Sau nửa nén hương, Khúc Thương trở về, mang theo hai bát mì, bên trong có hành thái tươi xanh, vẫn còn nóng hổi. "Nữ đầu bếp nghỉ ngơi, ta tùy tiện nấu hai bát mì, ăn nhanh cho nóng." Khúc Thương đóng cửa lại mới thoáng thả lỏng chút, đem đặt lên bàn con, lau lau mồ hôi trên trán Tô Hồng nhìn thấy mì nước, biểu hiện khẽ nhúc nhích. "Nghĩa phụ…" "Tốt rồi tốt rồi, cuối năm rồi cái gì cũng đừng nói, ăn tô mì xong các ngươi liền đi đi, chỗ này của ta không an toàn, cả kinh thần gần nhất này cũng không quá an toàn." Tô Hồng vừa ăn mì vừa kinh ngạc: "Kinh thành bị làm sao?" Hạ Tinh Hoàng bên cạnh hắn bình tĩnh trả lời: "Lão Hoàng đế lâm bệnh nặng, thái tử tuổi còn nhỏ, tình thế như vậy đương nhiên nguy cấp." Khúc Thương nhìn chằm chằm tên "con rể" này: "Hai người không cập nhật được tin tức này sao?" Tô Hồng ho khan hai tiếng: "Nhà chúng ta, việc nhỏ hắn phụ trách, việc lớn mới hỏi đến ta." Khúc Thương đầy mặt phức tạp: " Vậy ngư