Sư Huynh, Rất Vô Lương

Quyển 4 - Chương 2: Ngươi vĩnh viễn không cần sợ ta

Editor:HamNguyet

Thủy Ma thành ở phía Bắc Ma giới, trong Ma giới cực lớn, chiếm cứ địa phương hơn mười vạn dặm, chỉ có thể xem như một tiểu thành nhỏ nhất, nhưng đây là so với khắp cả Ma giới mà nói. So với hạ giới, kỳ thật phạm vi Thủy Ma thành đã tính rất lớn, chỉ riêng Thủy Ma thành, ma tu đã lên đến mấy chục vạn.

Tần Lạc Y là lần đầu tiên đến Thủy Ma thành, tới trong thành, thần sắc nàng nhìn như lạnh nhạt cái gì cũng không để ý, kỳ thật trong lúc lơ đãng, liền buông thần thức ra đem bố cục toàn bộ Thủy Ma thành ấn vào đáy lòng.

Người đi theo Lục Tiêu dọc theo đường đi, đều dùng một loại ánh mắt kỳ dị nóng rực đánh giá nàng, chính là Lục Tiêu, cũng như có như không quan sát nàng, nàng biết những chuyện này đều do một câu vừa rồi của nam tử kia.

Thời gian ba năm từ ma tu luyện đến Ma quân, quả thật có chút kinh người. Thời điểm mỗi lần nàng tấn giai đã tận lực điệu thấp, hơn nữa ba năm trước đây nàng không phải tu luyện từ ma đến Ma quân, mà trực tiếp phi thăng từ tán ma tu luyện đến Ma quân.

Chỉ là chuyện như vậy đương nhiên sẽ không chủ động đề cập, thời điểm lúc trước tấn giai nàng đã tận lực cẩn thận, mỗi lần tấn giai, đều lợi dụng vòng tay không gian mau chóng rời đi, không nghĩ tới hôm nay lại đụng phải một hành Lục Tiêu...Cũng may tu vi nàng hiện tại đã là ma quân, hành tẩu trên phiến Ma giới đại lục có chút tự tin.

Liên Kỳ đem đoàn người bọn họ an bài trong phủ thành chủ tại Thủy Ma thành. Phủ thành chủ rất lớn, Liên Kỳ an bài một toà sân viện cho một mình Tần Lạc Y, mà địa phương Lục Tiêu trụ, đương nhiên là nơi tốt nhất toàn bộ phủ thành chủ, Lục Tiêu đứng trước cửa sổ nhìn phương hướng Tần Lạc Y, ưng mâu loé ra quang mang lợi hại, sau đó vẫy ta cho người đem ma tu gặp qua Tần Lạc Y ba năm trước tấn giai tìm đến.

Tần Lạc Y nhân cơ hội rửa mặt chải đầu một phen, sau đó đả toạ một lát. Chờ thời điểm nàng trở ra, sắc trời đã tối đen, trăng lên đầu cành liễu, Liên Kỳ chuẩn bị một hồi thịnh yến xa hoa đến cực điểm hoan nghênh Lục Tiêu, lại tự mình lại đây thỉnh nàng đi ra ngoài tham gia yến hội. Tần Lạc Y tự nhiên không muốn đi, cự tuyệt, không nghĩ tới sau một lúc lâu, Lục Tiêu thân là Đại Ma quân lại tự mình đến đây.

Bất đắc dĩ, nàng phải đi ra ngoài lộ mặt, người tới tham gia yến hội, không chỉ có hơn mười người đi theo Lục Tiêu, còn có những nhân vật cực có tiếng nói trong Thủy Ma thành.

Nàng đi theo Lục Tiêu vào, thời điểm mọi người cung kính nghênh hướng Lục Tiêu, tự nhiên cũng cung nghênh người lạ mặt là nàng. Lục Tiêu làm cho nàng ngồi vị trí thứ nhất bên tay phải hắn, càng đưa tới rất nhiều người ghé mắt.

Trong đám người tới không thiếu nữ tu trẻ tuổi xinh đẹp. Nàng ngồi chỗ kia, thậm chí đều có thể cảm giác được những nữ tu đó lấy ánh mắt vừa đố vừa tiện nhìn nàng, nhịn không được trong lòng cười nhạt.

Một Đại Ma quân, mặc kệ đi đến nơi nào quả nhiên đều nổi bật, đặc biệt trước mặt nữ tu, hơn nữa nói thật, bộ dáng Lục Tiêu này không kém. Khó trách chính mình ngồi vị trí bên cạnh gần Lục Tiêu nhất bị chúng nữ tu nhìn chằm chằm.

Thậm chí hai nữ tu đi theo Liên Kỳ kia cũng xuất hiện, không ngừng õng ẹo tạo dáng muốn Lục Tiêu chú ý, đáng tiếc không có hiệu quả gì, đương nhiên Lục Tiêu mặt ngoài không nhìn ra bị các nàng quyến rũ thành công.

Tần Lạc Y không có hứng thú lưu lại lâu, ăn cơm xong cũng không kéo bè kết phái cùng chúng ma tu liên lạc cảm tình hàn huyên một phen, cũng lười nhận người khác giao hảo nịnh hót, thậm chí có mấy nữ tu muốn tiến lên tìm nàng, cũng bị nàng trang lơ đãng tránh được.

Sau khi ra cửa nàng hướng tới địa phương yên lặng ít người mà đi, đi không lâu, đã tới bên cạnh một tòa núi giả, bên kia núi giả là hồ nước hình trăng rằm, bên trong sinh trưởng loài hoa không biết tên, hương thơm tập nhân, thập phần thanh u lịch sự tao nhã, Tần Lạc Y nguyên bản tính đi dạo một vòng rồi trở về hậu viện, nhịn không được ngồi xuống bên hồ.

Vươn tay không chút để ý xuống hồ nước xanh biếc, nhìn bầu trời đầy sao, ẩn ẩn thanh âm ồn ào từ trước viện truyền đến...Nàng bắt đầu cân nhắc phải thoát thân như thế nào.

Ở Ma giới ngẩn ngơ chính là ba năm, hiện tại tu vi nàng đã là ma quân, lúc này muốn rời khỏi Ma giới, nắm chắc rời đi lớn hơn nhiều, Thiên Âm sơn mạch, hiện tại cách biên giới Bắc Ma giới cùng Nam Ma giới không quá xa.

Thời gian ba năm đủ cho nàng hiểu biết rất nhiều sự tình, Ma đế trong miệng Lục Tiêu, chính là tự phong, Ma giới nguyên bản vô đế, chỉ có một đại ma vương, không phải người khác, đúng là Ma Kiêu.

Thời điểm ban đầu nghe thấy cái tên này, nàng kinh ngạc chấn kinh hồi lâu, không nghĩ tới bản mạng khế ước giả của nàng, địa vị lớn như vậy, là một đại ma vương, thống lĩnh phần lớn địa giới Ma giới. Mà ít bộ phận không bị hắn thống lĩnh, chính là địa phương người mới toát ra tự xưng là Ma đế chiếm cứ.

Dường như trước kia Ma đế này lưu lại trong địa phương có kết giới cùng cấm chế rất cường đại, hơn nữa nếu không phải cấm chế cùng kết giới kia mở ra từ bên trong, căn bản không thể từ ngoại giới công kích vào, nên cuối cùng Ma Kiêu không thể đem Ma giới thống nhất.

Chỉ là vài năm nay, Ma Kiêu tựa hồ đột nhiên biến mất khỏi Ma giới, chút tin tức đều không có, thậm chí ngay cả nàng đều không thể lợi dụng bản mạng khế ước giữa hai người liên hệ với hắn, nếu không phải nàng còn hoàn hảo tồn tại, thậm chí nàng đều hoài nghi có phải Ma Kiêu đã bị Diêm vương thỉnh đi uống trà hay không, sau đó Diêm vương quá mức thích hắn, lưu hắn lại làm hiền tế.

Hiện tại Ma giới một phân thành hai, phía nam là địa bàn Ma Kiêu, phía bắc là địa bàn Ma đế, bốn năm trước Ma Kiêu không có tin tức, Ma đế đột nhiên mang theo thủ hạ xông ra, tự phong làm đế, Ma đế kia cực kỳ hiếu chiến, cá tính vô cùng lãnh khốc, tuyên thệ muốn giết chết Ma Kiêu, chân chính thống nhất Ma giới, làm Ma đế chân chính của Ma giới.

Bốn năm nay, Ma đế mang theo thủ hạ của hắn, không ngừng xâm nhập Nam Ma giới, thâu tóm rất nhiều thành quách lãnh thổ, đương nhiên, thâu tóm thuận lợi nhất, chính là ba năm trước, khi đó Ma Đế luôn ngủ đông trong kết giới cấm địa phía bắc đột nhiên toát ra, đánh Nam Ma giới trở tay không kịp, hơn nữa Ma Kiêu không ở, thời gian ngắn ngủi một năm, khiến cho Ma đế đoạt rất nhiều lãnh thổ Nam ma giới.

Ngay cả Thủy Ma thành này, nguyên bản cũng là địa bàn Nam Ma giới, là Ma đế mang người mạnh mẽ đoạt lấy, nhưng thế như chẻ tre thâu tóm chỉ trong một năm đầu mà thôi, sau đó hai giới nam-bắc lâm vào cục diện bế tắc, hai phương bất phân thắng bại.

Tuy rằng Ma Kiêu không ở, nhưng thủ hạ của hắn còn vài ma vương, tu vi mỗi ma vương không yếu, mang theo người nhanh chóng hợp thành một hệ thống phòng ngự rất cường đại, hơn nữa Nam Ma giới có Ma Kiêu bày ra kết giới cùng cấm chế cường đại, bọn họ đem kết giới cùng cấm chế bị Bắc Ma giới phá hư tu bổ, lực phòng ngự cường đại hơn gấp mấy lần. Bắc Ma giới không bao giờ có thể như một năm đầu tứ vô cố kỵ đoạt lấy tàn sát như vậy.

Mà thời điểm ban đầu nàng phi thăng, là phi thăng từ Thiên Môn Bồng Lai tiên đảo, nghĩ đến sẽ trực tiếp phi thăng nhập Tiên giới, không nghĩ tới lại phi thăng nhập Ma giới vô cùng hỗn loạn, nơi nơi đều là chiến loạn, thậm chí hoàn toàn mất đi tin tức Phượng Phi Ly bọn họ.

Nghĩ đến vài phu quân chính mình, Tần Lạc Y âm thầm thở dài một hơi, trong phượng mâu hiện lên tưởng niệm, không biết hiện tại bọn họ thế nào, đến tột cùng ở nơi nào.

Còn có Bạch Y, không, hiện tại không nên gọi hắn là Bạch Y, hẳn là kêu Hiên Viên Kình...Nhớ rõ Kim Thụy Hoàng tìm đến người nọ gọi hắn là Hiên Viên Vương, thời điểm phi thăng, nhìn dáng vẻ của hắn, còn lời hắn nói, rõ ràng đã nhớ lại ký ức trước kia, hơn nữa bọn họ vẫn phái người tìm chưởng thế ấn, lại ở ngay trên tay hắn, giấu trong cây sinh mệnh...

Mấy năm nay mỗi khi khổ tu, nàng liền nhịn không được đoán rằng, đến tột cùng thời điểm nào hắn khôi phục trí nhớ...Mà nàng không biết một chút, lúc trước đều không nhìn ra.

Hiên Viên Kình là Đại Thiên vương Tiên giới, giống Ma Kiêu, thống lĩnh toàn bộ Tiên giới, Âu Dương Linh kia, là một trong Tứ Đại Thiên Vương thủ hạ của hắn, Thiên môn mở, bởi vì nàng tu luyện đến Thiên Nhân Chi Cảnh phi thăng, Hiên Viên Kình...Hiện tại đã trở về vị trí cũ, bởi vì hắn trở về vị trí cũ là một đại sự, tin tức này truyền tới Ma giới, cho dù đã qua ba năm, tu sĩ Ma giới còn thường xuyên kích động đàm luận chuyện này, nói đến hắn, lại vô cùng kính sợ.

Mà nàng phi thăng Ma giới trở thành tán ma, có lẽ vì mấy năm nay luôn tu luyện dưới cây sinh mệnh, còn ở trong Thiên Môn động hiểu ra không ít thiên đạo, nàng phi thăng nhập Ma giới, trực tiếp từ tán ma sơ giai, tấn giai đến tán ma cao giai đỉnh, qua vài ngày, lại ăn mấy viên thập ngũ giai đan dược, hơn nữa trong Hỗn Nguyên Thiên Châu còn có rất nhiều Hỗn Độn Chi Nguyên, nàng trực tiếp đưa tới lôi kiếp, tấn giai ma.

Thuộc hạ Liên Kỳ hẳn là nhìn đến nàng khi đó, thời điểm nàng độ kiếp, không biết xui xẻo như thế nào, liền đụng phải một hồi đại chiến Nam ma cùng Bắc ma, đại chiến bộc phát trong Ly Nguyên thành, trong trận chiến ấy đã chết không ít tu sĩ, cuối cùng Bắc ma nhất mạch thắng, tu sĩ Nam Ma giới trong Ly Nguyên thành, tu vi cao không phải chết trận chính là chạy, không chạy trốn, bị Bắc Ma giới tàn sát toàn toàn bộ.

Tuy rằng sau khi nàng phi thăng, nhanh chóng tấn giai đến tán ma cao giai, cuối cùng thành công đánh sâu vào ma, nhưng trong loại đại chiến này, tu vi nàng như vậy thực sự không chiếm được ưu thế, cuối cùng nàng dựa vào vòng tay không gian sống sót.

Nguyên bản nghĩ rời khỏi Bắc Ma giới, đi Tiên giới trước, nàng tự mình suy đoán, hơn nữa hỏi thăm bên cạnh một phen, biết nàng phi thăng nhập Ma giới cùng Thiên Ma đại pháp nàng tu luyện có quan hệ rất lớn, Sở Dật Phong bọn họ tám phần là phi thăng nhập Tiên giới, sợ là nhập Ma giới chỉ có một mình nàng, cũng may lúc ấy Tuyết Hồ cùng Thanh Y khôi lỗi bị nàng thu vào vòng tay không gian, cùng nàng đến Ma giới, bằng không thật sự rất cô đơn.

Ba năm trước đây nàng vận khí xui xẻo, không chỉ phi thăng nhập Ma giới, cùng Sở Dật Phong bọn họ tách ra, hơn nữa vừa tấn giai liền giết người mỏi tay, Bắc ma tu sĩ quá mức phệ chiến, không chỉ giết nam ma tu sĩ, đối với rất nhiều nữ tu tranh đoạt trắng trợn, dựa vào tu vi nàng, hơn nữa kết giới cùng cấm chế biên giới cực kỳ lợi hại, cuối cùng nàng không thể thành công lướt qua Bắc Ma giới đến Nam Ma giới. Càng đừng nói Tiên giới.

Rất nhiều lần còn thiếu chút gặp nạn, cuối cùng nàng chết tâm, không vội vã rời đi, dứt khoát tránh trong vòng tay không gian một lòng một dạ tu luyện, Ma Kiêu thân là Đại Ma Vương Nam Ma giới, không biết mấy năm nay đến tột cùng xảy ra chuyện gì mới bặt vô âm tín như vậy.

Hắn là bản mạng khế ước giả của nàng, tu vi nàng quá yếu, nếu bị người biết, nàng quả thực chính là bia ngắm sống, thời gian ba năm, nàng phi thăng từ tán ma sơ giai tu luyện đến Ma quân bây giờ, sau mỗi lần độ kiếp, sẽ lợi dụng vòng tay không gian lập tức trốn đi, không nghĩ tới hôm nay đụng phải Đại Ma quân Lục Tiêu, hơn nữa Lục Tiêu còn dùng Hắc Thời Lệnh.

Nàng lấy Hắc Thời Lệnh ra xem, đột nhiên trong mắt sáng ngời. Đại Ma quân Lục Tiêu trong chúng ma tu, tuy rằng diện mạo phong lưu tuấn dật, nhưng đặc biệt hiếu chiến, khẳng định sẽ đi Bắc ma biên giới, hơn nữa hắn có thể đi hàng đầu, nàng dứt khoát đi theo hắn, đến lúc đó sẽ nghĩ biện pháp đi Nam Ma giới, nếu thực sự rời đi lúc này, bị Lục Tiêu lưu ý, về sau càng phiền toái.

Đến biên cảnh, nếu nàng thành công ra khỏi biên cảnh Bắc Ma giới, sẽ không cần cố kỵ hắn, hắn có thể tìm thêm nhiều người, nàng ở Nam Ma giới, hắn chỉ có thể giương mắt nhìn. Tần Lạc Y càng nghĩ càng cảm thấy đó là một ý kiến hay. Thần sắc nhịn không được tràn ra lúm đồng tiền đẹp mắt. Mạnh mẽ đứng dậy. Nàng rời khỏi núi giả, hướng tiểu viện chính mình đi đến, quyết định trở về suy nghĩ kế hoạch này.

Nàng không muốn vào yến hội, nàng cùng Ma Kiêu là bản mạng khế ước giả, đương nhiên hy vọng Nam Ma giới cường đại, cùng những người Bắc Ma giới chính là sinh tử đối đầu, sớm hay muộn sẽ đối chiến, nàng lười đi liên lạc cảm tình, dù sao tính tình tu sĩ cổ quái, đặc biệt tính tình ma tu khi nghe thấy chuyện cổ quái, khiến cho bọn họ coi nàng là tính tình cổ quái không dễ thân cận là được.

Vừa mới vòng qua núi giả, phía trước đột nhiên phóng đến hai đạo bóng dáng, thẳng tắp hướng núi giả mà đi, Tần Lạc Y phản xạ tính lẩn vào bên cạnh, ngừng hô hấp lại, không bị người tới phát hiện nàng. Một lúc lâu sau, nàng mới đột nhiên phản ứng lại, nơi này là núi giả, là trong viện phủ thành chủ Thủy Ma thành, nàng là khách nhân, vì sao phải trốn a?

Bật cười gõ đầu chính mình, ba năm Ma giới loạn chiến, làm cho nàng dưỡng thành tính tình trông gà hoá cuốc, nàng nhấc chân chuẩn bị đi ra ngoài, trên núi giả đột nhiên vang lên một tiếng áp lực thét chói tai, tiếp theo là tiếng thở dốc, còn có dâm thanh lãnh ngữ.

Đúng là một đôi dã uyên ương. Thanh âm nữ tử kiều lạc nhu mị vô cùng, ca ca, phụ thân đều kêu lên...Tần Lạc Y nghe thấy nhịn không được nổi lên một trận da gà, nhấc chân bước ra ngoài.

Đi ra vài trăm thước, tiếng kêu phía sau càng phát ra rõ ràng, không khỏi đầu đầy hắc tuyến, hừ nhẹ một tiếng, lẩm bẩm một câu: "Chậc, kêu lên cũng thật giả."

Lúc này mới trong nháy mắt mà thôi, mà kêu muốn sống muốn chết? Muốn kêu cũng có thể là nam nhân kêu đi? Nữ nhân kia luôn mồm kêu đại nhân, khẳng định là tu vi nam nhân kia cao hơn, hơn nữa cao hơn nhiều, trách không được nữ nhân kêu cao vút vui vẻ như vậy, đây là dùng thủ đoạn cả người lấy lòng nam nhân kia. Cước bộ nhanh hơn nhanh chóng rời đi.

Nàng vừa mới rời đi, một đạo bóng dáng màu lam liền xuất hiện ở vị trí nàng đứng lúc trước, một đôi mắt ưng nhìn phương hướng nàng rời đi, bạc môi cong lên ý cười tà tứ.

Mắt thấy đạo bóng dáng sắp biến mất cuối đường mòn phía trước, thân thể hắn vừa động, nhanh chóng phóng qua, trong nháy mắt liền dừng trước người Tần Lạc Y, mỉm cười nhìn nàng.

Nhìn Lục Tiêu đột nhiên xuất hiện trước mặt chính mình, trong lòng Tần Lạc Y rùng mình, đáy mắt hiện lên ánh sáng lạnh, bởi vì nàng là luyện đan sư, linh hồn lực khác hẳn thường nhân, đặc biệt sau khi phi thăng nhập Ma giới, linh hồn lực nàng càng cường đại hơn không ít, vừa rồi rời khỏi núi giả, nàng liền ẩn ẩn cảm giác được hơi thở Lục Tiêu.

Không nghĩ tới quả nhiên là hắn, hơn nữa hắn còn đi theo nàng đến đây, nơi này là đường về tiểu viện nàng, không phải đường về tiểu viện hắn, phương hướng hai người bọn họ trụ tương phản.

"Phía trước rất náo nhiệt, Lam cô nương đang muốn đi đâu?" Lục Tiêu híp mắt, mỉm cười hỏi nàng, vạt áo màu lam trong gió đêm theo gió bay múa, trên người trường thân ngọc lập vô hình tản ra cỗ hơi thở thượng vị giả bá đạo.

"Quá náo nhiệt, muốn sớm về trong viện nghỉ ngơi." Tần Lạc Y nhìn hắn mở miệng nói, khóe môi gợi lên cười khẽ khách khí. Nàng chính là ăn ngay nói thật, không sợ Lục Tiêu nhìn ra sơ hở gì, con đường này đúng phương hướng về tiểu viện nàng. Tương phản tiền viện xa hoa náo nhiệt, hậu viện quả thật an tĩnh không ít.

"Quả thật quá náo nhiệt." Lục Tiêu cười khẽ gật đầu phụ họa, ánh mắt xẹt qua trên mặt nàng tuyệt mỹ, ba một tiếng mở quạt giấy trong tay, phất mấy cái: "Nhưng hiện tại ngươi trở về quá sớm đi, ta nghe nói trong Thủy Ma thành có một nơi cực u tĩnh, đang muốn đi xem, không bằng ngươi đi cùng ta."

Nàng mới không có hứng thú đi cùng hắn. Tần Lạc Y nhìn hắn một cái, trực tiếp mở miệng cự tuyệt: "Không được, ta muốn nghỉ ngơi sớm, không quấy rầy nhã hứng Đại Ma quân đại nhân."

Lục Tiêu có chút ngoài ý muốn. Hắn chưa từng gặp qua người trắng trợn cự tuyệt như vậy. Hơn nữa đối phương còn là nữ tu tu vi thấp hơn hắn....Bất quá, nữ tu có cá tính như thế, hắn thích, người xinh đẹp, thiên phú tu luyện tốt, hứng thú trong mắt Lục Tiêu càng đậm, đáy lòng nháy mắt dâng lên dục vọng muốn chinh phục nàng.

Mấy năm nay hắn gặp quá nhiều nữ nhân tự mình đưa lên cửa, người bình thường không câu lên nổi dục vọng của hắn, hai nữ tử Liên Kỳ tìm đến trên yến tiệc tẩy trần vừa rồi, đẹp thì có đẹp, nhưng đẹp không có linh tính, hơn nữa hắn không cần ngoắc tay, chỉ một ánh mắt ý bảo, các nàng sẽ cởi sạch y phục chạy đến trên giường mặc hắn chơi đùa, nữ nhân như vậy hắn không có hứng thú.

Hắn chặn đường Tần Lạc Y đi. Hơi để sát vào tai nàng, mâu quang tối đen nhìn chăm chú nàng trêu đùa: "Ngươi muốn sớm trở về nghỉ ngơi, hay là không muốn đi theo ta?"

Tần Lạc Y đối với hắn tới gần ngầm bực trong lòng.

Lục Tiêu lại đến gần nàng một chút, lúc này hô hấp giữa hai người gần gũi đều có thể nghe: "Chẳng lẽ ngươi sợ ta sao? Nên không dám cùng ta đi ra ngoài?" Mâu quang trêu tức, trong thanh âm mang theo một cỗ mị hoặc.

Tần Lạc Y càng thêm khó chịu. Không lui về phía sau, liền mở to hai mắt nhìn hắn, thần sắc hồ nghi lại vô cùng kinh ngạc nói: "Đại Ma quân đại nhân, ngươi không hại ta, còn dùng Hắc Thời Lệnh trân quý như vậy thận trọng mời ta làm việc cho Ma đế đại nhân, vì sao ta phải sợ ngươi?"

Lục Tiêu nhìn phượng mâu nàng tối đen, tựa hồ muốn nhìn vào đáy lòng nàng, chỉ cảm thấy cặp con ngươi kia tối đen trong suốt, trong mắt tràn đầy khó hiểu phong tình hồ nghi, tâm tình không khỏi tốt lên cười to ra tiếng, ba một tiếng thu quạt đứng lên, ở trong lòng bàn tay vỗ một chút: "Ha ha, ngươi nói không sai, ta đương nhiên sẽ không hại ngươi, ngươi vĩnh viễn không cần sợ ta."