Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 596

"Tôi vừa mới trải nghiệm cơn thịnh nộ của Cảnh tổng, nhưng mà anh muốn tôi làm sao đây? Bây giờ là con gái anh đã làm con trai tôi bị thương, nó còn rất nhỏ, An An chỉ mới vài tháng tuổi thôi, nếu không phải là do bà Cảnh chỉ đạo thì phải chăng chính là Cảnh tổng ngài?" Diệp Mộ Yên lạnh lùng nhìn anh ta cười, "không ngờ Cảnh tổng lại có thể làm những chuyện như thế!"

"Cô thật sự rất muốn thử nghiệm thủ đoạn của tôi sao? Tôi không ngại cho cô trải nghiệm thử thủ đoạn sâu sắc của tôi vào ngày mai." Cảnh Thần Hạo khẽ nhếch miệng nói lên những lời bạc bẽo, quay người rời đi.

Diệp Mộ Yên nhìn theo hướng anh ta rời đi, trong đầu bỗng hiện lên những lời anh ta vừa nói, bỗng nhiên có cảm giác lạnh buốt sống lưng, cô ta có chút sợ hãi.

Nói chính xác hơn là từ lúc bắt đầu đã sợ hãi cho đến bây giờ.

Chỉ là ở trước mặt anh ta giả vờ bình tĩnh, giả vờ kiên cường.

Cô ta đã đi đến bước đường này rồi, không thể quay đầu lại, cho nên bất kể chuyện gì, cô cũng không thể lùi bước được.

Cảnh Thần Hạo có không thèm quan tâm cô đi chăng nữa, thì đã có Tô Nhược Nhã, đến cả Tô Nhược Nhã cũng không giúp cô, thì vẫn còn một người khác.

......

Ngày hôm sau.

Những bức hình Tô Nhược Nhã cùng với Diệp Mộ Yên cùng đi vào bệnh viện lúc nửa đêm đều được lan truyền trên mạng, dân chúng của A thành đều cảm thấy kinh ngạc.

Có vẻ như Diệp Mộ Yên cùng với Cảnh Thần Hạo đã thật sự ở bên nhau rồi, có thể khiến mẹ của Cảnh Thần Hạo đêm hôm khuya khoắc cùng cô đi bệnh viện, và nhìn bộ dạng có vẻ luống cuống, không giống như đang diễn.

Nhất thời, có rất nhiều đạo diễn, nhà sản xuất chương trình, nhà đầu tư, biên kịch đến tìm Diệp Mộ Yên, xông xáo hy vọng được hợp tác với cô, nếu như không thể hợp tác với nhau thì cùng nhau ra ngoài ăn bữa cơm cũng được.

Lúc này Diệp Mộ Yên đang ngồi trên chiếc ghế sofa tại nhà, trên người mặc bộ đồ ngủ thoáng mát, đang bưng một ly sữa trên tay, ánh mắt sáng rực đang xem tivi đang phát tin tức liên quan đến cô.

Không biết Cảnh Thần Hạo muốn làm gì, nhưng cô cần phải hại thủ dằn mặt trước, cô ta đã ở trong thế giới giải trí rất lâu rồi, cô là một người đặt bút thành văn và không sao chép ai cả.

Huống hồ chi sự việc tối qua là chuyện thực tế, không phải bịa đặt hư không, độ khả tin rất cao.

Lúc sáng sớm đã có thể thấy người đại diện và trợ lý của cô không ngừng nhận được điện thoại gọi tới, vì cô đã tự động khóa máy rồi.

Nhất định có rất nhiều người muốn gọi cho cô, nhưng mà trước mắt cô không muốn bắt máy.

Người lại diện lại ngắt cuộc gọi, đến gần cô ngồi ngay bên phải của cô, "cô nghĩ sao thế? Nếu như Cảnh Thần Hạo thật sự muốn làm gì cô, thì không chỉ phong sát cô đơn giản như vậy, nhất định sẽ khiến cô thân bại danh liệt, sẽ không còn đường sống nào!"

"Nếu là như vậy, thì số tiền của tôi cũng đủ cho tôi sống nửa đời còn lại rồi." Diệp Mộ Yên nhìn vào ti vi trước mặt mình, "có thể anh ta tạm thời không làm gì tôi."

"Sao cô khẳng định chắc chắn như vậy? tối qua hai người đã xảy ra chuyện gì?" người đại diện có chút tò mò nhìn cô.

"Anh ta có thể không thèm để ý đến cảm nhận của tôi, nhưng không thể không để ý đến cảm nhận của Cảnh lão phu nhân, tôi cũng chỉ là ở trước mặt Cảnh lão phu nhân nói đôi lời thôi." Diệp Mộ Yên ung dung ngửa người về sau uống một chút sữa.

Tối qua Cảnh Thần Hạo nói những lời nói đó xong, cô đã đi tìm Tô Nhược Nhã, nói bóng nói gió vài câu.

Bên phía Cảnh Thần Hạo cho đến giờ vẫn không động tịnh gì, Tô Nhược Nhã nhất định đã nói gì với anh ta rồi, nếu không hiện tại chắc chắn cô ta sẽ chết rất thê thảm.

An An chỉ là một con dao đục, tuy rằng đục nhưng vẫn có thể từ từ đâm vào tim của anh ta!

"Cô thật sự rất lợi hại! bái phục!" người đại diện đưa ngón tay cái lên khen ngợi cô, "một tí nữa chúng tôi sẽ đến tổ kịch, hôm nay cô nổi nóng như vậy, nếu như không xuất hiện trước mặt công chúng thu hút sự chú ý, thì sẽ bị coi là sao chép rồi."

"Ừm." Diệp Mộ Yên giơ tay lên tắt tivi, uống hết ly sữa trên tay.

......

Bùi Nhiễm Nhiễm đưa Dương Dương Noãn Noãn đến trường mầm non, lúc quay trở ra thì nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao của phụ huynh, rất nhiều người nhìn cô.

Nghe thấy cái tên quen thuộc, cô ta mặc kệ đi thẳng ra xe mình.

Ngồi ổn đinh trong xe rồi mới mở điện thoại ra, nhìn thấy tin tức lan truyền trên mạng, Tô Nhược Nhã và Diệp Mộ Yên cùng nhau đi vào bệnh viện, dường như đã ngồi ngay thân phận của bà Cảnh vậy!

Hehe, cùng nhau đến bệnh viện mà đã gọi ngay thân phận, bộ bệnh viện là Cục Dân Chính sao?

Bùi Nhiễm Nhiễm không thể tiếp tục xem cái tin tức như vậy nữa, cất điện thoại lên, lái xe đến công ty.

Đến bộ phận bộ kế hoạch, có thể tưởng tượng được mọi người đang bàn tán về chuyện nhà của cô, nếu như là Diệp Mộ Yên, thì cô rất muốn nói rằng đó không phải chuyện nhà cô.

Nhà cô không ai tên Diệp Mộ Yên cả!

Nhân viên bộ phận bộ kế hoạch vừa nhìn thấy cô, xôn xáo cúi đầu làm việc.

Nghe thấy tiếng bước chân của cô đi xa, nhân viên không ngừng tỏ ra bùi ngùi, trên công việc là một nữ cường nhân, nhưng lại gặp trục trặc về tình cảm!

Bùi Nhiễm Nhiễm đã vào phòng làm việc của mình, không nghe thấy họ nói gì nữa, thậm chí có chút mệt mỏi dựa và thành ghế, mới vào công ty thôi mà cô đã thấy mệt thế.

Thể xác tinh thần đều rã rời, hôm nay cô rõ ràng chưa làm gì cảm, sao lại có cảm giác mệt mỏi như thế chứ?

Nhất định là do sự việc tối hôm qua, cho đến giờ cô vẫn chưa hồi phục.

Gần đây cũng không có công việc gì bận rộn, nên có thể lười tí cũng được.

Nghĩ đến chuyện muốn từ chức, cộng thêm sự việc xảy ra tối hôm qua, cô thật sự không còn tâm trạng ở lại công ty làm việc nữa.

Bởi vì thái độ của Tô Nhược Nhã, cô như một kẻ đã chết đi, con tim cô như ngột ngạt, nếu như lúc đầu không có sinh An An ra, thì bây giờ có lẽ không xảy ra chuyện của Diệp Mộ Yên!

Nhưng cô làm sao có thể nhẫn tâm để một sinh mạng vì vô mà biến mất được.

Trong lòng thực sự rất buồn bực, cầm túi xách lên, đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.

Nhân viên phòng kế hoạch thấy cô rời khỏi, ai nấy cũng đều ngạc nhiên, vẻ mặt như đang xem bộ phim rất lôi cuốn.

Bộ dạng của bộ trưởng giống như muốn đi đánh lộn vậy!

Hình tượng trên màn ảnh của Diệp Mộ Yên trước giờ đều rất tốt, không nghe được tin xấu gì, và Ưng Thường Nguyệt thì rất nhiều xì căn đan, hai người này đang hoài nghi được người bảo trợ rồi.

Diệp Mộ Yên được người bổ trợ bảo vệ rất tốt, nên không thấy có xì căng đan gì cả.

Còn Ưng Thường Nguyệt nghe nói rằng cho dù có xì căng đan, thì vẫn đứng vững ở nghành giải trí, huống hồ lại được cái phao của chủ tịch truyền thông Đường Thị chống đỡ, nên cô ta lại càng giở thủ đoạn hơn.

Bùi Nhiễm Nhiễm đi vào thang máy, nhìn vô số chữ số trước mặt mình, thực ra cô ta hoang mang đi ra ngoài, vốn dĩ không biết là sẽ đi đâu?

Nên đến văn phòng của Tề Viễn Dương từ chức trước hay là trực tiếp rời khỏi nơi đây?

Ngón tay cuối cùng trực tiếp ấn vào số "1", cô nên rời khỏi đây là tốt hơn.

Làm việc bao lâu nay, ngoại trừ lần rời khỏi Cảnh Thị, thì đây là lần thứ hai rồi.

Thì ra chuyện gia đình đối với cô có sức ảnh hưởng rất lớn.

Đại sảnh giờ rất yên tĩnh, âm thanh của đôi giày cao gót vang dội, cô ta sải từng bước chân ung dung ra khỏi cửa.

Vừa bước ra, thì có một nhóm ký giả chạy đến bao quây cô, những ánh đèn chụp hình lấp lóe trước mặt cô.

Cô ta bất chợt lùi về sau, bọn họ thật sự có sức chờ đợi rất dẻo dai, lúc cô còn ở trong đây thì không nghe động tịnh hay âm thanh gì cả.

"Cô Bùi, liên quan đến sự việc tối hôm qua mẹ chồng cô cùng Diệp Mộ Yên đi vào bệnh viện, cô có suy nghĩ gì?"