Ta là phu nhân Diêm Vương

Chương 8: Đại cô Mạnh Nguyệt Nương

Hy Nhược cùng Diêm Vương sau khi xét xử xong liền về phòng hôn ngấu nghiến, dục vọng của Diêm Vương hắn đối với nàng thật lớn, không cách nào dập tắt đi lửa dục. Hy Nhược bị hắn khống chế bất lực không thể trống trả, ngày hôm qua nàng đã mệt chết đi rồi bây giờ lại bị hắn hôn đến không thở nổi nhất định không thể làm gì

" Nhược, từ lúc nãy ta đã muốn " yêu" nàng" Hắn ép sát Hy Nhược đang mềm nhũn vào tường, những dấu hôn ám muội của đêm hôm qua vẫn chưa mờ đi, nay ở trên thân thể trắng nõn của nàng lại càng mê người hơn. Diêm Vương hắn nhẹ nhàng cởi xiêm y nàng ra xoa nắn bầu ngực sữa thơm mềm, hai hạt trân châu trước ngực nàng hồng hào giống như mời gọi hắn, nàng quả thật là cực phẩm rồi

" Ưm...Vương...bây giờ ...là buổi sáng...a" Hy Nhược bị hắn xoa nắn bầu ngực sữa không kiềm được mà bật ra tiếng rên quyến rũ, lý trí nàng bây giờ chỉ còn lại chút ít, không đủ để chống cự dục vọn to lớn của nam nhân kia

" Là buổi sáng thì sao, càng sung mãn" Hắn bế nàng lên giường, nhanh chóng loại bỏ hết y phục của nàng và hắn chìm vào hoan lạc

" Không được...ưm" Hy Nhược bây giờ mềm nhũn trong tay Diêm Vương hắn, hai bầu ngực sữa kia bị hắn liếm mút nhào nặn đủ kiểu, hai hạt trân châu kiều diễm kia bị cắn đến sưng đỏ, Hy Nhược nàng chỉ có thể ở dưới hắn để tùy hắn càn rỡ

" Nhược, cho ta, ta không chịu được"

" Ngươi...ưm...xấu quá..a"

" Nhược...ta yêu nàng...yêu tất cả của nàng" Hắn điên cuồng chiếm lấy Hy Nhược trong khoái lạc

Hai thân thể hòa làm một, trầm hương tỏa trong căn phòng lại càng làm khung cảnh trở nên huyền ảo...

Sau cơn hoan ái, Hy Nhược mệt mỏi để hắn xả hết tinh hoa vào người mình. Nằm trong vòng tay hắn vô cùng an tâm, nàng rúc vào hắn tìm một chỗ co mình lại. Diêm Vương nhìn nàng đáng yêu như giống một đứa trẻ, trong mắt chứa đầy cưng chiều, nàng lúc mê li giống như một đòn trí mạng với hắn, còn bây giờ...chính là khiến hắn ấm lòng. Đưa tay chạm nhẹ gò má nàng, nàng rất ấm, hơi ấm này đối với hắn rất quý báu; trăm vạn năm dưới âm giới lạnh giá, hắn giống như một tảng băng vĩnh cửu,mà nàng chính là ngọn lửa nóng có thể khiến hắn cam lòng tan ra.

Nhược thủy tam thiên, hắn chỉ có thể bị chi phối vì nàng

" Nhược, ta chỉ xin nàng đúng một điều, đừng bỏ rơi ta"

" Diêm Vương đại nhân, người có ở trong không ạ, Diêm Vương" Hai tên mặt đen trắng kia kính cẩn hỏi, chắc chắn mặt liệt đại nhân vừa cùng phu nhân trải qua một trận hoan ái nên nhất định phu nhân sẽ mệt mà đi ngủ, nếu lỡ làm phu nhân thức thì hai hắn nhất định sẽ phải chấp nhận hình phạt khủng khiếp của Diêm Vương, ách....khủng khiếp đến mức nào cũng không dám nghĩ

" Các ngươi đến đây làm gì?" Hắn lười biếng đi ra mở cửa, chỉ khoác một cái áo mỏng. Bây giờ hắn cực kì không vui, hắn đang ngắm Nhược của hắn lại có người phá đám, nhất định tâm trạng sẽ rất tệ

" Đại tỷ của người...à....Mạnh Bà đại nhân mời người tới"

" Đại tỷ, thư mời đâu?" Hắn hỏi

" Dạ đây ạ" Hai tên hắn kính cẩn đưa

' Tiểu đệ yêu dấu, có vợ là không được giấu đâu, nhất định đến nghe chưa'

" Hai ngươi ra ngoài đi, nàng ấy đang ngủ" Hắn nói xong đóng cửa lại

Hy Nhược vẫn còn đang ngủ say, nàng rất trầm giống như không thở, hơi thở của nàng nhẹ giống như tuyết rơi, trầm vô cùng

Hắn nhẹ bế nàng vào bồn tắm vệ sinh cho nàng, mỗi động tác của hắn đều nhẹ nhàng, hắn cố không phát tác dục vọng vì sợ nàng thức, hắn muốn nàng thoải mái nhất có thể

"Ưm" Hy Nhược ngâm trong nước ấm, cảm thấy thân thể như có ai chạm vào liền khẽ kêu một tiếng. Tiếng kêu mê hồn như vậy lại vô tình lọt vào tai Diêm Vương, đang vì nàng kiềm chế lại có thể nghe tiếng ngâm mê hồn như vậy, dục hỏa của hắn lại dâng cao.

" Nhược, ta xin lỗi...ta...không chịu được nữa rồi" Hắn cúi xuống hôn nàng ngấu nghiến, hắn tất nhiên không muốn khi dễ nàng nhưng mà hắn cũng là một người đàn ông, đối mặt với cám dỗ này hắn không thể kiềm được nữa

" Ưm...ngô...ưm" Hy Nhược vẫn ngủ say, không hề biết mình đang bị Diêm Vương càn rỡ, chỉ biết rằng nàng không thở nổi nữa, chiếc lưỡi nhỏ mềm mại gống như có gì đó rất nhột.

" Nhược...Nhược" Nam căn của hắn căng trướng đến phát sợ, rất muốn tìm đến hoa huyệt ấm nóng của nàng mạnh mẽ đâm vào. Có điều sáng nay nàng đã rất đau rồi nên hắn chỉ có thể làm ở ngoài nàng. Tuy vậy nàng vân giống một đóa anh túc, hắn dù làm ở ngoài vẫn có thể cảm nhân được độ nóng của nàng

Chỉ có nàng mới làm hắn mất kiềm chế như vậy

" Ưm...thật nóng" Nàng cảm thấy giữa hai bắp đùi vô cùng nóng, giống như có vật gì đó đang ma sát ở bắp đùi trắng nõn, lại cảm thấy một lúc sau còn có chút dịch trên bụng nàng, giống như có gì đó chảy ra

Nàng không biết rằng, Diêm Vương đang đau khổ làm mình

Dứt cuộc Diêm Vương đại nhân cũng dừng lại cuốn khăn mang nàng ra ngoài,kiềm chế hết tất cả mặc y phục cho nàng. Hy nhược vừa trải qua chuyện vừa rồi chân mỏi đến mức muốn giã ra, lười biếng nằm trong lòng Diêm Vương. Lồng ngực của hắn giống như chiếc gối êm để nàng dựa, an toàn giống như chỗ dựa của nàng vậy

Nàng bây giờ có lẽ không còn lại ác cảm với hắn, hắn quả thực là một phu quân tốt, đối với nàng hắn rất tốt, nàng biết hắn nổi cơn giận với nàng cũng là vì nàng ngang ngược. Bây giờ hắn cưng sủng nàng, yêu chiều nàng giống như bảo bối quý báu, nàng tất nhiên cảm thấy vui

Chỉ là nàng không biết hắn yêu nàng...hay chỉ nhất thời động tâm vì thân thể nàng

Đang bị suy nghĩ làm cho rối loạn thì Diêm Vương gọi nàng dậy

" Nhược, nàng dậy nào" Giọng hắn ôn tồn mang đầy sủng nịnh

" Ách...lam y...ta thay lúc nào vậy?" Nàng tỉnh dậy ngơ ngác nhìn lam y trên người, sáng nay nàng rõ ràng là mặc hồng y mà, sao lại thành lam y rồi? Mà bộ lam y này nhìn vô cùng xa hoa, có dịp đặc biệt gì sao?

" Ta vừa thay cho nàng, thích không?" Hắn nhìn nàng hỏi

" Ngươi thay sao?" Má Hy Nhược bắt đầu hồng hồng, có phải là hắn trêu nàng không?

" Nàng ngạc nhiên gì chứ, ta cũng không phải không biết qua thân thể nàng. Còn nữa, sáng nay ta vừa cùng nàng trải qua một hồi xuân sắc, bây giờ...vẫn nhớ rất rõ...nàng mê li như thế nào" Hắn nhếch môi cười nham hiểm

" Ngươi...ngươi nói cái gì chứ...không biết rằng rất ngại...sao?" Nàng nghe hắn tuôn một tràng như vậy còn cười ranh mãnh như vậy, khuôn mặt mỗi lúc càng trở nên hồng hơn, cái tên đáng ghét này thật là một đại sắc lang mà

" Không ngại, chuyện phu thê thân mật của chúng ta...nên cho cả thiên hạ biết" Hắn hôn vào tóc nàng, chỉ cần đợi thêm thời gian nữa hắn sẽ lập nàng làm hậu, tới khi đó hắn và nàng có thể sánh vai đến thiên trường địa cửu

" Ngươi....không nói nữa. À mà tại sao ta lại phải thay y phục, mặc không thoải mái chút nào" Nàng nhìn bộ lam y xa hoa trên người mình liền thấy không thoải mái, vải gấm thì cũng không gọi là mềm lại thêm nhiều họa tiết như vậy, thật là bất tiện mà

" Ta đưa nàng đi gặp một người rất quan trọng với ta" Hắn nói

" Ách...quan trọng sao?"

" Nàng làm sao lại căng thẳng như vậy?"

" Nhân vật ngươi quen toàn là người quan trọng, ta...nhất định làm xấu mặt ngươi" Hy Nhược cúi mặt

" Ta làm sao xấu mặt được? Nàng chính là một thê tử tốt, ta yêu nàng thấy rất tự hào" Hắn nhìn Hy Nhược loa toan liền trấn an

" Nếu ta không tốt, ngươi yêu ta không?" Nàng ngước lên nhìn hắn hỏi

" Nếu nàng không tốt, ta nhất định sẽ càng yêu nàng, sẽ càng làm nàng trở nên tốt đẹp"

Hy Nhược cảm giác có hàng ngàn sợi lông vũ quét qua tim nàng, hắn cứ dịu dàng ôn nhu như vậy, nàng rất không an tâm. Nhưng nàng muốn ích kỷ giữ cho mình sự dịu dàng của hắn, nàng không biết mình trở nên ích kỷ như vậy từ bao giờ

Nàng không biết loại cảm xúc này là gì...cho dù từng trải qua một lần yêu

" Được rồi, chúng ta đi" Hắn bế nàng ra kiệu

Bên sông Nại Hà đang rất náo nhiệt, Mạnh Bà tỷ tỷ của chúng ta đang mời gọi hàng vạn yêu nhân thân thuộc của mình đến tổ chức một party siêu to khổng lồ. Ai nha, hôm nay tỷ muốn lười biếng một hôm không nấu canh nha, muốn ra mắt tiểu mỹ muội muội của gia đình Diêm La Điện a!

" Các tỷ muội à, hôm nay có chuyện rất quan trọng muốn mời các tỷ muội đến là có chuyện quan trọng muốn thông báo nha, em trai của các tỷ muội chúng ta đây chính thức thoát kiếp cô đơn a" Mạnh Bà nói, không ngừng làm cho không khí ở một góc Diêm La Điện trở nên náo động

" Ui nha, tiểu đệ đệ của chúng ta thăng cấp rồi"

" Phải đó, hôm nay chuẩn bị quà lớn cho cặp uyên ương đây rồi"

Nói chung là không khác gì một show siêu lớn ở phầm giới, đánh loạn cả Diêm La Điện

Hy Nhược và hắn một lúc sau đã xuyên thần tốc đến party của tỷ tỷ Mạnh Bà, hắn đỡ nàng xuống kiệu vô cùng tình cảm. Người ngoài nhìn vào chính xác biết một điều rằng cặp uyên ương này nhất định không có gì chia cắt được, cho dù trời sập cũng không

" Đây...là nơi nào vậy?" Hy Nhược nhìn thấy sự náo nhiệt liền có chút thắc mắc, nơi này âm u cũng có thể tổ chức tiệc to vậy sao?

" Nàng vào rồi sẽ biết" Hắn nắm tay nàng bước vào

Vừa đến cửa liền có một nữ nhân thân mật đến ôm hắn thân mật, Hy Nhược nhìn thấy cảnh tưởng như vậy liền ngớ người

Nhìn nữ nhân ấy đẹp hơn nàng rất nhiều, đây là người quan trong mà hắn nói sao?

Nàng bây giờ bị mang đến dây làm trò cười sao? Hắn nói là yêu nàng cơm mà, tại sao lại có thể sỉ nhục nàng như vậy?

Nàng không thể làm thiếp, căm phẫn của nàng dồn lên định điểm, nước mắt ứa ra, nàng vùng khỏi tay Diêm Vương

" Nhược, nàng mau đứng lại, không được chạy" Hắn nhìn nàng vủng khỏi tay hắn khóc, trong lòng vô cùng bất an. Nàng hiểu lầm cái gì đó rồi sao?

" Ngươi bảo ta đứng lại để trở thành tò đùa cho thiên hạ sao?" Nàng căm phẫn nhìn hắn, bao nhiêu ấn tượng tốt tan thành mây khói

Mạnh Bà đứng đó vẫn còn ngơ ngác, một lúc sau mới thông đệ phụ nhất định là đang ghen. Ai nha, nghĩ đến đây Mạnh Bà lại thấy tự hào, quả nhiên sắc đẹp của nàng vẫn chưa có biến đổi mà

" Nàng ngoan ngoãn đứng lại đi, ta chưa nói gì với nàng cả" Diêm Vương hắn nói

" Nói cái gì? phong ta làm trắc thất sao?" Hy Nhược cười tự giễu rồi quay đi không còn để ý Diêm Vương hắn nữa

Mạnh Bà cảm thấy xem kịch không ổn liền biến thân chặn Hy Nhược lại, Hy Nhược vẫn ngang tàn như vậy, vẫn một lòng muốn chạy. Cảm thấy vị kia chặn cô mãi không thể đi được mới an ổn đứng lại chút

" Vị cô nương này, ta sẽ không tranh sủng cũng sẽ không cưới hắn nữa, cô nương đừng lo" Nàng đau khổ nói

" Nhược...."

" Ngươi im đi, ta không bắt ngươi phải chịu trách nhiệm với thân thể ta, cả một đời sau để ngươi an ổn với thê quân"

" Ủa ....quan hệ rồi?" Mạnh Bà nghe qua liền thích thú, tiểu đệ của nàng thật tốt, lại có thể đem con gái người ta gạo nấu thành cơm rồi

" Cô nương yên tâm, ta nhất định không quấy rầy hai người"

" Ai nha, tiểu mỹ nhân à, nghe ta giải thích đã" Mạnh Bà thấy Hy Nhược như vậy liền lên tiếng giải thích

" Giải thích cái gì?" Hy Nhược nhtj nhòa hỏi

" Tiểu muội muội, ta là tỷ tỷ của phu quân muội, là đại cô của muội, tên Mạnh Nguyệt Nương"

" Hả" Hy Nhược nghe xong liền hết hồn, người này thế nào lại là là đại cô của mình

Ai nha...xấu hổ chết rồi

" Tại sao ngươi không nói sớm hả?" Hy Nhược quay sang Diêm Vương trách mắng

" Nàng không để ta nói" Diêm Vương nhìn qua bộ dáng lúc nãy của nàng có chút vui, vậy mà nàng cũng có thể ghen tuông dữ dội như vậy, chính tỏ một điều rằng trong lòng nàng nhất định có hắn

" Đệ phụ của ta thật tốt nha, lại có thể ghen khủng khiếp như vậy nhất định giữ phu quân của mình rất tốt nha!" Mạnh Bà khoác vai Hy Nhược đưa vào bữa tiệc

" Ai cho tỷ ôm thê quân?" Hắn kéo Hy Nhược trở về " Đây là thê quân của đệ"