Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 870

“Anh......”

Anh muốn ăn cô!

“Đừng! Không cho anh ăn! Anh không ăn món em làm, thì không thể ăn em!” Đầu cô nghiêng về hướng khác, không nhìn anh, “đứng dậy! Ra khỏi người em!”

“Em chẳng phải là em làm sao, cho nên...... Anh ăn em trước.” Hai tay của anh bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cúi đầu hôn đôi môi của cô, bắt đầu ăn!

“Ừm ừm ừm......”

Quả nhiên là ở dưới mái hiên của người khác, bước nào cũng khó đi a!

Bị anh ép tới không thể nhúc nhích, cũng bị anh ăn sạch!

Cô muốn xoay người!

Đường Sóc nghe xong lời này, đổi tư thế, để cô xoay người!

Anh anh anh, không phải xoay người như vậy a!

Tóm lại cuối cùng cô bị ăn sạch sẽ, nhưng về phần món canh cà chua bắp sườn mà cô làm, đã sớm không thấy bóng dáng!

“Đường Sóc! Anh không ăn sẽ đói chết đói đó!” Cô nằm ở trên giường, uốn người trong vòng tay của anh, tức hổn hển nói.

“Vậy em phải không ăn với anh sao?” Anh ôm cô thật chặt, “em ở nhà phải nghỉ ngơi thật tốt, không cần đi nấu cơm, hưởng thụ.”

“Em chính là thích cuộc sống ở bên anh, thích nấu cơm cho anh a!” Cô bĩu môi, “thế nhưng anh không thích.”

“Lỡ như em bị thì phải làm sao bây giờ?” Anh lo cho cô hơn.

“Thì ra anh lo cho em à! Thế nhưng em lớn thế này rồi, sao có thể bị thương chứ? Sẽ không đâu! Em sẽ bảo vệ tốt cho mình, vậy nên ngày mai món em làm anh nhất định phải ăn, nếu không buổi tối không thể ăn em! Em sẽ...... ừm, bỏ nhà ra đi!”

“Nào có ai bỏ nhà ra đi còn báo trước một tiếng đâu?” Cô chính là cố ý muốn để anh đi tìm cô mà!

“Em đây! Báo trước cho anh một tiếng, lỡ như anh không tìm được em thì làm sao bây giờ?” Cô nhắm mắt lại, bởi vì quá mệt mỏi, quả quyết ngủ thiếp đi trong vòng tay của anh.

Mà Đường Sóc đã bắt đầu lo lắng ngày mai sẽ nhìn thấy cảnh tượng gì.

Nhất định...... Rất thê thảm.

Hôm sau.

Đường Sóc trước khi đi nhiều lần dặn dò cô không cần làm cơm, mà Ôn Thủy luôn dùng ánh mắt nhắc nhở anh nhớ kỹ tối hôm qua!

Không muốn ăn cơm cô nấu được thôi, buổi tối cũng đừng có bò lên giường, xem thử ai lợi hại hơn!

Khuôn mặt của Đường Sóc lộ ra một tia bất đắc dĩ.

“Được thôi, em cẩn thận đừng làm mình bị thương đó, một khi bị anh phát hiện em vì nấu cơm mà trên người có vết thương, sau này sẽ phải cáo biệt nhà bếp. Đường Sóc cúi đầu nhìn xem khuôn mặt nhỏ xinh của cô, rõ chưa?”

“Rõ rồi!” Cô nhất định sẽ không để cho mình bị thương!

Đường Sóc vẫn không yên lòng, thật sự rất muốn mang theo cô đi!

Thế nhưng công ty gần đây bề bộn nhiều việc, mang theo cô đến công ty cô sẽ càng thêm nhàm chán!

Anh cũng không có thời gian ở bên cô.

Ôn Thủy tươi cười vẫy tay với anh, đi đi đi đi!

Đường Sóc không yên tâm mà đến công ty, cả ngày đều ở nhớ đến cô, làm việc cũng không chuyên tâm, sớm biết thế đem theo cô lên đây tốt hơn!

Về đến nhà, một mảnh hỗn độn không ngờ tới, cũng không thấy Ôn Thủy bưng đồ ăn đến trước mặt anh xum xoe, trong nhà tựa hồ cũng không thấy bóng dáng của cô, lại không có tới nghênh đón hắn!

“Cô ấy đâu?” Đường Sóc thuận miệng hỏi một câu.

“Phu nhân không ở trong nhà, lúc chiều ra ngoài rồi.” Người hầu cúi đầu trả lời.

“Cô ấy hôm nay có vào nhà bếp không?” Anh vửa đi vào bên trong, vừa lấy điện thoại di động ra.

Người phụ nữ này đi cũng không nói một tiếng, chẳng lẽ bỏ nhà đi thật rồi sao?

Lớn như vậy rồi, thế mà còn bỏ nhà đi, cô ấy còn không thấy xấu hổ?

Người hầu cúi đầu không nói, trong nhà không biết nên nghe thiếu gia hay là phu nhân!

Làm một người hầu thật khó a!

Đường Sóc cũng không vội, bởi vì anh đã gọi được cho Ôn Thủy, hiện giờ đợi cô bắt máy thôi.

“Hi...... A Sóc!” Ôn Thủy giờ phút này đang ở trong khách sạn, ủy khuất nhìn ngón tay bị thương của mình.

Bởi vì cắt trúng tay, cho nên không dám gặp mặt!

Cô liền chạy ra khỏi nhà. -------------Nhóm dịch Boss – app iNovel-----------------

“Ở đâu?”

“Em ở nước ngoài a! Tiểu Mặc đột xuất nhận cho em một cảnh quay quảng cáo, em rất rất nhanh sẽ về, hai ba ngày!” Chắc là tay của cô hai ba ngày sẽ khỏi!

“Ở thành phố nào, nói anh biết, anh qua ngay, vừa hay cùng chụp hình cưới luôn.” Đường Sóc vừa nói vừa ra ngoài.

Thật sự có thể!

Lại dám bỏ nhà đi thiệt!

Bắt được cố ấy nhất định phải trừng trị cô ấy mới được!

Ôn Thủy ngây ngẩn cả người, chụp ảnh cưới?

Không muốn!

Cô mới không muốn!

“Em cũng muốn chụp ảnh cưới, thế nhưng lịch trình của em kín hết, chi bằng em trở về hẵn chụp! Thành phố a nhiều cảnh đẹp như thế!” Cô cúi đầu nhìn ngón tay dán băng keo cá nhân của mình

Nếu như bị phát hiện, cô nhất định sẽ chết!

Về sau a Sóc cũng sẽ không cho phép cô vào bếp!

Lỡ như sau này anh bị cảm, ngay cả canh gừng cô cũng không thể nấu cho anh, hơn nữa nàng cô cũng không biết nấu canh gừng, trước đó đều do Tiểu Mặc làm!

“Vậy được thôi! Em nghỉ ngơi trước, đi ngủ sớm.” Đường Sóc nói xong liền cúp điện thoại.

Ôn Thủy tựa hồ nghe ra sự tức giận trong giọng nói của anh.

A Sóc tức giận!

Anh ấy giận thiệt rồi!

“A a......” Cô ngã xuống giường lớn, điện thoại quăng ra một bên, sớm biết như thế, mình đã không vào bếp! Xem ra những nơi như nhà bếp, xung khắc với mình a!”

“A Sóc, em không phải cố ý muốn gạt anh! Anh mà thấy em bị thương nhất định sẽ làm thịt em!” Cô nhìn tay mình, “đau quá, trái tim rất đau!”

Cô chậm rãi ngủ trên giường, dáng vẻ ngã chổng vó khó coi chết đi được.

Đường Sóc cầm thẻ phòng đi tới đã nhìn thấy bộ dáng này, nhất là chú ý tới ngón tay trái, thì ra là bởi vì bị thương cho nên chạy ra ngoài.

Lại còn gạt anh!

Gan lớn lắm!

Ôn Thủy mơ mơ màng màng cảm giác bụng của mình đói, rất muốn ăn đồ.

Sau đó cô từ từ mở mắt, trở mình, a......

Không đúng, sao bên cạnh cô còn có người, cô không nhớ rõ mình có gọi trai bao mà?

Đây là tình huống gì thế?

Cái cảm giác quen thuộc này là...... Đường Sóc!

Sao anh ấy lại ở chỗ này?

Có phải cô bị ngốc không! Thành phố a, cô ở khách sạn, đăng kí, tra một chút biết ngay.

Thất sách a!

Lần sau nhất định phải trốn vào nhà Tiểu Mặc!

Nói không chừng lần này chính là Tiểu Mặc bán đứng cô, Đường Sóc hỏi một chút có ra nước ngoài chụp quảng cáo không, Tiểu Mặc nói không có, lộ tẩy ngay a!

Cô ý đồ chậm rãi ra khỏi vòng tay của anh, thế nhưng cái bụng không nghe lời này kêu vài tiếng” lột bột lột bột” trong lúc này.

Cô lập tức không dám động, mắt to tròn trịa ngẩng đầu nhìn Đường Sóc.

Ánh mắt của anh mở ra, hai người bốn mắt nhìn nhau, não cô trong nháy mắt trống không.

Sau đó, cô cười tủm tỉm mở miệng, “a Sóc, chào anh! Trùng hợp nhỉ!”

“Trùng hợp.” Anh cười cười, dùng sức ôm cô, một tay khác cầm lấy tay trái của cô, đưa ngón tay dán băng keo cá nhân ra trước mặt cô, “nhìn thấy chưa?”

“Nhìn thấy rồi.” Cô ủy khuất cong ngón tay lại, “lỗi của em, a Sóc, sau này em không dám nữa! Em sẽ không vào nhà bếp, anh đừng giận có được hay không?”

“Anh giận vì em có chút chuyện nhỏ này mà bỏ nhà đi, còn gạt anh!” Người anh nghiêng qua một bên, liền đè trên người cô, “em nói đi, anh phải phạt em thế nào?”

“Em nghe lời, về sau em nhất định nghe lời! Có được hay không?” Cô lo lắng nói, “a Sóc, em rất đói, muốn ăn cái gì, em không làm nữa.”

Bụng của cô đói thiệt, vừa nãy anh nghe thấy âm thanh từ bụng cô.

“Nhớ kỹ lời em vừa nói, em ăn cái gì, sau này không được làm, nơi như bếp sau này sẽ không đi vào.” Đường Sóc nhìn hai con ngươi ngập nước của cô, chăm chú hỏi.

- ------------Nhóm dịch Boss – app iNovel-----------------