Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 110: Điện Thoại của Ngu mỹ nhân

Cảnh Hàn biết Lục Minh khi kích động lên, chuyện gì cũng làm được, cho nên thông minh đứng trên lầu, chờ cho hắn hoan hô một tiếng, lập tức xoay người bỏ lên lầu, không cho hắn một cơ hội ôm lung tung.

Kết quả, Giai Giai đứng bên cạnh, được Lục Minh ôm đứng lên, quay quay giữa không trung, đến khi nàng sợ hãi kêu lên mới buông xuống.

Nếu điện thoại không có người chờ, phỏng chừng Lục Minh còn có thể hôn Giai Giai một cái.

“Này này, Lục Minh, anh thật bất công, tại sao tất cả mọi người đều có Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch, tôi thì không? Tôi mặc kệ, anh lập tức phải mang đến một thùng cho tôi!” Người gọi điện thoại chính là Ngu Thanh Y mỹ nhân, không biết từ đâu nàng nghe được Lục Minh có thuốc tiên này, liền la hét bất công, Lục Minh vừa nghe xong đổ mồ hôi, nàng ta còn tưởng đây là nước suối? Muốn cho một thùng, có thể cho nàng một lọ, cũng đã không làm cho cô nàng này thất vọng rồi!

“Một lọ mười vạn, cô nói đi, tôi còn mười sáu lọ này, cô muốn bao nhiêu?” Lục Minh làm ra vẻ thương nhân.

Giá tiền này do Trần lão định ra, nhu cầu bên trong không nói, nếu như tiêu thụ ra ngoài, một bình nhỏ Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch giá có thể lên đến mười vạn, mặc dù thành phẩm chỉ cần ba ngàn, nhưng dù sao dược liệu rất hiếm, sản xuất số lượng lớn là không có khả năng, cho nên giá bình thường phải cao một chút, chỉ có nhà giàu mới có thể chịu nổi, miễn cho giá cả quá thấp, cung không ứng với cầu, khiến cho mọi người oán hận.

Nhìn cái sản phẩm Dương Thai Mỹ Dung, giá cả từ mười vạn đến sáu mươi vạn, mà trong khi đó, hiệu quả không được tốt như Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch.

Hơn nữa, nó đều tác dụng ngoài mặt, bên trong cơ thể thậm chí không sinh ra tác dụng phụ, nên Trần lão, Lý lão sau khi thương nghị, lại trưng cầu ý kiến của Lục Minh, quyết định tiêu giá thấp nhất là mười vạn, sau khi thu lại, bỏ đi phần vốn đầu tư cho nguyên liệu, dùng 30% để quyên góp cho trẻ em khuyết tật và người già, 10% lợi nhuận góp cho bệnh viện Thành Tể cùng y quán Tố Tâm cộng đồng điều phối. Còn lại tất cả đưa về cho người sáng tạo Lục Minh.

Hiện tại, mặc dù hai loại trân phẩm này chưa được tiêu thụ chính thức, nhưng bằng hữu của Vương Đổng đã đặt giá một triệu, đều bị Vương Đổng cự tuyệt.

Tin chắc rằng, khi bán ra, giới xã hội thượng lưu cùng các phú hào sẽ trở nên điên cuồng.

“Tôi không có nhiều tiền, cùng lắm là bán thân cho anh thì được chứ gì! Không lấy người chỉ lấy tiền, anh nói cái gì? Cái thứ ghê tởm này, anh ăn nói cho cẩn thận, không là tôi giận đó” Ngu Thanh Y biết tin tức này từ Hạ Linh và Giai Giai.

Bởi vì Giai Giai, cô gái nhỏ này có tâm tình quá lương thiện, nghĩ rằng Hạ Linh vì bảo vệ mọi người ở Ngân Phong nên nàng xém mất mạng, sau đó lại bị thương nặng ở ngực, mặc dù được Lục Minh cứu chữa, nhưng nếu lúc ấy không có Tục Mệnh dịch và Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch thì nhất định sẽ lưu lại một vết sẹo khó coi. Vì vậy gọi điện nói Lục Minh đưa Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch tặng cho nàng.

Trong lòng Hạ Linh có một cảm giác không nói nên lời, đối với Lục Minh có chút tò mò, nhưng lại sợ gặp hắn.

Lúc đầu để hắn cứu mạng, còn bị hắn sờ mó vuốt ve, vừa nghĩ đến đã đỏ mặt.

May mà nghe hắn nói vì cứu người nên mệt mỏi ngủ mất một ngày một đêm vẫn chưa tỉnh, cho nên khi Giai Giai nói, nàng cứ đến, lấy cớ là thử xem Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch như thế nào, thật ra trong lòng muốn gặp hắn.

Cuối cùng, nàng không lấy Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch của Giai Giai, nhưng dược hiệu thần kỳ thì nhìn thấy rất rõ ràng.

Nàng nhìn thấy các vết thương hủy dung của Hoắc Vấn Dong sau vài ngày đã khôi phục rất tốt, chỉ còn lại những vết nhợt nhạt, không ngừng than thở, sau khi trở về không nhịn được tâm sự với Ngu Thanh Y một tiếng, kết quả là chuyện thế này, trong lòng Ngu mỹ nhân như ăn phải dấm, ngầm thầm Giai Giai, các cô gái chung phòng kia đều có, bản thân mình không thể không có, mình là bạn học của hắn!

Vì vậy có dũng khí, gọi một cuộc điện thoại!

“Đều là thứ quý hiếm, không nhiều lắm. Nếu cô muốn, tôi sẽ chuyển cho cô hai lọ!” Lục Minh biết, không cho chắc chắc không được, vị Ngu mỹ nhân này không giết đến cửa. Hơn nữa, cho nàng cũng là một hình thức quảng cáo, nói như thế nào nàng ta cũng là một minh tinh, khẳng định có quen biết với các đại minh tinh, chỉ cần tiết lộ thông minh, khẳng định là khách quý sẽ đến cửa, sau này mình phải tìm một người phát ngôn, mà Ngu mỹ nhân này lại là một người vô cùng thích hợp!

“Tôi ở Bích Thúy Hào Đình đại sảnh lầu ba chờ anh, hiếm lắm người ta hôm nay mới không bị săn đuổi, chị Hạ cũng đến, mau đến đây” Ngu Thanh Y vô cùng mừng rỡ.

Lục Minh giật mình, Hạ Linh cũng đến, đến lúc đó không biết có xấu hổ không?

Bất quá hắn cũng muốn đi, bởi vì muốn gặp lão yêu quái âm thầm bảo vệ hai nàng, Lục Minh có nhiều thứ muốn thỉnh giáo lão già này.

Ngay lập tức xuất phát thì không có khả năng, còn cục đá to thật to cần phải xử lý! Hơn nữa, lão mập Vương Đổng đã cho một món quà lớn như vậy, nếu không cho lão một chút lợi ích chắc chắn không được.

Vương Đổng nhìn Lục Minh nói chuyện điện thoại xong, tiến đến hỏi : “Tiểu Lục, ngọc phỉ thúy thụ này thật sự là bảo bối?”

“Quả thật là thứ tốt, nhưng tạm thời không có biện pháp sử dụng được, đợi có các tân dược mới có thể dùng được, trong đó có Tiểu Phản Lão Hoàn Đồng đan, nếu nó có thể cùng mấy thứ khác hợp thành vật, vậy thật sự có khả năng cải lão hoàn đồng, cho dù không hồi phục thanh xuân được nhiều, nhung tin chắc rằng thân thể cũng nhận được nhiều chỗ tốt, ít nhất cũng giảm đi sự già yếu! Anh Vương, sau này còn có loại ngọc thạch này, cứ mua toàn bộ. Em dám nói, sau này nó phát huy tác dụng, có bao nhiêu tiền cũng không mua được!” Lục Minh không nói tác dụng của nó là gì, chỉ thoáng tiết lộ một chút bí mật, đã làm trong lòng Vương Đổng tươi như hoa.

Nghe Lục Minh nói tên thuốc, liền biết mình không được giỏi trong lãnh vực này, Tiểu Phản Lão Hoàn Đồng đan? Có thể cải lão hoàn đồng?

****, cái này quả thật là tiên đan!

Cái này mà sản xuất ra, phú ông trên thế gian lập tức sẽ điên đảo trước Tục Mệnh dịch, Tục Mệnh hoàn, cùng Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch, Lục Thần Hoàn Đồng, làm cho Trần lão, Lý lào không khỏi thầm sợ hãi Hoa Hạ thần bí, khi được sản xuất, sẽ làm cho trung y một lần nữa quật khởi, bây giờ lại có thêm một cái Tiểu Phản Lão Hoàng Đồng đan, cái này không làm người ta điên mới là lạ!

Tiền tài, con người có khi có, nhưng cũng không đủ. Nhưng cha già thì ở đâu cũng có.

Hơn nữa thuốc này chỉ cần bán ra ngoài, tiền tài không có mắt cũng tự mò đến, cho nên tiền căn bản không là vấn đề!

Vấn đề lớn nhất bây giờ chính là thay Lục Minh bảo vệ tốt cái bí mật quốc gia này, đừng để người ngoài biết, nếu không các quốc gia trên thế giới sẽ cử người đến cướp lấy!

Vương Đổng nghĩ đến đây, trong lòng cao hứng, quả thật muốn ca hát!

Bản thân trừ Trần lão và Lý lão ra, là người được Lục Minh tin tưởng nhất, và cũng là bằng hữu có cống hiến nhiều nhất, xem ra mình về sau không muốn giàu cũng khó!

“Thủy dưỡng ngọc, đưa nó đến bể bơi đi, chờ em chuẩn bị tốt sẽ khai phát nó!” Trong lòng Lục Minh đang muốn thỉnh giáo kinh nghiệm luyện công của lão yêu quái, không chú ý đến che dấu võ công của mình, khom lưng, vác cục đá nặng ngàn cân đi.

“A?” Giai Giai ngây ngốc.

“Anh chỉ là kích động, quá kích động, cho nên không nghĩ là...” Lục Minh vội vàng phản ứng, lập tức buông cục đá ra, đổ mồ hôi ra giải thích cho Vương Đổng và Giai Giai, hai người này nghe xong, cũng mơ màng gật đầu, thì ra là rất kích động! Lão già Trang Thần bên cạnh cực lực nhịn cười, ông đi ra ngoài chỉ huy đám khuân vác vào, mang phỉ thúy vào hồ bơi, mặc dù Giai Giai thấy kỳ quái, nhưng nàng căn bản không hoài nghi Lục Minh, vội vàng đi pha trà, vì Lục Minh nói muốn uống trà!

Về phần Vương Đổng, nếu Lục Minh nói phi thiên độn địa gì gì đó, hắn cũng nguyện ý tin tưởng.

Những người khuân vác mang ngọc phỉ thúy thụ đến bể bơi, đào một cái hố thật to, đổ một ít nước vào, rồi để ngọc phỉ thúy xuống, còn Giai Giai theo chỉ thị của Lục Minh, nhẹ vẩy một ít lá trà trong nước.

Cách dưỡng ngọc này, Lục Minh và Giai Giai lần đầu tiên nghe thấy.

Lục Minh cũng không giải thích nhiều, bất quá lão Trang Thần tựa hồ như đã hiểu, trong mắt tuệ quang hiện lên, âm thầm gật đầu.

Bận rộn nửa ngày, rốt cuộc đã có thể nghỉ ngơi, thừa dịp Giai Giai rời đi, Vương Đổng nhẹ nhàng tiếp cận Lục Minh hỏi: “ Tiểu Lục, bà xã của anh sau khi dùng Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch, hiệu quả vô cùng tốt, khuôn mặt dần trở nên bóng loáng, hình như đã trẻ đi mười tuổi, anh muốn hỏi một chút có biện pháp nào hoặc dược vật nào có thể làm cho phần dưới của nàng thu nhỏ lại một chút. Không phải anh ngại gì, mà nàng ta từ sau khi sinh con đến giờ, hình như cuộc sống tình dục có chút..."

Lục Minh nghe xong choáng váng, mình đâu phải thần tình yêu, không thể trông nom chất lượng tình dục của vợ chồng người ta được.

Bất quá Vương Đổng hỏi, cũng nên giải thích chi tiết hơn: “Để cho nàng ta dùng Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch tại chỗ đó, bởi vì đều là chữa trị da thịt mà, đạo lý giống nhau, dùng tại vị trí nào, dược lực cũng giống nhau, nhưng hiệu quả thì có chút khác biệt, dùng nhiều lần tin tưởng sẽ có tác dụng, phối hợp với Lục Thần Hoàn Đồng Hoàng, điều trị thân thể rất quan trọng, trong ngoài cùng sử dụng, chắc chắn sẽ tốt lên! Còn nữa, nhắc chị dâu chú ý thân thể, anh cũng phải như vậy!”

“Có biện pháp nào làm cho anh trâu hơn không? Cơ thể của anh hiện giờ cũng không ổn, không ngờ đã trung niên, khi còn trẻ đã chơi quá nhiều... Anh thật hâm mộ tuổi trẻ!” Vương Đổng nghe thấy Lục Minh ám chỉ thân thể của mình, lập tức mở miệng cầu cứu, bất chấp vấn đề mặt mũi.

“Em biết một chút châm cứu, có thể kích thích tiềm năng trong cơ thể con người, làm cho thân thể của anh chuyển biến tốt một chút, nhưng quan trọng nhất là dược liệu điều trị thân thể, trên phương diện này, anh cứ tìm ông Trần, bọn họ có quyền uy”.

Lục Minh gọi Giai Giai mang túi châm đến, kêu Vương Đổng cởi áo ra, rồi xắn ống quần lên, hắn châm ở Túc Âm Thân kinh huyệt vị hơn mười mấy châm.

Vừa ghim kim lại truyền thêm một chút tiên thiên chân khí, hơi kích thích thận thủy của hắn.

Thật ra thi... tiềm năng được kích thích trong người hắn rất nhỏ, một chút tiên thiên chân khí đi vào hiệu quả cũng không lớn, nhưng Lục Minh cho hắn sự cổ vũ tinh thần siêu cường, Vương Đổng cả người quả thật giống như một con gà trống, vẻ mặt hồng quang, tinh thần hưng phấn lên.

“Hôm nay châm cứu là túc âm thận, hiệu quả không nói, tin chắc Vương ca anh cũng cảm giác được. Sau này mỗi tuần châm cứu một lần, mười hai kinh mạch châm cứu hết, tin chắc rằng Vương ca có thể khôi phục lại sự hùng phong của tuổi trẻ, em chuẩn bị ra ngoài, Vương ca, anh không cùng Trang lão trò chuyện?” Lục Minh trừ việc mang thuốc cho Ngu Thanh Y, còn muốn đi thăm Hoắc Vấn Dong, nếu như thời gian còn đủ, hắn sẽ đi thăm tiểu nha đầu Giang Tiểu Lệ, tiểu nha đầu này lớn lên sẽ trở thành một cô gái xinh đẹp, dùng cho kế hoạch quảng cáo mới được.

“Phải đi Bích Thúy Hào Đình sao? Nơi này không đơn giản, anh có một gian trong đó, anh chở đi!” Vương Đổng lúc này vô cùng kích động, vỗ ngực, quyết định lấy xe chở Lục Minh đi.