Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 86: Ác chiến (3)

Du đấu tiêu hao thể lực là biện pháp hiệu quả nhất mà Shinrin Kamui có thể nghĩ đến lúc này. Đối diện số đông kẻ địch với lực lượng gần như áp đảo, muốn chiến thắng hiển nhiên là nói chuyện viển vông, trừ phi nằm trong top mười anh hùng đến đây mới mong bình loạn được.

Nếu như là All Might xuất tràng thì càng tốt hơn.

[Có điều, phía bên trong kia còn rất nhiều người dân gặp nạn…Tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc. Mình dây dưa mãi cuối cùng để vụt mất bọn chúng, lại làm trễ nãi công việc cứu hộ…(o-o)]

Đã vậy, xài chiêu cuối thôi!

“Tội phạm…Chuẩn bị tinh thần bị công lý thẩm phán đi…”

Vừa nói, Shinrin Kamui vừa chắp hai tay trước ngực, cơ bắp bỗng nổi lên cuồn cuộn, nháy mắt hóa thành từng chùm rễ cây, anh nhún người lấy đà, nhảy thẳng lên trời, chĩa hưỡng bốn tên tội phạm gầm lên:

“Final Unti…!”

“Hitsubaku ~~~~Urushi Sarou!!!”

Roẹt…Roẹt…Roẹt…!

Rắc…Rắc…Rắc…!

Chỉ trong vài cái hô hấp, hai cánh tay của Shinrin Kamui tức thì hóa thành vô số nhánh cây, đan xen chằng chịt lẫn nhau, nhìn không khác gì một mạng lưới rộng lớn áp sát bốn tên tội phạm chụp tới.

Từng sợi rễ cây, giống như những con rắn độc, nhanh như cắt trườn lên thân của GE và Leonard, nhưng không tiếp cận được Tatsumaki và tên thần bí thủ lĩnh kia, bởi vì hai tên tội phạm này phản ứng lùi lại ngay lập tức, cộng thêm năng lực điều khiển vật chất của ả tội phạm, khiến đòn tấn công của Shinrin Kamui chịu lực cản không ít.

Pặc!

Shinrin Kamui chỉ cảm thấy hai cỗ lực lượng lớn vô cùng chấn động hai tay mình muốn tê dại. Bình thường một tên có lẽ không sao, nhưng khống chế hai người cùng lúc, Shinrin Kamui thoáng cái đã cảm thấy cạn kiệt năng lượng, mồ hôi trên trán rịn ra, lòng thầm hô to không ổn.

GE và Leonard giãy dụa kiệt lực, thân thể phồng trướng lên nhìn cao to đến dọa người, thế nhưng là vẫn chưa thể thoát được tuyệt chiêu trói chân của anh hùng Người Cây. Dây leo không chỉ mềm mại mà còn hết sức co dãn và chắc chắn, muốn bứt đứt ra, trừ khi sử dụng man lực tuyệt đối, hoặc là đợi Shinrin Kamui tiêu hao hết thể lực thì sẽ tự động thối lui…

Vù~~~

Shinrin Kamui đang đau khổ chèo chống, chợt nghe tiếng xé gió lao tới, trong lòng đại báo động, mắt ngước lên thấy gần mười cái nhiều nhỏ đồ vật hướng mình đập đến.

[Thứ quỷ gì…(0-0)???]

Không có thời gian để nghĩ nhiều, anh tức tốc nhảy ra khỏi mái nhà, tay trái hóa thành dây móc đu thẳng lên đỉnh một tòa lâu khác, đồng thời kéo theo hai tên tội phạm bay thẳng lên trời.

OÀNH…!

Ngay lúc vừa rời khỏi, chỗ vừa đứng của Shinrin Kamui lập tức bị mấy cái kia bất minh đồ vật tạc nổ rung trời, uy lực bằng mấy trái bom gộp lại chứ không ít.

Bên ngoài quần chúng cùng cảnh sát nhân dân mặt lo sốt vó, kém chút nữa la lên.

“Mẹ nó…Thằng nào ác nhơn vậy…( -_-)!” – Vị này Pro Hero không nhịn được chửi tục một câu, tiện thể quăng hai cái gánh nặng văng ra ngoài xa năm, sáu mét, đánh thành một hai cái lỗ hình người trên mặt đất.

Shinrin Kamui thở hù hù, thân thể có chút uể oải, lại thấy rất nhiều quả bóng trắng lấy tốc độ cực nhanh bắn đến xung quanh bản thân liền kinh hãi thả mình xuống mặt đất.

Chưa đầy một giây sau, pháo hoa nở rộ, chiếu sáng cả một vòm trời, “RẦM ~~~ OÀNH ~~~ OÀNH ~~~!!!”

Rắc …Rắc…Rắc…!

“Coi chừng Người Cây…Tòa nhà sắp sụp rồi…ಠ▃ಠ!”

Cảnh sát trưởng Housse Dog thấy thế vội vàng hét lớn, quay sang quát thuộc hạ, “Mau mau…Rời ra ngoài, không thể ở đây được nữa!”

Ken…Két…Két…KÉT…RẮC…~~~

Cao chừng năm, sáu mét tòa nhà, sở dĩ còn chống chịu được vì chất liệu thi công rất tốt, nhưng cũng không đứng vững nổi khi mà nãy giờ dính phải không biết bao nhiêu lần bạo tạc cùng đập phá, rốt cuộc lung lay muốn đổ.

~~~ ẦM ~~~

Dưới ánh mắt chú mục của gần trăm con người, bóng đen che trời ngã ập xuống.

!~~~ Oành ~~~!

Sóng lãng từ chính giữa vụ va chạm thổi bay hết phương viên bốn mét chung quanh, mặt đất nứt rạn bắt đầu làn tràn tứ phía, khói bụi dày đặc che đậy tầm mắt của mọi người, hốt nhiên từ đằng sau màn khói bắn ra hàng loạt tròn tròn trong suốt đồ vật…

“Là mìn…Không lựu đạn…Tên thủ lĩnh tội phạm hướng chúng ta ném bom…⊙▃⊙!”

“Mọi người tản ra…Đừng tụ tập một chỗ…Rút lui…!”

Vốn dĩ phe cảnh sát còn định lợi dùng điểm mù để áp sát bắt giữ hai tên chủ mưu đằng sau, còn về phần hai con quái vật đằng trước đã có Shinrin Kamui lo liệu. Nhưng không ngờ bọn chúng lại cẩn thận như vậy.

Thậm chí không thèm để ý đến bình dân mạng sống, hướng người vô tội ném loạn xạ bom loại đồ vật.

Cơ mà…Chính vì thế, những kẻ này, mới gọi là tội phạm!

Đó là những người đã mất đi lằn ranh cuối cùng của mình, buông thả linh hồn bản thân cho quỷ dữ nuốt chửng.

Những quả cầu tròn tròn trắng trắng ấy, nhìn bề ngoài dễ thương vô cùng, nhưng bản chất của nó, chính là bùa đòi mạng. Chúng là những tử thần mang áo trắng

Người đứng đầu chịu sào chính là cảnh sát trưởng Housse Dog, vẻ mặt ông tái nhợt lại, mắt mở to, cảm nhận tử vong đang tiến tới mỗi lúc một gần, lại không đủ sức để phán kháng hay né tránh.

Cảnh sát hay người dân thường, dù cũng sở hữu năng lực đặc biệt, nhưng xét cho cùng, vẫn chỉ thuộc về tầng lớp dân chúng mà thôi. Mà sử dụng năng lực để chiến đấu, là một đặc quyền gần như chỉ giành cho các Anh Hùng.

Dẫu là cảnh sát trưởng đi chăng nữa, Housse Dog cũng chỉ cao về mặt tinh thần và chỉ huy, đồng thời dùng súng là chủ yếu.

Cảnh sát trước giờ, thường chỉ tiếp thu chiến quả sau khi anh hùng đã giam giữ tội phạm thành công. Nhưng lần ngoại lệ này khiến ông không thể không xuất trận.

Ngàn cân treo sợi tóc tình huống, mọi người bỗng hoa mắt một cái, chỉ thấy xa xa một cái bóng đen dùng tốc độ khủng khiếp băng tới, tay nắm lại thành quyền đầu, nhắm vào trước mặt bom trắng, hét lớn:

“Rokuogan…DRAGON FIST!”

Giống như cảnh phim đang quay chậm…

Thời gian khoảnh khắc ấy,khẽ ngừng lại…

…Để cho tất cả nhìn rõ, từng động tác của người mới đến.

Người đó, không quá cao lớn…không quá cơ bắp, nhưng lại cho toàn thể dân chúng và cảnh sát nơi đây cảm giác an toàn, tựa như là All Might vậy.

Nắm đấm ấy, từ hông rút ra, mạnh mẽ xé rách không khí, rít gào huy thành từng đợt quyền ảnh đánh thẳng vào đòn công kích của thủ lĩnh tội phạm.

Rắc…Rin….Rít…~~~….~~~…~~~

Kẽo kẹt từng tiếng giằng co khiến người nghe phải rùng mình, không gian trước mắt giống như pha lê bị vỡ toái một dạng…

Màu trắng lung linh quả cầu, bị kích thích liền rung rung như muốn nứt ra…

Và…

ẦM!!!

Nổ tung!

Kinh khủng sức nóng tỏa ra cùng với hơi gió mang theo khí áp bức người đẩy lùi cảnh sát lẫn tội phạm trong bán kính mười mét.

Bên ngoài người xem có chút sững sờ, nhìn tràng cảnh đang xảy ra mà dụi dụi con mắt.

Một bên không màu sắc mà chấn động đến không khí run rẩy quyền ảnh, một bên khác là áp suất đè nén mãnh liệt từ một vụ nổ do gần chục quả lựu đạn tạo thành.

Giằng co xảy ra, nói thì chậm, thực tế lại rất nhanh, quyền ảnh thế công liên miên không ngừng nghỉ, mỗi đạo đánh ra đều khủng bố giống như sóng siêu âm cao tần vậy.

OÀNH!

“Kết thúc!”

Bóng đen lạnh lùng dồn sức tung một đấm cuối cùng, thổi bay toàn bộ khói bụi trước mặt, một đường khí lãng quét ngang toàn trường, hướng đối diện hai tên tội phạm thế như chẻ tre tiến tới.

“Đó là…Một thiếu niên…( 0,0)?!”

Đông đúc dân chúng vây xem ở ngoài đột nhiên la lên…

“Cậu này, có vẻ quen quen…!”

“Hình như…Quán quân của hội thao U.A đúng không…?!”

“Tên gì nhỉ... Tôi nhớ mang máng…!”

Bên ngoài sôi nổi bình luận, chiến trường bên trong bóng đen trầm mặc, cánh tay thu về, phần trên còn hơi bốc khói vì ma sát cao tốc với không khí. Lúc này, người ta mới nhìn thấy rõ khuôn mặt thật sự của cậu…đúng là quán quân của U.A, Kizari Hitomi…

Từ khi rời khỏi vòng quay đến giờ, cậu bật hết tốc lực chạy đến, thậm chí bạn gái đều không mang theo. Bởi vì Hitomi không muốn Momo phải đưa mình vào mấy vụ thế này, đặc biệt là tập kích một tập đoàn lớn, trời mới biết nó nguy hiểm như nào.

Momo cũng biết phân biệt nặng nhẹ, theo sau Hitomi nhưng đứng sau vòng bảo vệ để quan sát. Thời điểm cậu tới, chính là khoảnh khắc tội phạm dùng năng lực chuẩn bị sát hại cảnh sát. Hitomi liền quyết đoán ra tay.

Cậu không chủ động tấn công mà dừng lại một chút kiểm trắc tình hình. Death Arms cùng với Justice Ninja đã bị thương nặng đang nằm ở ngoài cáng. Shinrin Kamui thì giằng co với hai tên tội phạm, vậy thì, bên này hai tên, liền do cậu xử rồi.

Hitomi quăng một cái dò xét thông số bốn tên tội phạm…

Tên: Tatsumaki

LV0 +8

Quirk: Intellectual (Tinh Thần Lực) – LV1+7

Tên: Leonard

LV 1+6

Quirk: Animalization (Thú hóa) – LV 2+3

Tên: GE

LV: 1 (+5)

Quirk:Buff (Biến thân)- LV 1+9

Tên: Joshep

LV 2

Quirk: Áp suất không khí (LV2 +4), Dẫn Nổ (LV 2)

[Có chút khó chơi…( - -)!] –Hitomi cau mày thầm nghĩ.

Đỉnh phong trạng thái, mấy tên trước mắt nhân đôi số lượng cũng không thành vấn đề. Nhưng hiện tại chỉ dùng được một nửa công suất, còn không thể mạnh mẽ dùng át chủ bài để tránh bại lộ thân phận mang đến rắc rối không cần thiết.

Điều quan trọng nhất hiện tại, Hitomi chỉ là học sinh, vì đi chơi nên cậu cũng không mang theo trang phục Dawn Knight. Dĩ nhiên là không được phép sử dụng Quirk, nhất là dưới ánh mắt của nhiều người.

Bởi vì Momo tạo ra quá mất thời gian, gấp rút cứu viện trạng thái Hitomi không cân nhắc nhiều được, hiện tại mới lâm vào tình trạng có chút túng quẫn.

Tình cảnh trước mắt có chút vi diệu…Shinrin Kamui đối mặt với hai tên quirk biến hình, Hitomi chặn đường hai tên tội phạm còn lại. Nhưng không bên nào chủ động ra tay trước.

Mà càng đợi lâu, người dân chưa được cứu chữa sẽ dễ dàng tăng thêm thương vong. Cảnh sát trưởng Housse Dog chỉ thoáng điểm qua liền biết tình huống khó xử của Hitomi. Và bây giờ, chỉ có ông mới có thể gỡ rối thôi. Cứu người chính là trên hết, dù có phải thả luật một chút, nếu không thì ngày mai sẽ có một cái tiêu đề giành riêng cho cảnh sát “Thấy người dân gặp nạn mà không cứu!”

[Vậy thì…]

Housse Dog nghiêm mặt, hít một hơi thật sâu, làm ra quyết định cuối cùng!

To be continued…

Chú thích: Hitsubaku -Urushi Sarou = Ngục tù tối thượng- giam cầm tuyệt đối