Tam Phu Bức Tới Cửa, Phu Nhân Thỉnh Thú

Chương 47: Bùi Gia Kinh Hỉ 3

Bọn họ phải chuẩn bị một biện pháp ổn thỏa, trước hết, phải để con thừa nhận đứa nhỏ này là tôn tử bọn hắn, sau đó, mới bày kế đem tôn tử về nhà hảo hảo chiếu cố a!

“Vị lão gia và phu nhân này, các ngươi không phải là…” Tiểu nha hoàn thấy bọn hắn không định gặp người, hẳn là không có chuyện gì, liền muốn hạ lệnh trục khách.

Phu nhân đã nói, không được để người xa lạ tùy ý vào viện, hôm nay thấy hai lão nhân bọn học vừa hòa khí lại hào phóng, nàng mới làm càn một lần.

Bùi phu nhân lưu luyến nhìn Duệ Nhi, thật sự là càng nhìn càng thích a, thật muốn ôm vào ngực hảo hảo yêu thương.

“Cô nương, chúng ta có thể tiến lên nói mấy câu sao? Đến cũng đã đến, không tự mình nói mấy câu, ta cảm thấy trong lòng bất an a!”

Tiểu nha hoàn thấy Bùi gia nhị lão ánh mắt tha thiết, cảm thấy có chút kỳ quái, cho dù là báo ân, cũng không cần phải lấy ánh mắt lưu luyến không muốn rồi nhìn thiếu gia đi? Chẳng lẽ —— thảm, chẳng lẽ họ là kẻ xấu, coi trọng thiếu gia, định mưu đồ chuyện gì? Tiểu nha hoàn giật mình, rùng mình một cái: “Hai vị quý nhân đừng làm khó dễ ta, ta chỉ là một tiểu nha hoàn, nếu phu nhân biết ta nhất thời mềm lòng để các ngươi đi vào, nhất định sẽ trách phạt ta.

Vẫn là mời nhị vị mau ly khai đi!”

Bùi phu nhân không muốn rời đi, nàng rất muốn ngay lúc này làm xác nhận xem đứa nhỏ trước mắt có phải là tôn tử của Bùi gia hay không.

Bùi lão gia kéo kéo tay áo lão thê, ý bảo nàng đừng nóng vội, xoay người cảm ơn tiểu nha hoàn, sau đó liền mang lão thê ly khai.

Bùi phu nhân bất mãn oán giận: “Lão gia, ngươi cũng thấy đứa nhỏ kia quả thực giống như đúc Nhược Thần a, ta —— “

“Phu nhân, dục tắc bất đạt, đạo lý này hẳn là ngươi đã hiểu.

Hiện tại sự tình còn chưa rõ ràng, con không mở miệng, chúng ta không thể làm chủ được! Chuyện quan trọng hiện giờ là phải làm cho con mở miệng, để chúng ta còn hỏi rõ ràng chuyện gì xảy ra.

Về đến nhà, Bùi lão gia cẩn thận hỏi nhị quản gia một ít vấn đề, nhất là hỏi kĩ xem con nhà mình thấy đứa nhỏ kia có biểu tình thế nào.

Nhị quản gia cẩn thận nhớ lại, “Lão gia, khi đó, thiếu gia thoạt nhìn có chút khiếp sợ, cũng có chút… Mất mát, cũng giống như có chút áy náy.

Bùi lão gia cùng phu nhân nhìn nhau: có ẩn tình nha, nếu chỉ là một đứa nhỏ bình thường, cho dù có giống nhau, con nhiều lắm là kinh ngạc mà thôi, sao còn có mất mát và áy náy?

“Lão gia, chúng ta phải hỏi Nhược Thần như thế nào đây?”

“Trước phải phái người đi điều tra lai lịch của nữ tử kia!”

“Cái gì, ngươi nói nàng từng là Hộ Quốc phu nhân! Chính là cái vị Hộ Quốc phu nhân tai tiếng kia?” Bùi phu nhân tâm can đều loạn, sao không là ai khác, lại cố tình là Hộ Quốc phu nhân?

Làm sao bây giờ? Đứa nhỏ kia——

Ai!

Bùi phu nhân ai thán nhìn người báo tin tức, “Còn có thu hoạch gì khác?”

“Phu nhân, nghe nói, lúc trước Hộ Quốc tướng quân đuổi Hộ Quốc phu nhân đi là vì…”

“Nói đi!”

“Là vì Hộ Quốc phu nhân không tuân thủ nữ tắc, đứa nhỏ kia không phải là con của Hộ Quốc tướng quân, về phần Hộ Quốc tướng quân vì sao nhẫn nại nhiều năm, những người trong phủ Hộ Quốc tướng quân đều nói là vì thế lực của Ngự gia…”

Ai, thế lực Ngự gia vừa suy giảm, Hộ Quốc tướng quân liền hưu thê, chuyện này bọn họ cũng biết, cũng thấy rõ ràng, đó là sự mong đợi của Hoàng Thượng a! Ngự gia, Ngự Thái Sư đã sớm bị Hoàng Thượng kiêng kị, thần tử công cao từ trước đến nay đều không có kết cục hay ho.

Không phải con của Nam Cung Tẫn? Kia…

Nhưng mà, con nhà mình hẳn sẽ không gian díu với thê tử của Nam Cung Tẫn a! Tục ngữ nói, không thể chạm vào vợ của bạn! Huống chi còn là nữ nhân của biểu đệ mình a!

Nhưng mà, khuôn mặt của đứa nhỏ kia —— thực giống Nhược Thần lúc nhỏ, mặc cho ai thấy cũng sẽ nói là từ một khuôn khắc ra a! Rốt cuộc là vì sao?

Bùi gia nhị lão nhíu mày rối rắm, vẫn không biết nên làm sao, có lẽ trừ bỏ đương sự, người khác đều khó có thể nói rõ ràng!

Bỗng nhiên, Bùi lão gia ánh mắt chợt lóe lên, nghiêng đầu thì thầm vào tai Bùi phu nhân một câu, sắc mặt Bùi phu nhân liền lộ vẻ vui mừng, đúng vậy, nàng như thế nào đã quên còn có một biện pháp tốt như vậy đâu?

Giữa trưa, Bùi Nhược Thần đã bị người gọi đến phòng Bùi phu nhân, gặp mặt, Bùi phu nhân không nói gì, chính là nói Bùi Nhược Thần đưa tay cho nàng.

Bùi Nhược Thần không hiểu ra sao nhìn mẫu thân, “Nương, ngươi làm sao vậy?”

“Xú tiểu tử, nói ngươi đưa tay thì cứ đưa tay đi, chẳng lẽ mẫu thân sẽ hại ngươi sao!”

Bùi Nhược Thần quýnh quýnh nhìn mẫu thân, trăm sự hiếu làm đầu, thôi thì cứ đưa tay đi, dù sao mẫu thân cũng làm ra cái gì, nếu thích thì cứ chơi!

Bùi phu nhân rạo rực nhìn con mình, ôn nhu hướng dẫn: “Con a, nhắm mắt lại đi, mẫu thân phải làm thí nghiệm một chút, lát nữa con sẽ cảm giác tay đau một chút, nhưng không được lộn xộn nga!”

A? Bùi Nhược Thần cổ quái nhìn Bùi phu nhân, thầm nghĩ: mẫu thân hôm nay lại nghĩ ra cái gì kỳ quái đây, trước đây cũng từng lấy hắn làm thí nghiệm vài lần, bất quá, kể từ khi hắn tròn mười sáu tuổi, mẫu thân không ép hắn làm gì nữa.