Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 99: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Hoàng Ngọc Tử Băng

Hôm trung thu ấy, vì để thuận tiện ngắm trăng nên yến hội mở lộ thiên. Nhưng bây giờ là cuối tháng chạp, có thể nói là một trong những thời điểm lạnh nhất trong năm, ban đêm ở kinh thành rét tới mức độ nước đóng thành băng. Yến hội lần này mở trong điện. Cho dù ở trong điện, bởi vì khu vực quá rộng lớn, vẫn có cảm giác rất lạnh.

Ban đầu Bùi Càn còn ngại, một mình ngồi giữa long ỷ. Qua một khắc đồng hồ, tay chân y đều lạnh, sợ chốc lát nữa nước mũi sẽ chảy xuống, liền nhìn về phía Phùng Niệm bên cạnh: "Ái phi đến ngồi dựa vào trẫm. Nàng đang có thai, đừng để bị lạnh."

Đừng thấy Phùng Niệm đóng cửa hung dữ, ra ngoài vẫn cho Hoàng Đế mặt mũi. Nàng mỉm cười, đưa tay nắm bàn tay Bùi Càn đưa ra, tiến sát vào lồng ngực y.

Một giây này, Bùi Càn thỏa mãn thở thành tiếng trong lòng. Lò sưởi nhỏ của trẫm quả nhiên dễ chịu, ôm Quý phi tựa như ôm mặt trời nhỏ. Vượt khó khăn, cẩu Hoàng Đế tự tay gắp thức ăn cho Quý phi, khuyên nàng ăn, đồng thời không quên hỏi nô tài bên cạnh: "Trẫm dặn dò các ngươi hầm canh tẩm bổ cho Quý phi đâu? Còn vài món ăn chuyên nấu vì Quý phi nữa, còn không bưng tới?"

Một màn này khiến bao nhiêu người nóng mắt, đều cảm thấy Hoàng Thượng đối xử tốt quá mức với Quý phi. Lúc Tiên Hoàng còn sống cũng không có đãi ngộ này.

Bởi đám Lệ phi ngồi ghế tương đối dễ thấy, dù trong lòng không thoải mái, nhưng vẫn cố hết sức chịu đựng, sợ mặt quá thúi, quay đầu tiếng xấu liền truyền ra. Có vài cái ghế tương đối vắng vẻ, tỉ như những Tài nhân Quý nhân kia, nhìn Quý phi theo ngồi trên long ỷ, lại nhìn Du Quý nhân cũng đang mang thai... Sự đối lập thật sự thảm thiết.

Có đại nhân nhỏ giọng thầm thì: "Dựa theo tình thế này, e là Hi Quý phi sớm muộn cũng được phong hậu."

"Hoàng Thượng thích, còn có cách nào?"

"Chỉ đáng tiếc cho Phùng Khánh Dư, nữ nhi lợi hại như vậy lại để cho kế phu nhân ầm ĩ làm ông ta lung lạc, bây giờ không dựa dẫm được."

"Cũng không nhìn ra, tính tình Hi Quý phi mạnh mẽ như vậy, nói mặc kệ liền thực sự mặc kệ."

"Suy cho cùng, Phùng Khánh Dư cũng không có cái mạng kia."

"Ta nghĩ Hoàng Thượng sủng nàng như thể, có phải một mặt vì vẻ đẹp của nàng, mặt khác vì nàng luôn hướng về Hoàng Thượng, không thân với nhà mẹ đẻ không?"

Đại nhân này nói xong, người bên cạnh suy nghĩ một hồi, cảm thấy có chút đạo lí. Bình thường mà nói, Đế vương yếu thế sẽ thiên sủng phi tần có nhà mẹ đẻ lợi hại, lôi kéo mấy nhà để ngồi giang sơn vững vàng. Đương kim Thánh thượng là thế lực cường thế so với thần tử, không nhất thiết phải đặc biệt lấy lòng nhà ai, mưa móc đều đặn cũng vì mong sự ổn định. Y sủng những người khác còn sợ phi tần lôi kéo nhà mẹ đẻ mưu đồ đại vị. Hi Quý phi cũng không có nhà mẹ đẻ, làm Hoàng Đế đại khái có thể yên tâm yêu thương nàng.

Đương nhiên những điều này là suy nghĩ của các vị đại nhân, không thể đại diện cho Bùi Càn. Bùi Càn vốn không nghĩ nhiều như vậy. Y cho Phùng Niệm ngồi bên cạnh chỉ là muốn cái lò lửa thuận tiện sưởi ấm, tự sắp xếp món ăn cho mình, căn dặn nô tài đừng nhầm cũng là lo lắng Quý phi ăn không quen. Nàng buồn nôn, mình cũng không nhịn được nôn theo, sẽ mất mặt.

Họa thủy trong group đã xem trực tiếp đón giao thừa. Một màn này khiến tất cả mọi người đều vui vẻ.

Vi Hương Nhi: "Ta thấy dưới màn ảnh đặc tả có người cảm động muốn khóc?"

Hạ Cơ: "Là Công chúa Bảo Âm. Chủ group của chúng ta tùy tiện làm gì, nàng đều cảm động một lần. Chuyện này còn lạ gì."

Đông Ca: "Cô nương đại thảo nguyên của chúng ta rất đáng yêu!"

Đát Kỷ: "Sáng tác đáng yêu, đọc thành ngốc nghếch."

Tây Thi: "Ngoài Bảo Âm, phía dưới cảm động cũng không ít. Trên cơ bản trong cung nhà mình không ai không cảm động, tình yêu đế phi thần tiên đấy."

Vương Chính Quân: "..."

Triệu Phi Yến: "Đều là người làm công cụ lẫn nhau. Giữa người làm công cụ thì có tình cảm gì?"

Triệu Hợp Đức: "Thái hậu hiểu đại khái, trừ hắn, người khác chia làm hai loại, hoặc là buồn nôn, hoặc là cảm động."

Phùng Niệm: "Nói cái gì đấy? Muội vô tội mà? Là do Bùi Càn sợ lạnh còn không chịu mặc nhiều, sợ hai lớp áo bông trên người không lộ ra vẻ anh tuấn cao to của hắn, mắt thấy sắp đông thành tảng băng mới gọi muội đến làm lò sưởi. Muội đây đơn giản là làm việc tốt."

Phùng Niệm: "Lữ tỷ tỷ đâu? Sao không thấy Lữ tỷ tỷ?"

Bao Tự: "Có lẽ muội ấy không mở khung chat. Lão Lưu gia nhiều người, ăn tết náo nhiệt."

Dương Ngọc Hoàn: "Chúng ta xin ăn ở nơi này của @Phan Ngọc Nhi, cũng rất náo nhiệt."

Vạn Trinh Nhi: "Chỗ này của Phan tỷ tỷ rất thoải mái."

Nhìn các nàng vô tư vô lo, Phùng Niệm mới yên lòng. Nàng tiếp tục ăn đồ ăn, xem biểu diễn ca múa, ăn đủ rồi liền yêu cầu muốn về Trường Hi cung nghỉ ngơi.

Bùi Càn rất muốn nói: