Hai mươi tuổi , nắm giữ trong tay quyền lực , Hoàng Vi lại cảm thấy nó quá nhỏ so với nàng .
Tập đoàn phát triển rộng lan tới cả những nơi ko ai biết đến , tạo tiếng danh nổi như cồn , sống trong môi trường như vậy đáng lẽ ra con người ta sẽ trở nên kiêu ngạo nhưng đối với cô nó chẳng là gì . Ngồi trong phòng làm khô tóc sau khi tắm , Hoàng Vi bắt đầu việc luyện đan dược sau khi thu thập đủ dược liệu , nàng hiện tại làm ra 800 loại đan hiếm , nếu bán ra nó phải có giá trị bằng cả một nước thu nhập lại Công việc hằng ngày đã kết thúc , từ dưới hầm lên cô bỗng cảm nhận một luồng khó chịu dâng trào trong lòng , cánh tay phải nơi vết bớt hiện lên đỏ như máu nó nguy muốn thiêu đốt bên trong cơ thể cô , mò về tới phòng Hoàng Vi khuỵu xuống gục trên sàn , nàng thiếp đi mất . Trong ánh sáng mờ nhạt, Hoàng Vi bước vào một căn phòng lớn rộng rãi, lạ kì đây ko phải là nơi nàng biết hay đã từng đến , nàng di chuyển đi xung quanh phòng đến phòng thứ 2 nàng thấy một thân ảnh quen thuộc ngồi dựa ghế sofa " Đó là một cô gái sao? "Tò mò Hoàng Vi tiến đến gần , tim nàng như đập rộn lên , miệng nàng chỉ biết thốt lên - Tiểu Khuynh?! Nàng nhào tới ôm như lo sợ mất người đó một lần nữa , nàng như một linh hồn xuyên qua người đó , biết bản thân đang là ảo ảnh Hoàng Vi ngồi xuống ngắm nhìn Tiểu Khuynh - Em vẫn là còn sống , nhưng là ở đâu ? Tiểu Khuynh em có thể cho tôi biết được ko? Tay nàng vô thức đưa lên mặt Tiểu Khuynh nhưng là vô vọng ko thể chạm vào được người trước mặt- Hừm~ Có vẻ tên trùm Laenno đã vào ngục rồi , thú vị đấy ! " Laenno? " - Đó chẳng phải là tên trùm bất động sản ở tp W sao? Hoàng Vi nhìn tờ báo trên tay Tiểu Khuynh thấy rõ ngày tháng là mới đây , niềm tin Tiểu Khuynh còn sống của nàng đã chắc chắn, nhưng ko biết nàng ở đâu. Bỗng có tiếng gọi - Tiểu Khuynh, em chưa ngủ à? " giọng nói này thật quen? "Từ ngoài cửa bước vào - Tiểu Khuynh em đi ngủ đi! " THẾ LONG????!!! "Hoàng Vi nàng thật ko thể tin vào mắt mình , Thế Long vậy mà lại che giấu Tiểu Khuynh khỏi nàng , một mặt diễn bảo là không hay tin mặt trái lại đang giữ nàng làm của riêng . Sự tức giận của nàng cuộn trào , định tiến tới :- Hợp đồng của anh kí với cô ta là về mảnh đất ở Nga sao? - Ừm, em quan tâm à? - Một chút , em muốn anh cho xây một khu trung tâm thương mại ở đó thay vì là một khách sạn vắng khách ! - Khu đó là đông dân nhất với là nhiều khách du lịch đó ! - Anh không thể nghĩ sâu xa hơn sao? Thế Long, anh nói khu dân cư đông đúc đúng chứ? - Ừ! - Thay vì bỏ tiền túi lớn ra , họ có thể vào tá túc ở một nhà nào đó Thế Long ạ! Người dân sẽ không bỏ qua cơ hội mà chỉ để một mình anh kinh doanh đâu! - Em nói đúng , sao anh không tính tới chuyện đó nhỉ! Thật may làm sao! Được rồi ngày mai anh sẽ liên hệ với bên Hoàng Vi! - Ừ! - Em ... Không quan tâm tới Hoàng Vi nữa sao? - Anh à em đã nói với anh bao lần rồi , Hoàng Vi đã không còn là người mà em bận tâm nữa rồi ! - Nhưng anh thấy cô ta quan tâm tới em như là.. Yêu rồi ấy! - Anh tin vậy sao? Hoàng Vi có tính cách thế nào anh biết rồi đấy , thay vì là Yêu sao không là thương xót . Cô ta nói đúng , mãi mãi và mãi mãi em ko bao giờ có thể làm cô ta yêu em! Đứng nhìn chứng kiến tất thảy Hoàng Vi đau đớn muốn thanh minh , cô tận thấu xương tủy muốn thanh minh rằng cô rất yêu Tiểu Khuynh, rất nhớ nàng. - Cuối cùng là em bỏ mạng vì một kẻ không yêu mình , ha! Tiểu Khuynh cười khinh - Được rồi , em đi ngủ đi ! - anh không giải độc sao? - Ừ, mà em mệt thì nên nghỉ đi! - Anh muốn trả thù sớm thì nghe em đi! Thế Long thở đai cởϊ áσ ra để lộ vết sẹo lõm tròn đai sau lưng , Hoàng Vi nhìn kinh hãi " Hắn ta định làm gì Tiểu Khuynh vậy? "Thế Long ngồi khoanh chân để yên cho Tiểu Khuynh truyền linh khí vào cơ thể , Tiểu Khuynh tạo bùa trên lưng Thế Long đọc lẩm nhẩm gì đó rồi ngồi im . Hoàng Vi mắt nhìn rõ thấy Linh lực của Tiểu Khuynh đang truyền sang cho Thế Long, vết sẹo dần rút lại một vài chân , lúc này Tiểu Khuynh ho sặc sụa rút tay lại ngất đi , Hoàng Vi thấy vậy hoảng theo nhưng nàng không thể giúp gì được . Thế Long bế Tiểu Khuynh vào phòng ngủ, đi ra thở dài . - Tuyết Hoàng Vi, nếu không phải vì cô Tiểu Khuynh đã ko phải khổ như vậy ! Thế Long nghiến răng lẩm bẩm mắng , tay siết chặt đấm vào tường tạo một lỗ sâu hoắm trên mặt tường . Hoàng Vi cảm thấy tội lỗi cuộn trào , muốn vào thăm nhưng thời gian dường như đã hết , nàng bị kéo về thực tại . Tỉnh dậy nước mắt trực trào rơi lã chã . Vô thức cầm điện thoại lên , tay bấm vào danh bạ gọi thư kí Huệ . Tiếng chuông vừa đổ - Ngày mai huỷ tất cả cuộc hẹn , hẹn chủ tịch Thế Long ngày mai sẽ bận rộn đấy ! - Dạ..?? Tút tút~