Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 116: Thiếu

Chợt nhìn đến năm người nhạt như cúc quả thực phiền muộn, dù sao y vẫn có đầu óc, biết bình thường không nên thế này, cũng không thể nào là Quý phi sắp xếp người, chỉ có thể là phía dưới phán sai sở thích của y.

Nghĩ như vậy, Bùi Càn tự an ủi mình: Mặc dù tình huống hơi ngạt th, sau này đều là các tú nữ một lòng một dạ với trẫm, ngẫm lại cực kỳ cảm động người...

Chỉ cần bản thân nàng ta không phải người nhạt như cúc, đều có thể cứu giúp. Bùi Càn ổn định, hỏi thăm các tú nữ để biết tài nghệ, tổng hợp các phương diệ, xem hết toàn bộ không đến hai khắc, tổng cộng lưu lại năm người, không được tuyển có thể xuất cung hồi phủ ngay trong này.

Hoàng Thượng lấy cớ có việc nên rời đi trước, Phùng Niệm có thai cũng không ở thêm, Mẫn phi Lệ phi Tô phi thương lượng sắp xếp chỗ ở cho các nàng, tiểu chủ mới lên cấp bị tách đi đến các cung, thần kinh căng cứng còn chưa buông lỏng, đã có người đến nhắc nhở các nàng.

"Tiểu chủ nên ít mặc kiểu trang phục này thì hơn."

"Vì sao?"

"Bây giờ trong cung quá nhiều loại trang phục này, không nổi bật chỉ sợ Hoàng Thượng không nhớ được người."

"Thế nhưng Hoàng Thượng thích."

"Ai nói Hoàng Thượng thích?"

"Trên sách nói đấy, "Bên trên phải làm cho tốt, bên dưới phải làm từ bên ngoài ", sau khi ta tiến cung phát hiện không chỉ đám nương nương, ngay cả rất nhiều cung nữ cũng giống như thế, còn không phải khẩu vị Hoàng thượng à?"

"..." Khuyên nàng ta là Đại cung nữ vừa phái tới, nghe nói như thế không khỏi cười, "Trên sách không nói sai, nhưng người hiểu lầm. Trong cung thế này không phải Hoàng Thượng ưa thích, là Quý phi nương nương dẫn đầu. Tiểu chủ ngàn vạn nhớ kỹ, tiến cung rồi ngườ có thể không hợp với ai cũng được, tuyệt đối đừng mạo phạm Quý phi, cũng đừng nói xấu Quý phi ở bất kì nơi nào hoặc bất kỳ ai."

Mới tuyển vào cứ nghĩ Đại cung nữ căn dặn là vì Hi Quý phi quá được sủng ái, nàng ta gật gật đầu, nói đã biết, hiện tại gấp nhất là cần vượt qua bốn người khác lộ mặt trước Hoàng Thượn, đụng Quý phi? Các nàng nào có tư cách? Kém cỏi nhất cũng phải nhịn ba vị trên phi vị kia, mới có thể đi khiêu chiến một chút.

Phải nói mới tuyển vào hoàn toàn không rõ cuộc sống hậu cung hiện tại.

Hiện tại, ngay cả phi tần các cung và Quý phi tranh Hoàng Thượng dần dần diễn biến thành phi tần các cung đoạt Quý phi cùng Hoàng Thượng... Mẫn phi Lệ phi Tô phi trước kia rất ít đi Trường Hi cun, hiện tại cách mỗi hai ngày đều đi một lần, nói là đi báo cáo tình huống trong cung, hoặc có thứ gì cũng muốn cho Quý phi nhìn mới mẻ, còn có người mang điểm tâm đi tìm Quý phi tâm sự, ngươi có thể nghĩ đến tất cả phương thức kết giao các nàng đều dùng cả, rất chân thành tranh đoạt hạng nhất trong lòng Quý phi.

Điều này có ý gì?

Phàm biểu lộ bất mãn đối với Quý phi, bản thân Quý phi còn chưa biết rõ tình hình, ngươi có thể đã bị xử lí rồi.

Nhìn ba phi săp xếp chỗ ở cho năm người mới thăng lên là biết, các nàng thà rằng nhét người vào cung khác, cho ngươi chen, cũng không muốn sắp xếp người đến Trường Hi cung, sợ ngươi là một người mới tiến cung chưa đến mấy ngày đã nắm bắt được Quý phi rồi, quay đầu chuyện tốt đều là ngươi đấy, ngươi nằm mơ đi!

Thông qua tuyển chọn tiến cung đều đang học bổ túc, không được chọn càng có bản lãnh hơn, sau khi các nàng trở về nói rất nhiều với người trong nhà, sau đó trong kinh có một số lời đồn kỳ lạ, ví như "Quý phi người nhạt như cúc, Hoàng Thượng rất thích, để phi tần bên cạnh bắt chước" các kiểu.

Lúc đầu mỹ nhân đều có đặc sắc, bởi vì lời đồn này, người nhạt như cúc lại được mọi người truy cầu.

Tóm lại chuyện này trừ phi Lý Trung Thuận nói cho y biết, nếu không Bùi Càn sẽ không nghe thấy.

Bởi vì không biết, y mới không tức chết.

Lẽ ra đại tuyển qua đi Hoàng Thượng nên triệu hạnh người mới cun, bởi vì tình huống lúc phục tuyể, Bùi Càn tính tạm thời ném người mới ra sau đầu.

Qua vài ngày Hoàng Thượng cũng không có ý kia, Lý Trung Thuận nhắc đến.

Bùi Càn suy ngh, sửng sốt nhớ không nổi y đã chọn lựa những người nào. Sau khi u lên ngôi có tuyển mấy lần, không đặc sắc nhất chính là chỗ nà... Nhớ không nổi liền không nghĩ nữa, y nhìn Lý Trung Thuận: "Ngươi sắp xếp một chút, để Tiểu Triệu Tử đi xem xem, ai kiều diễm hoạt bát nhất, trở về nói với trẫm."

Nói để Tiểu Triệu Tử đi dò xét cho y, thực ra là ra ngoài chạy hết một vòng, lúc tản bộ lôi mấy vị tiểu chủ ra so sán, tuyển người từng va phải Quý phi nương nương, đề cử lên.

Còn tưởng rằng Hoàng Thượng sẽ nói "Người này à", tuyệt đối không nghĩ tới, y nói trẫm đã biết.

Tiểu Triệu Tử không kịp phản ứng, Bùi Càn nhíu mày: "Ngươi còn ở đây làm gì?"

Tiểu Triệu Tử tranh thủ thời gian rời khỏi điện, gặp phải Thần Sa đang bê khay trà tới, hắn gọi người lại, nhỏ giọng hỏi: "Vừa rồi Hoàng Thượng vẫn rất hào hứng, sao bỗng nhiên hết rồi?"

"Tiểu Triệu công công hỏi lời này, người còn không biết, ta nào biết được? Ta à, vội vàng đi đổi trà cho Hoàng Thượng, hay là người chờ một lát hỏi Đại tổng quản đi, chuyện ở ngự tiền, Đại tổng quản rõ nhất."

Đại tổng quản bị điểm tên đang đáng tiếc cho Phan Quý nhân.

Phan quý nhân chính là người con nuôi vừa đề cử khi nãy, đêm nay đáng lẽ là nàng ta, nhưng vận khí nàng ta kém chút, vừa rồi bỗng nhiên Hoàng Thượng không quá dễ chịu, kéo dài một thời gian uống cạn chung trà, người không có chuyện gì, hào hứng mất hết.

Lý Trung Thuận nghi ngờ nàng có thể là Tô phi nương nương thứ hai, thật xui xẻo.

Lúc Lý Trung Thuận suy nghĩ những thứ này, trong lòng Bùi Càn đang thương mình, nếu đồng cam cộng khổ không hết, ba tháng sau y phải gặp tội lớn. Đương nhiên y cũng nghĩ đến mình chịu khổ đồng thì Quý phi cũng chịu khổ, đau lòng thì cũng đau lòng.

"Thai này của Quý phi nhất định phải sinh nhi tử."

Chợt nghe câu này, Lý Trung Thuận cực kỳ kinh ngạc, trong lòng hắn nổi lên rất nhiều suy nghĩ, lại dần dần đè xuống, hắn tận lực không cho cảm xúc lộ ra ngoài nói: "Có lẽ vậy, nếu không phải, sau này sẽ có."

"Còn sau này? Không có về sau. Ngươi không nghĩ mang thai có bao nhiêu khổ, sao trẫm có thể để Quý phi tái diễn nỗi khổ kia? Tóm lại thainày nhất định phải sinh nhi tử."

"Nghe Tiểu Triệu Tử nói, Quý phi nương nương tự mình nói nàng mang thai Công chúa."

"Nàng lớn hơn trẫm à? Ngươi nghe nàng hay là nghe trẫm?"

"... Nô tài đương nhiên nghe Hoàng thượng, nhưng sinh nam hay nữ cũng không phải nô tài nói là được. Đều biết Hoàng Thượng đau lòng Quý phi nương nương, nhưng người xem, nương nương không cảm thấy khổ, sao người lại nghĩ những thứ này?"

"Trẫm không nỡ cho ái phi thôi, thế cũng không được à?" Bùi Càn lão đại không vui liếc hắn một cái, nhớ tới lại hỏi: "Tình huống bên Du Quý nhân thế nào? Còn bao lâu sẽ sinh?"

"Bên Du quý nhân thì không hay xuất hiện, tình huống cụ thể nô tài khó mà nói, chỉ biết đại khái khoảng tháng năm tháng sáu gì đó nàng sẽ sinh."

"Tháng năm tháng sáu... Nàng ta sinh còn nhắc nhở trẫm."

Lý Trung Thuận:???

Bùi Càn uống một chén trà, nói trước kia y cũng không chú ý nữ nhân làm sao sinh con, thấy rõ ràng mới chuẩn bị cẩn thận.

Cũng là cổ nhân không hiểu nhiều như vậy, đặt ở hiện đại, chứng mỗi ngày lo lắng sợ hãi cách tiền sản* không xa, người khác là phụ nữ có tha, cần người nhà quan tâm và bác sĩ trợ giúp mới có thể ra... Đáng tiếc toàn hậu cung đều quan tâm Quý phi nương nương Trường Hi cung, Thái y cũng không trông cậy đượ, bọn họ chỉ nói Hoàng thượng lo lắng quá độ, mang thai nghén sinh ra đứa bé mà thôi, thật không quá mức.

*giai đoạn trước khi sinh.

Đối thoại với bọn họ thật giống nước đổ đầu vịt, thêm mấy lần, Bùi Càn không nói nữa.

Y chạy đi tìm người duy nhất hiểu mình nhất trong toàn bộ hậu cung―― cũng chính là Phùng Niệm, thổ lộ nói hết mang thai quá khổ, quá khổ quá khổ, trước đó bốn năm tháng còn tốt, gần đây người thật không chịu nổi.

"Cảm giác này ái phi hiểu không?"