Sư Tôn, Người Về Rồi...

Chương 48

\-Cách giải.

Giọng điệu của Tử Tranh giống như ra lệnh mà không giống hỏi.

Mục Thư Kỳ hơi chần chừ, nhưng cuối cùng cũng nói ra vài dược liệu, nếu có người là Luyện Đan sư cấp 5 ở đây, hẳn là sẽ nhận biết những dược liệu mà Mục Thư Kỳ nhắc đến là của loại đan dược cấp 7 trong truyền thuyết, Hồi Sinh Đan!

Tử Tranh nhíu mày, có một số dược liệu hắn hoàn toàn chưa từng nghe tên, nhưng hắn biết Mục Thư Kỳ không nói dối, đôi mắt của hồ tộc cũng không phải là để trưng cho đẹp, tuy không thật sự nhìn thấu hết giả dối thật sự trên thế gian, nhưng qua vài thuật pháp hắn vẫn phân biệt được đâu là nói dối đâu là nói thật.

Mục Thư Kỳ từ trong nhẫn trữ vật lấy ra 1 lọ đan dược, nói.

\-Đan dược này có thể thúc đẩy Vụ Vãn Thanh giải độc nhanh hơn , đồng thời ngăn chặt độc phát tác, một viên ngăn chặt được 1 năm. Trong lọ chỉ có 10 viên, mong rằng 10 năm sau Yêu Vương sẽ tìm đủ dược liệu.

Tử Tranh phất tay, nữ yêu hiểu ý mà đưa bốn người ra khỏi Yêu Cung . Mục Thư Kỳ cầm chặt Hạ Lê ấn trong tay tâm tình có chút buồn rầu.

Chớp mắt trời đã chuyển tối, bốn người cũng đã ngự kiếm bay đến một thành trì, sau khi ngủ một đêm họ quyết định đi Ma Mị Vụ Vực, thứ nhất là để lịch lãm, thứ hai là tìm linh dược, Ma Mị Vụ Vực là vực thẳm đáng sợ và hung hiểm nhất Khương Thác Đại Lục, nhưng song song với đó, kỳ trân dị bảo ở trong này cũng nhiều vô kể.

Bốn người quyết định đi Ma Mị Vụ Vực nên sẽ mua một ít thứ cần thiết, sau đó đi vào vực.

Truyền tống phù của Quân Tịch Ly truyền tống 4 người vẫn dư dả, cho nên bọn họ mới dám can đảm vào Ma Mị Vụ Vực, hơn nữa cả 4 nghe đều có lá bài được úp của riêng mình, nói là hung hiểm trùng trùng nhưng lại chưa chắc thật sự lấy được mạng của họ.

Ma Mị Vụ Vực cấm phi hành, nên cả 4 đều phải đi bộ, 3 người thì không nói, nhưng Mục Thư Kỳ vốn là sâu lười nên trước ánh mắt lấp lánh ánh nước của Mục Thư Kỳ, Mộc Lăng Phong triệu ra tọa kỵ của mình, cùng Mục Thư Kỳ ngồi lên. Tọa kỵ của Mộc Lăng Phong là một con sói mắt vàng kim lạnh lẽo, toàn thân đen tuyền, trên đầu có một chòm lông đỏ như máu, nếu Quân Tịch Ly không nhầm, nó có lẽ là Hắc Diêm Lang, mà còn là Hắc Diêm Lang Vương. \(kkk, Diêm Vương\)

Phong Vô Nhiên thấy mà có chút hâm mộ, hắn cũng muốn ngồi chung với sư tôn a, mèo trắng nhỏ vô cùng nhân tính hóa mà khịt mũi coi thường, mấy con tép riu này là gì? Nó còn là Thần thú! Thần Thú đó!!!! .

Thấy ánh mắt của Phong Vô Nhiên, Quân Tịch Ly tưởng Phong Vô Nhiên thích tọa kỵ , liền triệu hồi ra Đạp Tuyết U Minh của mình.

Đạp Tuyết U Minh sống ở cực bắc lạnh lẽo, thân thể trắng muốn không một sợi tạp, bàn chân và đuôi màu tím giống như ngọn lửa trong u minh hoàng tuyền nhìn đến có chút âm u tử khí, toàn thân Đạp Tuyết U Minh lạnh lẽo, đây chính là điểm mà Quân Tịch Ly ưng ý nó, nhưng lại sợ Phong Vô Nhiên bị lạnh, Quân Tịch Ly kéo áo choàng trắng tuyết trên người xuống, lạnh nhạt đáp lên vai Phong Vô Nhiên, sau đó bế.... khụ.... bế Phong Vô Nhiên lên Đạp Tuyết U Minh, đồng thời ngồi lên.

Một loạt động tác làm Phong Vô Nhiên hóa đá, áo choàng sư tôn vừa khoác còn vương hơi ấm của người, một cỗ mùi hương nhàn nhạt tràn vào, mùi hương này Phong Vô Nhiên hoàn toàn quen thuộc, đó là mùi thơm của hoa huyết mai với hoa đào, tuy rất nhẹ nhưng lại phảng phất như thấm cả đời.

Tức khắc, hai con linh thú chạy như bay trong Ma Mị Vụ Vực, nhanh đến những mạo hiểm giả đến Ma Mị Vụ Vực chỉ thấy một tàn ảnh, Hắc Diêm Lang và Đạp Tuyết U Minh liền đã đi xa.

Có khí tức trấn áp của hai linh thú cao cấp, một đường này 4 người bọn họ đều có chút nhàn nhã mà đi qua, tuy nhiên, cả 4 người luôn đề cao cảnh giác, chưa từng lơ là.

Ma Mị Vụ Vực không tự nhiên mà trở thành vực thẳm đáng sợ nhất Đại Lục, nguy hiểm trong này, không để ý một giây liền có thể mất mạng, mà sở dĩ Ma Mị Vụ Vực được đặt cái tên này không chỉ bởi vì nó có thiên tài địa bảo hấp dẫn như ma quỷ , mà còn bởi vì nơi này hoàn toàn bị một màn xương mù màu đen kỳ lạ bao phủ, hoàn toàn không nhìn thấy Mặt Trời, giống như Ma giới \- nơi ở của ma quỷ.

Bây giờ 4 người Quân Tịch Ly đang ở bên ngoài Ma Mị Vụ Vực, chân chính Ma Mị Vụ Vực là một vực sâu hun hút, đứng trên vách vực hoàn toàn không nhìn thấy đáy vực bên dưới, chỉ cảm nhận được vô tận cuồng phong đang gào thét, giống như ma quỷ đang kêu gào đòi xé xác, chói tai đến mức cả 4 người đều phải vận linh lực phong bế thính giác, lúc này mới ổn hơn một chút, Phong Vô Nhiên có lẽ là người bị ảnh hưởng ít nhất, nhưng cố tình hắn lại phải giả vờ là bị ảnh hưởng nhiều nhất, Phong Vô Nhiên cảm thấy có chút...... nhân sinh không còn gì luyến tiếc...

\*\*\*.

Linh Lan Hoa : Lâu lâu thuộc tính dở hơi lại online, thông cảm nhé. \*cười phúc hậu \*