Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 6: Thằng nhóc quái vật

“Shiba, Garou qua đây ta có việc nhờ.”

“Chuyện gì vậy đại ca?”

“Hôm nay có mối gì ngon nữa à?”

“Ngon cái đầu tụi bây!”

Edolas mặt nhăn lại quát lớn trước mặt hai vị dáng vẻ cũng là “thành viên già đời” ở đây. Một người để tóc bím, dùng dây chun cột lại thành chỏm ở trên đầu, khuôn mặt có chút ngăm đen cùng với chòm râu cá trê, thoạt nhìn có vẻ khá bỉ ổi.

Người còn lại mặc áo may ô màu tro xám ướt đang thấm đẫm mồ hôi, tóc cắt kiểu húi cua, khuôn mặt chữ điền phúc hậu, cơ bắp cuồn cuộn.

“Đây là Shiba và Garou, trợ thủ đắc lực của ta.”

Edolas quay sang giới thiệu với Hitomi. Cậu hơi nheo mắt lại, nhưng trong lòng thì âm thầm nhổ nước bọt.

[Ông chú này có cấp dưới “chuẩn” quá đi!]

[Lướt qua trông tương phản ghê, nhưng mà hai người này hợp đôi thật!]

Khục khục!

Chỉ là hợp đôi theo nghĩa đen của tình bạn, mọi người không nên hiểu nhầm. Hitomi cũng không có khuynh hướng “chỉ có đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau”.

Giống như đọc thầm được những gì cậu đang nghĩ trong đầu, ông chú Edolas quay sang cú một cái nạt nhẹ.

“Thằng nhóc, đang nghĩ cái gì vớ vẩn bậy bạ trong đầu hả?”

“Ách, đâu có mô!”

“Được rồi, ta chả có nhiều thời gian đôi co với chú mày, Shiba, Garou, bây giờ hai thằng bây trợ giúp thằng cu tập luyện, nó yêu cầu gì thì cứ làm, không cần hỏi nhiều. Ra tay nhớ có chừng mực là được!”

“Dạ, đại ca!”

“Bọn em chắc chắn hoàn thành nhiệm vụ.”

[Mà ra tay có chừng mực là sao?]

ಠ_ಠ?

Hai người cùng nổi lên một suy nghĩ đáng sợ. Không lẽ là …!

Nhưng không kịp đợi bọn họ tự biên tự diễn ra câu chuyện tiếp theo, Edolas đã phất phất tay nói:

“Vậy ta đi trước đây, có gì thì nhớ thông báo.”

“Yes, sir!”

“Ok, đại ca”

“Nhóc tập luyện với hai chú này nhá, ta đi có việc tí!”

Nói đoạn xoay người đi thẳng ra cửa, Hitomi hơi hơi khom lưng lại và nói:

“Cảm ơn hai chú trước vì giúp cháu luyện tập.”

“Bình thường thôi nhóc.”

“Gì chứ đập người thì bọn ta quen lắm… Nhó không chịu nổi thì nhớ la lên, đừng cố ra vẻ anh hùng nghe chưa.”

“Dạ, cháu sẵn sàng rồi đây!”

“Tốt, qua phía bên này… Góc bên phải ấy! Đúng rồi.”

Shiba vuốt vuốt chòm râu cá ra hiệu dừng lại, hai chân bước đến một căn phòng nhỏ đẩy ra, Garou đứng một bên nói:

“Đây là kho chứa đồ cỡ nhỏ của tụi ta, ở đây cũng có vài người thuộc loại cường hóa dị năng giống nhóc. Thỉnh thoảng họ cũng tới để tăng cường năng lực bản thân.”

Lạch cạch!

Trong lúc Garou đang giải thích cho Hitomi thì Shiba đã khệ nệ mang ra một chồng gậy chuyên dùng đánh bóng chày.

“Đây!”

Hắn hắt hơi một cái, miệng nhếch lên cười quái dị.

“Ta mang đủ ra cho chú mày từ hàng gỗ đến hàng thép. Như vậy dễ dàng thích ứng nhất rồi đó!”

(☞゚ヮ゚)!

[Chuyên nghiệp vãi lều! Chắc mấy cha này chỉ toàn đi oánh lộn thôi!]

“Tốt quá! Thế giờ làm luôn đi chú!”

Hitomi cởi chiếc áo ra, để trần thân mình. Mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng thân thể cơ bắp cùng cơ bụng tám múi cực kì cân xứng, ai nhìn vào cũng phái lé mắt.

“Bắt đầu đi, cháu sẵn sàng rồi đây!”

Hitomigật đầu, ra hiệu họ có thể dùng gậy gỗ đập mình. Hai tay cậu bắt chéo trước ngực, chân đứng trung bình tấn, lưng thẳng gồng cứng lại.

“Cẩn thận, ăn ta một chùy!”

La lớn một tiếng, Shiba cùng Garou bắt đầu loạn đập.

Bốp! Bốp!

Binh! Binh!

Bốp! Bốp!

…………..

Hai giờ sau!

Hitomi toàn thân rã rời, nhiều chỗ tím bầm nhưng vẻ mặt hớn hở, sảng khoái đi ra EGO phòng tập Gym, để lại hai cái đàn ông khuôn mặt khóc ròng.

“Mẹ nó, đại ca lần này hố chúng ta rồi!”

Shiba sầu khổ, nhìn trong tay móp méo gậy kim loại đánh bóng chày, bên cạnh gậy gỗ bị gãy mấy thanh nằm chòng òng.

“Thằng nhóc này khai phá năng lực cơ thể sắt thép hay tương tự như vậy. Nhưng ở độ tuổi này mà làm tới mức đó quả thật có thể nói thiên tài.”

Garou trầm giọng nói.

“Chưa kể, tốc độ phát triển của nó trong vài năm tới chỉ sợ vô cùng nhanh chóng. Nếu thi vào U.A hay Shiketsu chỉ sợ bắt kịp dân chuyên chúng ta cũng không bao lâu!”

“Quan tâm cái đó vẫn còn sớm lắm. Con bà nó, mới buổi đầu mà hư hại vật liệu thế này, mày nói coi, Edolas lão đại có thẹn quá thành giận đổ thừa trách nhiệm lên đầu chúng ta không? Tiền vật dụng cũng không ít!”

((+_+))!

“Không phải chứ? Lúc đầu lão ấy chỉ thị cho hai anh em mình mà!”

Garou ngớ ra hỏi lại.

“Vậy cũng không hiểu, não mày coi bộ teo còn hơn quả nho rồi!”

Shiba vẻ mặt tiếc hận sắt không rèn được thép.

“Cái này gọi là quan to đè chết người! “

“Khục Khục! Là đàn em thì phải gánh vác trách nhiệm cho lão đại!”

(Edolas vừa bước vào!)

“Hả? Mày nói cái gì mà tao chẳng hiểu!”

“Cỡ EQ của mày thì về mẫu giáo luyện thêm vài năm nữa ms đủ trình để hiểu sự thâm thúy của tao.”

Không để ý bên canh Garou, Shiba chạy vọt lên phía trước, vẻ mặt ton hót:

“Đại ca, bọn em đã hoàn thành nhiệm vụ anh giao!”

Garou: (-。-)

Trở mặt còn nhanh hơn lật sách!

Shiba: Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Nói xấu người ta thì phải lựa thời điểm, cái đó chính là thông minh chênh lệch.

̃๏̯̃๏

…………

“Hiệu quả tăng lên một cách rõ rệt!”

Hitomi vừa nhìn vào “Bảng thuộc tính” dị năng của mình, trong lòng thầm reo hò.

Tên: Kizari Hitomi

Lv: 1 +5

*Skills

1. Rokushiki (Lục thức)

+) Tekkai: Lv 1 (51 %)

+) Rankyaku: Lv 1 (20%)

+) Shigan: Lv1 (15 %)

+) Soru: Lv1 (10%)

Energy: 83

So với trước, rõ ràng Tekkai đã nhích được 1%. Đừng tưởng rằng 1% này đạt được dễ dàng, nếu chỉ là bình thường rèn luyện hít đất, nhảy xổm các kiểu, Hitomi muốn phí mất gần một tuần mới có thể tăng lên, mà càng về sau thì tăng càng chậm.

Nhưng hôm nay, bị đánh hai giờ liền nhảy lên 1%, quả thực là một sự cổ vũ cực kì lớn cho quyết tâm của cậu.

Quả nhiên, chỉ có bị đánh mới nhanh chóng trở thành anh hùng được a!

Tương lai No.1 Hero Dawn Knight dẫm vào con đường tự ngược không lối thoát.

[Nhưng không biết cái Energy này thì làm được gì đây? Thiệt khó hiểu. Mình vẫn chưa dòm ngó ra được phương thức tích lũy hay ứng dụng của nó.]

[Mà hoi, đến đâu hay đó. Về nhà ăn cơm thôi!]

Vui vẻ hát nhẹ một bài dân ca, nắng trưa soi rọi từng bước chân của một truyền kì đang dần quật khởi!

………..

Bình tĩnh thời gian, một tháng cứ thế lại trôi qua, phòng Gym EGO giờ đây đã quen với cảnh mấy người đàn ông to lớn vây quanh lại dùng gậy sắt đánh vào người một đứa nhỏ.

Mới ban đầu, còn có người hảo tâm đi ra can ngăn, nhưng ai dè bị chửi xối máu chó. Về sau tất cả mới biết, té ra đây chỉ là luyện tập năng lực (Quirk).

Quen rồi, người ta chuyển từ kinh ngạc, sang trầm trồ rồi lại thán phục. Không khâm phục sao được, có nhà ai còn nhỏ lại khai phát được dị năng đến mức này, có ai ở độ tuổi mới mười một, mười hai lại có ý chí kiên định rèn luyện không nghỉ, chăm chỉ ngày nào cũng xuất hiện ở phòng tập Gym này cơ chứ.

Ở phòng Gym này, ngoài ông chủ Edolas, hai cây hài Shiba và Garou, giờ còn có một cái tên mà bất cứ người nào tới đều sẽ nhắc đến.

Hitomi!

“Tiếp tục a! Mấy chú lớn hết rồi! Đánh mạnh hơn nữa, cháu còn chịu được!”

Thằng nhóc gầm thét lên, xung quanh hơn mười người bu lại xem, nhìn năm cái vạm vỡ đàn ông cầm ống thép đặc nện liên tục trên từng bộ vị, chân, cánh tay, cẳng tay, bụng, lưng, đầu gối…

“Gia tăng sức lực cho ta, mấy tên ẻo lả này!”

Chính giữa một ông chú hét lớn, đó là Edolas, nhưng chính ông ta cũng thở hồng hộc không thôi.

“Bọn em cũng mệt quá rồi đại ca, thằng nhóc này thật quái vật, mới chưa tới một tháng mà cơ thể nó đã cứng lên không biết bao nhiều lần.”

“Đúng vậy, nghỉ xíu đi đại ca, anh nhìn gậy thép đặc chế cũng móp lại rồi này!”

[Con bà nó, tụi bây tưởng tao không muốn ngừng hả, nhưng mặt mũi để đâu!]

Nghĩ lại, lòng đắng chát, Edolas bỗng dưng cảm thấy hối hận vì một tháng trước đó đồng ý giúp tên nhóc trời đánh này. Không nói tổn thất vật liệu, giờ vì danh tiếng của phòng tập cũng không thể ngừng được.

Chẳng lẽ đánh người, người không sao, bản thân còn mệt như chó!

Nói ra ai tin?

Đúng là cưỡi hổ thì dễ, xuống hổ mới khó.

Không thấy bốn năm tên đàn ông cơ bắp cuồn cuộn còn thua sức chịu đựng của một thằng cu không đầy mười hai tuổi! Không trụ được cũng phải trụ. Mệt cũng phải nín!

[Ai… coi như ta số khổ.]

Bên ngoài diễn viên quần chúng đã sớm chết lặng. Có người tự động quay mình đi điên cuồng rèn luyện, có người chụp ảnh quay video đăng lên mạng.

Ở một cái thời buổi hỗn loạn, không chỉ siêu năng lực mà hắc khoa kỹ đều có rất nhiều. Đặc biệt website tuyên truyền cực kì rộng rãi và nhanh chóng. Vì dù gì thì anh hùng cũng cần danh tiếng, cũng cần tiền để ăn cơm, thuê nhà.

Không phải nhà nhà đều là triệu phú, cũng không phải tất cả mọi người đều là ALL Might! Chân chính không hồi báo, trên thế giới này chỉ có số lượng cực kì ít mà thôi.

Hitomi sẽ không trở thành cái gì vô tư hiến dâng không hồi báo. Cậu ngưỡng mộ, cậu kính trọng, nhưng cậu có lý tưởng riêng của mình. Giúp được thì giúp, làm kẻ mạnh thì cần bảo vệ người yếu.

Nhưng hi sinh vì người khác, đó là thánh nhân, mà cậu là người! Không phải thân nhân, không phải người yêu, dựa vào cái gì mà lấy mạng sống để đánh đổi đây! Cha mẹ cậu chính là chết vì điều đó, rồi để lại một thằng nhóc mồ côi, may mắn được người ta cưu mang mới có ngày hôm nay.

Trước khi có thực lực tuyệt đối, liền cẩn thận mà sống ha!

Theo một tháng khổ luyện này, Hitomi lực lượng không thay đổi rất lớn, tuy rằng không đến mức chất biến, nhưng treo lên đánh bản thân trước đó tuyệt không nói chơi.

“Bảng thuộc tính” dị năng giờ đây cũng đã kinh biến không ngừng.

Tên: Kizari Hitomi

Lv: 1 +7

*Skills

1. Rokushiki (Lục thức)

+) Tekkai: Lv 2 (5 %) (+)

+) Rankyaku: Lv 1 (30%)(+)

+) Shigan: Lv1 (25 %)(+)

+) Soru: Lv1 (20%)(+)

Energy: 350

Từ khi Tekkai tăng lên lv 2, bảng thuộc tính dĩ nhiên xuất hiện một kí hiệu mới. Hitomi cảm thấy, đây chính là hack của mình.

Thời điểm này, giống như thích hợp để thử sức một chút rồi!

Còn đối tượng ư?

Một tiếng cười vang nhẹ trong màn đêm tăm tối.

[Tà ác tội phạm nhóm a! Kị sĩ của các ngươi đến rồi đây!]