Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 212

“Không sao đâu,nhan sắc của anh thừa lôi kéo em.” Cảnh Thần Hạo nhìn về phía cô chuyển động một chút.

Cô đứng thần người nguyên vị trí cũ, cúi gằm uống cafe vờ như không nghe thấy gì cả.Quy trình của cuộc họp báo sớm đã được chuẩn bị hết rồi, từ lúc bắt đầu đã không có cô ở trên bục.

Vào lúc một giờ năm mươi lăm phút,sẽ có người tới gọi Cảnh Thần Hạo bước ra, cô cuối cùng cũng có thể đặt cốc ở trong tay xuống, “Cảnh tổng, mời.”

“Khi chỉ có hai người chúng ta, em cũng nói kiểu giữ khoảng cách như vậy sao?” Thật nhức tai!

“Cảnh tổng, có một câu nói cổ nói rằng bức vách có tai.” Cứ cho là hai người bọn họ ở bên nhau rồi, một người phụ nữ có đem hai đứa trẻ vừa mới vào làm lại gọi tên của anh, sẽ bị nghi ngờ ngay.

Cảnh Thần Hạo nhếch miệng, đứng lên, bước từng bước một ra ngoài.

Dưới ánh đèn chùm pha lê lấp lánh ở trong đại sảnh, cũng đã có không ít nhiều phóng viên tin tức.Cuộc họp báo lần này, là trực tiếp toàn cầu.

Người dẫn chương trình Lô tiên sinh lên khán đài để làm náo nhiệt không khí, sau đó Hòa Thảo dưới không ít ánh đèn flash bước lên trên khán đài.

Cô ấy mặc một chiếc váy dài màu xanh lam nhạt, mái tóc dài đen tuyền tung bay, có không ít nhiều sợi tóc bay theo bước chân của cô tới trước ngực,khuôn mặt trắng nõn được đánh lên một lớp trang điểm sexy.Người này nhìn rất thanh lịch và tinh tế,ôn vĩ ưu nhã.

Bùi Nhiễm Nhiễm đứng nép mình trong một góc khuất của cánh gà nhìn Hòa Thảo duyên dáng, nếu như không bị vấy bùn chắc sẽ có cảm giác như thế!

Chúng ta đang sống trong một thế giới vật chất, sức ép của cuộc sống lại quá lớn, vẫn còn có thể giữ một trái tim bình tĩnh, tích cực mà nói, tất cả sự khủng hoảng, cô vẫn thích Hòa Thảo.

Cảnh Thần Hạo đứng bên cạnh cô, nhìn liếc cô một cái, “Cô ấy đẹp hơn anh sao?”

Sao lại có thể nhìn một người phụ nữ nhìn chăm chú tới mức như vậy chứ!

“Cảnh tổng, đến lượt ngài lên khán đài rồi!”Hai người họ vừa mới đi ra đã phải chia cách rồi, anh đứng bên cạnh cô từ lúc nào vậy?

“Không vội, em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh đâu.”Cảnh Thần Hạo nghe thấy tiếng của người dẫn chương trình gọi tên anh, nhưng anh vẫn không để tâm tới.

“Anh đẹp trai nhất, mời!”Cô đưa tay thể hiện động tác mời, chỉ là bây giờ cô vẫn chưa muốn bị lộ.

Nhưng gần đây tin tức về hai người bọn họ vẫn chưa dừng lại.

Cảnh Thần Hạo đứng trên bục phát biểu,giọng nói trầm thấp được phát qua mic, nghe cũng không đến nói tồi ngược lại còn có một chút gì đó rất mê hoặc hút hồn..

Vị trí cô đang đứng chỉ có thể nhìn nửa mặt nghiêng của anh, hơn nữa bên cạnh anh còn bị Thích Thịnh Thiên chắn.Còn phải nhìn theo từng cửa động của Thích Thịnh Thiên, có lúc chỉ nhìn thấy mỗi một chút vạt áo màu đen.

Trong não bộ của cô bỗng chợt xuất hiện hình ảnh bọn họ cũng nhau tới Hà thị, hỏi anh vì sao anh lại muốn thu mua Hà Thị, khi đó anh chỉ nói vì tự dưng có ý thích muốn mua, cũng chẳng biết vì sao nữa, cô thấy mình cũng có chút hiểu ra được phần nào rồi.

Cảnh Thị kinh doanh rất rộng,hơn nữa còn có tin đồn Cảnh Thần Hạo tổng tài của Cảnh Thị là người nắm toàn quyền hai phe sáng tối, chỉ là một Hà Thị bé cỏn con mà thôi, nếu như anh muốn phát triển thị trường ngọc, hoàn toàn có thể không để mắt tới một miếng thịt bé tí như Hà Thị được.

Vậy chỉ còn có một khả năng, đó...chính là vì cô.

- --------------- ----------------

Lúc này, Thích Thịnh Thiên đang trả lời phóng viên,toàn thân tự nhiên bước lên phía trước, cô có thể nhìn nửa gương mặt của Cảnh Thần Hạo một cách rất rõ ràng.Dưới hàng lông mày rậm rạp kia là đôi mắt đen sâu không nhìn thấy đáy,giống như đang nhìn phía trước nhưng lại giống như không nhìn gì cả, chỉ thấy ánh mắt như trống rỗng, tự nhiên đảo mà thôi.

Đột nhiên, anh ấy như cảm nhận được điều gì đó, nghiêng đầu nhìn trực diện cô.

Hai mắt mắt bắt gặp, cô cảm nhận thấy như có một luồng điện chạy dọc sống lưng, nhận thức ra liền quay đầu đi chỗ khác, nói chuyện với người nhân nhiên đang đứng bên cạnh.

Cảnh Thần Hạo thấy vậy,liền quay đầu đi.Bầu không khí trên khán đài rất tốt,trước kia thỉnh thoảng lại thấy đưa tin tức có liên quan về Cẩm Ngọc, vốn vẫn được sự mong chờ của rất nhiều người, hơn nữa ngày hôm nay lại còn có Cảnh Thần Hạo người mà tất cả mọi người muốn được gặp mà vẫn chưa gặp được đang đứng ở ngay đây.

Các phóng viên không dễ gì bỏ qua cơ hội để hỏi một số vấn đề, muốn từ Cảnh Thần Hạo hỏi dò một cài tin tức linh tinh.

Đúng vào lúc này, khi đã hỏi các vấn đề có liên quan về Cẩm Ngọc được khá nhiều, có một phóng viên nưa mạnh dạn hỏi một câu hỏi với anh, “Cảnh tổng, cho hỏi lần trước ngài có nói đang theo đuổi một cô gái, vậy đã theo đuổi được hay chưa?”

Bùi Nhiễm Nhiễm vừa nghe thấy câu hỏi này, lông mày khẽ cau lại, cô biết ngay là sẽ có người hỏi mà.

Cảnh Thần Hạo anh cần phải trả lời một cách cẩn thận cho em đấy, nếu không tối nay nhốt anh ở ngoài cửa phòng!

Chiếc mic màu bạc từ từ được đưa lên gần miệng Cảnh Thần Hạo,trên gương mặt anh tú lạnh lùng cuối cùng cũng nở một nụ cười nhẹ. “Cô cảm thấy sao?”

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy câu trả lời lấp lửng này của anh,phá lên cười một tiếng.Câu trả lời này thật sự rất dễ thu hút người ta có nhiều cách nghĩ khác nhau, Cảnh Thần Hạo anh cố ý thì phải!

“Cảnh tổng đẹp trai như vậy, chắc chắn đã theo đuổi được rồi!” người phóng viên đặt câu hỏi cũng không nghĩ gì mà trả lời,nét mặt đắc ý có tỏ vẻ như thế nào cũng không che giấu nổi.Đại đa số đều tự biên tự diễn, tự mình bụng bảo dạ.

Có một người đi trước làm ví dụ, những phóng viên về sau càng có thêm dũng khí để hỏi.Khi nào thì sẽ cầu hôn, bọn họ đều đang đợi đám cưới thế kỷ của anh.

Cảnh Thần Hạo không có ý muốn tiếp tục trả lời câu hỏi, Thích Thịnh Thiên đứng bên cạnh ngay lập tức lấy mic nói, “Mọi người đều thiên vị phải không? Dám thì hỏi tôi đây này!”

Câu nói của Thích Thịnh Thiên là cho tất cả mọi người có mặt đều phải bật cười, cũng không có ai dám hỏi gì thêm nữa, Hơn nữa những tin tức linh tinh lại nhằm vào Thích Thịnh Thiên mà hỏi.

Thích Thịnh Thiên ứng phó những tình huống này cũng đã quen rồi,không cần nói nhiều cũng có thể đánh bại được các câu hỏi của cánh phóng viên, sau đó lại có thể kéo dẫn câu hỏi về các vấn đề của Cẩm Ngọc.

“Tôi đã nói rồi, ngày mai các món hàng mới tiêu thụ sẽ giảm giá năm mươi phần trăm thì sao?” Thích Thịnh Thiên cầm mic, câu hỏi thăm dò nhìn về phía phóng viên.

Dưới khán đài bỗng nhiên rầm rộ hẳn lên, sự chào gọi của một món hời tất cả bọn họ đều hiểu.Nhưng vừa bắt đầu đã giảm giá năm mươi phần trăm, giảm giá như vậy liệu có phải là quá nhiều hay không!

“Nửa giá!”

“Thích tổng anh thật quá đẹp trai!”

Thích Thịnh Thiên bỗng chốc đón nhận hết tất cả sự khen ngợi,ánh mắt liếc nhìn về phía Cảnh Thần Hạo, cười nói,”Mọi người gọi vài tiếng Cảnh tổng rất đẹp trai, nói không chừng còn có sự ưu đãi khác ấy chứ!”

Tới đây có không ít phóng viên là nữ, đối với những việc này đều rất có hứng thú, hơn nữa buổi họp báo này lại còn là trực tiếp, trên mạng có không ít nhiều người đang theo dõi, lợi ích này bọn họ đều rất sẵn sàng.

Trong phút chốc, Cảnh tổng rất đẹp trai bốn từ này được vang vọng lên khắp đại sảnh.

Bùi Nhiễm Nhiễm như được nhìn thấy một vở kịch vui, giảm giá năm mươi phần trăm này vốn đã nằm trong kế hoạch, nhưng những lời khi nãy của Thích Thịnh Thiên rõ ràng là cố ý.

Qủa nhiên là anh em tốt, cho dù có thế nào Cảnh Thần Hạo cũng không thể tức giận được, cho nên Thích Thịnh Thiên mới dám trêu đùa lớn tới như vậy.

Dưới sự chế ngự của người dẫn chương trình, không khí tại nơi này cũng được yên tĩnh đi chút ít. Cảnh Thần Hạo lúc này mới chậm rãi đưa míc lên gần miệng: “Những điều mọi người nói với tôi không có tác dụng gì cả, cô ấy nói mới có tác dụng.”

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Cảnh Thần Hạo quay ra phía cô, cô thật sự chỉ muốn đấm một phát vào giữa mũi anh.Trong phút chốc ánh đèn flash cứ thế chiếu thẳng về phía cô, tất cả sự chú ý và lời bàn tán đều bắt đầu rì rầm.

“Đây không phải là người phụ nữ mà Cảnh tổng theo đuổi sao?”

“Thân hình thật ra tương đối là đẹp mà!”

- --------------- ----------------