Quả nhiên, từ nhỏ tư tưởng đã lệch lạc, là thẳng không được mà! Một mặt Tô Hồng đầy bi phẫn nghe hắn nói bên trái một mặt đánh gãy chân, bên phải một mặt bắt giam, xin thể nếu như tóm được Tiếu Thanh, nhất đính sẽ đem hắn chém ra thành ngàn mảnh. Nhìn đi ngươi khiến hài tử người ta độc hài ra sao! Tô Hồng thở phì phò một bên lôi kéo tay Hạ Tinh Hoàng, một bên theo mùi vị truy đuổi Tiếu Thanh. Hắn vừa rồi mới dùng một chiêu đâm kiếm trúng Tiếu Thanh, xét từ độ sắc bén của Kinh Hồng kiếm,đối phương không chết thì cũng trọng thương, chỉ cần đuổi theo nhất định sẽ tìm tới. Hạ Tinh Hồng còn chìm đắm trong mộng đẹp Tô Hồng thêu dệt ra cho hắn, một mặt hạnh phúc cười khúc khích theo sát sau lưng Tô Hồng. Tô Hồng tình cờ quay đầu lại thoáng nhìn qua, còn có thể thấy người kia cười đến tít cả hai mắt Tô Hồng: "…" Thật vất vả đi qua đoạn đường đen tối khiến người khác sởn cả tóc gáy này, hai người chậm rãi đi vào chỗ một lăng tẩm phía dưới. <