý của cảnh sát...Lại lấy được một năng lực hữu ích cực kỳ…(°∀°)!”

Tới đây, hắn hơi ngừng một chút, chợt quét mắt qua Hitomi, nhếch miệng cười, “Thiệt tình, vẫn phải cảm tạ thằng nhóc này đây...Kizari đúng chứ...Ta đã chú ý ngươi rất lâu rồi…!”

“Ngươi thật sự hết sức đặc biệt...mấy cái kĩ năng truy tung của ta đối với ngươi đều không có tác dụng...quá kì lạ...Chẳng hiểu nổi…!”

“Tuy nhiên, nếu không phải ngươi hạ tên Chisaki của băng Bát Tịnh đó, khiến ta có cơ hội hấp thu năng lực OverHaul của hắn...Thì có lẽ cuộc tiến công hôm nay sẽ chỉ là giấc mơ…!”

“Ngươi rất mạnh...Thậm chí Tomura còn nói với ta...Nó cảm giác ngươi so với All Might còn đáng sợ…!”

“Ta không chắc về điều đó...Nhưng mà, chúng ta chơi trước một chút đi...Thời gian vẫn còn thừa thãi lắm…!”

Tách!

All For One búng ngón tay một cái, cổng dịch chuyển nhớp nháp hiện ra.

Nhưng lần này, kẻ xuất hiện, là một thứ khác.

Từng đầu Noumu dữ tợn ngoe nguẩy giống như thú vật lấy hai tay chạm đất bò ra ngoài. 

Trong đó có một con, hình thù quái lạ vô cùng.

Toàn thân nó đen kịt, hai mắt lóe lên màu vàng hồng sắc như tia chớp, não bộ không hề lòi ra ngoài như những con khác, mà bao phủ bằng một lớp màng màu nâu sẫm. Hàm răng của nó bén nhọn cực kì, trên tay đôi vuốt sắc lóe sáng năm căn trảo dài gần nửa mét.

Vẻ bề ngoài, quả thực đáng sợ!

Bịch! bịch! bịch!

Lũ Noumu lũ lượt thoát thân, xếp thành hàng chỉnh tề sau lưng All For One, hắn vừa định ra hiêu, bỗng nhiên sực nhớ gì đó, liền mở miệng nói:

“Làm phiền...Các ngươi giao con bé đằng sau kia cho ta...Mục tiêu của ta hôm nay là nó, nếu con bé bị thương hay xảy ra vấn đề gì thì phiền toái lắm…!”

“Để trả ơn...Ta sẽ để mấy thứ tạo vật của ta nhẹ tay với các ngươi...giao dịch như thế được không hả...Anh Hùng... ◤(¬‿¬)◥!”

Hitomi không đáp lời, nhưng trong sóng trào mãnh liệt.

[Người mà bọn chúng nhắm tới, lại là Eri...ಠ▃ಠ!?]

[Con bé có gì để lợi dụng cơ chứ, nó đã đủ khốn khổ rồi cơ mà…(0~0)...!]

“Lý tưởng của tên Chisaki là rất tốt...Tiếc là hắn không có đủ thực lực, và tài chính, để thực hiện điều đó…!”

“Và ta sẽ giúp hắn hoàn thành ước mơ đấy...Cùng với năng lực nhận lấy như một món quà tặng...Ha ha...Hắc ám, sẽ lần nữa trỗi dậy...Mạnh mẽ hơn bao giờ hết...☜(˚▽˚)☞!”

All For One cười thật to...cười thật thỏa mãn.

Thậm chí không thèm để ý bên cạnh hắn nhóm Liên Minh Tội Phạm Shigaraki và “quân cờ” Bakugo, tựa hồ, mấy thứ ấy chỉ là đồ nhãi nhép.

Trong giọng nói của hắn ta, ánh lên tham vọng thống trị của sự ích kỷ và tham lam. 

Và công cụ để hắn biến mong muốn thành hiện thực...Chính là Eri.

“Onii- sannn...Là bọn họ, tới tìm Eri sao...v( ‘.’)v?!”

Hitomi nhìn nhéo nhéo vạt áo, đầu nhỏ nhút nhát lắp bắp hỏi mình cô bé, có chút đau lòng, nhẹ nhàng nói, “Đừng nghe tên kia hoa ngôn xảo ngữ...Eri là tự do...Không ai được phép tước đoạt nó từ em...(`・ω・´)”

“Nhưng như vậy...Hắn ta sẽ đánh Onii -sannn và các chú...Eri không muốn thấy điều đó... (ㄒoㄒ)!”

“Onii -sannn...Để Eri đi theo hắn...Mọi người sẽ an toàn…(●´ω`●)!”

“Xem ra con nhỏ đó còn thức thời hơn bọn ngươi đấy...Kiên nhẫn của ta cũng có hạn...Mau giao nó ra, thì trò chơi sẽ dễ dàng hơn đôi chút...Các anh hùng à…!” - All For One cao giọng nói, không hề che dấu vẻ đắc ý của mình.

“Này cô bé, năng lực của nhóc siêu phàm hơn nhóc tưởng tưởng đấy...Với sức mạnh của nhóc, chúng ta có thể thay đổi cả thế giới...Mà không chỉ hạn hẹp ở mỗi Nhật Bản đâu...(°∀°)!”

“Đúng là bé ngốc…!”

Hitomi nhẹ xoa đầu Eri, chẳng thèm liếc nhìn đối phương một lần.

“Để anh bật mí cho em điều này, Eri -chan…!”

“Chỉ cần có anh tại...Chỉ cần anh còn đứng trước mặt em…Không kẻ nào được phép đụng tới em, dù chỉ là một cọng tóc…!”

“Đó là lời hứa của anh...Lời hứa của một anh hùng… ►_◄!”

“Và nó, sẽ không bao giờ thay đổi...॓_॔!”

Hitomi xoay người, ánh mắt băng lãnh vô cảm, sát ý bạo ngược trong lòng, tùy tiện thả ra.

Nói chuyện với Eri, nó là một khuôn mặt hiền hòa, hi hi ha ha, đùa giỡn thế nào cũng được.

Nhưng bây giờ, là thời điểm, cậu muốn giết chóc.

All For One mạnh thật...Hitomi không phủ định điều ấy.

Năng lực sở hữu trong bảng số liệu cậu vừa quan sát, có ít nhất là mười cái, và ba trong số đó đã đạt đến LV3 trở lên.

Quirk chính của hắn, All For One, càng đạt đến LV4+4.

Hơn mười cái năng lực, phối hợp và bổ sung với nhau, dù cho chưa đạt đến LV4, tuy nhiên lượng biến sinh chất biến, hắn hoàn toàn có thể sử dụng vô số năng lực mài chết một cái LV4 cường giả.

Ở trạng thái bình thường Hitomi, còn lâu mới là All For One đối thủ.

Nhưng như vậy thì thế nào.

Cậu không quan tâm, All For One nếu đã tự tin tột cùng, vậy thì để cho hắn tới.

Để xem, ai là người sống sót cuối cùng.

Và lần này, cậu không định tuân theo luật.

Bởi lẽ, không cần thiết!

Ác nhân...Vì sao lại chỉ có thể bắt, mà không được giết.

Anh hùng, vì cái gì luôn phải chịu thiệt thòi trước rồi thắng sau.

Hitomi cảm thấy, bản thân tràn trề năng lượng hơn bao giờ hết.

Phía sau cậu, còn có ngôi trường cao trung yêu dấu, và một cô bé cần bảo vệ.

Cậu sẽ không lùi lại, dù chỉ là một bước.

Ngàn vạn tội ác ập tới, đã có ta đây chống đỡ!

Dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa...Thời đại của All For One, chắc chắn phải kết thúc.

Hôm nay, All For One thật sự rất may mắn...Đúng như hắn nói vậy.

Bởi vì đối diện hắn, sẽ không phải là Kizari Hitomi của U.A, mà là truyền kì Dawn Knight của Thế giới ma pháp.

Một kẻ có danh xưng…nhân hình hạch đạn!