Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 97: Đấu Đài (2)

Bịch!

Chisaki đứng đối diện với Dalab, bao nhiêu biểu cảm đều bị ẩn dấu dưới chiếc mặt nạ quái dị.

“VÀ GIỜ THÌ…NỔI LỬA LÊN QUÝ VỊ…HÃY ĐỂ CHO TRẬN SO TÀI CỦA HỌ, ĐƯỢC PHÉP…BẮT ĐẦU…☜(˚▽˚)☞!!!”

Tọng tài dứt lời, Dalab không vội vã tấn công mà bẻ cổ tay răng rắc, nhìn Chisaki cười khà khà nói, “Cam đảm lắm thằng nhóc, tao có lời khen đấy…Mày là đứa duy nhất trong thời gian qua dám khiêu chiến tao…Mày nghĩ tao nên chiêu đãi mày ra sao đây (─‿‿─)!”

Hắn cố ý nhấn mạnh vào hai chữ “chiêu đãi”, ngược lại nhìn giống như kẻ đi săn đang đùa giỡn với con mồi trước khi làm thịt vậy.

“Dần cho tên láo toét ấy một trận đi, Dalab...!”

“Cho hắn biết hậu quả khi dám thách thức nhà vô địch đi(`Д´)ノ!”

“Chứng minh cho chúng tôi thấy sức mạnh tuyệt đối của anh…@@@!”

“Mày nghe rồi chưa!” – Dalab chậm rãi bước tới, gằn giọng, “Hôm nay mọi người đều muốn mày lên dĩa…Vậy nên…Cho tao lăn ra ngoài…(ノಠ益ಠ)!”

“Phí thời gian quá đấy, mặt thộn ( - -)!”-Chisaki vô tình đáp trả lại, hai tay dấu trong túi khẽ vặn vẹo.

Cùng lúc đó, Dalab đã hướng đối phương vung mạnh nắm đấm của mình…

“Đại Pháo Xung Kích!!!”

Oành!

Một luồng mắt thường có thể thấy được sóng trùng kích từ nắm đấm của Dalab to bằng một nửa miệng thùng nước thông thường phóng thẳng ra.

Thanh âm ma sát không khí ken két nghe ghê người, Chisaki không hề hoảng loạn, thân thể tức thì cúi xuống,một ngón tay nhỏ chạm vào mặt đất.

Đòn tấn công của Dalab giống như mãnh hổ hung mãnh khí thế, nhưng đã bị từ dưới đất đột ngột xuất hiện một cục to lớn gai đá chặn đứng lại.

Rắc ~~~ Rắc ~~~ Rắc ~~~

ẦM!!!

Mảnh vỡ cùng gạch đá văng tung tóe, áp suất chính giữa vụ va chạm khiến cả hai đài thủ phải lùi thân người lại.

“Mày cũng khá đấy nhóc con…(- _-)!” –Dalab lạnh lùng nói, nhưng nội tâm có chút khiếp sợ. Đòn đánh vừa nãy, hắn có ý định phủ đầu, đồng thời chứng tỏ với toàn bộ khán giả trong trường quay rằng mình mới là kẻ mạnh nhất ở đây.

Ít nhất dùng đến tám mươi phần trăm sức mạnh sóng xung kích không ngờ bị đối phương hóa giải một cách nhẹ nhàng. Cặp mắt đỏ ngầu kìa, chăm chú nhìn hắn, khiến Dalab hơi rùng mình, cảm giác dường như đang bị một con mãnh thú theo dõi vậy.

“Đại Pháo Xung Kích!”

“Đại Pháo Xung Kích!”

“Đại Pháo Xung Kích!”

“Ngu xuẩn…Đài vương trong mắt tụi người dân…Chỉ có thể này thôi à… ( - -)!”

Chisaki không chống đỡ, mà nhanh nhẹn như một con khỉ nhảy thoăn thoắt giữa sàn đấu né tránh những đòn tấn công liên tục của Dalab.

[Cơ hội…!]

Ầm…!

Dalab nhìn thấy khoảnh khắc mà Chisaki tung người lên trời để né tránh đòn đánh của mình, hắn dẫm mạnh chân xuống đất, mượn lấy phản lực từ sóng xung kích và lực bật từ cặp chân, cả người như quả đại bác ra nòng gào thét bắn thẳng tới Chisaki.

Hỏng bét!

Chisaki ý thức được mình bị đối thủ cho ăn quả lừa…Hóa ra tên trước mặt không chỉ cánh tay mới có thể đánh ra sóng xung kích, mà cả chân hắn cũng làm được.

Đang ở giữa không trung, ngắn ngủi thất thần và không có chỗ mượn lực, Chisaki chỉ kịp nghiêng người né tránh chỗ yếu hại…

Dưới ánh nhìn nóng bỏng của hàng trăm khán giả, Dalab gầm lên dữ tợn, nắm đấm dường như được bao phủ bởi một vầng hào quang, sáng lên rực rỡ, oanh thẳng vào thân thể gầy gò của Chisaki.

UỲNH…!!!

Chisaki bay vèo ra ngoài, đập thẳng vào mặt kiếng tạo thành một mảnh rạn nứt.

“Khục Khục…Mày biết không…” –Chisaki hơi lảo đảo đứng dậy, tay lau đi vết máu tươi trào ở khóe miệng, trong nháy mắt khôi phục lại vẻ lãnh tĩnh ban đầu.

“Từ trước tới giờ…Tao luôn tự nhủ với chính mình…O~O…” –Chisaki kéo thấp người xuống, hai bàn tay mở rộng áp tại mặt đất, không vui không buồn nói, “Bất cứ khi nào có đứa chạm vào tao, tao không thể không nghĩ đến cảnh phải tự làm sạch cơ thể mình.”

“Mày lẩm bẩm cái khỉ gì vậy…Chết đi, thằng chóa (ノಠ益ಠ)!”

Dalab mấy năm chiến đấu trực giác điên cuồng báo động, lông tóc dựng hết cả lên, hai tay tụ một chỗ hóa thành một đạo bạch quang chói mắt, hắn hét lớn:

“Final Flash!”

To bằng cây cột chùm sáng xé toạc không khí, rạn nứt đại địa, tựa như hồng hoang mãnh thú muốn thôn phệ trước mặt tất cả…

“Trò vặt ►.◄!”

Chisaki hừ lạnh, mấy ngón tay thoáng siết chặt, từng đạo cây gai lập tức mọc ra liên miên như nấm…

Nhưng, Dalab, làm vô địch đài chủ, thậm chí còn có được danh xưng “Đại Pháo Vương”, tuyệt chiêu của hắn há là hạng xoàng xĩnh. Chỉ trong chớp mắt, thô to bạch quang công kích thế như chẻ tre, phá nát toàn bộ chướng ngại vật, tuy rằng hơi mờ nhạt đi chút ít, nhưng đã tiến đến trước người Chisaki.

Ánh sáng, thoáng chốc nở rộ!

OÀNH! OÀNH! OÀNH!

Đinh tai nhức óc thanh âm vang dội khắp cả đấu trường, khói bay mù mịt cả khu vực rộng lớn lồng thi đấu, liền là kính cường lực tạo bằng năng lực của dân chuyên có thể đỡ được rất nhiều loại súng đạn công kích, thậm chí là lựu đạn, lúc này lại bị phá hư thê thảm. Khắp nơi đều có vết rạn vỡ, màu sắc xám đen lại vì tro bụi, mảnh kính sắc bén rơi vãi chỗ nào cũng thấy.

“Thiệt là khủng khiếp sức mạnh…!” –Một cái thanh niên trẻ tuổi ngồi hàng ghế trên cùng run rẩy nói.

“Pháo Vương…Liền không hổ danh là Pháo Vương…Anh ta đã bộc lộ sức mạnh tuyệt đối…ôヮô!” –Một cái khác cuồng nhiệt nói.

“Đúng vậy! Lần đầu tiên tôi được thấy anh ta ra tay toàn lực đấy⊙﹏⊙!”

“Giờ mới hiểu được tại sao Dalab lại có thể trở thành đài chủ ở nơi này!”

Từ đằng xa quan sát Hitomi cũng không thể không nghiêm túc, sức mạnh của tên Dalab này, một đòn công kích toàn lực, thậm chí có thể so với Rokuogan ở trạng thái ba mươi phần trăm toàn lực của cậu. Mặc dù những chỉ số khác của tên này chắc chắc không cao, về tốc độ hay sức phòng ngự, nhưng chỉ riêng mức độ công kích đã đủ Hitomi phải chú ý.

[Có điều… ರ_ರ ]

Hitomi nhíu mày nhìn về phía đối diện Dalab, cậu mơ hồ cảm giác được, kẻ gọi Chisaki kia không hề đơn giản. Thậm chí là mạnh quá mức tưởng tượng.

“Này…Chisaki có chết sau cú đó không vậy…!?”

Ngồi hàng ghế trước trung niên đàn ông la to, hiển nhiên vào đúng trọng tâm của vấn đề.

Tự Do Hắc Quyền có thể không màng đến thương tổn, nhưng chết người là tuyệt không cho phép. Dalab cũng có chút nghi hoặc, hắn tự thấy đối thủ không hề yếu ớt như người ngoài nhìn, thậm chí còn tạo ra cảm giác nguy hiểm cực độ cho bản thân, tất nhiên không thể chết dễ dàng như thế được.

Quả nhiên…

ẦM!!!

Mọi người trợn mắt há mồm khi thấy một cái bọc đá to lớn vô cùng ở ngay vị trí của Chisaki, không thể nghi ngờ là do năng lực của hắn tạo ra.

Rắc…Rắc…Rắc…

Oành!

Bọc đá vỡ tung, Chisaki nhảy ra, hoàn hảo như mới, ngoại trừ quần áo có chút xộc xệch, ngay cả một vết trầy xước cũng chẳng hề xuất hiện.

ỰC!

Cả khán đài nuốt nước bọt, hay là tiếng nước bọt của chính Dalab, không ai biết.

Tuy nhiên, giờ phút này, họ rõ ràng một điều, đối thủ của Dalab, không phải là quả hồng mềm dễ bóp, mà là chân chính siêu cấp cao thủ, siêu cấp năng lực.

“Hắn ta vô hại…ಠ_ಠ?!”

Hitomi co rụt mắt lại, thông số của Chisaki tức thì hiện ra trong đầu cậu.

“Cái này là…!???” – Hitomi rung động nhìn chằm chằm vào Chisaki, nhìn thật kĩ vào thân hình cao gầy đó.

Bên cạnh Edge Shot cũng nhận ra sự bất thường của Hitomi, đang định mở miệng, chợt ngừng lại, bởi vì một giọng nói vang lên khắp đấu trường:

“Sẵn sàng chưa…Bệnh nhân…Mày nên may mắn…!”

“Cho tao lên!”

Ầm ~~~ Ầm ~~~ Ầm ~~~

Mặt đất rúng động liên tục, giống như địa chấn đnag xảy ra vậy, hai tay của Chisaki run lên mãnh liệt, từng đạo to lớn cột gai giống như thực vật dây leo một dạng phá đất mà xuyên thẳng lên gần nóc nhà, Chisaki lần này, nghiêm túc thật sự!

“Mẹ nó…Tên kia là quái vật…Một con quái vật đội lốt người…( 0o0)!” –Toàn bộ khán giả kinh hãi thét lên, hoảng sợ trước màn biểu diễn sức mạnh của Chisaki.

Dalab vừa thấy gai đá đâm tới, liên dùng sóng xung kích tạo phản lực đưa thân người di chuyển khắp không trung, nhưng cũng chật vật vô cùng.

“Bỏ cuộc đi…Mày không chạy thoát khỏi tao được đâu, tụi mày cần phải chữa trị, và tao sẽ là người đó!”

“Mày đang nói gì thế…!”

Dalab cuống cuồng né tránh, giận dữ hét to, hắn không hiểu đối phương đang nói nhảm cái gì, cũng không một ai hiểu Chisaki đang định bày tỏ thứ gì.

Chỉ là, sự bình thản của hắn, việc hắn tường thuật một chuyện mà duy nhất bản thân hắn hiểu được…Làm cho mỗi người ở đây đều cảm thấy lạnh sống lưng.

Kẻ bên dưới, giống tên điên hơn là người bình thường!

P/S: Đang bận rộn quá, viết chương không dài được vì không có time, chỉ cố chỉnh sửa câu chữ và nd thôi, mong mn thông cảm.