Trên bàn ăn, không ngoài dự đoán Tô Hồng trở thành đối tượng mời rượu của mọi người. Mấy lão già trung niên bụng phệ, ép rượu Tô Hồng không chút nương tay. Mặt Tô Hồng đỏ ửng lên, và anh không thể nào uống thêm được nữa, điều đó khiến mọi người bật cười. Lục Thái Phi thấy thời cơ đã tới liền ép Tô Hồng uống thêm, Tô Hồng mất đi ý thức nhưng trong lòng cảm thấy không vui. Hắn bắt đầu giúp Tô Hồng cản mấy chén, hòng đổi lấy ánh mắt cảm kích của Tô Hồng: "Cảm ơn Lục tổng" Dưới mái tóc ngắn hơi xù trẻ trung, đôi mắt hoa đào mọng nước dịu dàng đầy nhu tình. Yết hầu Lục Thái Phi căng thẳng, kéo kéo cổ áo, chỉ cảm thấy cả người bốc hỏa. Một vài người bên cạnh biểu lộ ánh mắt ngầm hiểu, các đại gia điều biết ý, đối với loại tình cảnh này họ đã hết sức quen thuộc "nếu như vậy, hôm nay tới đây thôi nha?" Có người hỏi. Các đại gia dồn dập tán thành, tỏ ý còn có tiếp tục cuộc vui sau đó. Tô Hông sợ đến mặt tái nhợt đi vội v