Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 62: Những cặp đấu của số phận!

Trận thứ sáu vừa kết thúc, Hitomi vội vàng nhảy ra khỏi ghế, nhanh chân chạy tới phòng chờ giành cho thí sinh. Bản thân có chút nôn nóng, chỉ mong Momo...

[Đợi nhé, mình đang tới đây...!]

Từ đằng xa, cậu nghe loáng thoáng tiếng trò chuyện giữa Midoriya, Lida và Uraraka với cô bạn.

Cạch…!

Hitomi nôn nóng mở cánh cửa sắt, hô to, “Momo…!”

“Hitomi…!”

Đôi mắt cô bé có chút hoe hoe đỏ, thấy bạn trai mình tới, lập tức lao thẳng vào ngực Hitomi, “Mình không qua được rồi…Thiếu một chút xíu nữa thôi, huhu…(╥.╥)!”

“Ngoan…Ngoan…Đừng khóc, thua keo này còn bày keo khác…!”

Hitomi vỗ nhẹ lưng và xoa đầu cô bé, nhỏ giọng an ủi, “Phải biết là chính mình cũng không ngờ là cậu có thể áp chế Tokoyami như vậy…Dark Shadow của cậu ta nhược điểm vẫn chưa ai biết, đánh tới mức đó đã chứng tỏ được bản thân mình rồi…Không cần khổ sở quá đâu, ngốc ạ (▰˘◡˘▰)!”

“Nhưng mà mình vẫn thấy tiếc…(-.-)…!” -Momo giọng còn chút nức nở, làm sao mà không chán chường cho được, khi mà chỉ thiếu chút xíu thôi là có thể đánh bại đối thủ.

May mắn hai chữ, tuy rằng không thể chủ đạo, nhưng đôi khi thi đấu, nó sẽ là nhân tố cực kì quan trọng để quyết định thắng thua.

“Ờmm…Để vòng kế mình sẽ báo thù cho cậu…(^0^), vậy nhá…!”

“Ngoắc tay nè…!”

“Còn nhiều người ở đây nữa đó… (• ε •)!”

Được Hitomi nhắc nhở, Momo mới sức nhớ ra, còn có ba thành viên khác đang đứng đực ra như phỗng nhìn màn tình tứ của hai người bọn họ.

“Ách…Xin lỗi nha, tại mình không kiềm chế cảm xúc được…!”

“Ơ, không có gì đâu, Yaoyozoru –san…!” –Midoriya lên tiếng đầu tiên.

Tiếp theo là Uraraka cũng gật gật đầu,vẻ mặt bát quái chi sắc dò hỏi:

“Thế cậu với Kizari –kun quan hệ là…ấy ấy đúng không…≧◔◡◔≦!”

Momo đỏ mặt nhưng không trả lời, trái tim đập bình bịch, lén lén nhìn Hitomi.

[Cậu ấy, không trả lời, là đồng ý hay không…(-,-)!?]

[Uraraka-san, tự nhiên hỏi mấy thứ đó ở đây làm chi trời…@^@...!]

Momo thấp thỏm chờ mong, nhưng Hitomi thì bình thản hết sức.

Chỉ thấy cậu chàng kéo lấy Momo, vòng tay ôm chặt cô bé hơn, và mỉm cười đáp lại:

“Đúng vậy≧^◡^≦!”

WOA…A…A…A…!!!

“Mình cũng ngờ ngợ trước rồi…Nhưng giờ mới chứng thực ấy…⊙▃⊙!”

“Lớp trưởng và lớp phó sao…Hai người hợp đôi thật đấy (♥^.^♥)!!!”

“Tui coi đó là lời chúc phúc luôn nhé…(^.^)!”

“Cơ mà chuyện đó có lẽ để bàn sau…Uraraka, xong trận này sẽ đến lượt cậu đúng không… (0,0)!?”

“ỜM…Uraraka- kun chuẩn bị chiến với Bakugo –kun…Kizari, Midoriya, hai cậu nghĩ, Bakugo –kun sẽ hay không dùng toàn lực với Uraraka –kun!? Dầu gì thì đây cũng là một cô gái mà (• ε •)!?”

“Chắc chắn không…(-.-)!” –Midoriya đáp lại một cách chắc nịch.

⊙﹏⊙…!

Quả không hổ danh là bạn gay, điều gì về đối phương cũng rõ ràng hết.

Midoriya nói tiếp, “Mọi người, vì ước mơ của họ nên đều mong muốn trở thành số một.”

“Dù không phải là Kacchan đi chăng nữa thì cũng chẳng có ai nghĩ đến việc nương tay đâu…!”

“Mình đã được Uraraka –san giúp đỡ rất nhiều (-.-)…Thế nên, dẫu cho chẳng đáng là bao, thì mình vẫn muốn giúp cậu!”

Midoriya giơ trong tay cuốn sổ nhỏ lên, nghiêm túc hướng Uraraka nói:

“Sổ tay phân tích anh hùng, mình đã thống kê toàn bộ số liệu, cách vận dụng, vân vân, tớ nhớ ngày trước Kizari –san có nói rằng, Uraraka- san năng lực có rất lớn khả năng khai phá…Không biết (• ε •)…!?”

“Trong trường hợp này không thể…Midoriya!” –Hitomi lắc đầu thở dài nói, “Điều tiên quyết muốn triệt để sử dụng Bug của Quirk Uraraka thì cậu ấy phải có hàng dự phòng, trang bị hay phòng cụ…Bất cứ thứ gì…Nhưng đấu một một mà tay trống trơn thế này, xác thực cách đó không xài được(-.-)!”

“Như thế, Uraraka, tớ có một kế hoạch nhỏ, có thể tạo cơ hội gia tăng xác suất chiến thắng của cậu…!”

“Tuy khá khó nhưng mình mong kế này sẽ hữu hiệu!”

“Ồ…Ố…Uraraka –kun, tốt quá… (∪ ◡ ∪!” -Lida mặt mày hớn hở nhìn Uraraka, có thể thấy nó thật tâm lo cho con nhỏ.

“Cảm ơn Deku –kun, và sự ủng hộ của mọi người…≧’◡’≦!”

“Nhưng mà…Không sao cả…(-,-)!”

“Hả… (0,o)!?”

Bốn đứa ngờ vực nhìn Uraraka, con bé châu hai đầu ngón tay lại tự lẩm bẩm:

“Deku –kun rất là tuyệt, càng lúc mình càng thấy được nhiều điều tuyệt vời từ cậu. Chính vì thế, ở trận Mã Chiến, mình cứ nghĩ lập đội với bạn bè sẽ dễ dàng hơn (^0^)…”

“Có điều, nếu nghĩ lại, đều là bản thân muốn dựa dẫm vào cậu thôi! Đặc biệt khi mà Lida-kun bảo sẽ tuyên chiến với cậu, thật sự làm mình cảm thấy hơi xấu hổ (◕︵◕)!”

“Nhớ đến những trận đấu vừa qua, Lida –san, Kizari –san, đặc biệt là Yaoyozoru –chan, ai cũng cố gắng nỗ lực hết mình…”

[Hitomi: Hình như mình méo nằm trong đó…@@@...(-.-)!]

“Vậy nên, được rồi…Tất cả chúng ta, phải đối diện với tương lai khó khăn và nỗ lực vượt qua nó. Cũng có nghĩa, mọi người sẽ là đối thủ của nhau, đúng không nào…!?”

“Thế nên…Hẹn gặp nhau trong trận chung kết nhé…⊙﹏⊙…≧◉◡◉≦...”

Uraraka nở một nụ cười đầy miễn cưỡng, có chút run run, hướng bốn người còn lại thủ thế Ok chào tạm biệt, y hệt tráng sĩ một đi không trở về!

Trong lúc đó, trận đấu giữa Kirishima và Tetsu lớp 1-B đang diễn ra khí thế ngút trời.

“TRẬN THỨ BẢY TRANH ĐẤU GIỮA HAI CHÀNG TRAI CÓ NĂNG LỰC TƯƠNG TỰ NHAU…”

“NAM TÍNH VÀ NHIỆT HUYẾT CỨNG NHƯ THÉP…ĐẾN TỪ KHOA ANH HÙNG, TETSUTETSU TETSUTETSU!”

“VỚ SỢT…!”

“NAM TÍNH VÀ NHIỆT HUYẾT CỨNG NHƯ ĐÁ…ĐẾN TỪ KHOA ANH HÙNG, KIRISHIMA ẸJIRO!”

“Trời ạ…Đến giới thiệu mà cũng giống nhau vậy nữa sao… (╥.╥)!”- Kirishima nắm chặt nắm đấm lại, khóc không thành tiếng.

Số phận nghiệt ngã thế nào mà đi đâu cũng gặp thằng tóc bạc lớp 1-B kia vậy, có cho người ta đường sống không.

“Chiến đi…Đừng có lờ tao…(ノಠ益ಠ)!”

Tetsu hét lớn, thân người gồng cứng hóa thành một thiết nhân, xông đến chỗ Kirishima và giơ nắm đấm lên.

“Hừ…Ai sợ ai…►.◄!”

Kirishima cũng nổi đóa, thạch hóa xuất trận, đồng thời cũng giương nắm đấm lên từng quyền đối quyền với Tetsu.

Nhất thời, “Binh”, “Bốp” hai tiếng vang lên inh ỏi, chát chúa âm thanh lại tạo nên mãnh liệt thị lực, nhất là phe cánh đàn ông, ai nấy cũng thích những pha bạo lực nhưng thẳng thắn đầy nam tính như vậy.

Năm phút trôi qua, hai bên ngươi đi ta lại, đập nhau hăng say máu lửa, hoa mắt không còn biết trời trăng mây gió thế nào.

Chỉ thấy Tetsu vừa tung một chỏ vào cằm Kirishima liền bị thằng kia móc một đấm vào má phải ngay lập tức.

“BINH…BINH…!”

“BỐP…BỐP…!”

RẦM…!

“HAI CHÀNG TRAI VỚI NĂNG LỰC GIỐNG NHAU! TETSU VƠ SỤT KIRISHIMA, MỘT CUỘC ĐỐI ĐẦU GIỮA NẮM ĐẤM! NGƯỜI THẮNG SẼ LÀ…?!”

Midnight sen-sei đi đến nhìn tả tơi khuôn mặt, đã ngã bất tỉnh nhân sự hai thằng nhỏ, phất cái giẻ lau nói to:

“CẢ HAI ĐỀU GỤC KẾT QUẢ HÒA ఠ_ఠ!”

“VÌ LÀ MỘT TRẬN HÒA NÊN SAU KHI HAI THÍ SINH KHÔI PHỤC, SẼ THI VẬT TAY ĐỂ QUYẾT ĐỊNH THẮNG THUA!”

“WOW…Quirk cũng tương tự nhau luôn sao…( 0^0)!?”- Một cái mang mũ con dế anh hùng chuyên cười nói.

“Tốt đấy…Tôi kết những đứa nhiệt huyết thế này, chúng truyền cảm hứng cho tôi, có một phụ tá như thế cũng không tệ đâu!” –Một samurai đáp lại.

“TRONG KHI CHỜ ĐỢI TETSU VÀ KIRISHIMA HỒI SỨC, BẮT ĐẦU LUÔN TRẬN TIẾP THEO NÀO!”

Dứt lời, trên bảng điện tử xuất hiện hai gương mặt, một thanh niên tóc vàng vô cùng ngáo đá và một cô bé tóc nâu nhỏ con đáng yêu, chỉ nhìn thôi mà ai cũng muốn bảo bọc chở che cả!

Hitomi, Momo, Midoriya và Lida đều đã về ghế ngồi. Asui bên cạnh vẻ mặt lo lắng cắn ngón tay nói, “Trận này, có lẽ chính là cặp đấu đáng quan ngại nhất đó (◕︵◕)!”

“Thiệt chứ, tui chả muốn xem luôn…⊙﹏⊙!” –Jiro vuốt vuốt cánh tay, rùng mình khi tưởng tượng đến những gì sắp sửa diễn ra.

“Hãy tin vào Uraraka thôi…!” –Hitomi lời ít ý nhiều, ánh mắt cũng chứa sự mong đợi, liệu Uraraka có tạo nên bất ngờ hay kì tích gì không?

Nhìn bóng hình của Uraraka kiên quyết bước về phía khán đài, Midoriya siết chặt nắm tay âm thầm nhủ, [Cố lên nhé, Uraraka –san ఠ_ఠ!]

“HAI ĐỐI THỦ ĐÃ VÀO VỊ TRÍ…!”

“TRẬN THỨ TÁM, CŨNG LÀ TRẬN CUỐI CÙNG TRONG VÒNG ĐẦU TIÊN…”

“KHÁ NỔI TIẾNG HỒI CÒN HỌC Ở SƠ TRUNG…”

“GƯƠNG MẶT THÂN QUEN ĐÚNG KHÔNG NÀO…(°∀°)!”

“ĐẾN TỪ KHOA ANH HÙNG, BAKUGO KATSUKI!”

“VƠ SỢT…!”

“Tôi cổ vũ cho em ấy…!”

“ĐỄN TỪ KHOA ANH HÙNG, URARAKA OCHACO ☜(˚▽˚)☞!”

Uraraka hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại và từ từ bình tĩnh tâm lại.

Đối diện Bakugo vẫn từ đời thuở nào vẻ mặt Ta lão đại, thiên lão nhị bộ dáng.

“TRẬN ĐẤU THỨ TÁM…START (°∀°)!”

~~~~~~~My Hero Acadmia~~~~~~~

P/S: Chương này hơi ngắn, bà con thông cảm, viết trận đấu tiếp theo cần nguyên một hai chương full cho dễ miêu tả, cố kéo dài thêm coi nó không sướng /teo