Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 243

Lâm Trí Hiểu nghi ngờ nhìn chiếc hộp được bao bọc tinh tế, mở ra nhìn thấy chiếc vòng cổ ở bên trong, lập tức hoảng loạn, “Thích tổng! Thích tổng!”

Thích Thịnh Thiên không nhịn nổi quay người lại, quay trở lại, “Lâm Trí Hiểu, cô sao nào?”

Cái con người này làm sao thế à! Tặng cô ta món quà cô gọi anh mấy tiếng mà thôi, có cần thiết phải có biểu cảm cái nhìn thiếu kiên nhẫn cô như thế không?

Cô đóng chiếc hộp lại, đẩy ra trước mặt của anh ta, “quá có giá trị rồi, tôi không thể nhận”

Vả lại bọn họ chỉ là mối quan hệ bình thường không thể bình thường thêm nữa, anh ta đột nhiên tặng món quà như thế này cho cô, chẳng may cô nghĩ lệch lạc đi thì phải làm sao?

Tốt nhất là không nên nhận, Thích Thịnh Thiên cô không dám mở tưởng

Nếu không thì bọn họ cùng nhau làm việc bao nhiêu năm như thế, cô còn phải đơn thân lâu như vậy sao?

“Lâm Trí Hiểu, cô ý gì? Món quà tôi tặng đi rồi, có rút lại sao?” anh chẳng qua nhìn chiếc vòng cổ này khá đẹp, bỗng nhiên nghĩ tới cô

Không ngờ được người phụ nữ này lại không đón nhận nhứ thế

Thích thiếu hiểu vô số phụ nữ, lần đầu tiên tặng quà bị trả lại

Kiểu kinh nghiệm này, thật sự là mới lạ

“Thích tổng, vậy thì tôi không biết anh có kinh nghiệm bị trả lại hay không, nhưng mà tôi thật sự không thể nhận, không công không nhận lộc” cô bất đắc dĩ đứng dậy, dịch chuyển đến trước mặt của anh ta một chút, chớp chớp đôi mắt to tròn, hai tay đưa chiếc hộp đến trước mặt của anh, “Thích tổng?”

Anh nhìn thần sắc cẩn thận nhỏ nhẹ của cô ấy, người phụ nữ này làm thế nào mà trở thành thư ký của tổng tài vậy?

Người đi bên cạnh Cảnh Thần Hạo thì chắc phải học được theo anh ta kỹ năng không biết xấu hổ, chắc chắn cứ thế mà lấy đi, tiện thể hỏi thêm một câu, có còn nữa hay không mới là phong cách cô ấy nên có chứ

Thật sự là một kiểu trong sáng của Cảnh Thị

“Đồ đã đem đi tặng như bát nước hất đi, tôi không muốn, cô nếu như cũng không muốn, ném bỏ đi!” nói xong, anh lại quay người bỏ đi, nhanh bước bước đi

Mặc kệ cô ta ở sau lưng gọi thế nào, anh đều không có quay đầu lại

Lâm Trí Hiểu cảm thấy chiếc hộp trong tay đang nóng lên, ném mạnh chiếc hộp lên trên bàn, sau khi ngồi xuống ghế rồi thỉnh thoảng lại liếc nhìn một cái, lại cảm thấy nó khá vướng mắt

Kéo ngăn bàn ra ném vào trong, thế này thì không nhìn thấy nữa rồi, cô thở phào nhẹ nhõm, thoải mái nhiều hơn rồi

Tú Viên

Người làm đón được Dương Dương Noãn Noãn trở về, hai đứa trẻ mới về nhà thì phát hiện mami thân yêu của họ đang ở nhà

Hai thân hình nhỏ bé gấp gáp hối hả chạy vào trong nhà bếp, “mami!”

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy tin bọn trẻ đã trở về liền rửa tay, nghe tiếng bước chân thì hạ mình xuống, dụi dàng nhìn bọn trẻ, “mami hôn nào”

Hai tiểu bảo bối lập tức đưa mặt ra tiến lại gần, trên mặt hôn một cái nhẹ nhàng, cô mới thả bọn trẻ ra, “hôm nay thế nào?”

“Khá tốt, đồ của trường mầm non đều khá đơn giản! Các bạn nhỏ cũng đều rất tốt!” Noãn Noãn cười hi hi trả lời câu hỏi của cô

Dương Dương nhìn chiếc tạp dề ở trên người của cô, lại ngẩng đầu lên liếc nhìn chiếc nồi đang sôi sùng sục trên mặt bếp, “mami, tối nay mami nấu cơm sao?”

“Đúng vậy à! Có phải rất nhớ tay nghề của mami rồi không?” cô trở về sớm, cũng không có chuyện gì làm, nấu cơm cho bọn trẻ cô vô cùng vui sướng, đương nhiên còn có Cảnh Thần Hạo

“Nhớ” Dương Dương gật đầu đáp lại

“Trước tiên đi thay quần áo, daddy trở về thì có thể ăn cơm rồi” cô dắt hai đứa trẻ ra ngoài, người làm tiến lên trước cùng bọn trẻ lên trên lầu, cô mới quay trở lại nhà bếp

Khi Cảnh Thần Hạo trở về, ba mẹ con đều ngồi trên ghế so-pha xem phim hoạt hình, Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi ở giữa cầm ipad chỉ vào nhân vật ở trong màn hình đang nói cái gì đó, Dương Dương Noãn Noãn đều sát gần cô, khung cảnh quá đẹp, anh đều không nỡ phá vỡ

“Daddy!” Noãn Noãn phát hiện anh ta ra đầu tiên, vui mừng hồ hởi dang đôi tay ra đòi bế

Con gái chủ động như thế, Cảnh Thần Hạo có chút nhận được sủng ái mà giật mình ôm cô bé lên, “daddy, tối nay là mami vào bếp ồ! Daddy phải ăn nhiều chút!”

“Được” anh vô tư trả lời, cúi đầu nhìn thấy Nhiễm Nhiễm tắt ipad đứng dậy

Cô bỏ qua Noãn Noãn đã bị cám dỗ, liếc nhìn anh một cái rồi thì đi vào trong phòng ăn, “rửa tay ăn cơm”

Dương Dương cả đoạn đường mắt không chớp đi theo Bùi Nhiễm Nhiễm, “mami, mami hôm nay là bị ốm rồi phải không?”

Tại sao không có đi cùng daddy đến công ty chứ?

“Mami chỉ là ngủ quá giấc, daddy cũng không có gọi mami, mami liền nghỉ luôn rồi” cô đơn giản giải thích

Cảnh Thần Hạo nghe câu trả lời của cô, hồi tưởng lại chi tiết chút, anh dường như thật sự không có gọi cô

Nhưng mà không đi làm chuyện này là tự cô ấy nói, gặp phải những chuyện khác không biết tìm anh, bây giờ nước bẩn thì nhớ đến hất lên người anh

Rất tốt, cô ấy ngày mai cũng có thể không cần đi làm rồi!

Mạnh liệt cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Cảnh Thần Hạo, cô ngoảnh đầu sang nhìn anh, bốn mắt nhìn nhau, nhìn ra được trong đôi mắt đó của anh lóe lên ngọn lửa, cô giựt giựt bên mép, cúi đầu xuống ăn cơm

Buổi tối chăm lo xong cho Dương Dương Noãn Noãn ngủ, khi cô trở về lại phòng ngủ, vừa hay nhìn thấy người đàn ông nào đó chỉ quấn chiếc khăn tắm từ trong nhà tắm đi ra, chiếc khăn màu trắng lau từng ngọn tóc đen nháy

Nhìn thấy cô đi vào, liền tiến lại phía cô, “nói đi! Tối nay ân cần nấu cơm như thế, lại gây ra chuyện gì rồi!”

“Em gây chuyện?” hoài nghi chỉ vào bản thân, đôi mắt thì lại không dám nhìn anh, mỹ nam xuất phòng tắm à!

Bước chân vội vàng bước ngang qua anh ấy, vốn dĩ hướng đến chiếc giường lớn, nghĩ đến cô vẫn chưa có tắm rửa, kai quay người đi về phía trong phòng tắm, cô từng động tác từng bước di chuyển đều bị anh nhìn trong mắt, cô ấy rõ ràng liếc thấy anh ấy nhếch mép cười

Cô bất đắc dĩ lại quay về trước mặt anh, nụ cười trên mặt của Cảnh Thần Hạo càng thêm rõ ràng

“Được thôi! Em hôm nay đi đến Kim Sáp rồi, ở đó có một buổi triển lãm châu báu, với khuôn mặt này của em” ngón tay trắng nõn của cô ở trên mặt xoay một vòng, “gặp phải Liêu Vi”

Cô vốn dĩ không có dự tính giấu anh ấy, nhưng mà đây cũng không tính là cô gây chuyện à?

Cảnh Thần Hạo động tác đang lau tóc bỗng sững lại, ánh mắt từ trên xuống di chuyển trên người cô, đến mức đưa tay ra ấn lên trên vai của cô để xoay mấy vòng trước mặt anh

Bùi Nhiễm Nhiễm thật sự hết lời để nói, người đàn ông này có phải là có bệnh không vậy? Cô chuyện gì đều không có sao, nếu như có bị sao, cô nhất định sẽ nói ra

“Em không bị sao chứ?” anh không yên tâm hỏi, nhìn thấy cô gật đầu, anh lại hỏi tiếp, “cô ta làm gì em rồi?”

Nhưng mà anh vẫn không yên tâm, chiếc khăn trong tay ném một bên, không thèm để ý cô đang thất thần bế cô đi về phía chiếc giường

“Cảnh Thần Hạo anh bỏ em xuống!” cô có chân có tay có thể đi lại

“Em không phải là muốn đi tắm sao? Anh trước tiên giúp em cởi quần áo ra” cơ thể của cô bị đặt lên trên giường, cô lập tức lùi ra phía sau

Thì bị anh ấy tóm lấy cổ chân, dùng lực kéo về phía của anh ấy, cả người cô lại kéo về mép giường, đến cả hai chiếc chân bị treo giữa không trung

Cô dứt khoát ngồi dậy, ngầng đầu lên đối mặt với anh ấy, “không có lý lẽ”

Anh không giận ngược lại còn cười mở miệng nói, “em tự mình cởi hay là anh giúp em?”

Cô không còn gì để nói chỉ biết nhìn anh ấy, ánh mắt vô tình hướng xuống phía dưới, thực tế trước đây hai người không có làm qua mấy lần, vả lại lần đầu tiên cô không tỉnh táo, lần thứ hai anh ấy không tỉnh táo

Lần thứ ba cũng không biết hình như không phải là đặc biệt tỉnh táo, rốt cuộc cô rất muốn cẩn thận soi xét anh ấy, nhưng mà bây giờ.....

Cơ bụng tám múi rắn chắc ở ngày trước mắt cô, lại còn vừa mới từ trong phòng tắm bước ra, đường viền bên lườn bắt chéo bị chiếc khăn quấn che đi không ít, cô nuốt nuốt nước bọt, nhận thức được ánh mắt nhìn chằm chằm của anh với cô, cô giả vờ ngần ngại ngoảnh đi chỗ khác, cô từ từ tiếp tục nhích cơ thể về phía sau

Lần này anh tóm thẳng bắp chân nhỏ của cô, đồng thời hạ mình tiến lại sát gần cô, “vợ ơi, muốn xờ thì xờ, ở đâu đều có thể, có muốn anh nằm xuống anh để cho em xờ cho thỏa thích?”

Khuôn mặt của cô bỗng chốc trở nên đỏ ửng, trên người của anh mùi hương sữa tắm nhẹ nhàng tinh mới truyền đến, cô hít một hơi, hai tay túm chặt lấy ga giường, “ha ha, anh nhích ra chút xíu trước, được không?”