Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 237: Sử thi chi chiến chi đại quyết chiến (7)

“Ực...ccc…●﹏●!”

Nhiều người nhịn không nổi, âm thầm nuốt nước bọt. Mồ hôi lạnh chảy dọc theo sống lưng ướt đẫm cả áo mà không hề hay biết.

Bởi vì, tình huống hiện tại, quả thực áp lực vô cùng.

Nhưng là, bọn họ cũng không dám buông lỏng.

Cơ thể căng cứng, đồng tử run run, chẳng chớp động dù chỉ một lần.

Kết quả trận đấu. rất nhanh thôi...sắp hiện ra rồi.

All Might, hay...All For One?!

Mông lung mờ ảo chiến trường, từng tia màu tím khói xám bốc lên không trung, dần dần để lộ bên dưới tràng cảnh.

Tí tách...tí tách…!

Tiếng máu tươi nhỏ giọt, lần nữa vang lên bên tai mỗi người.

Có những thanh âm thì thầm, tựa gió thoảng qua, ngâm nga vẫy gọi.

Ranh giới giữa sự sống và cái chết, công lý và tội ác, lại mơ hồ đến kì quặc.

All Might, đang ở tại đó.

Một bên chân của ông quỵ xuống, đầu cúi gầm.

Mồ hôi lẫn máu tươi hòa quyện chảy xuôi trên gương mặt tràn đầy thương tích của Biểu Tượng Hòa Bình.

Đối diện ông, All For One đã nằm im.

Hắn nằm ngay đó, nắm đấm to lớn còn đang duy trì trước ngực All Might, không thu về, cũng không tiến tới.

Chỉ đơn giản là giữ nguyên như vậy không nhúc nhích.

Nét mặt nhăn nheo giờ mọi người mới nhìn rõ, trên ấy không có mắt mũi, miệng gần dính liền với da, cứ như là một trương mặt người được bơm căng phồng vậy.

Toàn bộ thân thể trùm hắc ám, cũng chẳng cục cựa lấy một lần. Tựa hồ, đang chìm vào giấc ngủ ngàn thu.

Bọn họ sao rồi…(0~0)...?!

Tại sao đều im lìm thế kia…(?!v!?)

Đây ắt hẳn là câu hỏi cháy bỏng nhất trong lòng mỗi người lúc này.

Endeaver…

Gran Torino…

Edge Shot

Nenzu…

Aizawa…

~~~

Và hơn hết, có lẽ chính là Midoriya.

Sâu trong nội tâm thằng nhóc, All Might, chính là trời, là biển, là sư phụ dẫn đạo, là duy nhất tâm linh trụ cột.

Mối liên hệ giữa Midoriya và All Might, cho dù là Hitomi, cũng chẳng cách nào nói rõ ràng.

Và cũng sẽ chẳng ai có thể hiểu được điều đó.

Miên man dòng suy nghĩ đưa từng người “đắm chìm” với các tương lai của All Might ngay trước mắt.

Và rồi, tất cả những thứ đó, đột nhiên bị phá vỡ.

Bởi một giọng nói thất thanh vang lên.

“Động...Ông ấy động…!”

“Cái gì...All Might cử động...ಠ▃ಠ…???”

Quãng trường người xem tức thì bị chấn choáng, mà những người khác lúc này cũng nhận ra được sự dị thường.

Vốn đang rủ đầu xuống All Might, cánh tay trái lúc này, đột nhiên run rẩy.

Nó, giống như là một tín hiệu.

Chẳng khác gì một gốc chồi non đang phá đi xác cũ mà ra.

Tình huống bây giờ, tuy có điểm sai lệch, nhưng lại tương tự vô cùng.

Dưới vạn chúng chú mục, cánh tay trái của All Might, từ từ...bóp chặt...Và…

Giơ lên!

Khoảnh khắc ấy…

Bầu không khí đang ngưng đọng, thoáng chốc…

BÙNG NỔ!

“ALL MIGHT...(ㄒoㄒ)~~~!!!”

Tất cả người dân Nhật Bản giờ khắc này, đều nghe được tiếng con tim mình điên cuồng đập vì hạnh phúc...Vì trụ cột...Vì thần tượng...Và trên hết...Là vì công lý, đã không bị đánh bại.

Ai ai, đều nghe được giọng khản đặc kèm theo nước mắt khan cả cuống họng của anh phóng viên khi hô lên tên của Biểu Tượng Hòa Bình.

Cũng như hàng triệu con người khác…

Thậm chí so với họ, anh mới là người đang xúc động nhất!

Bởi lẽ, anh là người gần nhất được chứng kiến toàn bộ trận đấu gay cấn và kịch tính này.

Không chỉ của All Might, mà còn các anh hùng khác.

Endeaver - No.2 Flame Hero

Edge Shot -No.5 Ninja Hero

Dawn Knight - Kị Sĩ Bóng Đêm.

Shinrin Kamui…

Hàng loạt các anh hùng dục huyết phấn chiến, đổ máu chỉ vì hai chữ, công lý.

Ngày hôm nay, là thời khắc, mà những trang sử của giới anh hùng sẽ gọi tên bọn họ...

Một trận chiến thế kỷ…

Một trận sử thi chi chiến…

Giữa hai khái niệm thiện và ác…

Chính nghĩa và hắc ám…

Anh hùng và ác nhân…

Rốt cuộc, đã đi đến hồi kết của nó.

Dùng hết toàn bộ sức bình sinh, từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, anh ta hét to:

“TÊN ÁC NH N ĐÃ KHÔNG CÒN CỬ ĐỘNG NỮA...CHIẾN THẮNG...THUỘC VỀ CÁC ANH HÙNG…~~~”

“CHIẾN THẮNG...THUỘC VỀ ALL MIGHT…~~~”

“VÀ KIA LÀ TƯ THẾ CHIẾN THẮNG CỦA NGÀI ẤY…╘═╛ (╬╯▔皿▔)╯╤═╤~╧═╧~ ~~~(ㄒoㄒ)~~~!!!”

“All Might…!”

“All Might…!”

“All Might…!”

Từng tiếng la, tiếng ré, khóc lóc...Hòa quyện chung vào hai thanh âm duy nhất còn nổi bật vào thời điểm này…~~~ ALL MIGHT~~~

Trước trận đấu...Người người vẫn còn sợ sệt lo ngại…

Ai ai cũng hoảng hốt lo âu khi chứng kiến All Might một mình đối diện kẻ thù…

Nhưng bây giờ...Họ không cần nữa…

Tất cả những cảm xúc cực đoan, trái chiều ấy, theo bóng lưng quen thuộc mà ấm áp, cánh tay giương cao đầy hữu lực, từ từ biến mất.

“Kết thúc...Không biết Momo, sơ và đám nhỏ thế nào... ►.◄!”

Hitomi lo lắng tự nhủ.

Nhưng cậu tin tưởng vào thực lực của cô bé, cũng như các biện pháp đề phòng bản thân đã đặt ra trước đó.

Momo, chắc chắn bảo vệ viện mồ côi được bình an.

Hitomi hướng mắt về trung tâm chiến trường, hạ chân đáp tại bên cạnh Chisaki, lúc này đã biến trở về bình thường hình dạng, nhưng khuôn mặt đã không còn nguyên vẹn như hội ở băng Bát Tịnh.

Hắn và tên Khỉ Đột quái vật, mất đi All For One điều khiển, cũng giống như lũ Noumu, bắt đầu trầm mặc đứng im như tảng đá.

[Giả có muốn tỉnh dậy...Thì dính đòn của mình choáng ngất khá lâu đấy…(- -)!]

Hitomi thầm nghĩ, cũng không sợ tên này hồi phục lại làm bậy.

Thứ nhất là hắn đã bị cậu đập cho hôn mê, tuy trí tuệ vẫn còn tuy nhiên chưa đủ để gây nguy hiểm.

Và thứ hai, đơn giản hơn, bọn chúng sắp bị áp giải vào nhà tù Maiden.

Lấy Taurus ngục giam làm ví dụ, nó là thế giới vững chắc nhất nhà tù một trong.

Được đúc bằng các loại hợp kim và vật liệu có tính tương khắc với quirk cực cao, lực lượng phòng vệ nghiêm ngặt, trên hết là tất cả tù nhân đều bị xích chặt bằng dây Niton đặc chế, có khả năng áp chế quirk của bất kì ai, tương tự với năng lực của Aizawa sen-sei vậy.

Bởi thế nên chẳng cần quá lo lắng về việc đối phương có sức vượt ngục hay không.

“All Might...Ngài ổn chứ…(0o0)?!”

Hitomi bước đến gần và hỏi.

“Còn tốt...May mắn là có thiết bị của cậu trợ giúp...Nhưng mà…!”

All Might ngượng nghịu mò trước ngực đưa ra một cái đã vỡ tan tành tám chân con nhện máy móc, buồn rầu nói.

“Vào giây phút va chạm...Ta không thể tránh khỏi được phản công của All For One...Xui xẻo cho nó, cản giùm ta một phần lực đạo, đồng thời phá hủy luôn...Xin lỗi cậu…(-.-)!”

“Chuyện ấy ngài không cần bận tâm...Nó đã hoàn thành tốt trách nhiệm của mình rồi...(`・ω・´)!”

Hitomi đưa tay thu thiết bị, hai chân vừa định bước qua thân thể All For One.

Bất chợt, cậu khựng đứng lại.

Bởi vì trong đầu, Nguyên Điểm đột nhiên rục rịch.

Nó truyền đến một cảm giác rất kỳ quái, tựa hồ ham muốn, lại đói bụng.

Nếu ví von so sánh, chính là một đứa bé gặp phải món ăn ưa thích, lại không thể tự đi mua, tự ăn, nên phải cầu khẩn người lớn.

Mà món ăn ở đây, nếu không nhầm…

Hitomi nhìn All For One, có chút trầm mặc…

Chẳng lẽ đem hắn ta giết tại chỗ…

Hay xơi tái hắn...

~~~⊙︿⊙~~~ 

Không đùa với nhau chứ!

Các anh hùng còn đứng kia, hàng trăm ngàn, hàng triệu người dân đang hướng mắt về đây.

Cậu cũng không định trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

“Hửm…(0-0)?!”

Nguyên Điểm lần thứ hai truyền tới tin tức.

Chỉ cần cậu chạm vào All For One đợi một phút là được.

[Một phút…( - -)!]

Hitomi trầm tư rồi quyết định ngay.

Làm!

Chẳng qua là kiểm tra cơ thể, nói mình tò mò cũng không sao.

Hitomi cúi người xuống, đưa tay về phía All For One.

All Might giật nảy mình vội vàng hỏi, “Sao thế Dawn Knight...Đừng loạn động hắn ta...◘_◘!”

“Không...Tôi muốn xác định một vài thứ...Ngài không cần lo lắng đâu…!”

Thấy đối phương không có ý nghĩ rời đi trùm hắc ám, All Might cũng lắc đầu để yên, chờ đợi đội cứu thương và đám những cảnh sát khác đến thu dọn hiện trường.

Hitomi biết cử động của mình có chút quái dị, thậm chí phát trên sóng truyền hình sẽ bị mọi người moi móc ra làm đề tài thảo luận.

Nhưng nếu không làm ngay bây giờ, đợi chốc nữa All For One bị áp giải đi mất, thì muốn theo ý Nguyên Điểm tiếp xúc hắn ta, khó như là lên trời vậy.

Hitomi kì thực vẫn là lo xa.

Tâm điểm chú ý của mọi người cho tới lúc này đều là All Might.

Nói ra có chút không công bằng cho người khac, tuy nhiên, tính về đóng góp, cống hiến và sự xuất hiện, thì từ lúc camera giám sát công chiếu lên màn ảnh lớn, người từ đầu đến cuối hiện diện, duy chỉ mình All Might.

Endeaver đám người ắt hẳn sẽ cảm thấy khó chịu, nhưng Hitomi hoàn toàn không.

Tầm mắt của cậu, đã không còn giới hạn ở thế giới anh hùng.

Diều mà cậu quan tâm nhất bây giờ, chính là trong đầu tiếng kêu leng keng, lại vui mừng tâm tình.

Hitomi trước giờ chưa hề nghĩ tới, Nguyên Điểm sẽ có cảm xúc thật của nó, mãi đến bây giờ.

Nó mới bộc lộ ra.

Một loại mới mẻ ngây ngô, thiên chân vô tà tâm tính, tựa hồ, có một sinh mệnh mới chào đời tồn tại trong không gian đại não cậu vậy.

P/S: Đã đến hồi cuối của My Hero, khoảng 2,3 c nữa end map...Cảm xúc có chút tụt nên viết hơi chậm...Cơ mà xin ít đề cử, lâu rồi im ắng quá hơi mất động lực.