Ta Không Nuốn Cùng Ngươi Đoạt Nữ Chủ

Chương 8: Đoàn hắc vụ bí ẩn

Tác giả: Tam Cửu Nhị

Edit by Cà phê Phin

Giờ khắc này Từ Dao ngồi ở giường chiếu, thập phần không lịch sự cuộn lại hai chân, một tay chống cằm rơi vào trầm tư, ở trong đầu lục lọi rốt cục phát hiện có chỗ không đúng!!

Thẩm Dục Sanh ở trong mơ đuổi giết hắn tuy nói so với hiện tại lớn tuổi hơn rất nhiều, nhưng hắn rõ ràng thấy đồng tử của Thẩm Dục Sanh là màu đen bình thường!!! Không phải bạch đồng như hiện tại!!!

Nghĩ đến điểm này Từ Dao vỗ bàn đứng dậy, đi ra ngoài, mới vừa đi tới cạnh cửa lại ngừng lại. Hắn đi ra ngoài xong rồi làm gì? Đi theo Thẩm Dục Sanh đối chất? Cũng bởi vì cái cảnh tượng trong mộng? Chả có đạo lí gì để mà nói.

Từ Dao lắc đầu đầy thất bại quay người, ống tay áo quá dài trong lúc vô tình quét vào chén trên bàn, Từ Dao tay mắt lanh lẹ vừa định khom lưng đỡ, kết quả tay Từ Dao còn chưa chạm được vào thân chén, toàn bộ đều lơ lửng ở giữa không trung.

Nổi giữa không trung??!!

Từ Dao sợ ngây người!! Sinh ra ở thế kỉ 21 hắn mặc dù đang ở trong thế giới này cũng không thể không bị chấn động với hình ảnh trước mắt!!

Từ Dao dùng ngón tay thả linh lực ra ngoài, một làn sóng xanh lam kéo dài từ đầu ngón tay như nước chảy mây trôi truyền ra, nguồn sức mạnh này đáp lại ý nghĩ của Từ Dao, quấn quanh thân cái chén, dùng mắt thường có thể thấy chậm rãi đặt lên bàn, linh lực cũng biến mất theo.

Ngốc trệ hồi lâu, Từ Dao nhìn về phía lòng bàn tay, cho nên hắn cứ như vậy chiếm giữ thân thể Vũ Vân Hàn, rồi cũng nắm giữ luôn năng lực siêu phàm đó?

Mặc dù là lần đầu tiên Từ Dao vận dụng, nhưng cũng cảm nhận được trong cơ thể ẩn chứa năng lực mạnh mẽ.

Từ Dao không khỏi nắm chặt quyền tâm, hắn nhất định phải nắm giữ thật tốt nguồn sức mạnh này!!

...............

Sau thời gian Từ Dao tự giam mình ở trong phòng, nhiều lần vận dụng nội lực một chút ngưng tụ trong lòng bàn tay, cảm thụ được nhiệt độ truyền đến từ lục phủ ngũ tạng, không ngừng va chạm qua lại trong người, nghiền ép!!

"Nôn-------------" Từ Dao không chịu nổi sức mạnh ngày càng mãnh liệt cứ như sóng lớn, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, khóe miệng mang theo hai hàng vệt máu, trán đầy mồ hôi hột, dáng vẻ cực kì tiều tụy bất kham!

Bởi vì linh lực trong cơ thể quá mức mạnh mẽ khiến Từ Dao không có cách nào hoạt động cho tốt, do đó dẫn đến phát tiết sức mạnh lại không tìm được chỗ đi ra, tiến tới phản phệ người tạo thành trọng thương!!

Này...mẹ nó, chưa bị người khác giết chết mình cũng đã tự bạo.

Từ Dao lau bụi bẩn trên khóe miệng, khuôn mặt tuyệt mỹ phối hợp cùng màu máu đỏ tươi càng thêm sắc điệu quỷ mị. Từ Dao chỉ nhẹ nhàng động đậy thân thể cũng cảm nhận được đau đớn giống như bị kim đâm tận xương tủy.

Bị linh lực của chính mình gây thương tích cho mình... Cũng chỉ có hắn đi. Nghe tới đúng là mất mặt.

Đợi đến khi thân thể Từ Dao rốt cục hòa hoãn tốt cũng đã đến chạng vạng, Từ Dao muốn đi tắm rửa liền ra ngoài. Toàn bộ đại viện từ lâu không gặp thân ảnh chúng đệ tử, hơn nửa là đã về phòng nghỉ ngơi.

Đơn giản phân phó hạ nhân giúp xả nước từ vòi hoa sen xuống buồng tắm, Từ Dao đi đến bên cạnh bồn tắm, trong thùng bốc lên nhiệt khí nồng đậm, bốc hơi cùng với khí quyển bên trong.

Từ Dao nhíu mày lại lập tức thở dài một hơi, đến nơi này còn có thể xoi mói cái gì?

Giơ tay cởi y phục trên người mình, áo bào chậm rãi hạ xuống lộ ra phần lưng trơn bóng nhẵn nhụi cùng với hai chân thon dài, Từ Dao nhấc lên cánh tay, đang nhìn da thịt cơ hồ vô cùng mịn màng của chính mình.

Nhắc tới cũng kì quái, nếu không phải Từ Dao đang nhìn tới huynh đệ dưới thân, còn thực sự cho rằng đây là thân thể nữ tử, da thịt non mịn. Ngẫm lại bản thân của chính mình ở hiện đại, lúc thường cũng không ít cùng người khác trải qua tắm rửa, cả người mỗi ngày đều là vết thương bẩn thỉu, mà Vũ Vân Hàn này không phải là người tập võ sao?

Bảo dưỡng da dẻ thế này... Chà chà...

Hai chân bước vào thùng tắm, thân thể từ từ nhấn chìm trong nước ấm, sương mù nhiễu lượn xung quanh, một luồng cảm giác thích ý chậm rãi đánh úp về phía Từ Dao.

Trong nước tựa hồ trộn vào một chút thuốc dẫn, mùi vị nhẹ nhàng không gay mũi, là một loại mùi thơm thấm ruột gan. Trong sương mù Từ Dao chậm rãi mở ra hai con mắt trong suốt của hắn, mái tóc bồng bềnh buông xuống trên mặt nước.

Từ Dao không khỏi nhớ lại quãng thời gian trước.... Cùng cơ hữu (*) ở trong quán net, thỉnh thoảng cùng một đám lưu manh đánh nhau một trận, bởi vì trốn học mà lại bị phê bình... Nghĩ như vậy, nhân sinh của Từ Dao hắn cũng thật là vô cùng gay go.

(*) Cơ hữu: Gần giống một nhóm người không thể tách rời nhau, khá thân thiết.

Chính thời điểm Từ Dao đang ôn lại hồi ức, một luồng bóng đen từ bên cửa sổ chợt lóe lên, tốc độ nhanh đến mức đường viền Từ Dao cũng nhìn không thấy!!

"Ai?!!!"

Nguyên bản thả xuống đề phòng lần thứ hai thân thể lại khẩn trương lên, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú vào vị trí bóng đen vừa mới xuất hiện, bắt đầu vận hành năng lượng ngưng tụ trong cơ thể với hai tay nổi lên từng trận lam quang.

Trong phòng nhiệt khí trong nháy mắt bị áp chế, trên mặt đất bắt đầu tuôn ra hắc vụ làm người ta giận sôi, chậm rãi kéo tới tầng tầng quấn lấy Từ Dao. Cây nến tỏa sáng rõ ràng trong căn phòng tối tăm, ánh sáng từ từ yêu ớt, mà đoàn hắc vụ (*) kia cũng ngày càng nhiều.

(*) hắc vụ: sương đen

"Đây là thứ gì?!!!"

Ôi má ơi...?!!!! Là gặp quỷ?!!

Từ Dao vừa định phóng thích nội lực đến công kích hắc vụ bí ẩn kia, kết quả đột nhiên bị một âm thanh mạnh mẽ đánh gãy.

"Sư huynh?"

Từ Dao nghiêng đầu liền thấy Thẩm Dục Sanh một mặt mê man đang đứng ở ngoài cửa nhìn mình. Tại thời điểm cúi đầu xuống, đoàn hắc vụ kia đã biến mất hầu như không còn, mà cây nến cũng được nhen lửa khôi phục ánh sáng như trước.

Chạy sao?

Thời điểm Từ Dao vừa cân nhắc kia là thứ gì, hắn mới phản ứng được một vấn đề!!

Đó chính là vào giờ phút này chính mình đang trần truồng lõa thể quay mặt về phía Thẩm Dục Sanh.