Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 84: Ác Chiến (1)

Nương theo tiếng hét, một bóng người bự con nhảy vào hướng hai tên ác nhân tung nắm đấm của mình.

“Là Death Arms, Punching Hero, xếp hạng ba mươi!”

“May quá, anh ấy có thể dẹp loạn được đám tội phạm này!”

Pía bên ngoài phóng viên bắt đầu bu đầy, chụp ảnh tí tách, còn thị dân thì bàn tán xôn xao…

Cùng lúc đó, Death Arms, đồng thời va chạm với tên tội phạm.

UỲNH!

Đấm trúng rồi, nhưng Death Arms không hề vui mừng, ngược lại sắc mặt trở nên khó coi vô cùng. Nắm tay của ông, đánh vào cơ thể đối phương, cảm tưởng như đang đánh vào kim thiết vậy, thậm chí còn ẩn ẩn đau nhức.

“Khà Khà…Thế nào anh hùng…(─‿‿─)!”

GE quay đầu ngược lại, khuôn mặt xấu xí nở nụ cười đắc ý, có điều trong mắt thị dân và cảnh sát, lại chẳng khác gì ác ma cả.

~~~Vù~~~

GE quơ cánh tay giống lốc xoáy, tức thì hất văng Death Arms ra ngoài, bản thân thì cười hô hố, “Quá yếu…quá yếu…Đây là cái gọi là anh hùng ư…!”

“Đồ khốn, dám sỉ nhục anh hùng, tao sẽ bắt mày trả giá… ►_◄!”

Một cái mang võ phục ninja truyền thống, tay cầm kiếm, tay khác đỡ Death Arms lại, rồi nhảy thật cao, kiếm mang thẳng phía GE xông tới.

“Cẩn thận sau đánh lén, Justice Ninja!”

“Hả…!?”

Death giật nảy mình hướng đồng bạn la lớn, nhưng đã muộn.

Gió bụi bỗng nổi lên, che đậy đằng sau một bóng hình khổng lồ, phải cao bằng một tầng lâu của tòa nhà bình thường, khuôn mặt giống sư tử một dạng. Hai tay cơ bắp lực lưỡng, thoáng huy động liền xuất hiện xé rách không khí tiếng rít gào, loang loáng vuốt sắc hóa thành một đạo bạch quang nhằm Justice Ninja quét qua, tình thế mười phần nguy hiểm.

Bản thân Justice Ninja chỉ miễn cưỡng nhìn thấy một tuyến bạc trắng tưởng chừng muốn xé nát chính mình. Còn không kịp định thần cùng phản ứng, chỉ miễn cưỡng thu lại đã xuất ra kiếm thế, xoay trở về bảo vệ thân thể…

Pằng!

~~~ Roẹt ~~~

Trong tình huống nguy cấp, cảnh sát trưởng Housse Dog không hề do dự, rút súng nhắm Leonard nả liền ba phát.

Phốc!

Justice Ninja mặt trắng bệch văng thẳng ra đằng sau, kéo theo mấy tay cảnh sát ngã cùng một lúc, lưỡi kiếm đúc bằng hợp kim đã hiện ra vài vết xước, chỗ bị đánh trúng lúc nãy thậm chí còn móp lại nửa centimet.

“Tay…Tay của tôi…!”

Từ giọng nói có thể nghe ra được Justice Ninja còn rất trẻ trung, vậy mà lại có thể cắn răng chịu đựng được ba vệt vết thương trên tay phải sâu đến tận xương, máu thịt đều trồi ra ngoài, ai nấy đều tái mặt lại.

“Cậu không sao chứ, Justice Ninja…!?”

“Tôi vẫn còn…có thể…Chiến đấu...Khụ...Khụ...!”

Đeo mặt nạ tuổi trẻ ninja anh hùng run rẩy cố rặn ra từng từ, cố thể thấy mồ hôi của anh đã toát ra ướt đẫm toàn thân.

Lạch cạch…Lạch cạch…

Hai tên tội phạm hung ác lúc này cũng dừng tay, GE mặc dù vẻ mặt có chút không bỏ, nhưng vẫn lui về đằng sau.

Cảnh sát, anh hùng cùng chăm chú về phía trước, họ biết, chính chủ sau màn sắp xuất hiện.

“Gió ngừng!”

Bóng người mặc bộ váy màu xanh lá cây lơ lửng trôi nổi phía trên hai tên hóa hình tội phạm, vừa trông thấy khuôn mặt cô ta, mọi người một mảnh hoảng sợ.

Cả bộ mặt ấy, hoàn toàn không hề có khái niệm gì là của con người, thậm chí cũng không phải là động vật nữa. Da dẻ sần sùi, mặt xanh lè nổi lên từng lớp vảy, hai mắt bên trong đồng tử vàng sậm, cho người ta một cảm giác âm lãnh vô cùng.

Dù đã được nhận biết rất nhiều thể loại quái nhân, nhưng xấu đau xấu đớn thế này, đây là lần đầu tiên thị dân được chứng kiến.

“Tatsumaki, mang mặt nạ lên đi, không cần phải cố ý dọa người khác!”

“Vâng!”

“Ngươi chính là đám này đầu lĩnh…(-_-)?”

Housse Dog nhăn mặt quát lớn, bên cạnh tất cả cảnh sát đều giương súng lên, một bộ không hợp liền khai hỏa.

“Đúng vậy a…Xem ra ngài cảnh sát trưởng của chúng ta rất có ý kiến với băng Yakura tụi này đâu!”

Thủ lĩnh tội phạm bình tĩnh đáp lời, giờ phút này, bộ dáng hoàn chỉnh của hắn mới hiện ra trước mắt mọi người. Khàn khàn giọng nói ẩn giấu dưới lớp áo choàng, chiếc mặt nạ nửa cười nửa khóc quái dị che lấp đi khuôn mặt, chỉ để lộ ra đôi mắt đeo hai tròng kính đỏ sậm. Vóc dáng có chút gầy, thân không cao lắm, nhưng lại khiến Death Arms và Housse Dog cảm thấy bất an hơn bao giờ hết.

“Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì, phá hủy công viên trò chơi có thể không có tác dụng, còn muốn rước lấy anh hùng và cảnh sát vây bắt!”

“Như vậy thì sao?”

Tên thủ lĩnh lạnh nhạt nói, “Vốn dĩ chúng ta thích hủy, vậy thì hủy nó…Hay nói cảnh sát các người đều là lũ ngu, muốn câu giờ chờ đợi cũng không cần thiết hỏi những câu ngu xuẩn như thế chứ…!?”

“Mẹ nó…Bọn này láo toét quá… (ノಠ益ಠ)!”

“Trưởng quan, chỉ cần ngài ra lệnh, chúng tôi liền bắn bọn chúng thành cái sàng ngay lập tức… (►.◄)!”

“Đừng nôn nóng (- -)!”

Housse Dog khoát khoát tay, sắc mặt trầm xuống. Ông liếc nhìn đống hồ đeo tay của mình. Hiện tại chỉ mới qua hơn mười phút tính từ khi người dân đánh điện thoại cầu cứu, bởi vậy nên số lượng anh hùng tụ tập là có hạn.

Trước mắt hai vị, Justice Ninja đã đánh mất sức chiến đấu, Death Arm cũng đánh không lại đối phương, nhiều nhất là kiềm chân một người. Mà theo kinh nghiệm lâu năm của ông, hệ cường hóa và biến thân là hai hệ súng ống rất khó đánh giết hay làm trọng thương nhanh chóng, nếu nổ súng không cân nhắc, liền tương đương với kích động tội phạm tấn công.

Bản thân cảnh sát lúc nào cũng sẵn sàng hi sinh vì nhiệm vụ, nhưng đằng sau thị dân thì không thể a. Nếu khai chiến, chỉ sợ người đi ra mười phần không được hai ba, thậm chí đoàn diệt khả năng rất lớn.

Với lại, thông qua đánh giá cử chỉ, lời nói, Housse Dog biết rằng kẻ trước mắt khác biệt so với lũ tội phạm thông thường, tay chân của hắn cũng thuộc một đẳng cấp hoàn toàn khác, so với bài danh thứ ba mươi Death Arm cũng chiếm thế thượng phong là đủ hiểu.

Kẻ này, hết sức nguy hiểm, và đang mưu đồ gì đó!

Nhưng đứng đối diện tội phạm cũng không để ông câu kéo thời gian, hay chính hắn đã cảm thấy sốt ruột muốn rời khỏi.

Chỉ thấy hắn đưa tay ngoắc ngoắc nữ thuộc hạ xấu xí đang phi hành trên không trung, khẽ thì thầm gì đó, Tatsumaki kéo kéo miệng thành một hình vòng cung, mắt bỗng biến thành màu xanh lục, vô số đất đá từ từ trôi nổi xung quanh cô ta.

“Tiến lên…(+-+)!”

The thé tiếng thét từ Tatsumaki phát ra, tựa như lựu đạn nổ tung một dạng, lập tức dẫn bạo mọi thứ.

Rạt…Rạt…Vù~~~Rạt….~~~

Kinh khủng bão cát, tạo thành chu vi năm mét vòng tròn xoáy, chẳng khác gì một trương mặt hung thú đang chuẩn bị nuốt trọn bất cứ vật nào dám cản đường của nó.

“Cho tao tấn công đi, GE, Leonard!”

Có chỉ thị của boss, hai con thú điên lập tức hướng về phía trước cường sát qua.

“Hừ…!”, tên thủ lĩnh khẽ cười lạnh, nhỏ giọng thì thào với chính mình, “Xem ra không câu được cá lớn rồi…Mấy đứa kia đã xử xong vụ hàng, đường lui cũng có, liền tính không có anh hùng mạnh mẽ nào đến đây, ta cũng sẽ chung kết toàn bộ!”

Phiến thổ địa dưới chân, chôn đầy bom, thuốc nổ, mà kinh khủng hơn hết, là một viên cầu trắng tròn tròn, tỏa ra ba động dập dờn trong không khí, nó cứ trôi lơ lửng trên tay tên tội phạm…

[Trước tiên liền đợi thêm chút đã…Hôm nay thành ý liền muốn cấp cho đồng bạn mới! Nghe nói vị đứng sau tên kia chính là huyền thoại sống của giới hắc ám…Hắc hắc, thật có thể gặp được ông ta sao, đúng là chờ mong đâu ◤(¬‿¬)◥]

Khoảnh khắc mà hắn còn đang mưu hoa suy nghĩ, bên cảnh sát và anh hùng đã cùng ba tên tội phạm kia đánh náo nhiệt.

Pằng! Pằng! Pằng!

Phe cảnh sát không chút do dự bóp cò liên tục, nhằm vào những chỗ yếu hại của hai tên tội phạm tấn công. Thế nhưng họ không chỉ đối mặt với hai, mà là ba kẻ cùng hung cực ác. Tatsumaki che dấu thân hình sau cơn bão do chính mình tạo ra, liền tính súng ngắm cũng chưa chắc đã đánh xuyên qua được và bắn chuẩn xác vào người cô ả.

Leonard một thân sư tử mô dạng, lông tóc bờm xờm hoang dã, nhưng chỉ nội sức mạnh của hắn đã đủ càn quét hết thảy. Đạn dược của mấy tay cảnh sát bắn vào thân hình Leonard giống như là cù lét vậy, chạm vào da thịt lún chưa được nửa centimet đã bị hẩy ra ngoài.

Chỉ thoáng cái mà hắn đã đột phá phá vỡ trận hình của cảnh sát, vác cây cột điện dài năm mét múa may loạn xạ.

Death Arms mặc dù không là đối thủ, vẫn cắn răng đứng chắn trước mặt Leonard, Justice Ninja thì cầm kiếm ngăn lại GE, máu tươi dầm dề khắp cơ thể, nhưng chiến ý thì không chút suy giảm.

“Đã là anh hùng, thì phải có giác ngộ hi sinh…(`・ω・´)! Liền tính đánh không lại, bọn ta vẫn có thể câu giờ để những dân chuyện mạnh hơn đến xử lý các ngươi!”

“Ha…Ha…Buồn cười, đừng nói thêm vài phút, tụi bây còn có thể gắng gượng lâu hơn nữa hẵng nói…!”

Oành!

Leonard một cột đập mạnh xuống đất, tạo thành một cái hố sâu hoắm, hất tung toàn bộ cảnh sát và Death Arms bay ngược về phía sau.

“Lũ cớm tụi bây, chỉ biết ăn may theo anh hùng thôi…Death Arms đúng không…!”

~~~ Vù~~~ Leonard lại tiếp một cột hướng vị này Punching Hero.

[Không đỡ được…Mạnh quá…!]

Death Arms kinh hãi nhìn to lớn cột điện nhắm thẳng vào mình, vốn định né tránh, nhưng nhận ran gay sau ông còn có dân thường đang hoảng loạn rút lui cùng với vòng đai mở rộng.

“Mẹ nó…Hôm nay liền tính phế đôi tay này, ta cũng chặn được ngươi (ノಠ益ಠ)!”

Pặc!~~~ Death Arms dùng hết sức bình sinh, nghiến răng đưa hai tay chống đỡ lại.

BINH…OÀNH!!!

“Khục…Khục…Khụ…!”

Kinh khủng cự lực va chạm cơ hồ có đến mấy tấn, có thể thấy được gân xanh hằn rõ trên trán Death Arms, miệng ông liên tục thổ huyết, cả thân hình bị đảy lùi ra sau tạo thành một vệt rãnh dài.

“Hây …Y…Y…Y…A…A…A…!”

“Cho ta...NGỪNG LẠI!!!”

Death Arms lòng bàn chân bốc khói, hai tay rướm máu nát be bét, quần áo rách rả tơi, có thể nói là thê thảm vô cùng. Nhưng rốt cuộc, ông đã chặn lại được, thế tấn công của Leonard.

To be continued!