Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!

Chương 10: Liền nói em nhớ baba

Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành

Dịch giả: Sâu

______________

Cái gì?” Phong Mạn Mạn có chút không theo kịp tiết tấu, “Câu dẫn là có ý gì?”

“……” Phong Tu Viễn có chút cạn lời lại bất đắc dĩ, “Ngày thường bảo em xem nhiều phim trên TV hơn, em không nên chỉ xem mỗi phim hoạt hình!

Câu dẫn ý chính là, cô ta muốn làm mẹ kế của chúng ta! Nói không chừng tối hôm qua cô ta cứu anh, cũng là vở kịch trù tính đã lâu!”

“A?” Phong Mạn Mạn cả kinh, miếng bánh kem trong miệng đều đã rơi ra hết, bên trong đôi xinh to xinh đẹp nhanh chóng ngân ngấn nước mắt, “Em không cần…… Anh ơi, làm sao bây giờ?”

Có mẹ kế sẽ nguy hại đến cô bé, những điều này cô bé đã được anh trai mình tẩy não rất nhiều lần.

“Đừng sợ! Có anh ở đây.” Phong Tu Viễn động tác thuần thục mà giúp cô bé xoa xoa khóe miệng dính kem, vẻ mặt tự tin, “Nếu cô ta dám đến, chúng ta liền có rất nhiều biện pháp đối phó cô ta! Em nghe anh nói…

…”

Sau một lát, hai tiểu gia hỏa yên lặng mà từ đằng sau sô pha chạy tới, sau đó canh giữ phía sau bình hoa ở hành lang lớn.

Cửa phòng nhỏ mở ra, Hạ Tiểu Nịnh tính toán thời gian hẳn là muốn đi chuẩn bị bữa tối, cô hỏi người hầu một bên phương hướng của phòng bếp, rồi tiêu sái đi tới.

“Anh, cô ấy giống như muốn đi phòng bếp, có phải hay không muốn làm thức ăn ngon cho chúng ta?” Phong Mạn Mạn ánh mắt sáng lên, nước miếng thiếu chút nữa liền nhỏ ra.

“…… Có chút cốt khí được không?” Phong Tu Viễn gõ một cái vào đầu nhỏ của cô bé, “Cô ta tuyệt đối không phải thật tâm, chỉ là muốn lấy lòng chúng ta! Chờ khi đuổi cô ta đi, anh liền mang em đi ăn món ngon!”

“Nhưng…… Vạn nhất cô ấy thực sự làm được món ăn ngon thì sao?”

“…… Phong Mạn mạn!!”

“……Được, em biết rồi.”

Hai tiểu gia hỏa từ phía sau bình hoa chui đi ra, lén la lén lút đi theosau lưng Hạ Tiểu Nịnh……

………

Trong phòng bếp.

Hạ Tiểu Nịnh nói rõ thân phận, người hầu giúp việc bếp núc rất nhanh hiểu được, “Tôi cũng đang chuẩn bị gọi điện cho đầu bếp Hạ, thật vừa lúc, mời Hạ tiểu thư bắt đầu chuẩn bị bữa tối đi.”

“Gọi tôi là Tiểu Nịnh là được rồi.”

Ánh mắt của cô còn đang bị thiết bị trong phòng bếp hấp dẫn lấy.

Lò nướng tiên tiến nhất, kiểm soát nhiệt độ có thể chuẩn xác đến 0,0001°C, còn có tủ lạnh lớn có thể đem đồ ăn giữ tươi chỉ trong một giây bỏ vào, cùng với nguyên bộ dụng cụ làm bếp hàng đầu!

Nơi này quả thực chính là thiên đường của cô!

Đôi mắt blingling lóe sáng, “ Tôi sẽ phải chuẩn bị bữa tối cho mấy người?”

“Tòa nhà này chỉ có ba vị chủ nhân, thiếu gia, tiểu thiếu gia, cùng tiểu tiểu thư. Cô chỉ chuẩn bị bữa tối cho ba người họ là được.”

Thì ra Phong Tu Viễn không phải con một a…… Hạ Tiểu Nịnh hiểu rõ, “được, bữa tối giao cho tôi là được. Mọi người cứ đi ra ngoài đi.”

“Xin cô chờ một chút.” Hầu gái từ một bên tủ bát lấy ra một quyển sách độ dày có thể so với cuốn từ điển.

“Đây là cái gì? Độc nhất vô nhị thực đơn sao?” Hạ Tiểu Nịnh càng thêm hưng phấn.

“Không phải, đây là sách ghi chép khẩu vị của ba vị chủ nhân, phía trên có ghi món bọn họ cấm kỵ và thích. Cô phải nhớ kỹ.”

Hầu gái đem sách đặt ở trước mặt cô.

“……” Hạ Tiểu Nịnh nhìn chằm chằm quyển sách, mở ra trang thứ nhất.

Phong Thanh Ngạn ba chữ to đùng đập vào mắt.

Sau đó, là tên Phong Tu Viễn cùng Phong Mạn Mạn.

“…… Tôi phải nhớ kỹ toàn bộ sao?”

“Đương nhiên, cô không thể làm ra một chút sai lầm, bằng không hậu quả…… Tôi cũng không dám nói. Cố lên, Hạ tiểu thư.”

Hầu gái nói xong liền đi ra ngoài.

………

Cửa ngoài phòng bếp.

Hai cái đầu nhét chung một chỗ, vừa rồi một màn này xem đến rõ ràng.

Phong Tu Viễn cười lạnh, ""Em xem đi, cô ta rất nhanh sẽ nửa đường bỏ cuộc cho mà xem, loại phụ nữ này chỉ biết dùng chút công phu hồ ly tinh đi câu dẫn ba ba mà thôi!”

“Cái kia thật sự rất đáng tiếc a……” Phong Mạn mạn nhìn chằm chằm tủ lạnh lớn trong phòng bếp, bên trong có thật nhiều ăn ngon đây này.

Phong Tu Viễn nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn, “Ngốc quá, có nghĩ là muốn xem anh vả mặt người phụ nữ xấu như thế nào không?”

“Muốn làm như thế nào?”

“Em hiện tại liền đi gọi điện thoại cho ba ba, nói em nhớ baba, để baba đêm nay nhanh chóng trở về ăn cơm……”