Tâm Lý Học

Chương 37: C37 37. Tâm Lý Những Kẻ Sát Nhân Hàng Loạt (9)

chương 9 MÁU VÀ CƠ THỂ

Joachim Kroll, 43 tuổi, đã hãm hiếp, giết chết và cắt các bộ phận cơ thể của hơn 12 người trong khoảng hai thập kỷ ở Tây Đức. Trong cơn bốc đồng, hắn đã nếm thịt được cắt ra từ mông của một người phụ nữ bị hắn sát hại và cảm thấy thích mùi vị đó. Về sau, hắn rình rập những phụ nữ ở những độ tuổi khác nhau mà theo hắn nghĩ sẽ mang lại cho hắn những miếng thịt mềm (hắn khai rằng mình chỉ giết duy nhất một người đàn ông). Một trong những nạn nhân của hắn chỉ mới bốn tuổi. Cuối cùng cảnh sát cũng tóm được hắn vào năm 1976, khi đó họ đã tìm thấy một ấm nước đang được đun sôi cùng với cà rốt, khoai tây và một bàn tay nhỏ của phụ nữ. Nhà vệ sinh bị nghẽn bởi các cơ quan nội tạng của người phụ nữ này. Trong tủ lạnh của Kroll, trên dĩa có rất nhiều phần thi thể nạn nhân và các bộ phận lớn thì được bọc lại và đông lạnh.

Sau khi bị bắt, Kroll khai rằng thịt rất đắt tiền, nên thế hắn đã đi tìm chúng một mình. Hắn cũng nói sự đồi bại của mình xuất phát từ lúc hắn đã chứng kiến việc một con lợn đang bị làm thịt khi còn là thiếu niên và thừa nhận ngay sau khi giết một người phụ nữ, ông sẽ dùng một con búp bê để thỏa mãn nhu cầu tình dục của mình. Hắn cũng dùng những con búp bê để tự làm mình nghẹt thở và làm mồi dẫn dụ trẻ em.

Bên cạnh việc giết người, một số người bao gồm có thêm một sự lệch lạc, xuất phát chủ yếu từ sự lệch lạc tình dục hoặc lệch lạc tưởng tượng. Việc xử lý các thi thể hoặc những dung dịch được sắp xếp sẵn trong danh mục ngoại trừ người tiếp cận đến vụ án giết người cho thấy sự tham lam, ham muốn quyền lực hoặc các mục đích tàn bạo. Những vụ án này được xem là những trường hợp khó lí giải, rất phức tạp, và đối với những nhà tội phạm học, nhà nghiên cứu tâm lí tội phạm thì lại mang đến cho họ sự hấp dẫn lôi cuốn nhất.

Lệnh lạc về tình dục

Lệnh lạc về tình dục là những rối loạn bắt đầu ở trẻ em hoặc thanh thiếu niên và kéo dài cho đến tuổi trưởng thành, phổ biến nhất là nam giới. Họ trở thành những khuôn mẫu hành vi mang tính bền vững mạnh mẽ dựa trên một mối bận tâm đối với kích thích tình dục ở các đối tượng, các hoạt động bất thường, hoặc các tình huống lệch lạc, và được điều khiển bởi sự lặp đi lặp lại của trí não. Nguyên nhân của sự lệch lạc tình dục thường không rõ ràng, các lý thuyết tâm lý khác nhau lại có sự thừa nhận những giả thuyết khác nhau. Ví dụ như theo lý thuyết Phân tâm học cho rằng: một số cá nhân với điều kiện nhất định có thể hình thành một thói quen tình dục sớm phát triển, trong khi việc giải thích cho hành vi ấy lại nhìn vào quá trình tạo điều kiện, có nghĩa là, một đối tượng hoặc một hành động cụ thể được lặp đi lặp lại sẽ tác động đến sự thích thú về tình dục trong khi hoạt động tình dục của cá nhân đang dần được định hình. Họ đi đến việc thích đối tượng hoặc hành vi đó, đôi khi để loại trừ các loại khác của các hoạt động tình dục và hiếm khi tìm cách điều trị, không có nhiều mối đe dọa từ việc bị bắt hoặc sự tiếp xúc và tình trạng bị làm nhục. Ít ai biết rằng, những cảm giác khoái lạc từ các đối tượng hay hoạt động với cường độ cao và có thể gây ra hành vi ép buộc và sự phụ thuộc rất lớn về chúng để nhằm sự thỏa mãn nhu cầu tình dục.

Các loại hình lệch lạc tình dục phổ biến nhất được liệt kê trong DSM – IV, và bao gồm một số trường hợp được mô tả trong một tác phẩm cổ điển về tội phạm, The Sexual Criminal, được viết bởi Tiến sỹ J.Paul de River:

Fetishism – Kích thích tình dục từ các đối tượng không phải con người, chẳng hạn như giày, đồ lót, nến hoặc dây thừng.

Adamism – Mong muốn thể hiện bản thân mình trong lúc khỏa thân.

Exhibitionism – Mong muốn để lộ bộ phận sinh dục của mình với người khác.

Auto-Eroticism – tự thõa mãn tình dục cho chính mình.

Frotteurism – Chạm hoặc cọ xát cơ thể của một người nào đó một cách lén lút, thường là với một người lạ ở nơi công cộng.

Telephone scatology – Kích thích từ việc thực hiện cuộc điện thoại khiêu dâm cho người lạ để nghe phản ứng từ họ.

Pedophilia/Hebephilia – Trọng tâm của tình dục liên quan đến trẻ em, hoặc là nội dung khiêu dâm, hoặc lạm dụng tình dục hoặc là sự tấn công của các nạn nhân trên thực tế;

Hebephilia đặc trưng ở các cô gái tuổi đang trong giai đoạn dậy thì.

Masochism – Thõa mãn tình dục từ việc bị tổn thương hoặc làm nhục, thông qua lời nói, lạm dụng, nô lệ và thậm chí bị đánh đập, hoặc cắt.

Necrophilia – Đạt được sự kích thích từ việc xử lý hoặc làm tình với xác chết.

Necrofetishism – Được đánh thức bởi những xác chết theo sự tôn sùng.

Partialism – kích thích tình dục từ một số bộ phận cơ thể, chẳng hạn như phần vòm của bàn chân.

Piquerism – Kích thích từ việc đâm bằng một công cụ sắc bén.

Pygmalionism – Ham muốn tình dục bởi những bức tượng hoặc những con búp bê.

Zoophilia – Kích thích tình dục với động vật là chủ yếu.

Apotemnophilia—lôi cuốn tình dục với những người tàn tật.

Scoptophilia (thói quen nhìn lén)- có sự hứng thú tình dục từ việc theo dõi người khác từ vị trí bí mật, ví như nhìn trộm qua cửa sổ vào nơi mà ai đó có lẽ đang thay quần áo hoặc đang ngủ.

Fire-water Complex- sau khi thắp lên ngọn lửa, một cuộc trình diễn của chính mình và sau đó có sự thèm muốn mãnh liệt (khao khát mạnh mẽ) đi tiểu.

Đây là những loại đối tượng, hình ảnh hoặc các tình huống thúc đẩy mọi người hành động và khi hoạt động đòi hỏi lại nhận sự không ưng thuận của bên đối tác hoặc gây thiệt hại đến tài sản của một người nào khác, thì đó trở thành một tội phạm. Những kẻ giết người hàng loạt bị thúc đẩy bởi những sự lệch lạc về tình dục, và họ buộc các nạn nhân phải làm những điều mà thông qua đó thể hiện sự tưởng tượng và những ham muốn của chính bản thân họ. Tất cả những trường hợp liên quan bao gồm trong đó là những dạng lệch lạc về tình dục, nhưng trước tiên hãy nhìn vào vật được tôn sùng một cách lập dị dể dẫn đến hành vi giết người nhiều nguời tại bang Texas.

Từ những năm 1990 đến năm 1991, ba gái mại dâm bị giết và đôi mắt của họ đã bị lấy đi một cách khéo léo. Nhờ vào mánh khóe từ một phụ nữ đã trốn thoát, phân tích từ mẫu tóc và sợi dính trên mảnh vỡ trong máy hút bụi, trong tấm thảm, và từ các nạn nhân có liên quan, Charles Albright, 57 tuổi và có gia đình, đã bị bắt giữ. Tuy nhiên ở hắn có đầy đủ những đặc điểm đặc trưng của một kẻ giết người hàng loạt. Rất thông minh và thân thiện, Albright thông thạo rất nhiều thứ tiếng, từng là huấn luyện viên bóng chày và giảng dạy môn sinh học. Không một ai từng biết về hắn lại có thể tin rằng hắn nguy hiểm như thế. Hắn cũng có thể vẽ, chơi nhạc cụ và có tay nghề cao trong việc nhồi thú bông. Mặc dù vậy, ông đã có một hồ sơ phạm tội diện rộng thậm chí vợ hắn không hề biết về điều đó, thường xuyên gặp gái mại dâm và thừa nhận có cảm giác thích thú khi dùng dùi cui đánh phụ nữ. Hắn là người có khả năng nói dối rất tốt và có một sự ám ảnh mạnh mẽ với những đôi mắt, theo một số báo cáo, ngay cả khi ở trong tù hắn vẫn duy trì việc vẽ mắt và treo chúng trên những ô nhỏ trong phòng giam của hắn. Albright cũng đã đặt dài hạn tạp chí chuyên về khoa học về thị giác và có những ấn phẩm số đầu tiên của tạp chí Omni từ năm 1978, trang bìa về những đặc điểm đặc trưng về một nhãn cầu lớn. Hành vi này dường như kì lạ hơn khi mà không có chuyên gia về sự lệnh lạc tình dục nào có thể xác định chính xác Albright (hoặc ai khác) đã từng làm cách nào để trở nên ám ảnh với các bộ phận cơ thể đến mức giết người để có được chúng.

Chúng ta sẽ xem xét một thứ tương tự với những kẻ sát nhân đó, kẻ có một khao khát ăn thịt người mãnh liệt.

Cannibals

Ở Barcelona, Tây Ban Nha, một đứa trẻ đã dẫn công an tới chỗ của một "phù thủy", người đã giam và buộc bé ăn các bộ phận của tử thi. Họ ngay lập tức ra lệnh bắt Marti Enriqueta, y đã bắt cóc nhiều trẻ em rồi giết và cắt ra từng mảnh. Y cũng đã ăn các bộ phận đó. Vẫn chưa rõ số nạn nhân, nhưng đến năm 1912 ít nhất 6 đứa trẻ đã phải điều trị tâm lý vì chứng kiến những tội ác trên. Suốt chiến tranh thế giới thứ I, Georg Karl Grossmann, kẻ bán thịt của Berlin, bị bắt vì đã mổ xẻ bốn người phụ nữ. Cơ quan điều tra cho biết y đưa gái mại dâm về nhà (chỉ những người phụ nữ đầy đặn), và giết họ. Y bán các mảnh tử thi này cho người nghèo và chính bản thân cũng ăn số thịt trên. Hắn bị bắt khi hàng xóm phát hiện tiếng vật lộn giữa hắn và nạn nhân. Người ta cho rằng Grossmann giết khoảng 50 phụ nữa, dù thực tế hắn chỉ bị buộc tội giết 14 người.

Karl Denke, "kẻ giết người hàng loạt ở Munsterberg ", giết người vô gia cư ở Silesia (Ba Lan) và khách tới trọ (người thường không còn chỗ nào để đi). Y nấu thịt của họ và tiêu hủy phần còn lại. Điều kỳ lạ là hắn lại ghi chi tiết cân nặng của họ. Sự thật được phơi bày sau khi y bị bắt, sau khi hàng xóm thấy hắn đổ xô máu ở một sân rộng, nhưng không ai có thể nghĩ rằng đó là vụ giết người và thậm chí là ăn thịt người, vì y sống ôn hòa và có đức tin. Năm 1924, hắn tấn công một người đàn ông bằng rìu nhưng anh này vẫn còn sống sót và nhận dạng được hắn, sau đó Denke bị bắt và thừa nhận hắn sống bằng cách ăn thịt người ít nhất ba năm và ăn thịt của 31 người. Qua điều tra thực tế, công an đã tìm thấy nhiều bộ phận ở nhà kho. Y nhận thức được rằng cơ quan điều tra có thể tìm thấy bằng chứng thuyết phục như dây đeo quần bằng da người nên đã tự tử trong tù. Những kẻ ăn thịt người có thể vì hoàn cảnh khó khăn đưa đảy, một số khác thi do bị kích động, nhưng hầu như đều gắn liền với chứng hoang tưởng hóa sói.

MA SÓI

Những cô gái chăn cừu ở miền Nam nước Pháp đã bắt gặp một cậu bé 13 tuổi như ma đói. Cậu ta tự giới thiệu là Jean Blood và Bodies Grenier, con trai một linh mục, nhưng lại nói rằng cậu đã bán linh hồn cho Quỷ. Hắn cho rằng hắn có mũi bằng da sói và nó làm biến đổi cậu ta thành sói trong khảong một tiếng lúc hoàng hôn. Grenier kể câu chuyện tương tự cho những người khác ở quanh làng. Sau đó, cậu ta ám chỉ rằng mình đã tấn công và ăn thịt các bé gái, cơ quan điều tra liền mở cuộc điều tra, kết quả cho thấy Grenier không phải là con của tu sĩ, mà chỉ là con của lao động nghèo. Y được thuê để chăn cừu nhưng thương xao lãng nhiệm vụ của mình. Trước tòa, Grenier tiếp tục hoang tưởng hắn có thể biến đổi thành sói. Y kể rằng một người hàng xóm đã giới thiệu y cho M. de la Forest, một người đàn ông da đen cho mỗi người một nô lệ và một mũi bằng da sói ở trong rừng. Sau đó, theo ảo tưởng của mình, Grenier nhận thấy khả năng hóa sói của mình. Y thừa nhận đã vào một ngôi nhà, bắt cóc một đứa bé và giết nạn nhân để ăn thịt. Trong hai ngôi làng khác, y đã giết và ăn các bộ phận của các bé gái. Lời khai của Grenier khớp với báo cáo mất tích, và cha và mẹ kế của y bị tra hỏi. Họ cũng biết hằng Grenier tin mình là một con sói. Vài đứa trẻ bị tấn công nhưng vẫn sống sót như Grenier khai. Ngày hôm sau, Grenier kể chuyện của mình cho cha, nhưng cũng chẳng thay đổi điều gì. Tòa quyết định hắn là kẻ tâm thần, và cần chuyển hắn đến chỗ các tu sĩ của một tu viện ở Bordeaux. Ở đó, hắn vẫn tiếp tục lảnh vảng như một con sói. 7 năm sau, một điều tra viên tới kiểm tra và Grenier thừa nhận hắn vẫn ăn thịt sống và hai lần nhìn thấy Chúa tể khu rừng. Hắn bị cho là tâm thần, và chết ở tu viện nàm 20 tuổi. R. E. L. Masters, cựu giám đốc thư viện về nghiên cứu giới tình, cùng với nhà văn Eduard Lea tổng hợp một cách toàn diện về bạo lực tình dục về tội ác Perverse trong lịch sử.: sự phát triển của khái niệm về ác dâm, giết người Lust, và xác chết – từ cổ chí kim. Các tác giả cũng thảo luận các trường hợp của ma cà rồng và hóa sói trong khái niệm về xác sống, hay như khiêu dâm liên quan xác chết hoặc tưởng tượng. Ví dụ, họ mô tả một người phụ nữ Pháp năm 1890 phát hiện đã chết tại nhà, trong khi con trai nằm ngủ bên cạnh. Cô ta bị cưỡng hiếp và sau đó bị xẻ ra từ âm đạo lên, cắt đứt nội tạng và ruột. Y ném các bộ phận này qua vai nạn nhân và ngủ ngay bên cạnh. Khám nghiệm tử thi cho thấy người mẹ đã chết trước khi bị mổ xẻ. Còn y có vẻ đã làm nốt phần còn lại sau khi giết nạn nhân.

Tiến sĩ Richard Noll, một nhà tâm lý lâm sàng, chuyên nghiên cứu về ma cà rổng, người sói và quái vật, đã tổng hợp trong báo cáo lầm sàng về hoang tưởng hóa sói từ các bài nghiên cứu. Noll đã chỉ ra từ năm 1975 có 18 trường hợp được đề cập. Sáu trong số đó được báo cáo về ảo tưởng hóa sói và phần còn lại biến thành các con vật khác. Chuẩn đoán thông thường nhất đều ghi nhận hành vi của những người này là rối loạn lưỡng cực , nhưng vài chuẩn đoán cho là trầm cảm và tâm thần phân liệt hoang tưởng. Noll tin rằng hoang tưởng hóa sói gần với bệnh tưởng hóa thú, "chứng hoàng tưởng biến thành động vật", ông ta cho rằng nó tốt hơn nên được mô tả như một rối loạn.

Một người kết hợp chứng ảo tưởng hóa sói với danh sách tình dục đồi trụy từ bọn ăn thịt người có thể trở thành kẻ giết người hàng loạt tiếp theo, một trong số trường hợp lệch lạc đó đã được ghi nhận. Năm 1990, Chính phủ Nga thông báo việc bắt giữ một đối tượng truy nã sau gần một thập kỷ vì tội giết người và thực hiện hàng tá vụ mổ xẻ phụ nữ và trẻ em. Tội ác của tên giết người Lesopolosa, hay Maniac, bắt đầu được chú ý từ 1982 khi ba xác chết liên tiếp được tìm thấy trong rừng. Nạn nhân đầu tiên là một cô gái trẻ, và được ghi nhận là chống cự kẻ tấn công đến chết. Hai xương sườn bị gãy, và có nhiều vết dao đam vào xương. Bên cạnh đó còn có vết dao đâm vào hốc mắt và vùng xương chậu. Mặc dù cơ quan điều tra cho rằng các vụ giết người này chỉ ngẫu nhiên và tuyên bố các vụ giết người hàng loạt này không tồn tại ở Liên bang Xô Viết, nhưng các nhà điều tra hiểu rõ điều đó nhất. Tên giết người đưa ra bằng chứng việc ám ảnh giết người và tính dục lạch lệch thông qua các vết mổ xẻ cơ thể và vứt bỏ một số bộ phận. Khi Viktor Burakov chịu trách nhiệm vụ điều tra, và càng nhiều tử thi bị phát hiện. Một bé gái bị đông cứng trong điều kiện thời tiết mùa đông đã thể hiện rõ rang các vết dao đâm. Hộp sọ bị thủng, cũng như ở ngực và bụng. Hung thủ điên cuồng dùng dao đâm hàng chục nhát, văng nội tạng ra khắp cơ thể. Hung thủ đặc biệt tập trung vào tim, phổi và cơ quan sinh dục. Cũng như các trường hợp khác, hắn cũng tấn công vào mắt.

Buraknov nhận ra gã hung thủ này có thể ở lại thời gian tương đối dài với các nạn nhân của hắn khi họ đang hấp hối và sau khi họ chết. Với bé gái và phụ nữ, hắn đâm nát ngực cũng như âm đạo, tử cung, bang quang. Với đàn ông, hắn thường cắt dương vật, bìu và hậu môn, thậm chí còn ăn lưỡi. Đội điều tra Nga xác định tên giết người có nhóm máu AB, điều này giúp loại bỏ các nghi ngờ (nhưng lại là sai lầm khi xác định hung thủ thực sự). Burakov nhờ bác sĩ tâm thần và Tiến sĩ Alexandr Bukhanovsky đồng ý nghiên cứu hành vi tên giết người để báo cáo, và ông đề xuất: tên giết người khảong 25 đến 50 tuổi. Ông cho rằng y bị ám ảnh tình dục và đâm mù mắt nạn nhân để họ không nhìn chằm chằm vào hắn. Hắn là kẻ tàn bạo và khó đạt được khoái cảm nếu không tra tấn người khác. Hắn thường bị ức chế và chán nản nên hắn muốn giết người. Y không phải là người chậm phát triển hay bị tâm thần phân liệt, nhưng là một kẻ có tổ chức cô độc, bình thường và khiêm tốn, không lệch lạc tình dục, đồng tính hay biến thái. Vết máu và tử thi suốt 8 năm trước khi được điều tra đã tạo ra một bước ngoặt. Giả định rằng tên giết người đã đưa nạn nhân từ những sân ga tàu lửa. Burakov đã cử đội công an ngầm để theo dõi Andrei Romanovich Chikatilo, 54, một kẻ đã từng bị tình nghi nhưng đã loại ra khỏi danh sách, ở vùng ga tàu hỏa Donleskhoz. Hắn bị nhìn thấy đi ra khỏi cánh rừng, nơi các nạn nhân được tìm thấy. ĐỘi của Burakov khai thác được Chikatilo từng là giáo viên và đã bị sa thải do bị tố cáo lạm dụng tình dục hoc sinh. Hắn cũng bị sa thải ra khỏi công việc khác, trong khoảng thời gian thất nghiệp, hắn cảm thấy được an ủi khi ở ga tàu hỏa. Trong khoảng gian hắn bị bắt giam vào năm 1984, không hề có vụ giết người nào được báo cáo, và các ghi chép những chuyến đi của hắn lại trùng khớp với địa điểm các vụ giết người. Lúc Chikatilo bị tra khảo, các thám tử đã tìm ra trong túi của hắn có Vaseline, dây thừng, mấy khăn bẩn, và một con dao làm bếp. Họ cần một lời tự thú, theo cách Sô Viết, nhưng Chikatilo nhất định không khai điều gì. Mọi chuyện thay đổi khi họ sắp buộc phải thả hắn ra, họ để tiến sĩ Bukhanovksy đọc báo cáo về hằn. Sau khi nghe, Chikatilo suy sụp và thừa nhận 36 vụ ác của mình. Vụ đầu tiên vào năm 1978, sớm hơn nhận định của cơ quan điều tra.

Hắn bắt cóc một bé gái chin tuổi và đã cố cưỡng hiếp bé. Nhưng sự việc bất thành, hắn liền dùng dao giết nạn nhân. Hắn bịt mắt nạn nhận vì sợ nhìn thấy hình ảnh của mình sót lại trên đôi mắt – một dạng mê tín thông thường. Sau đó, hắn nhanh chóng tìm thấy khoái cảm thực hiện lại các hành vi này. Năm 1981, hắn giết một gái mại dâm, cắn và nuốt núm vú của cô ta. Khi phanh thây, hắn cảm thấy xúc cảm tính dục. Hắn lấy các bộ phận sinh dục ra. Với trường hợp này và nhiều trường hợp sau đó, Chikatilo lặp lại một cách chi tiết các việc làm trên.

Hắn thậm chí còn thực hiện lại các hành động trên với các nạn nhân bằng ma-nơ-canh cho công an. Vài trường hợp hắn theo dõi cẩn thận nhưng hầu hết cơ hội của nạn nhân thường ít vì họ đều ở thế yếu. Nạnn nhân thông thường là những đứa trẻ đi bộ quanh ga tàu lửa. Hắn nói hắn đâm vào những vùng giao cấu; hắn cần bạo lực và sự vùng vẫy mãnh liệt. Với nạn nhân nam, Chikatilo sẽ tưởng tượng nạn nhân như tù nhân của hắn. Hắn cũng thừa nhận hành vi ăn thịt người. Ít nhất một lần, hắn lấy tử cung và bắn tinh dịch vào bên trong đó, và sau khi nhai xong thì hắn bỏ mặc nạn nhân. Hoặc hắn đã thử cắn một phần và nuốt nó. Hắn thích cái cách các nạn nhân la hét, sủi bọt và hấp hối. Thậm chí điều này còn làm hắn dễ chịu, và làm hắn khao khát hơn thế. Trong tất cả các trường hợp, Chikatilo thừa nhận 56 vụ giết người, mặc dù chỉ bị buộc tội 53 vụ. Để cố hiểu được tội ác man rợn này, các nhà tâm lý học tiến hành nghiên cứu thông qua nhiều khía cạnh như thời thơ ấu của tên giết người để tìm ra một mối liên kết tính dục đặc biệt, cũng như xuất phát của sự giận dữ và lòng hận thù. Hắn không có gì thực sự nổi bật. Hắn là một đứa trẻ cô đơn, bị chế giễu vì sự vụng về và nhạy cảm của mình. Kết quả, trong thâm tâm hắn sôi lên một sự giận dữ.

Trải niệm tình dục đầu tiên của hắn khi còn thanh niên là với bạn của em gái hắn đang mới 10 tuổi. Sau này trong cuộc đời, hắn khó có thể đạt được điều này, những tưởng tượng về đấu tranh tính dục này giúp hắn thức tỉnh. Sau đó, khi là một người trưởng thành, hắn thực hiện nhiều vụ giết người. Xuất phát thực sự từ những mong muốn của hắn có vẻ như tăng lên do bị làm nhục, hắn ám ảnh điều đó và thường xuyên lặp lại trên bàn tay của phụ nữ.

Khi là một chàng trai trẻ, hắn gia nhập quân đội, nhưng khi hắn trở về nhà và cố gắng phát triển mối quan hệ, nhưng hắn không thể quan hệ được và cô gái hắn yêu đã kể điều này cho mọi người; vì thế, chính cô đã gây cho hắn cảm giác hận thù mà hắn muốn cắn và xé toạc ra. Sự khinh miệt đến tận cùng về cô ta và mẹ cô, hắn vút bỏ luôn hy vọng kết hôn.

Do đó, nỗi đau khổ trong thâm tâm của hắn trở nên bùng phát cùng với tâm lý hận thù phụ nữ. Chikatilo trở thành giáo viên, em gái hắn thương xót và cố gắng người phù hợp cho hắn, mặc dù sau khi cưới, vợ hắn cũng coi thường hắn trong suốt hôn nhân của họ. Có báo cáo rằng, hắn có thể đã thuyết phục bé gái để hắn thủ dâm bên ngoài và bắn tinh dịch trong bàn tay. Sau khi mẹ hắn chết năm 1973 năm hắn 37 tuổi, Chikatilo bắt đầu quấy nhiễu các cô gái trẻ. Điều này làm hắn cảm thấy mình quyền lực hơn, và khi có những rắc rối báo cáo lên, thành viên trong Đảng bảo vệ hắn khỏi cuộc điều tra. Để thỏa mãn thực sự, hắn cần bạo lực, và từ đó hắn chuyển sang giết người. Bản năng hoang dã và ăn thịt người của hắn thường thể hiện qua các rắc rối của CHikatilo bị phơi bày tăng lên. Những năm đầu của thể kỷ 20, sau khi Stalin "crushed private agricultural concerns", liên bang Xô Viết rơi vào tình trạng đói kém. Hàng nghìn người chết vì thiếu ăn và nhiều người khác liều lĩnh ăn xác mới chết. Mẹ hắn bảo rằng hắn đã từng có một người anh trai, nhưng khi cậu bé mới 10 tuổi, những kẻ đói trong long ăn đã giết và ăn thịt em.

Sự kiện này đã lặp đi lặp lại trog đầu hắn, cùng với sự chứng kiến cảnh chiếm giữ của quân Nazi và bom của quân Đức, các xác chết la liệt trong những con đường, và những điều này đã làm hắn hoảng sợ và thích thú. Giữa sự nhục nhã, bắt nạt và xa lánh, thâm tâm hắn nổi lên sự giận dữ âm ỉ, thầm lặng. Để tự tán thưởng bản thân, hắn nói với cơ quan điều tra, hắn tưởng tượng cảnh tra tấn, và những điều này đã làm nền cho các giết chóc của hắn sau này. Chikatilo bị gửi tới viện Serbsky của Moscow trong 2 tháng đánh giá tâm lý và hệ thần kinh, và họ xác định rằng hắn có những tổn thương trong não từ khi mới sinh ra, điều này làm ảnh hưởng đến khả năng kiểm soát ruột và sự xuất tinh. Hắn cũng bị ảo tưởng sai lệch.

Tuy nhiên, hắn vẫn chuẩn đoán là bình thường và ra hầu tòa. Khi bị buộc tội, Chikatilo la to "Swindlers!". Hắn kháng cáo nhưng đã bị bác bỏ. Vì thế một gã từng là giáo viên với bằng đại học về ngành văn học Nga, một vợ và đàn con, không có biểu hiện tâm lý cụ thể, nhưng lại có trái tim bản năng hoang dã. Hắn mô tả băn thân như một sai lầm của tạo hóa. Không may thay, không có chuẩn đoán tâm lý tâm thần nào tốt hơn cho bản cáo trạng của hắn và hắn mất hoàn toàn hy vong vào 15 tháng 2 năm 1994, bản án được thi hành. Bên cạnh thịt người, vài kẻ sát nhân tìm thấy niềm thích thú tính dục từ máu và các chất lỏng khác từ cơ thể nên hắn tìm cách giết người để đạt được điều đó.

Máu của chính bọn sát nhân không làm được điều đó, mặc dù chúng cũng thử giết động vật. Hầu hết, trải niệm cuối cùng của chúng là tìm kiếm chất lỏng sống của một người nào đó, và để thỏa mãn hoàn toàn, họ thậm chí có thể uống nó luôn. Đó chính là lý do tại sao chúng được biết đến như là ma cà rồng.

MA CÀ RỒNG

Ma cà rồng Ahmad Suradji, đồ tể người Indonesia với khả năng ban cho điều ước. Năm 1997, hắn bị bắt sau khi một điều tra viên tìm thấy 26 bộ xương trong vườn mía của hắn. Các nạn nhân bán rẻ bản thân với hy vọng đẹp hơn. Suradji tự thú 42 vụ giết người, nói rằng hắn đã lên kế hoạch hơn 30 vụ từ mệnh lệnh của người cha đã mất, cũng là đồ tể, thần tượng của hắn. Nhưng chính hắn cũng có sở thích lạ: sau khi bóp cổ phụ nữa, hắn uống nước bọt của họ.

Ý tưởng của những kẻ phạm tội với những ám ảnh rằng lấy chất lỏng của các nạn nhân sẽ cho chúng khả năng điểu khiên người khác, vì thế họ uống nước hay máu của một người để tồn tại. Sự trao đổi bí mật này có thể đòi hỏi hơn. Với Suradji, ít nhất nạn nân của hắn chết trước. Một ma cà rồng khác đã không chờ được. Fritz Haarmann, tên bán thịt ở Hanover, Đức, và một tên gạ gẫm con nít, chú ý rằng có rất nhiều chàng trai trẻ biến mất không lý do trong suốt chiến tranh thế giới I, vì thế hắn lên kế hoạch bắt cóc họ. Hắn dụ những người này về nhà mình. Hắn cùng với một gã mãi dâm đẹp trai dụ dỗ những gã đàn ông khác về nhà hắn. Hắn đối đãi họ và chờ cho các nạn nhân của mình buồn ngủ và dùng sức cưỡng hiếp họ. Sau này Haarmann mô tả cách hắn mất lý trí và điên cuồng thế nào khi cắn cổ của nạn nhân và thỉnh thoảng còn ngấu nghiến cổ họng cho đến khi cái đầu muốn rớt ra khỏi cơ thể. Khi hắn nếm máu, hắn đạt được khoái cảm. hắn mổ xẻ nạn nhân, ăn vài phần và bán phần còn lại trong cửa hàng. Bất cứ thứ gì còn lại, hắn đổ xuống kênh đào. Thực tế, vẫn còn những mảnh xương còn xót lại đã làm công an nghi ngờ và gõ cửa nhà hắn năm 1924. Những tia máu ở trên tường và quần áo của các người mất tích đã tố cáo Haarmann. Hắn tự thú và thừa nhận 50 vụ, mặc dù cơ quan điều tra buộc tội tên ma cà rổng hanover chỉ với 27 vụ. Haarmann không bối rối trước bản án tử hình. Thay vào đó, hắn rất điềm nhiên tường thuật lại. Haarmann cũng thích thú viết chiến công của mình trên giấy, như cách hắn mô tả dòng máu tội phạm của hắn đến chi tiết một cách tỉ mỉ. Trước khi hắn chết, hắn tuyên bố ngày thi án là ngày cưới của hắn.

Một ma cà rồng khác là Peter Kurten, kẻ quyến rũ người khác bằng sự tinh tế, nhẹ nhàng, mhưng khi bị kích động, hắn cũng có thể đánh một người trưởng thành với một cái búa hay uống máu trẻ em. Khi hắn 9 tuổi, hắn đã dàn cảnh tai nạn cho cái chết của hai bé trai. Năm 1913, hắn đột nhập vào một nhà trọ ở Koln-Mulheim tại thung lũng sông Rhine và giết một bé gái 10 tuổi. Có hai vết cắn ở cổ họng bé gái, một nông và một sâu, và giám định viên tìm thấy máu còn rất ít trong cơ thể nạn nhận. Mặc dù nỗ lực tìm kiếm nhưng vẫn không tìm thấy kẻ giết người. Thực tế, Kurten bị tống giam 16 năm vì phạm một số tội vụn vặt, và khi hắn ra tù, các rắc rối lại xuất hiện. Một bá gái 8 tuổi bị đâm 13 lần và nhét vào hàng rào. Một tuần sau, một thợ cơ khí 45 tuổi tìm thấy dẫ chết cạnh một con đường với 20 vết dao đâm. Một bé gái 5 tuổi thì bị bóp cổ và bị cắt cổ họng. Một đứa trẻ 14 tuổi cũng bị bóp cổ và chém đầu.

Với những người sống sót cũng không thể nhận diện kẻ tấn công, nhưng khi một cô gái trẻ bị cưỡng hiếp và bị đánh đến chết bằng búa. Sáu tuần sau, một đứa trẻ 5 tuổi mất tích và tòa soạn nhận được một lá thư, được cho là của hung thủ. Hắn đưa ra một bản đồ và công an ngay lập tức tìm thấy một cơ thể bị bóp cổ, bị đánh và bị đâm đến 36 lần. Lá thư cũng mô tả vị trí xác của một cô gái mất tích khác đã vài tháng. Sau đó, Kurten giải thoát cho nạn nhân bị cường hiếp và cô đã báo công an vị trí của hắn và hắn tự thú. Hắn thừa nhận hàng ta vụ tấn công và 13 vụ giết người, và cũng đã uống máu của nhiều nạn nhân vì nó làm hắn kích thích. Về những năm trước ở phòng trọ, Kurten mô tả cách hắn phá khóa, làm ngạt và cắt của cổ cô ta. Máu phun ra thành tia qua đầu hắn, làm hắn cảm thấy bị kích động mà uống máu nạn nhân.

Tại phiên xét xử, các nhà tâm lý biện hộ rằng hắn bị mất trí, nhưng ban bồi thẩm phản đối. Hắn bị kết án, dựa vào 9 vụ giết người, bị hành hình băm 1931. Trước khi chết, Kurten diễn đạt khoái cảm của hắn khi nghe chính máu hắn nổi tăm sau khi lưỡi dao hạ xuống. Hắn không thể tưởng tượng một trải niệm tốt hơn. Có thể kể đến những kẻ uống máu ít nổi hơn là Martin Dumollard, đã giết rất nhiều cô gái ở Pháp năm 1861; Joseph Vacher ở Pháp bị bắt năm 1897 đã mô tả việc hắn uống máu từ cổ của hàng tá nạn nhân và Marcello de Andrade, 25 tuổi, và giết những câu trai trẻ, cũng thừa nhận uống máu nạn nhân như cách để nắm lấy vẻ đẹp của họ. Một người đàn bà cũng làm tội ác này là Magdalena Solis, tế lễ bằng cách uống máu Mexico. Cô ta thuyết phục dân làng ở Yerba Buena rằng cô ta là chúa trời và tế lễ bằng máu của rất nhiều nạn nhân. Hầu hết những kẻ giết người đều mô tả không nhiều về phần còn lại một khi chúng xé toặc tử thi, ăn thịt hay uống máu. Một âm mưu lạc lối bao gồm việc giữ cơ thể bên cạnh để cảm thấy dễ chịu, tiêu khiên hay thoản mãn, và đó là điều chúng ta nghiên cứu thấy từ những kẻ phạm tội nổi tiếng.

Cre: ver1.tamlyhoctoipham.com