Ta Chính Là Chị Của Nam Chủ

Chương 7: C7 Chap 7

- An Nhiên, dậy đi em

Thích Dạ Lan lay lay người cô để đánh thức. Thích An Nhiên ngái ngủ ngồi dậy, bộ dáng hết sức moe khiến bà chị nào đó nổi máu dê.

- Yaaaaa, sao em có thể dễ thương như vậy chứ ?

- Chị... buông em ra

Thích An Nhiên mặt chảy dài ba vạch hắc tuyến ra sức đẩy Thích Dạ Lan ra. Đúng lúc đó thì Thích Lăng Vân mở cửa bước vào. Tình cảnh trước mắt thật khiến cậu chói mắt. Nhanh chân đi đến tách hai người ra, cậu lên tiếng:

- Hai người phải biết giữ ý tứ chứ. Con gái con đứa gì mà...

- Ôi cha, sao hôm nay cậu êm trai của tôi lại ra dáng người lớn nhỉ

Thích Dạ Lan xoa cằm cười nham hiểm nhìn cậu từ trên xuống. Thích Lăng Vân nhìn bà chị của mình một cách khinh khỉnh. Hai người cứ nhìn nhau như vậy mà không để ta Thích An Nhiên đã thay quần áo xong.

- Ự hừm

Hai người liền chú ý đến cô. Cô hôm nay rất xinh, mái tóc đen được cột cao, đôi mắt đỏ máu mang theo sự lạnh lẽo không cảm xúc của người đã từng nhuốm máu. Chiếc áo croptop đen và chiếc quần đùi ngắn càng tôn lên dáng đẹp của cô. Hai người kia nhìn cô không chớp mắt, Thích An Nhiên lạnh tanh nói ( thói quen không bỏ được )

- Đi thôi

Hai người kia sực tỉnh rồi chạy xuống lầu.

- An Nhiên, đợi bọn chị với

Thích Dạ Lan chạy theo í ới gọi. Có vẻ như sau sự việc kia thì tính cách của cô nàng thay đổi khá nhiều, ngoài nóng trong lạnh. Còn An Nhiên thì rất là thất thường. Hai vị phụ huynh ngồi dưới nhà thì nhìn thấy ba người đi xuống. Baba đại nhân lên tiếng:

-Vô ăn sáng đi các con

- Vâng

Thích An Nhiên lạnh tanh trả lời rồi bước vào phòng bếp và từ tốn thưởng thức bữa sáng của mình.

- Chị không đi học sao ?

Thích Lăng Vân hỏi. Cô ngẩng đầu lên, mặt ngơ ngác:

- Chứ không phải là ở nhà sao

"Rầm". Hai người kia lập tức té ghế. Thích Lăng Vân vã mồ hôi với cô chị mới này. Lúc thì lạnh lùng, lúc thì lại ngây ngô, thật thất thường. Thích An Nhiên không nói gì nữa mà quay sang bảo với Thích Dạ Lan:

- Chị định làm gì hôm nay ?

- Đương nhiên là đi chơi với e..

- Đi dạy học đi

Thích An Nhiên ngắt lời cô. Hai mắt của Thích Dạ Lan ngạc nhiên mở to như không tí vào sự thật. Thích An Nhiên tốt bụng giải thích:

- Lúc còn sống trong thân xác của chị thì em đã đi dạy học ở trường của Lăng Vân.

Thích Dạ Lan một lần nữa lại rơi vào trạng thái đơ như trái bơ. Cô quay sang nhìn Thích Lăng Vân như muốn níu kéo một chút hi vọng và đáp lại cô chỉ là cái gật đầu chắc nịch của cậu. Hai tay ôm má, Thích Dạ Lan thét lên thảm thiết:

- Noooooo

Hai vị phụ huynh ngoài kia nghe thấy thì khẽ lắc đầu bó tay với ba đứa nhỏ.

Thích An Nhiên khẽ nhăn này rồi nhìn đồng hồ trên tay

- Hai người còn 3...

Thích An Nhiên chưa nói xong thì hai người kia đã phóng ra ngoài và đến trường. Thích An Nhiên cô đơn ngồi trong phòng ăn nói nốt câu đang nói dở

- ...30 phút nữa

*************

Tại cổng trường Nguyên Phiên

"Quác quác quác"

Tiếng quạ vang lên trên đầu của Thích Dạ Lan và Thích Lăng Vân. Có vẻ như vẫn còn khá sớm để đi học. Hai người nhìn nhau rồi thở dài. Thích Lăng Vân quay sang trách Thích Dạ Lan:

- Tại chị đó. Cái tính hấp tấp chả bao giờ bỏ

- Cái thằng này, chị là chị của mày đấy

- Đồ ngốc

Thích Lăng Vân phun ra một câu rồi đi vào trường. Thích Dạ Lan mặt đỏ phừng phừng quát tháo:

- Yaaa cái thằng nhóc chết tiệt này

Rồi cô cũng bước đi theo cậu.

**********

- An Nhiên, con đem giùm mẹ hai cái cặp của hai đứa kia đến trường không? Chúng nó để ở nhà rồi này

Thích An Nhiên đang ngồi xem tv thì quay lại gật đầu rồi đi ra ngoài. Lấy con moto Lightning LS-218 rồi phóng đi.

Trên con đường xuất hiện một chiếc moto đen tuyền, người con gái tuy đội nón bảo hiểm nhưng người ta có thể chắc chắn rằng dưới lớp mũ đó là một nhan sắc tuyệt diễm.

" Kítttt"- tiếng phanh ga vang lên thu hút sự chú ý của mọi học sinh. Mũ được tháo ra, người con gái xinh đẹp xuất hiện hiến mọi học sinh đều phải hít một ngụm khí. Nhan sắc kia thực sự vượt xa so với nữ thần Luyến Mặc Hủ của họ. Đôi mắt đỏ đảo qua một lượt ngôi trường rồi đi lại gần một cậu học sinh Thuỳ tiện hỏi:

- Phòng giáo vụ ở đâu?

- A... à... ờ.... chở tầng hai. Cậu đi thẳng rồi quẹo trái là đến

Cậu bạn kia mặt đỏ chót khi đứng gần cô. Thích An Nhiên nhìn cậu rồi bỏ đi để lại một câu nói

- Cảm ơn. Nhưng tôi lớn tuổi hơn cậu đó

Rồi cô đi tới phòng giáo vụ.

" Rầm". Cánh cửa chính thức được hưởng một vé lên thêm đường miễn phí. Tất cả giáo viên ngồi trong đó giật mình quay lại thì cũng phải đơ một hồi, tại cô quá đẹp mà.

- Cho hỏi bà cô lắm mồm Thích Dạ Lan có ở đây không ?

"Quác quác"

Một đàn quạ bay trên đầu họ. Một giáo viên nói

- Cô ấy đang ít cùng với em Thích Lăng Vân dưới canteen

- Cảm ơn

Rồi cô đi thẳng tới canteen của trường. Nhưng khổ một nỗi là cô lại bị lạc đường. Hai tay sách hai cái cặp đi tìm đường, thuộc hạ của cô mà nhìn thấy chắc cô chẳng dám làm lão đại nữa quá.

- A... An Nhiên

Thích Dạ Lan hướng đến phía giọng nói đã phát ra. Ô nha, hoá ra là nam chủ Du Trần Phong. Cậu đi đến chỗ cô, nhìn hai cái cặp trên tay cô thì thắc mắc lên tiếng

- Em đến đây làm gì vậy ?

"Em?" Thích An Nhiên cô đây khinh nhá. Về mà nói với cô nàng Luyến Mặc Hủ của cậu đi. Thích An Nhiên chán ghét nhìn cậu trả lời

- Đi mang cặp cho hai kẻ đãng trí nào đó

- Ý em là Vân với chị Lan hả ?

Du Trần Phong tươi cười nhìn cô. Thú thực thì cậu cũng không biết rằng tại sao cậu lại cười với cô. Luyến Mặc Hủ thì cậu đã sớm chán ghét cô ta vì dám lừa dối cậu và bạn cậu.

Thích An Nhiên nhìn cậu nói

- Tôi đi xuống canteen nhưng bị lạc

- Anh tưởng rằng khi ơn trong thân xác của chị Lan thì em phải biết rồi chứ

Một câu em hai câu anh, Thích An Nhiên cô cảm thấy thật buồn nôn.

- Cậu đừng xưng hô là anh em nữa, dù gì thì tôi cũng lớn tuổi hơn cậu.

- Em nhìn thì chắc cũng tầm 17-18 thôi chứ

Du Trần Phong nhìn cô rồi nói lên suy nghĩ của mình. Thích An Nhiên khinh bỉ nói

- Dạ thưa, theo như ở thế giới kia thì tôi hơn cậu 8 tuổi đấy ak

- Ách... haha

Du Trần Phong ngượng ngừng gãi hãi mũi của mình. Cậu lên tiếng đề nghị:

- Anh à không... để em dẫn chị đi nhé

Thích An Nhiên im lặng một lúc rồi miễn cưỡng gật đầu. Cậu sau khi nhận được sự đồng ta của cô thì mỉm cười đi trước. Thích An Nhiên cũng đi theo. Suốt dọc đường hai người không ai nói câu nào. Không khí ngượng nhùng bao trùm lấy hai người. Cuối cùng thì Du Trần Phong cân là người lên tiếng trước:

- Etou, vậy chị là làm sao mà đến thế giới này ?

- Bị phản bội mà chết

Thích An Nhiên trả lời một cách bình thản nhưng Du Trần Phong đột nhiên nhói lên kẻ tim. Một cảm giác đau lòng ập tới, khẽ đặt tay lên ngực cậu liền vuốt vuốt để xua đi cảm giác đau đớn đó. Hai người lại tiếp tục im lặng và cứ thế cho đến khi đến canteen. Nhìn hai con người đang vui vẻ ăn uống kia, Thích An Nhiên không khỏi tức giận. Trong khi cô khổ sở tìm đường đưa cặp đến thì bọn họ lại ngồi đây ăn uống vui vẻ. Được lắm, tối nay về tôi sẽ chỉnh hết hai người. Xung quang cô xuất hiện Hàn khí khiến hai con người nào đó rùng mình nhìn ra phía cửa, nơi mà có một người mặt đang đen sì nhìn hai người chằm chằm. Đi đến cái bàn của Thích Dạ Lan và Thích Lăng Vân, cô quẳng hai cái cặp lên bàn rồi quay đi.

- Tối nay hai người sẽ biết tay tôi

Cô nói rồi bỏ đi. Còn hai người nào đó thì đang lo sợ vì không biết rằng tối nay họ sẽ bị làm sao.

Phía xa, một cặp mắt mang một tia hận thù nhìn cô và Thích Dạ Lan.

- Chúng mày cứ tận hưởng cuộc sống tươi đẹp khi chúng mày còn có thể đi vì một ngày nào đó, tao sẽ giành lại tất cả, bọn khốn nạn

Rồi cái bóng đen kia bỏ đi. Thích An Nhiên quay lại nhìn chỗ mà người kia vừa bỏ đi, nhếch mép cười khinh bỉ, cô lại phóng xe đi về nhà.

Hết chap tiếp. Mọi người nhớ bình chọn cho mình mik nhìn nhìn tí nha😍😍😍