Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 119

Cùng nhau sao?

Cô mới không cần!

“Nhà còn 2 con đợi tôi, nói xong công chuyện tôi liền về nhà, chuyện hưởng thụ đó, Cảnh tổng cứ một mình hưởng thụ sự huyền diệu trong đó.

“Lâm Tri Hiểu sẽ chăm sóc chúng.”

“Tôi đồng ý mở video call với chồng, từ lần “ngẫu nhiên” thấy Cảnh tổng, mỗi ngày anh ấy đều gọi kiểm tra, không yên tâm, cho nên Cảnh tổng vẫn là tự đi!” Cô nói xong, thang máy phía trước mở, lập tức bước chân đi ra.

Ha, chồng…

Cảnh Thần Hạo không nhanh không chậm theo sau cô, từ tốn nói, “Bên tình nhân trước, mới bên chồng sau.”

Bùi Nhiễm Nhiễm giả bộ không nghe lời anh nói, bước chân như nhanh hơn lướt lên trước người phục vụ dẫn đường.

Tim người phục vụ bây giờ đang sụp đổ, quan hệ giữa Cảnh Thần Hạo và người phụ nữ già xấu kia là tình nhân?

Nếu đến người phụ nữ đó mà Cảnh Thần Hạo cũng thích, cô không kém cô ta chút này, vậy khả năng được lọt vào mắt xanh của Cảnh Thần Hạo càng cao.

Cửa phòng bao, phục vụ nhấn chuông, bên trong lập tức nói “Vào”, cô lập tức mở cửa, Bùi Nhiễm Nhiễm như đang trốn bệnh dịch đi vào.

Cảnh Thần Hạo theo sau cô, phục vụ mặt cười vừa muốn bước vào, liền nghe 1 chữ phát ra từ Cảnh Thần Hạo, “Cút!”

“Vâng!” Cô lập tức đóng cửa, so với trèo cao thành phượng hoàng, mạng nhỏ quan trọng hơn.

Bùi Nhiễm Nhiễm đi vào liền thấy lưng trần của người đàn ông, 1 người phụ nữ đang đạp lên lưng anh, nhìn thấy họ vào, phụ nữ đó từ người anh đi xuống.

Sau đó anh ta trực tiếp quay lưng lại.

“A…” Bùi Nhiễm Nhiễm hét lên 1 tiếng, lập tức quay đầu lại.

Cảnh Thần Hạo đi đến trước mặt cô, 1 tay ôm lấy cô, kéo cô vào lòng, “Hà đại thiếu gia có sở thích thật hay.”

Được rồi, nơi gọi gái, cô quả nhiên không thể hy vọng ở đây thuần khiết, đây có thể gọi là đỡ hơn nhiều cảnh khác.

- ----------- --------------

Tay sau lưng cô từ từ nóng lên, bên tai nghe tiếng sột soạt, chắc là anh ta đã mặc xong đồ.

“Sớm nói Cảnh tổng cũng mang phụ nữ đến, vậy lúc nãy tôi không cần phải kiềm chế rồi.” Hà Hoa Huy quấn 1 cái khăn tắm xuống giường, lúc đi qua bên bọn họ, mắt nhìn sau lưng yêu kiều của Bùi Nhiễm Nhiễm, “Cảnh tổng mời.”

Nghe giọng này, cô mới có dũng khí từ lòng anh dời đi, “Cảm ơn Cảnh tổng.”

“Cảm ơn bằng miệng tôi không cần, có bản lĩnh dùng thân thể để trả.” Cảnh Thần Hạo cười nhạt nói xong, liền đi qua đó.

Bùi Nhiễm Nhiễm ngây người, rốt cuộc anh lên cơn điên gì!

Hà Hoa Huy bưng ly cafe phục vụ rót, mắt nâu nhạt nhìn chằm chằm Bùi Nhiễm Nhiễm đang đến gần 1 cách không chớp mắt, “Đáng tiếc rồi thân hình đó, hì hì, thân hình của ma quỷ, khuôn mặt của ma quỷ.”

“Như vậy không phải khá tốt sao? Khá hợp.” Cô thuận thế dùng giọng khàn đặc, càng làm anh thất vọng.

“Giọng của ma quỷ.” Hà Hoa Huy uống 1 ngụm cafe, vị đắng làm anh nhíu mày, cũng tỉnh táo lên nhiều, mắt vẫn nhìn cô, nhàn nhạt nói, “Dựa vào kinh ngạc chơi gái nhiều năm của tôi, thân hình như cô, thì khuôn mặt ít nhất cũng phải cỡ 5 điểm trở lên, khuôn mặt trang điểm không tệ, nghề nghiệp của cô là thợ trang điểm?”

Bùi Nhiễm Nhiễm than 1 tiếng không hay, bọn họ không phải bàn chuyện công việc sao? Kéo lên người cô làm gì?

“Hà đại thiếu gia anh hiểu lầm rồi, tôi đã là mẹ 2 con, mặt có nhiều nám, cũng khá đen, phấn hơi dày!” Mặt cô bình tĩnh, thật sự đang nhột.

Vì khóe mắt cô phát hiện Cảnh Thần Hạo đang cúi xuống nhìn cô, như là nhìn thấu cô vậy.

“Chúng ta nói chuyện công việc trước!” Cô nói tiếp.

“Không gấp, tôi hứng thú với lời của Hà thiếu hơn.” Cảnh Thần Hạo quay đầu nhìn Hà Hoa Huy, “Anh có thể thấy được khuôn mặt phía sau lớp trang điểm không?”

Hà Hoa Huy nghiêm túc đánh giá cô, cô lập tức cúi đầu, “Ngại quá, tôi xấu, không làm xấu mắt của Hà đại thiếu gia.”

“Làm gì có, nếu không có nám, nhất định là tuyệt sắc mỹ nữ!” Hà Hoa Huy lại đưa cafe lên miệng, ánh mắt mang ý cười nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm đang cúi đầu.

- ----------- --------------