Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 507

Mặc cho anh ở bên cạnh nói thế nào cũng không muốn để ý đến anh.

Một người đàn ông uống say mà không biết người đó là cô, thì để ý đến anh ta làm gì?

Nếu như Thích Thịnh Thiên gặp phải chuyện như boss lớn, cô tuyệt đối tin rằng cơ thể của anh ta đã ngoại tình rồi, cư nhiên không biết cô, không biết cô!

Đi kết hôn với người phụ nữ khác!

Hơn nữa cô ở ngay bên cạnh, hơn nữa cô còn đang nôn, không có người quan tâm coi thì thôi đi, còn thảm như vậy!

Ông trời ơi! Quả nhiên là không có mắt.

Đến thành phố a, vừa xuống máy bay, trước tiên là cô chạy ra ngoài.

“Thích Thịnh Thiên, không giải quyết tốt chuyện này, anh cũng đừng tới tìm em! Người đã kết hôn như anh tránh xa người chưa lập gia đình này một chút, đối với chúng ta đều tốt!” Cô nói xong câu này, liền lên xe taxi về nhà.

Thích Thịnh Thiên đứng ở ven đường nhìn xe của cô đi, nếu như còn không giải quyết chuyện này, anh cũng không tiện đi gặp cô a!

Trần Nhan đáng chết, hôm nay nhất định phải trừng trị cô ta!

Không ngờ cô ta chạy nhanh như vậy, chẳng lẽ cô ta biết chuyện kết hôn nhầm lẫn rồi?

Ai, mặc kệ đi, đi tìm cô ta trước!

Trên đường đi tìm cô, gọi điện thoại cho cô, nhưng không có ai nghe máy, liên tiếp bấm mấy lần đều không có người nghe.

Sắc mặt của Thích Thịnh Thiên nặng nề, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm không tốt.

Người phụ nữ đó chắc không phải không có ở thành phố a chứ!

Shit! Nếu như đúng thật như thế, chẳng phải anh còn phải đi tìm cô ta khắp nơi sao, một ngày đáng chết không có việc gì liền liền chạy khắp nơi.

......

Bùi Nhiễm Nhiễm nằm trên giường nghỉ ngơi, nghe thấy tiếng chuông điện thoại, kỳ thật ngay cả một đầu ngón tay cũng không muốn cử động, lúc này, trễ thế này rồi ai sẽ gọi tới a!

Người đàn ông bên cạnh cầm điện thoại của cô lên, nhíu mày nhìn một cái, “Lâm Tri Hiểu.”

“Đưa cho em!” Cô bắt máy nghe, mở đèn ngủ lên, ngồi dậy.

Cô vừa ngồi dậy, đầu của người đàn ông bên cạnh liền nằm trên đùi của cô, hai con ngươi đen nhánh nhìn cô chằm chằm.

“Hiểu Hiểu, đi du lịch về sớm thế?” Mới mấy ngày thôi, bọn họ đi du lịch chơi ít lắm sao?

“Nhiễm Nhiễm, có phải làm ồn tới hai người rồi không? Nhưng lòng của tớ thực sự rất đau, cho nên...... Lâm Tri Hiểu cong người ngồi trên ghế sô pha, cầm trong tay bịt đồ ăn vặt tức giận nhét hết vào miệng.

Thật tình cô không phải cố ý muộn thế này quấy rầy bọn họ, trong lòng thực sự rất giận, nếu như không tìm người nói ra, có thể cô sẽ phế mất!

“Không sao, cậu nói đi!’ Bọn họ đều đã ngủ, nói đúng ra là làm xong vận động, chuẩn bị ngủ.

“Boss lớn không có bị...... bỏ đi, Nhiễm Nhiễm, cậu......tớ......huhuhu!”

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe âm thanh đứt quãng bên trong, có tiếng khóc, còn có tiếng nhai đồ ăn, một trái tim bỗng nhiên bị nhấc lên, tròng mắt nhìn Cảnh Thần Hạo, cầm điện thoại ra xa, nhỏ giọng nói câu, “an hem của anh lại chọc giận Hiểu Hiểu của em rồi.”

“Bà xã, không liên quan gì đến anh.” Thật tình anh cái gì cũng không biết, thậm chí anh không biết bọn họ trở về khi nào.

Bùi Nhiễm Nhiễm giương mày lên một cái, bọn họ đều là cá mè một lứa!

Trong điện thoại còn đang không ngừng đứt quãng ô ô ô, thế nhưng vẫn chưa nói rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì---------------Nhóm dịch Boss – app iNovel-----------

Cô lại để điện thoại ra xa, nhìn vẻ mặt an nhàn thoải mái dễ chịu của Cảnh Thần Hạo, “anh gọi điện thoại hỏi Thích Thịnh Thiên một chút coi?”

“Bà xã, thanh quan khó xử việc nhà, chúng ta vẫn nên ngủ đi!” Nếu như sức lực của cô vẫn tràn đầy như vậy, anh có thể nỗ lực tiếp.

Đôi mắt của cô tối sầm lại, Lâm Tri Hiểu đang khóc thương tâm trong điện thoại của cô như vậy, sao cô có thể cúp máy chứ.

“Vậy anh ở đây nghỉ đi, em đi xem thử cậu ấy!” Cô có chút không yên tâm.

“Bà xã......” Cảnh Thần Hạo nhìn bộ dáng muốn đi của cô, lập tức cầm điện thoại lên, cũng tựa ở đầu giường, một tay ôm chặt cô.

Đêm hôm khuya khoắc ở trên giường, thật sự không muốn phải xa vợ.

Cảnh Thần Hạo gọi điện cho Thích Thịnh Thiên, thế nhưng khi bên kia đã bắt máy, gọi lần nữa lại trở thành cuộc gọi tạm thời không liên lạc được.

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn anh một cái, tiếp tục nghe âm thanh của đầu dây bên kia, “Hiểu Hiểu, cậu khoan ăn đã, ăn nhiều lại la giảm cân, cậu lại không có nghị lực đó.”

“Nhiễm Nhiễm......” Lâm Tri Hiểu giống như nghe được lời cô nói, cuối cùng không có ăn tiếp, nhưng vẫn rất đau lòng.

Rõ ràng ở trước mặt Thích Thịnh Thiên, không có khó chịu như vậy, hiện giờ lúc ở một mình thật sự có chút xíu khó chịu.

Không phải là một chút xíu, là rất khó chịu!

“Nhiễm Nhiễm, Thích Thịnh Thiên kết hôn rồi! Cô dâu không phải là tớ! Huhuhu......”

Bùi Nhiễm Nhiễm cuối cùng đã nghe được tin có ích, nhưng tin này cũng không phải là tin mà não cô có thể chấp nhận ngay được.

Cô có chút mê mang nhìn người đàn ông bên cạnh, “Hiểu Hiểu, cậu nói Thích Thịnh Thiên kết hôn với người phụ nữ khác? Kết hôn khi nào? Ở nước ngoài? Cưới liền tay?

Anh ta quá sành chơi đi!

Mắt của Cảnh Thần Hạo ở bên cạnh cũng không dễ gì nheo lại, không rõ Thích Thịnh Thiên đang giở trò xiếc gì thế.

“Hiểu Hiểu, cậu hãy bình tĩnh trước đã, tớ qua đó với cậu.” Cô vừa nói vừa cử động người, nhìn anh, “cậu ấy ở nhà một mình, lỡ như làm ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?”

“Bà xã, cô ấy lớn thế này rồi, sao có chuyện được.” Không muốn cô đi, đã trễ thế này rồi.

“Ông xã, bây giờ anh vẫn nên đi quản anh em của anh một cái đi! Anh ta kết hôn rồi, anh không quan tâm sao? Sẵn tiện tặng phong bì gì đó?” Bùi Nhiễm Nhiễm chế nhạo nhíu mày, hiện giờ cô chỉ biết Thích Thịnh Thiên kết hôn rồi.

Nhưng không biết tình huống cụ thể, cô không đi tìm Lâm Tri Hiểu, làm sao giúp đây?”

“Anh chở em đi.”

“Em tự đi.”

“Sẵn tiện anh đi tìm Thích Thịnh Thiên luôn!” Sao anh có thể yên tâm để cô đi một mình.

“Được thôi!” Có những lúc lời của chồng vẫn phải thỏa hiệp, nhất là khi anh ấy vì muốn tốt cho cô.

Nếu như cô kiên trì tự đi, đoán chừng anh ấy sẽ không cho cô đi!

Cảnh Thần Hạo chở cô tới nhà Lâm Tri Hiểu, mình thì lưu luyến không rời nhìn bóng lưng của cô rời đi, sau đó đi tìm Thích Thịnh Thiên.

Bùi Nhiễm Nhiễm vào cửa đã nhìn thấy Lâm Tri Hiểu tựa ở trên ghế sô pha, ngủ thiếp đi.

Có phải cô nên để Cảnh Thần Hạo vào luôn, chí ít có thể bế cậu ấy lên giường a!

Bỏ đi!

Đoán là gọi anh ấy đến cũng sẽ không làm thế.

May là hiện giờ là mùa hè, ngủ ở trên ghế sô pha cũng sẽ không bị cảm, cô cầm một chiếc chăn mỏng, đắp lên người Lâm Tri Hiểu, dọn dẹp phòng khách một chút, sau đó về phòng đi ngủ.

Hơn nửa đêm chạy tới an ủi cậu ấy, kết quả chỉ là đổi một chỗ ngủ mà thôi.

......

Lâm Tri Hiểu cảm thấy mình ngủ rất không yên, xoa xoa đôi mắt mệt mỏi, mới từ từ mở mắt ra, thì ngửi được mùi thơm nhàn nhạt.

“Nhiễm Nhiễm!” Cô nhìn bữa sáng trên bàn ăn, rồi nhìn vào trong phòng bếp.

“Cuối cùng cậu đã tỉnh.” Bùi Nhiễm Nhiễm bưng ly sữa nóng từ trong bếp ra, “uống chút đi.”

Kết quả Lâm Tri Hiểu chỉ uống mấy ngụm, “Nhiễm Nhiễm, cậu thật quá tốt!”

Cô rất cảm động, trong phòng khách sạch sẽ, nhìn là biết đã quét dọn qua, tối hôm qua Nhiễm Nhiễm nói muốn qua đây, sau khi cô cúp máy liền ngủ mất.

Thật không biết cậu ấy tời đây khi nào.

“Cậu, không sao thì tốt, thật sợ cậu xảy ra chuyện.” Hai người vừa mới đi đến cạnh bàn ăn và ngồi xuống, bên ngoài liền vang lên tiếng chuông cửa.

“Nhiễm Nhiễm, đừng mở cửa! Nhất định là Thích Thịnh Thiên!” Bây giờ cô còn chưa hả giận, hoàn toàn không muốn nhìn thấy anh ta.

Không đúng!

- --------------Nhóm dịch Boss – app iNovel-----------