Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 278: Bắt đầu kế hoạch (3)

Mạnh mẽ sức quan sát cộng thêm dị năng cung cấp cho Hitomi thông tin trước khi đối diện du côn hiểu rõ được người mà chúng đang đối mặt là ai.

Figure (nhân vật): Yakuda Hodai

Race (chủng tộc): Nhân loại

LV (đẳng cấp) 1+2

Skills: Mahouka (Ma pháp)- LV1+4

Yakuda Hodai, cũng chính là tên thủ lĩnh. Mà hai kẻ đằng sau, theo thứ tự lần lượt là…

Figure (nhân vật): Edward Tomie

Race (chủng tộc): Nhân loại

LV (đẳng cấp) 1+1

Skills: Mahouka (Ma pháp)- LV0+8

Figure (nhân vật): Koda Kumo

Race (chủng tộc): Nhân loại

LV (đẳng cấp) 1+1

Skills: Mahouka (Ma pháp)- LV1

Rất yếu, theo Hitomi đánh giá là thế. So với dân chúng phổ thông không cường hơn bao nhiêu. Khả năng ma pháp chưa biết, thế nhưng lượng Psion thiếu đến đáng thương, trong tay còn không có CAD. Hitomi phỏng chừng phóng thích ra một cái ma pháp Weight Type Magic - Ma pháp trọng lực, hay Movement Type Magic - Ma pháp dao động, đều có thể rút cạn Psion của họ.

Mặc dù ma pháp là phổ biến, nhưng không phải ai cũng sẽ có CAD để sử dụng, thứ này, đi ra ngoài liền chịu quản chế. Tất nhiên quản chế ở đây là camera chứ không phải người.

Đối phương dám mang CAD ra, lại còn ngông nghênh như thế, nhìn phía sau khúm núm hai cái đàn em, tay trống trơn liền biết.

Bình thường ma pháp sư, nếu không có CAD, tốc độ thi triển liền chậm đi đáng kể. Ngoại trừ một số năng lực gia đặc biệt, tỷ như hai anh em nhà Shiba chẳng hạn.

Thấy Hitomi vẫn duy trì thái độ lạnh nhạt khi bản thân đã đưa “cảnh báo cuối cùng” lên, tóc hai màu đầu lĩnh cảm nhận sỉ nhục cùng phẫn nộ.

“Lên đánh hắn một trận, chỉ cần không chết người, tùy tui bay xử trí...(ノಠ益ಠ)!”

Hiển nhiên là ba tên du côn muốn dùng vũ lực để trấn áp kẻ “xấc xược” trước mắt.

Có điều, tưởng tượng tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc vô cùng.

Mập gầy song song tiến lên, tại hai người này tự hào tốc độ, chiếu vào ý thức của Hitomi chẳng khác gì rùa bò.

“Nằm xuống đi…(- -)!”

Hitomi không muốn phí thêm thời gian, nhích chân tới trước, ngay khi Edward Tomie và Koda Kumo vừa tiếp cận, nắm đấm đã bóp chặt nhắm chính giữa mặt cho mỗi người một cú.

Bốp!

Bốp!

Va chạm thanh âm, kèm theo là thê thảm tiếng kêu như heo mẹ bị cắt tiết vang lên khắp ngõ, “UỴCH~~~” Yakuda Hodai trợn tròn con người nhìn đàn em của mình, tới cũng nhanh, ra cũng nhanh, giống như bao cát một dạng bị Hitomi đập văng dính tường, ư ử vài câu rồi bất tỉnh.

Đây là Hitomi không có sát ý bên dưới tình huống ra tay, nếu ban nãy bọn này sử dụng hung khí hay muốn lấy mạng của cậu, thì đó lại là một vấn đề khác.

“Bây giờ muốn thế nào...quý ngài du côn…(•‿•)!” - Hitomi nhếch mép cười tà, chậm rãi hướng Yakuda rảo bước.

“Đừng tới đây...Thằng khốn...(☄ฺ◣д◢)!” - Yakuda bấn loạn hét lên, hai tay quơ loạn xạ, nắm lấy xung quanh cục đá quăng mạnh về phía Hitomi.

Tách!

Tách!

Tách!

Đằng sau cậu nổ vỡ tiếng động liên tục phát ra, nhưng toàn bộ chúng, không cái nào đụng tới được thân thể Hitomi.

Kami-e, Rokushiki một trong, tưởng chừng khá vô dụng, những lúc thế này, lại tiện lợi đáng kể.

“Chết đi...(ノಠ益ಠ)!” - Yakuda Hodai đột nhiên nở nụ cười gằn, tay phải giấu đằng sau chẳng biết từ khi nào đã ấp ủ Khởi Động Thức, hào quang sáng chói.

Hóa ra, toàn bộ thái độ sợ sệt của hắn, chỉ là để che giấu cho thời khắc hiện tại.

Thứ mà tên du côn đầu lĩnh đang chờ đợi từ nãy giờ.

Một đòn phản sát.

Oành~~~

Chỉ thấy một luồng màu trắng gợn sóng từ tay của Yakuda bắn về phía trước, xung quanh bầu không khí nhộn nhạo mãnh liệt.

Màu trắng sóng trùng kích bề ngang chưa đầy nửa mét, cũng đủ để quét qua toàn bộ hẻm nhỏ, cuốn theo một hồi xoáy gió thổi cát bay mù mịt.

Nhưng là, trong đáy mắt của Yakuda, chẳng hề có chút gì gọi là vui mừng.

Miệng hắn hơi há ra, thần sắc kinh hãi, định nói điều gì đó mà không thốt nên lời.

Quang cảnh trước mắt Yakuda, hoàn toàn trống không, đòn công kích hắn đắc ý bắn ra, đã mất tác dụng.

Một cánh tay phảng phất từ hư không hiện lên, đặt trên vai hắn lúc nào chẳng hay.

“Ngươi rất khá khi đóng vai nhân vật phản diện đấy, Yakuda tiên sinh...►_◄!”

Bình thản mà lạnh lẽo thanh âm vang lên bên tai, khiến Yakuda Hodai không kiềm lòng được nuốt nước miếng đánh “Ực”. Tựa hồ, bọn hắn vừa mới trêu trọc một cái kinh khủng nhân vật.

Yakuda đứng im, không dám quay lưng, gương mặt bắt đầu lấm tấm mồ hôi, đôi chân run run nhưng vẫn cố gượng chống đỡ.

“Cảm giác được sau lưng lực đạo chầm chậm tăng lên, Yakuda hết nhịn nổi, la lớn, “Tôi là người của băng Vô Đầu Long, lỡ mạo phạm ngài, xin nể mặt tổ chức mà tha cho chúng tôi…~~~”

[Vô Đầu Long...No Head Dragon…(0.0)...?!]

Quả thật đi mòn gót giày tìm hoài không thấy, đến lúc không tìm thì nó tự đến kế bên.

Hitomi lòng mừng khấp khởi, bề ngoài âm trầm nói, “Vô Đầu Long, cái gì cùi bắp tổ chức...Ta đi ngang dọc khắp Nhật Bản...Còn chưa nghe cái tên này bao giờ...Ngươi định lừa ta... ►-◄!”

“Không...Không...ggg...Anh trai...Đại ca...Tôi gọi ngài như vậy được chưa...Tôi nói là sự thật a…(╥.╥)!”

“Đã thế thì cung cấp thông tin cho ta về các ngươi...Nên nhớ, chỉ có một cơ hội duy nhất…”

“Ta mà phát hiện nói dối…~~~”

Giọng nói dữ tợn của Hitomi khiến Yakuda hai chân mềm nhũn, tim nhảy bình bịch, âm thầm cuồng chửi bản thân có mắt như mù.

Nhưng chuyện đã lỡ rồi, hiện tại, nếu không làm thỏa mãn được đối phương, mạng nhỏ chỉ sợ gặp nguy hiểm.

Mười phút sau, Hitomi rời đi hẻm nhỏ.

Yakuda Hodai đám người dưới dâm uy của cậu, rốt cuộc khai báo tất tần tật thông tin chúng biết về Vô Đầu Long - No Head Dragon.

Mặc dù Yakuda chỉ là thành viên vòng ngoài, biết được tin tức vô cùng giới hạn, tuy nhiên Hitomi vẫn moi móc được vài thứ hữu dụng.

Để ý kĩ thì tay trái của Hitomi còn vòng thêm một cái lắc mới vẽ mấy cái kí hiệu đan xen kì quái. Chính là đặc trưng của tổ chức Vô Đầu Long, cũng là thu hoạch lớn nhất của cậu.

Làm một cái băng đảng tội phạm quốc tế, nhân thủ nhiều vô số, Vô Đầu Long hiển nhiên không có tinh lực để nhớ mặt từng người, mà lắc tay Hitomi đang đeo, thuộc về cấp thấp nhất tín vật, dùng để nhận diện thành viên.

Còn có nhiều tín vật cao cấp hơn thì cậu không biết.

Bên cạnh đó, Hitomi thông qua Hodai biết được địa điểm cụ thể của No Head Dragon- Vô Đầu Long.

Hitomi không rõ ràng nơi đây là phân bộ hay đại bản doanh, ngược lại chẳng ảnh hưởng đến mục đích của cậu.

Hai đầu thông tin trọng yếu này là cốt lõi nhất, còn lại một vài việc vụn vặt khác, Hitomi không quan tâm.

Đánh ngất xỉu ba người kia, cậu liền trở về khách sạn đang tạm trú. 

Tối nay, mới là thời điểm thích hợp để hành sự.

Hắc dạ cao phong!

Hitomi thay phục trang đã chuẩn bị sẵn, mang mặt nạ che kín chỉ để lộ hai con mắt. 

Đêm nay ánh trăng bàng bạc, chiếu rọi từng con đường phố sầm uất.

Và nhộn nhịp nhất trong đó, phải kể đến, Vô Đầu Long sản nghiệp.

Làm ngụy trang bề ngoài, nhìn vào Hitomi thấy được đây là một chỗ kinh doanh sòng bạc, bi da đủ các thể loại. Cũng không thiếu kẻ ra người vào, tấp nập như mắc cửi.

Có thành công nhân sĩ, mặc áo vét đen tay cầm ly rượu vang cười cợt, trái ôm phải ấp hai cô gái mười phần thiếu vải.

Có các ông lớn bụng phệ, người hầu cung kính, khệ nệ bước đi trên thảm đỏ.

Có tiếng âm nhạc, sôi động khuấy trào cả không gian. 

Dù đứng đằng xa lắng nghe, cũng đủ khiến tâm hồn người ta rạo rực khó nén lòng mà tiến vào.

Để rồi, táng gia bại sản!

No Head Dragon, không phải là một lũ chỉ biết cầm súng và dùng ma pháp uy hiếp người khác.

Chúng cũng biết kinh doanh.

Lợi dụng thủ đoạn của mình để kiếm tiền, bao gồm cưỡng ép và dụ dỗ, mua bán hàng cấm, vân vân…

Tất cả những thứ này, Hitomi đều nhìn vào trong mắt, âm thầm ghi nhớ.

Cậu lại hướng nhãn thần về phía trên tầng lâu cao nhất.

Tại đó, không có quá lớn thanh âm, bóng đèn sáng chập chờn, lúc bật, lúc tắt, thỉnh thoảng có tiếng người vọng ra, rồi lại biến mất.

Không có dò xét ma pháp, nếu nhìn thoáng qua thôi, quả thật cảm thấy hết sức thần bí, còn có chút rợn người.

Nhưng tại Hitomi sức mạnh, chẳng có gì gọi là bí mật cả.

Kenbunshoku Haki!

Từ Trường Cảm Ứng!

Tập trung hai năng lực, Hitomi liền mở ra bản thân “Thượng đế thị giác”.

Ngoại trừ khuôn mặt khó mà thấy rõ ràng, còn lại, bao gồm cả vật sống lẫn vật chết, bất kì thứ gì, đều không thể tránh khỏi sự rà xét của cậu.

Và kế tiếp, chính là thời điểm hành động.