Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 116

“Ý cô là giác quan của tôi có vấn đề, xảy ra ảo giác?” Cảnh Thần Hạo tùy tiện bưng ly trà, cảm giác có chút nóng, liền để xuống trước mặt mình.

“Không có không có, Cảnh tổng giác quan nhạy cảm, làm sao bị ảo giác được! Cứ coi như tôi nói mớ đi, không phải thật đâu.” Cảnh Thần Hạo đáng chết, có lý không tha người mà.

“Lời nói ra như nước đã tràn ly, không lẽ tôi không đủ tư cách làm tình nhân của cô?” Cơ thể anh dựa vào sau, ánh mắt đen nhìn chằm chằm khuôn mặt già xấu của cô, nghe giọng khàn đặc của cô, như là nhìn thấy Nhiễm Nhiễm của anh vậy.

“Hạo…”

“Ọe…”

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe tiếng ngọt chảy nước của Lucy phía sau, nhịn không được nổi da gà, giọng này chắc là khẩu vị nặng như Cảnh Thần Hạo mới nghe nổi.

“Cô ở đây làm gì?” Lucy mặt phòng bị nhìn cô, “Ừ, nói chuyện công việc sao? Nếu xong rồi thì cô nên đi rồi.”

“Vâng” Cô nhanh chóng đi về phía trước.

“Quay lại.” Cảnh Thần Hạo sắc bén nói.

Cô dám để anh ở lại 1 mình đối phó với người phụ nữ mà anh ghét.

Bùi Nhiễm Nhiễm không kiên nhẫn dừng bước, không lẽ muốn cô ở lại thưởng thức xuân cung đồ sống sao?

Khả năng bền bỉ của anh rất lâu, còn mấy cái kỹ thuật này nọ cô đều biết rất rõ, thật sự không cần.

“Hạo…” Lucy đạp đôi cao gót 10 phân đến gần Cảnh Thần Hạo, bước đi uyển chuyển, cố gắng thể hiện hết vẻ đẹp hình thể của mình.

“Cút!” Cảnh Thần Hạo lạnh nhạt mở miệng nhả ra 1 chữ.

“Hạo, sao anh có thể vậy, chúng ta bị đồn lâu vậy, lúc nào anh mới mở họp báo đây? Không thể cứ trốn tránh vậy.” Lucy lớn gan đến gần anh, thân thể mềm mại có thể thấy sắp ngồi lên người Cảnh Thần Hạo.

Đột nhiên Cảnh Thần Hạo đứng dậy, Lucy trực tiếp ngồi xuống ghế da, ôm không khí.

“Hạo, anh đi đâu?” Lucy nói, Cảnh Thần Hạo đã lướt qua bàn làm việc, đến bên Bùi Nhiễm Nhiễm.

- ----------- --------------

“Cô biết khác biệt của bạn gái tin đồn và thật là gì không?” Cảnh Thần Hạo ôm eo Bùi Nhiễm Nhiễm, mắt lạnh lùng nhìn Lucy đang đứng dậy.

“Hạo, lời này của anh là ý gì?” Cô kích động nhìn anh, không lẽ thật sự thích phụ nữ già này?

Lúc mới vô cô nghe nhân viên Cảnh thị nói, nhưng cô không tin, nhưng bọn họ vai kề vai đứng bên nhau làm cô cảm thấy nhức mắt, đau tim.

Bùi Nhiễm Nhiễm cũng tò mò, cho nên không động đậy bậy, đợi anh nói tiếp.

“Bạn gái tin đồn chính là tôi và cô không có bất kỳ quan hệ gì.” Tay đặt trên eo cô của Cảnh Thần Hạo ôm chặt hơn, trầm giọng nói, “Đây là người phụ nữ của tôi.”

“Anh thật không có mắt nhìn!” Lucy tức đến xông qua, ánh mắt sắc bén nhìn 2 người.

Nhìn thấy tay ôm Bùi Nhiễm Nhiễm của Cảnh Thần Hạo, lòng mềm nhũn, ngước đầu nhìn anh, “Em không tin, Hạo anh lừa em đúng không? Anh cố tình dùng phụ nữ già này tức em, anh có chỗ nào không vừa ý em, anh nói, em nhất định sửa.”

“Tôi đối với việc đi tìm tôi của cô cảm thấy không hài lòng, nhất định phải sửa bệnh này.”

Lúc anh nói mặt mày bình thản, ngữ khí nhẹ nhàng thậm chí cảm giác như gió thoảng qua tai, đương nhiên đây là cảm giác của Bùi Nhiễm Nhiễm.

“Các, các người…”

Mà Lucy đã bị tức muốn nổ tung, tức đến dậm chân, 2 mắt hung hăng nhìn 2 người, tức giận quay lưng rời đi.

Cửa phòng làm việc “ầm” lên tiếng đóng cửa, đoán là lần Lucy dùng sức nhiều nhất.

Lucy vừa đi, Bùi Nhiễm Nhiễm liền phản kháng thoát khỏi lòng anh, lùi liền 2 bước, “Nếu lúc nãy làm bia đỡ đạn cho Cảnh tổng, vậy chuyện thang máy có thể coi là huề không?”

“Chuyện này khác chuyện kia, chuyện này tôi sẽ thưởng cho em.” Miệng anh cong lên đi vào chỗ, biểu thị tâm trạng không tệ.

Cảnh Thần Hạo anh đừng được nước làm tới!

Hai mắt Bùi Nhiễm Nhiễm như ngọn lửa nhìn anh đang ngồi thản nhiên, bưng ly trà lên ưu nhã thưởng thức, liền hận không thể xông qua giật ly rượu, đổ từ đầu xuống.

“Cảnh tổng, thưởng tôi không cần, danh tiếng rất quan trọng đối với anh, nhất định phải nghĩ kĩ!” Cô mặt khổ cực khuyên.

- ----------- --------------