Ta là phu nhân Diêm Vương

Chương 10: Tắm uyên ương

Căn phòng ấm mang trầm hương tỏa quanh, hồng hoa thạch toán nở đỏ như máu, đẹp đẽ kiêu sa. Diêm Vương ôm Hy Nhược ngủ một giấc dài, mùi linh lan của nàng mê hoặc, hắn muốn buộc nàng bên cạnh mình, dù sao hắn cũng muốn ở cùng nàng mọi lúc mọi nơi tận hưởng hương thơm mê người của nàng

Hy Nhược nằm trong lòng hắn chốc chốc sẽ cựa khẽ, được hắn ôm rất thoải mái còn có hơi ấm của hắn, nàng rất thích dựa vào đây của hắn, vô cùng an tâm. Nàng ôm lấy Diêm Vương dụi vào, mùi hương trên cơ thể hắn nam tính như vậy, nàng chỉ cần ngửi mùi này sẽ thấy vui vẻ.

Hôm nay ở âm giới không lạnh lắm, gió chỉ thổi nhè nhẹ. Sông Vong Xuyên vẫn chảy đều, bên cạnh là một vùng thạch toán tươi rói, nơi này không có ong bướm vây quanh như trên nhân gian nhưng vẫn đẹp động lòng, không tươi đẹp như nhân gian nhưng lại khiến người ta day dứt. Mạnh Bà hôm nay vẫn nấu canh như thường, những vong hồn đi qua nơi đây đều đau khổ uống canh quên lãng rũ bỏ tất cả kiếp trước đi đến vòng luân hồi kiếp sau. Mỗi giọt nước mắt của vong hồn là một hồi đau, nếu canh quên lãng là quên tất cả thì hồng hoa thạch toán là đau đớn giữ lại kí ức, mỗi niệm ước kiếp trước sẽ vương vào từng cánh hoa nơi đây, giữ lại tất cả bi đát, đến cuối vẫn là vong hồn quên, thạch toán phải lưu lại những kí ức đau thương....

Hy Nhược nàng ngẫm về thạch toán hoa, đối với loài hoa này chính là day dứt, khổ sầu. Nàng từng đọc qua rất nhiều sách về thạch toán, bao nhiêu lần đọc cũng không thay đổi cái kết bi sầu kia. Hai vị thần tiên chính là biến thàn hoa và lá, nghe không tách rời mà lại hoa nở lá tàn, lá mọc hoa rụng, luân hồi ngàn kiếp cũng không gặp nhau. Cả đời nàng chưa từng nghĩ có thể gặp Mạnh tỷ tỷ nghe về canh quên lãng cũng chưa từng nghĩ đến sẽ nhìn thấy thạch toán nở đỏ cả Vong Xuyên, nhưng mà ngày Diêm Vương xuất hiện đảo lộn cuộc sống nàng thì tất cả hư vô liền xuất hiện trước mắt, trở thành phu nhân Diêm Vương. Nàng ngay từ đầu là bị hắn cưỡng ép phải trở thành vợ hắn, những lần bị hắn làm nhục đau đớn hận nam nhân hắn vô biên, bị giam lỏng trong sự giám sát của hắn, tất cả đều vô cùng tàn nhẫn...

Vậy mà bây giờ...nàng ở trong lòng hắn có bao nhiêu yên tâm, cảm giác cả một đời yên bình trôi theo từng ngày vậy.

Hắn đối với nàng từng chút một ôn nhu, bảo vệ; mỗi ngày hắn đầy vì nàng mà trở về ôm nàng ngủ dù việc ở đài xét xử vô cùng nhiều, bao nhiêu yêu chiều đều dành cho nàng, cưng sủng nàng mặc cho nàng làm càn ở âm giới

Nàng quả thực rất tham lam, chỉ muốn hắn là của riêng. Hy Nhược nàng tất nhiên biết hắn cao cao tại thượng, đứng trên muôn người, nhưng mà tâm tư nàng đã sớm coi hắn là một sự quan trọng không thể để vuột mất, nàng dành giữu hắn lại bằng cách này, lợi dụng tình yêu hắn dành cho nàng giữ hắn lại như vậy

Nếu như thiên hạ nói nàng xấu xa, cũng được...nàng chỉ muốn ở bên Diêm Vương không màng tới thiên ngôn vạn ngữ, cứ như vậy ở trong lòng Diêm Vương

" Nhược, nàng tỉnh rồi sao?" Hắn nhìn đôi mắt xanh của nàng mở ra liền ôn nhu vuốt tóc nàng

" Ừm"

" Hôm qua nàng...còn đau không?" Hắn nhìn qua vài dấu hôn hồng trên người nàng nhẹ xoa, nàng hôm qua cùng hắn đến gần bình minh, chắc chắn là sẽ rất đau

"....Không có đau" Nàng nghe vậy liền ngại ngùng quay lưng về phía hắn

" Không đau sao? Thật không?" Hắn kéo nàng về phía hắn, cự vật bên dưới cọ vào làn da mẫn cảm cũng vì thế mà thức giấc

" Ách...không có thật mà" Nàng cảm nhận được vật ấm nóng kia cọ vào làn da nàng liền đỏ mặt, không phải hôm qua rất mãnh liệt rồi sao....sao bậy giờ...còn khỏe như vậy?

" Vậy để ta kiểm tra...nơi kia của nàng" Hắn khẽ nói vào tai nhỏ của Hy Nhược, tay lần mò qua hai cánh hoa mẫn cảm của nàng trêu đùa

" Ưm..." Hy nhược co mình lại, nơi kia bị hắn trêu đùa liền chảy ra chút mật dịch

" Ta mới vuốt ve nàng ở ngoài, nhanh như vậy đã không nhịn được rồi sao?"

" Ngươi...rõ ràng...bắt nạt ta" Nàng thở gấp

" Ta đâu bắt nạt nàng...nàng...cũng rất thỏa mãn" Diêm Vương hắn cười ranh mãnh, luồn ngón tay vào trong cánh hoa của nàng kích thích

" A...đau"

" Nhận rồi sao?" Hắn rút ngón tay ra khỏi hoa huyệt nàng

" ưm...rất đau" Nàng ứa nước mắt, mỗi ngày đều cùng hắn như vậy nàng tất nhiên là đau rồi

" Ta đưa nàng đi tắm" Hắn mặc y phục rồi bế nàng vào phòng tắm

Nước ấm mang hương thơm của hoa làm nàng thoải mái, nàng ngâm mình trong bồn tắm một lúc mới nhận ra Diêm Vương nhìn nàng từ lúc nãy đến giờ, hắn ở đây làm cái gì vậy?

" Ngươi...sao ngươi lại vào đây" nàng lấy hai tay che đi bầu ngực sữa tròn trịa, điều này lọt vào mắt Diêm Vương liền trở thành một cảnh kiều diễm

" Che cái gì, nàng và ta đều biết quá rõ về thân thể nhau" Hắn càng tiến lại gần, đôi mắt xám nheo lại mang đầy tà khí

" Ngươi...đi ra...a" Hy Nhược thấy hắn tiến lại gần giống như con thỏ hoảng sợ mà đứng đậy lùi về sau, bất quá bồn tắm trơn như vậy nàng bị ngã thật đau

" Nhược" Hắn lo lắng lao vào bồn tắm, Nhược của hắn ngốc nghếch quá độ, lại có thể chạy trong bồn tắm trơn như vậy

Hy Nhược khóc thút thít dựa vào Diêm Vương bám víu lấy áo hắn như một đứa trẻ

" Nàng quả là đứa trẻ ngốc, đau không?" Hắn nhìn qua nàng, sáng nay đã đau vì hôm qua, bây giờ lại càng thêm ngốc rước thêm vết thương nhỏ

" Hức...đau...không có tắm được" Nàng khóc trong lòng Diêm Vương, môi nhỏ cắn lại

" Nàng không thể tắm?" Hắn nhìn nham hiểm, nếu có thể....hắn và nàng cũng có thể tắm uyên ương

" Ưm...muốn ra ngoài" Nàng nhìn ánh mắt khó hiểu của Diêm Vương nũng nịu

Hắn nghe như vậy liền có chút khó chịu, nếu như đã có cơ hội tốt như vậy hắn tất nhiên không thể bỏ qua

" Không cần, ở đây ta tắm cho nàng"

Diêm Vương bắt đầu lướt qua thân thể kiều diễm kia một lượt, làn da trắng nõn của nàng mịn như tơ đào, mẫn cảm giống một bông hoa trinh nữ Hy Nhược bị hắn vuốt ve như vậy chợt run lên, cả thân thể nàng tê cứng giống như có có dòng điện chạy qua. Dòng nước ấm trong bòn không giảm nhiệt, nay lại vì chuyện này mà trở nên nóng hơn, bầu không khí ám muội trong phòng tắm trở nên nóng rực tình yêu của nàng và hắn

" Ưm...Vương" Nàng rên rỉ gọi tên hắn, khuôn miệng nhỏ bé phát ra tiếng rên mê người làm lửa dục trong Diêm Vương hắn sục sôi

" Nhược, ta ăn nàng bao nhiêu cũng không đủ, nàng thật mê người mà" Hắn cúi xuống hôn nụ hoa nhỏ trước ngực nàng, bên còn lại nắn bóp thành đủ dạng

" A...Vương...ưm"

" Nhược, mỗi ngày được cùng nàng thật tốt, lại có thể thưởng thức vị ngon của nàng" Hắn một tay xoa nắn ầu ngực nàng, một tay lướt xuống dưới bụng nàng vuốt ve điểm mẫn cảm kia, nàng bây giờ như bông mẫu đơn quyến rũ, hồng hào điểm trên da nàng lại càng khiến nam nhân hắn phát điên

" Ưm....đừng trêu chọc ta mà...cho ngón tay...ưm...ngươi vào được không?" Nàng ưỡn lên cũng không thấy gì, nơi đó của nàng vỗ cùng trống trải,; bất quá ngón tay hắn cứ trêu chọc như vậy, không chịu đút vào chỉ vuốt ve bên ngài khiến nàng hết sức khó chịu

" Miệng nhỏ bên dưới muốn ăn rồi sao?" Hắn nhìn nàng khó chịu ưỡn lên đòi ngón tay hắn lại càng nổi húng trêu chọc nàng, mật dịch bên dưới nàng chảy ra không ít, hắn nhìn chất nhầy trên ngón tay hắn thỏa mãn liếm qua

" Vương...ưm" Nàng giống như một đứa trẻ không được ăn kẹo, hai đôi mắt ngấn lệ ủy khuất vì bị hắn trêu chọc

" Nhược ngoan, ta cho nàng" Hắn đâm cự vật của hắn vào, nơi đó nhạy cảm cắn chặt hắn gắt gao không buông

Hắn tất nhiên là vừa thích nàng khít như vậy nhưng cũng vì điểm này mà khó chịu, mỗi lần như vậy hắn đều vô cùng chật vật luân động. Hắn lấy ngón tay vuốt ve nhẹ hai cánh hoa kia, kích thích nàng thả lỏng bên dưới

" Ưm"

" Nhược, nghe ta thả lỏng" Hắn nói khẽ vào tai nàng

" " Nàng chỉ biết nghe hắn thả lỏng người, sức nàng bây giờ mềm như cọng bún, không còn sức lực để chống đỡ dục vọng mạnh mẽ của hắn nữa

" Ta di chuyển" Hắn bắt đầu đâm nhẹ kích thích nàng, nhục bổng cực đại cứ như vậy thúc dần mạnh hơn khiến nàng đạt đến cực khoái

" A...Vương...mạnh nữa...mạnh nữa" Nàng bị hắn thúc đến tận nơi sâu nhất, cảm giác đã xuyên qua tử cung nàng, nam căn ấm nóng giống như nghe được khích lệ từ nàng lại càng trở nên căng trướng đến đáng sợ

" Nhược, Nhược" Hắn càng điên loạn thúc vào nơi sâu nhất của nàng, liên tục gọi tên người con gái kiều diễm dưới thân

Hắn và nàng phong tình vạn chủng, ý loạn tình mê giao hoan. Mặt nước bị sự mê loạn của hai người tác động văng tung tóe. Không khí ấm nóng trong căn phòng này của hai người giống như đốt thêm mấy độ, xua tan đi gió âm giới

Cùng đạt đến cực khoái, hắn gầm lên bắn tất cả vào nàng, ôm nàng ôm hôn gắt gao. Hy Nhược thuận theo Diêm Vương duỗi tay ôm chặt hắn, nàng và hắn đều cháy rực trong tình yêu mê loạn này