Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 41

Edit: Điềm Điềm

**********************

Không khí tản ra mùi hạt dẻ dễ chịu, mang lại cảm giác thoải mái rõ ràng.

Dung Hề đứng ở cửa, thỏ nhỏ xuất hiện bên chân cậu, đôi mắt đỏ lẳng lặng nhìn chăm chú vào cửa phòng đóng chặt.

” Chiu.” Vươn móng vuốt nhỏ ngắn ngủn ôm lấy ống quần Dung Hề.

” Anh ấy không sao, đừng lo lắng.”

Dung Hề ngồi xuống trên thềm gỗ, ôm thỏ nhỏ vào lòng.

Hai người lẳng lặng chờ đợi.

Theo thời gian trôi qua, mùi hạt dẻ trở nên nhạt nhẽo, Dung Hề hy vọng hương liệu cao cấp do mình chế tạo có thể giúp Tần Tinh Lan khôi phục, cho dù không thể lập tức chữa khỏi, cũng hy vọng hắn dần dần tốt lên, giảm bớt một ít thống khổ của hắn cũng tốt.

Cửa phòng đóng chặt sau lưng mở ra, Dung Hề cùng thỏ nhỏ quay đầu nhìn về phía  Alpha đi ra.

Ánh trăng chiếu lên, Tần Tinh Lan đi ra mang theo một tầng ánh sáng mỏng manh, giống như ngọc bích lạnh lẽo được phủ lên ánh sáng dịu dàng.

Từ trên mặt đất đứng lên, Dung Hề tỉ mỉ đánh giá hắn một phen: ” Thế nào, anh… anh thấy khá hơn chưa?”

” Ừm, khôi phục hai phần ba rồi, cám ơn em.” Trong thanh âm trong trẻo lạnh lùng của Tần Tinh Lan lộ ra ý cười, xoa dịu trái tim đang thấp thỏm của Dung Hề.

” Vậy là tốt rồi.” Dung Hề thở phào nhẹ nhõm, nhếch khóe môi lên, ” Không còn sớm nữa, anh nghỉ ngơi sớm đi.”

”  Dung Hề.”

” Hửm?” Dung Hề ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt màu xanh biếc, trong mắt mang theo một chút khó hiểu.

” Hương liệu của em rất tốt.”

Không nghĩ tới Tần Tinh Lan gọi cậu lại là vì nói những lời này, bỗng nhiên nghĩ đến lúc mình tặng hắn hương liệu có nói chờ hắn phản hồi, cho nên đây là khẳng định năng lực của cậu sao?

Độ cong của khóe môi một lần nữa nâng lên: ” Ừm, tôi biết rồi, tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ.”

Nhìn theo tiểu thư tính rời đi, sư tử lớn đi tới nhẹ nhàng cọ cọ chân hắn.

Tinh thần trì phục hồi như cũ hai phần ba, tinh thần lực bên trong không hỗn loạn, quyền khống chế phảng phất trong nháy mắt một lần nữa trở về.

Tần Tinh Lan ánh mắt nặng nề, đưa tay xoa đầu sư tử lớn.

Một số chuyện dường như có thể bắt đầu sớm hơn.

Dung Hề mua đồ từ trên mạng, ngày hôm sau liền đưa đến, 0520 ký xong thủ tục, đẩy đến giúp Dung Hề cùng nhau sửa sang lại.

Đem quần áo mua cho Tần Tinh Lan lấy ra, sau khi xếp xong, bảo 0520 đưa đến phòng hắn.

Nhìn 0520 tiến vào, trên tay ôm một đống đồ đạc, Tần Tinh Lan đứng dậy nhận lấy: ” Đây là cái gì vậy? ”

” Chủ nhân mua quần áo cho anh nha!”

0520 dùng thanh âm loli đáng yêu nói xong, liền mở tủ quần áo của hắn ra, đem áo khoác dài ngắn, áo thun treo lên, lại đem vớ đặt vào ngăn kéo phía dưới, còn lại là hai cái quần lót kích cỡ khác nhau.

Tần Tinh Lan nhìn 0520 cầm lên, trong mắt xuất hiện một chút kinh ngạc.

0520 nắm lấy cái hỏi Tần Tinh Lan: ” Hai loại này, anh dùng loại nào?”

Đối mặt với màn hình hiển thị 0520: ” Có phải Dung Hề để cho ngươi hỏi không? ”

” 0520 không thể nói.” 0520 cho thấy mình là người bảo vệ trung thành của chủ nhân, sẽ không bị sư tử lớn mua chuộc, nhưng bán sư tử lớn nó sẽ không có áp lực lớn như vậy.

Tần Tinh Lan đã nhận được đáp án nhếch khóe môi, đưa tay lấy size lớn từ trong tay nó, bỏ vào trong ngăn kéo, tự nhiên hỏi: ” Còn lại có thể trả lại không? ”

” 0520 không thể nói.”

” A, như vậy nha.” Tần Tinh Lan đáp một tiếng rồi nói, ” Giúp ta cảm ơn cậu ấy. ”

” Cái này 0520 có thể giúp đỡ!”

Dứt lời, nắm trong tay quần lót, bước chân ngắn ra khỏi phòng.

Dung Hề lúc này cũng đã thu thập đồ đạc của mình, đang sửa sang lại sợi len mua về.

Nhìn thấy 0520 tiến vào, ánh mắt Dung Hề dừng lại trên đồ vật trong tay nó, hai má nóng lên nói: ” Hắn có nói cái gì không? ”

” Sư tử lớn nói cảm ơn chủ nhân, sư tử lớn có hỏi 0520 cái còn lại cái này có thể trả lại hay không, 0520 trả lời không thể nói, không có bại lộ chủ nhân.”

Hai má Dung Hề nhất thời đỏ lên.

Cái gì là lạy ông tôi ở bụi này, chính là đây.

Đưa tay tiếp nhận quần lót cỡ trung 0520 đưa tới, Dung Hề quyết định xem nhẹ vấn đề này.

” Chủ nhân, sao mặt cậu lại đỏ như vậy?”

” Đừng hỏi, chính là nóng thôi.”

” À.”

0520 âm thầm hạ thấp hệ thống điều khiển nhiệt độ một lần.

Dung Hề nắm lấy quần lót nhỏ nóng bỏng, theo bản năng thu vào trong ngăn kéo.

Sau đó, giả vờ tự nhiên hỏi 0520: ” Cậu thích màu gì?”

0520 ngồi xổm xuống lấy một ngón tay ngắn chỉ vào sợi len màu hồng: ” 0520 thích màu hồng.”

Bởi vì đào là màu hồng, chúng cũng đáng yêu như chủ nhân.

Dung Hề lấy sợi len màu hồng ra đặt sang một bên, chuẩn bị làm một cái mũ cho 0520: ” 0520 cảm thấy sư tử lớn sẽ thích màu gì. ”

” Chủ nhân chọn, hắn đều thích.”

0520 nói không chút do dự, như thể trong chương trình của nó xác định là vậy.

Dung Hề bởi vì những lời này trong lòng căng thẳng: ” 0520 bây giờ cậu biết có phải hơi nhiều hay không?”

0520 đầu to nghiêng: ” Chủ nhân không thích 0520 như thế này sao? ”

” Không, 0520 rất tốt, tôi rất hạnh phúc.”

” ^ – ^ 0520 cũng rất hạnh phúc.”

Dung Hề tìm đến thước dây, giữ vỏ não 0520: ” Đừng nhúc nhích, để cho tôi đo một chút. ”

” Chủ nhân muốn làm cái gì, 0520 có thể hỗ trợ.”

” 0520 lần này không cần giúp đỡ.”

Đem vòng đầu 0520 đo đạc khéo, Dung Hề mang theo sợi len đi gõ cửa phòng Tần Tinh Lan.

Alpha mở cửa, ánh mắt dịu dàng nhìn cậu: ” Vào đây không?” ”

Dung Hề sau khi đi vào đặt sợi len trong ngực lên bàn: ” Anh thích màu gì, chọn một cái đi? ”

Ánh mắt dừng lại trên sợi len, trong lòng Tần Tinh Lan có chút ngứa ngáy: ” Đây là muốn làm cái gì? ”

” Trời lạnh, muốn đan áo len, thành viên trong nhà đều có.”

Đặc biệt nhấn mạnh câu nói cuối cùng, Dung Hề không nhìn Tần Tinh Lan, hiển nhiên trong lòng cậu có chút chột dạ.

Tần Tinh Lan thu biểu cảm nhỏ của cậu vào đáy mắt: ” Màu sắc em chọn, cái nào cũng rất tốt. ”

Nghe thấy những lời này, 0520 ngửa đầu nhìn về phía Dung Hề, cho dù nó không lên tiếng, Dung Hề không nhìn nó, cũng biết nó có ý gì: cậu xem tôi nói không sai đi!

Vành tai hơi nóng: ” Vẫn nên chọn một cái đi. ”

Tần Tinh Lan nghe vậy đi tới, mang theo hương vị lạnh lẽo của mùa đông.

Hắn vừa tới gần, Dung Hề liền nín thở, sống lưng đều có chút tê dại.

Hình như cậu càng thêm mẫn cảm với tin tức tố của Tần Tinh Lan.

Ra vẻ tự nhiên đè nén rung động trong lòng, khắc chế không để cho mình dựa vào, làm ra chuyện thất lễ.

Tần Tinh Lan đưa tay chọn một sợi len màu đen: ” Cái này có được không? ”

Dung Hề thấy hắn chọn xong, vội vàng gật gật đầu: ” Được, tôi còn muốn đo kích thước. ”

Nói xong ngước mắt nhìn hắn một cái, rất nhanh dời đi.

Tần Tinh Lan cười lùi lại nửa bước: ” Cần tôi làm gì? ”

” Không cần, đứng là được rồi.”

Nói xong cầm thước dây đo chiều rộng vai Tần Tinh Lan trước, sau đó là vòng eo, ngực.

Bởi vì hai nơi này cần vòng qua người, Dung Hề đem thước dây mở ra, xuyên qua cánh tay Alpha, nhỏ giọng nói một câu: ” Thất lễ rồi. ”

Tần Tinh Lan rũ mắt, ánh mắt dừng trên đỉnh tóc tiểu thư tính, tiểu thư tính tới gần mang theo hương mật đào ngọt ngào, dễ ngửi lại mềm mại, muốn ôm người vào trong ngực.

Mỗi lần đo đạc, đều tựa như đang ôm ấp, làm cho cả người Dung Hề đều nóng lên, thật sự là quá gần.

Thật vất vả mới đo hết kích thước, Dung Hề vội vàng lui về phía sau một bước, lại bởi vì quá gấp không chú ý dưới chân, thiếu chút nữa ngã xuống, cũng may Tần Tinh Lan ra tay ôm lấy eo cậu.

Cũng bởi vì như vậy, Dung Hề trực tiếp đụng vào trong ngực Alpha.

Đây không phải là lần đầu tiên.

Dung Hề mặt hoàn toàn đỏ lên, không dám ngẩng đầu nói một tiếng: ” Cám ơn. ”

” Ừm, không có gì.” Tần Tinh Lan buông cánh tay xuống, lui ra một bước, không muốn gây áp lực quá lớn cho tiểu thư tính.

Chỉ là đem toàn bộ phản ứng của cậu thu vào trong mắt.

Lúc Dung Hề từ trong phòng đi ra, cả người đều choáng váng.

Trên người truyền ra rung động cùng khô nóng, làm cho cậu có chút khó chịu lại ngượng ngùng.

Hương mật đào ngọt ngào tản ra trong không khí, chọc cho linh thực trong phòng cậu nhao nhao vui mừng đong đưa.

Dung Hề ngồi trên đệm, đầu vùi vào bụng con búp bê sư tử nhỏ, à, vừa rồi tim sư tử lớn tiên sinh đập cũng rất nhanh!

Sư tử lớn tiên sinh cũng bí mật đỏ tai.

Không phải một mình cậu cảm thấy xấu hổ ^ – ^.

Một lần nữa ngẩng đầu lên, trong lòng mang theo niềm vui và ngọt ngào không thể nói, tìm ra cuộn len màu đen Tần Tinh Lan tự mình chọn đặt sang một bên, chuẩn bị đêm nay liền livestream đan áo len là được rồi.

Sau khi Dung Hề rời đi, Tần Tinh Lan đứng trong phòng một hồi, toàn bộ không gian đều là hương vị mật đào, hắn có chút lo lắng, thời kỳ phát tình của tiểu thư tính có phải sắp tới hay không.

Hắn có nên nhắc nhở cậu không, hay là cậu đã nhận thấy nó?

Buổi chiều Dung Hề đem hai con robot xây dựng đã mua thiết lập xong chương trình, chủ yếu là đem bản vẽ thiết kế của cậu nhập vào hệ thống.

Bởi vì là robot có thể xây nhà đào móng nên đầu rất cao, Dung Hề đặt tên cho hai robot này là A Nhất, A Nhị.

A Nhất và A Nhị khác nhau là  A Nhất là đầu tròn,  A Nhị là đầu vuông.

Hai robot này hoàn toàn dựa theo quy trình thiết lập làm việc, một cái liếc mắt, có vẻ có chút rập khuôn.

Dung Hề giao công việc giám sát cho 0520.

” 0520 sẽ mang theo A Nhất,  A Nhị làm việc thật tốt, chủ nhân yên tâm đi!”

Dung Hề sờ sờ vỏ não của 0520, nhìn theo nó mang theo hai robot cỡ lớn cao hơn nó rất nhiều đi vào trong sân, bắt đầu đào nền móng của phòng ấm.

Có 0520 phụ trách giám sát, Dung Hề rất yên tâm.

Cậu trở lại phòng, nhặt sợi len màu đen, một lần nữa quấn thành cuộn len và đăng nhập vào phòng phát sóng trực tiếp.

Từ lần livestream chế tác hương liệu, nhân khí của cậu so với trước kia tăng lên một mảng lớn, đã mơ hồ có dấu hiệu phá trăm vạn.

Dung Hề tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, liền có người tiến vào ——

[ Tiểu Long Quỳ: Đào tử thái thái chào buổi chiều, à, hôm nay tôi là người đầu tiên? ]

[ Ba Ba Nhi: hôm nay thái thái livestream cái gì, sợi len, thái thái sẽ không phải là đan đồ chứ, cái này tôi có xem robot nhà tôi đan qua. ]

[ Đậu Sa Đỏ: Tôi là người mới, cầu quen mắt, hôm nay là đan áo len sao, oa, tôi thích!!! ]

” Chào buổi chiều mọi người, tôi là chủ kênh Đào Tử, sắp vào đông rồi, mọi người đều chuẩn bị quần áo mùa đông chưa, hôm nay chuẩn bị đan áo len cho các thành viên trong nhà, thích thì cùng làm nào ^ – ^.” Dung Hề cười chào hỏi fan vào livestream xong, bắt đầu cầm kim đan.

Họa tiết phức tạp cậu cũng không giỏi lắm, cho nên dự định đan một chiếc áo len đơn giản bằng kim phẳng.

Điều duy nhất có chút rối rắm chính là đan cổ cao hay cổ thấp.

Vì vậy, cậu ném câu hỏi này cho người hâm mộ: ” Tất cả mọi người mặc áo len thích cổ cao hay cổ thấp?”

[ Điềm Điềm: Áo len của thái thái có phải muốn tặng người hay không, hì hì, có thể miêu tả đối phương là bộ dáng gì không? ]

[ Cỏ Đuôi Heo: trực giác người trên lầu có tin tức, nhưng tôi cũng muốn biết, ha ha!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Thái thái đều nói là đưa cho người nhà rồi! ]

” Vóc dáng anh ấy cao, khí chất hơi lạnh, ừm, kỳ thật tôi cảm thấy cổ cao cổ thấp đều rất thích hợp với anh ấy.”

Nói đến đây Dung Hề nhịn không được nhếch khóe môi lên, dù sao giá trị nhan sắc của sư tử lớn tiên sinh cũng đặt ở đó, mặc cái gì cũng đẹp.

[ Ba Ba Nhi: A a, tôi làm sao cảm thấy lúc chủ kênh nói đến lời này, lộ ra một cỗ hương vị thức ăn cho chó, không có ý làm tổn thương chó!!! ]

[ Điềm Điềm: Mẹ ơi, là đường sao!!!? ]

[ Tiểu Long Quỳ: Nếu là tôi liền đan cả hai, ha ha!! ]

Nhìn thấy màn đạn này của Tiểu Long Quỳ, ánh mắt Dung Hề sáng lên, đúng vậy, tại sao cậu lại rối rắm, đan xong, dù sao cũng phải thay giặt làm gì có đạo lý đan một món.

” Cảm ơn đề nghị của Tiểu Long Quỳ, tôi đã tiếp thu!”

[ Tiểu Long Quỳ: Cư nhiên được Đào thái thái lật bài, kích động!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: cậu rốt cuộc là vận khí gì nha, tôi chua xót, muốn Đào thái thái hôn mới có thể!!!!!! tốt. ]

[ Ba Ba Nhi: awsl, tôi ghen tị đến chết!!! ]

Dung Hề quyết định xong, bắt đầu đan áo len, sợi len màu đen xuyên qua ngón tay trắng nõn của cậu, từng mũi khâu vừa ổn vừa nhanh, cậu không nói lời nào, trong lúc livestream cũng rất yên tĩnh.

Đan một cái áo len, một đám người nhìn chằm chằm, cư nhiên cũng thập phần hài hòa.

Hứa Sam nhìn hình ảnh trước mắt, chỉ cảm thấy có vài người ưu tú đến mức khiến người ta sinh lòng ghen tị.

Dung Hề đan áo len cả buổi chiều, đan hơn phân nửa, ngồi lâu thân thể có chút chua xót, Dung Hề nhìn thoáng qua thời gian, mới phát hiện đã qua rất lâu, số người đang xem livestream, không chỉ không ít đi, ngược lại còn nhiều hơn rất nhiều.

Cậu livestream cả buổi chiều đan áo len, số người xem cư nhiên phá trăm ngàn.

Áo len có hấp dẫn như vậy không?

[ Hỏa Thiêu Nhi: Đào thái thái sao dừng lại, không dệt sao tiếp sao, tôi còn chưa xem đủ!! ]

[ Phấn Bạch Nhi: Tôi cư nhiên nhìn chằm chằm đan áo len cả buổi chiều, nhưng tay chủ kênh thật đẹp mắt, làm sao có thể có một đôi tay linh hoạt như vậy, hơn nữa tôi nhìn đã hiểu cách làm, đã đặt vật liệu, không biết có thể làm hay không, nếu như được, tôi cũng đan một cái cho lão A nhà tôi! ]

” Thời gian không còn sớm, cảm ơn mọi người đã xem livestream của tôi, lần sau gặp.”

Rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, Dung Hề đứng lên duỗi thắt lưng, thuận tiện thưởng thức hoàng hôn nửa lui ngoài cửa sổ.

Ngày mai cũng sẽ là một ngày đẹp trời, bởi vì có những đám mây vàng cam.

Thu thập đồ đạc, Dung Hề từ trong phòng đi ra, liền thấy A Nhất  A Nhị đã đào xong hố móng, lúc này đang xây dựng nền móng phòng ấm.

Phụ trách giám sát 0520 ngồi trên bục, bắp chân lắc lư rất thoải mái.

Nghe thấy động tĩnh, liền quay đầu nhìn lại, đối diện với ánh mắt Dung Hề, 0520 dùng âm thanh loli đáng yêu nói: ” A Nhất  A Nhị rất nghe lời, một mực làm việc chăm chỉ, 0520 cũng có giám sát tốt. ”

” Biết rồi, vất vả cho các cậu rồi, bảo A Nhất  A Nhị phủ vải chống mưa lên, là có thể nghỉ ngơi.”

0520 đứng dậy chạy đi với đôi chân ngắn.

Dung Hề thì đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối.

……

Cửa áp suất không khí đóng chặt ” Phốc” từ bên ngoài mở ra, ánh đèn chiếu vào, làm cho Dung Thăng co rúm lại bên tường theo bản năng nheo mắt lại.

Thích Vụ đứng ở cửa, một bộ trang phục màu xám đơn giản: ” Ngươi, đi ra. ”

Nghe thấy thanh âm, Dung Thăng ngước mắt lên nhìn, bởi vì ngược ánh sáng, không thấy rõ khuôn mặt cụ thể của đối phương, trực giác đối phương không phải vị trung tướng trước kia gặp qua.

Hắn từ trên mặt đất đứng lên, tay chống tường, mặc dù trong khoảng thời gian này bị nhốt ở chỗ này không có đói, nhưng thời gian dài ở lại nơi này không có vận động, cũng làm cho các phương diện thân thể sinh ra một ít biến hóa.

” Ngươi là ai, muốn dẫn ta đi đâu?”

Vấn đề này làm cho Thích Vụ đứng ở cửa không kiên nhẫn cười nhạo một tiếng: ” Nhanh chóng lên, không có thời gian lãng phí với ngươi, người phía trên thấy ngươi biểu hiện không tệ, từ hôm nay đi theo ta làm việc, làm tốt là có thể tiếp tục sinh hoạt ở chỗ này, làm không tốt, lần sau dừng chân, liền ném ngươi đi tinh cầu phế thải, đương nhiên ngươi lựa chọn tiếp tục ở lại chỗ này cũng được. ”

Nói xong, Thích Vụ ngậm miệng chờ hắn đưa ra quyết định.

Nhớ tới lời Đồ Lẫm lúc trước, Dung Thăng trong lòng tuy rằng không muốn, nhưng đây không thể nghi ngờ là cơ hội có thể đi ra ngoài.

Không do dự nữa, Dung Thăng đi về phía Thích Vụ.

Tựa hồ đối với phản ứng của hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, Thích Vụ trào phúng nhìn hắn: ” Nghe nói ngươi là bởi vì giả trang vương thất Đại điện hạ nên bị bắt? ”

Bàn tay Dung Thăng buông xuống bên cạnh bỗng nhiên nắm chặt.

Không nhận được phản hồi, Thích Vụ cũng không tức giận, tự mình tiếp tục nói: ” Ngươi nghĩ cái gì vậy, giả trang hoàng thất đó chính là trọng tội, bất quá ngươi cũng không ngốc, làm việc chăm chỉ, cuộc sống cũng sẽ không quá khổ sở, nhưng muốn rời đi, đời này chỉ sợ là không có khả năng, đi thôi, ta nói cho ngươi biết chuyện mỗi ngày phải làm. ”

Dung Thăng nghe thấy cậu nói không có khả năng, đáy lòng nổi lên cười lạnh.

Hắn nhìn như không chú tâm, lại đem toàn bộ lộ tuyến bọn họ đi qua đều ghi nhớ trong đầu.

Mấy ngày nay bị giam cầm, hắn chưa từng tỉnh táo như vậy, biết mình muốn làm cái gì.

Chiến hạm rất lớn, bọn họ một đường đi xuống phía dưới, cuối cùng đi tới khoang tàu tầng âm 5 của chiến hạm, Thích Vụ dẫn hắn đến phòng nghỉ trước, một gian phòng đơn không tới ba mét vuông, ngoại trừ một cái giường một cái bàn ra thì không còn gì khác.

Lúc này đầu giường này treo một bộ trang phục công nhân màu xám giống như trên người Thích Vụ: ” Đó là quần áo của ngươi, lát nữa tắm rửa xong mặc nó, bộ quần áo này của ngươi liền ném đi đi, mùi vị khó ngửi. ”

Dung Thăng mặt không chút thay đổi liếc mắt nhìn cậu một cái, đi vào bắt lấy bộ quần áo kia quay đầu hỏi cậu: ” Phòng tắm ở đâu? ”

” Ngươi đi ra, ta dẫn ngươi đi qua, hôm nay công việc của ta chính là mang ngươi đi, ngươi tốt nhất toàn bộ nhớ kỹ lời ta nói, ta không muốn lặp lại lần thứ hai, à, đúng rồi, ở chỗ này tốt nhất ngươi nên nghe lời ta, bằng không cuộc sống có thể không tốt lắm, ngươi nên biết mỗi chỗ có một quy củ, dù sao ngươi cũng là người giả trang Đại điện hạ, đúng không?”

Thích Vụ dẫn hắn đến phòng tắm công cộng, bởi vì là thời gian làm việc, phòng tắm lớn như vậy không có một người, nhưng bên trong tin tức tố hỗn tạp lại làm cho Dung Thăng nổi lên ghê tởm.

” Đi vào đi, ngươi tốt nhất nên nhanh lên, giờ cơm sắp tới, mười phút sau nếu ngươi không đi ra, ta sẽ không đợi ngươi.”

Dung Thăng nhíu mày, vẻ mặt kháng cự lại ẩn nhẫn.

Ngay khi Thích Vụ chờ hắn phản kháng bộc phát, Dung Thăng cất bước đi vào.

Nhíu mày, tựa hồ tiến bộ không ít.

Thích Vụ đứng ở cửa, huýt sáo, tiếng huýt sáo hoàn toàn tùy tâm sở dục, nghe có vẻ khiến người ta chỉ muốn đi vệ sinh.

Dung Thăng mở vòi hoa sen ra, trong nháy mắt phun xuống nước lạnh khiến cả người hắn giật mình.

Hắn tự nhủ phải nhẫn nại, bởi vì đã lĩnh giáo qua thủ đoạn của những người này, hắn rất rõ ràng kết quả phản kháng rất có thể là lần thứ hai trở lại phòng kín đó, hoặc là đến điểm dừng chân tiếp theo, hắn sẽ bị bỏ lại.

Mà hắn không thể bị bỏ lại, ở tại chỗ này mới có thể tìm cơ hội rời đi, biết đến tột cùng là người nào hại hắn!

Sau khi máy móc tắm rửa một cái, Dung Thăng mặc vào bộ công nhân màu xám kia.

Vải thô ráp làm cho hắn ngứa ran.

Là Đại vương tử điện hạ của Đế quốc, hắn chưa từng nghèo túng như vậy.

Thích Vụ thấy hắn đi ra, mới ngừng tạo ra tiếng ồn: ” A, bây giờ thoạt nhìn cuối cùng cũng tốt hơn nhiều, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm, bữa cơm này nếu bỏ lỡ, vậy buổi tối ngươi cũng chỉ có thể đói bụng ngủ. ”

Ngữ khí đối phương rất thoải mái, nhưng Dung Thăng biết cậu không phải nói giỡn.

Đi tới cửa phòng ăn, lúc này bên trong xếp hàng dài năm hàng, tất cả mọi người đều mặc quần áo giống như bọn họ, hiển nhiên là phạm đủ loại tội lỗi, ở lại chỗ này lao động cải tạo.

Thích Vụ mang theo hắn đi về một hướng, mọi người vừa thấy cậu nhất thời cung kính nhường đường: ” Thích ca. ”

” Thích ca, lại mang theo người mới?”

” Đều bớt nói nhảm, chờ cơm của các ngươi đi.”

Thích Vụ nói xong một tiếng này, chỉ thấy những người khác nhất thời ngoan ngoãn nhìn thẳng về phía trước, không nói gì nữa.

Dung Thăng âm thầm phán đoán địa vị Thích Vụ ở chỗ này.

” 023, cậu là người mới tới, hôm nay cậu lấy cơm trước, đây là chúng ta chiếu cố người mới, chỉ một lần này hưởng thụ cho tốt.”

Thích Vụ nói xong cười vỗ vỗ số trên ngực hắn.

Dung Thăng cúi đầu đảo qua 023 trước ngực mình, nhìn về phía trước ngực những người khác, trước ngực mỗi người đều có một dãy số khác nhau, hiển nhiên ở chỗ này những người này không có tên, chỉ có một dãy số.

” Thích ca lên tiếng, nhanh lên phía trước a, chỉ một ngày này, sau này muốn ăn cơm cũng phải dựa vào bản lĩnh, biết không, người mới!!!!.”

Tiếng cười không thân thiện từ bốn phía, Dung Thăng không lên tiếng, học bọn họ từ bên cạnh lấy khay cơm đi qua lấy cơm.

Người máy dịch vụ phụ trách nấu ăn sau khi múc một vá cơm cho vào đĩa của hắn, liền ra hiệu cho người tiếp theo.

Dung Thăng nhìn chằm chằm đồ đạc trong khay cơm, cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì mấy ngày nay hắn ăn chính là mấy thứ này.

Chỉ là chờ hắn bưng khay cơm xoay người, đột nhiên có người đụng vào hắn, khay cơm rời tay mà văng ra, phát ra một tiếng leng keng.

Đám người nhất thời xôn xao.

” Sao lại không cẩn thận như vậy, làm bẩn quần áo của ta, ngươi đi cũng không nhìn đường sao????”

Không đợi Dung Thăng mở miệng, đối phương ngược lại quát một cái trước.

Dung Thăng nhìn chằm chằm đồ vật rải rác trên mặt đất trầm mặc, người máy phục vụ tới thu dọn đồ ăn trên mặt đất sạch sẽ rồi lạnh lùng rời đi.

” Thật sự là xui xẻo!”

Đối phương thấy hắn không lên tiếng, lẩm bẩm một câu rời đi.

Dung Thăng cắn răng nhịn xuống không cam lòng, lần thứ hai lấy khay cơm đi tới phía sau đội ngũ xếp hàng.

Thích Vụ đem một màn này thu vào trong mắt, xoay người rời đi.

Đồ Lẫm ngồi ở phía sau bàn làm việc, một đôi chân dài không có chỗ đặt ở mép bàn, ghế dựa bởi vậy không thể không hai chân chạm đất, bất mãn phát ra thanh âm cót két.

Thích Vụ đẩy cửa tiến vào, kéo nút buộc dưới cổ ra, sau đó từng cái từng cái cởi ra, liền cởi quần áo công nhân màu xám ngay trước mặt Đồ Lẫm, chân trần đi vào phòng tắm bên cạnh.

Truyền đến tiếng nước ào ào.

Đồ Lẫm buông chân xuống đứng lên đi tới trước cửa phòng tắm, đưa tay mở cửa, dựa vào bên cạnh cửa châm một điếu thuốc.

Cảm giác được động tĩnh cũng không xoay chuyển: ” Anh muốn hút thuốc không thể ra ngoài hút sao? ”

” Không thể.” Đồ Lẫm nói xong khiêu khích châm điếu thuốc đút vào miệng, ” Thế nào? ”

Thích Vụ rửa sạch bọt trên đầu, giả vờ không nghe thấy.

Đồ Lẫm cũng không vội, chờ cậu gội đầu xong, ánh mắt không kiêng nể gì rơi vào trên người cậu: ” Em không rửa cổ sao? ”

Thích Vụ xoay người dùng đôi mắt đen nhìn hắn: ” Tôi không rửa anh có thể giết tôi sao? ”

Đồ Lẫm kẹp điếu thuốc trong miệng vào ngón tay: ” Có bọt cũng không rửa sao? ”

Gân xanh trên trán Thích Vụ nhảy lên, xoay người sờ một cái, quả nhiên trơn trượt, nhưng cậu cũng sẽ không nói cám ơn.

Tắm rửa xong, Đồ Lẫm thức thời đưa quần áo cho cậu, nhìn cậu mặc xong đi tới: ” Tránh ra. ”

Đồ Lẫm lẳng lặng đứng ở nơi đó, trên người tản ra mùi thuốc lá: ” Kỳ phát tình của em sắp đến rồi, muốn giúp đỡ không? ”

Thích Vụ cảm thấy nếu trong tay có một khẩu súng năng lượng, cậu nhất định sẽ giết chết tên này, khắc chế tự nhủ, đây là cấp trên của mình, bình tĩnh.

Mưu sát sĩ quan là trọng tội: ” Dung Thăng học cách nhẫn nhịn, điều hắn làm một vài chuyện đi. ”

Nói xong đẩy Alpha đang ở cửa ra, định rời đi, kết quả lúc đi ngang qua bên cạnh hắn, bị Đồ Lẫm bắt lấy cổ tay, trở tay đặt cậu lên tường, cúi đầu vùi vào cổ cậu ngửi một cái.

Chỉ cần một động tác đơn giản, khiến Thích Vụ xù lông: ” Mẹ nó! ”

” Nói tục không tốt, phải văn minh.”

Đồ Lẫm cả người dính trên lưng cậu, lười biếng giống như động tác mèo lớn sau khi ăn no nghỉ ngơi.

Mẹ nó chứ văn minh!

Thích Vụ giãy giụa một chút, Đồ Lẫm buông tay ra, không nắm lấy cổ tay cậu, chỉ là cánh tay ôm eo cậu hết sức có lực.

” Ạnh rốt cuộc muốn làm cái gì!”

Thích Vụ bất động, ghé vào tường nghiêng đầu hỏi Alpha dính trên lưng cậu.

” Thời kỳ nhạy cảm, cần Omega của anh giúp anh.”

Thích Vụ trong lòng nhẹ nhàng run lên, sau đó thu liễm cảm xúc trong mắt: ” Omega của anh không phải là tôi, buông ra! ”

” Nhưng anh khó chịu.” Đồ Lẫm không có chút ý buông tay, còn siết chặt tay một phần, khàn giọng, ” Giúp anh một chút, tiểu Thích. ”

Thích Vụ đỏ hốc mắt, xoay người đưa tay kéo cổ áo Đồ Lẫm: ” Mẹ nó anh chính là đồ khốn! ”

Dứt lời, kéo áo sơ mi vừa mới mặc xong, lộ ra cổ trắng nõn.

Điều đó có nghĩa là gì rất rõ ràng.

Ánh mắt lạnh lùng của Đồ Lẫm trong nháy mắt trở nên ôn nhu, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cổ Thích Vụ: ” Xin lỗi. ”

” Mau cắn!”

” Tuân mệnh!”

……

Khi An Liệt Ninh nghe nói An Hùng muốn gả hắn cho Bela Mục gia, cả người lạnh như băng.

Không thể tin được, lại không cảm thấy ngoài ý muốn.

Hùng phụ hắn đem lợi ích gia tộc coi trọng hơn sinh mệnh, cũng đem hắn coi như quân cờ để bồi dưỡng, hiện giờ đây là muốn vứt bỏ hắn sao?

Không cam lòng, lại như bất lực.

Cửa phòng lúc này bị gõ, An Liệt Ninh run rẩy, vội vàng thu thập lại cảm xúc, mở cửa phòng ra, nhìn về phía tùy thị ngoài cửa.

” Đại nhân bảo ngài đến thư phòng.”

” Được.”

Kiềm chế nắm chặt tay, An Liệt Ninh đi theo tùy thị đến trước cửa thư phòng, chờ đối phương gõ cửa, bên trong đáp một tiếng, hắn mới đi vào.

An Hùng ngồi sau bàn làm việc, hơi mệt mỏi xoa trán phồng lên.

Nhìn thấy hắn đi vào chỉ cho hắn ánh mắt ngồi xuống.

An Liệt Ninh dịu dàng đi qua: ” Hùng phụ, ngài tìm con có chuyện gì? ”

” Ngày mai ăn mặc đẹp một chút, người Mục gia muốn gặp ngươi.”

Một câu nói, lòng An Liệt Ninh lạnh đi một nửa.

” Hùng phụ, không thể cho con một cơ hội sao?

” Ngươi muốn cả đời không lập gia đình sao?” An Hùng ngước mắt nhìn về phía hắn, ” An Liệt Ninh, Mục gia cùng An gia thông gia, đối với ngươi, đối với An gia đều là có thêm một tầng bảo vệ, ngươi cũng không muốn đi tù chứ? ”

Đồng tử An Liệt Ninh co rút: ” Không phải hùng phụ nói không có chứng cứ, bọn họ phán đoán không được sao? ”

” Đó chỉ là vấn đề thời gian, ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng hắn không có cách sao.” Hắn đã nhận được tin tức, Nhị điện hạ cùng hội trưởng Công hội Hương liệu sư gặp mặt.

Chuyện gì có thể làm cho bọn họ lúc này gặp mặt, ngoại trừ chuyện này, An Hùng nghĩ không ra cái gì khác.

An Liệt Ninh sắc mặt tái nhợt ngồi ở chỗ đó, đã biết chuyện này không có đường xoay chuyển, chỉ là: ” Đối phương là Alpha sao? ”

Lúc này An Hùng không lập tức mở miệng, mà lẳng lặng nhìn hắn.

Nhìn An Hùng,  An Liệt Ninh cảm thấy hắn là tội nhân đang chờ xét xử, dày vò như lửa đốt.

“Là một Beta ưu tú.”

An Liệt Ninh nghe vậy đứng lên: ” Con không lấy chồng, ngài đưa con đi tù đi, con nhận tội!”

Nói xong câu đó, An Liệt Ninh xoay người ra khỏi thư phòng.

Lần đầu tiên làm ra chuyện ngỗ nghịch như vậy, sau khi An Liệt Ninh sảng khoái, lại bắt đầu sợ hãi.

An Hùng không đuổi theo, thậm chí không đem phản kháng của hắn để ở trong lòng, bởi vì cho dù An Liệt Ninh phản kháng, cũng sẽ không thay đổi kết quả.

Ngày mai hắn vẫn sẽ phải đi xem Beta ưu tú này.

……

Áo len Dung Hề đan rất nhanh, nhìn áo len cổ cao màu đen sau khi đan xong giặt sạch sẽ, nhịn không được có chút chờ mong.

0520 đứng bên cạnh, thấy cậu nhìn chằm chằm vào chiếc áo len này trong một thời gian dài, không thể không mở miệng hỏi: ” Chủ nhân, không đưa nó cho sư tử lớn sao?”

Dung Hề mím môi vểnh lên: ” Đưa. ”

” Vậy tôi đi gọi sư tử lớn lại đây?”

” Được.” Dù sao cũng phải đưa cho hắn thử xem, sớm chút cũng được.

Một lát sau  0520 trở về, còn mang theo Tần Tinh Lan cùng nhau đi đến.

Dung Hề thấy hắn tiến vào, đưa áo len đã đan trong tay qua: ” Anh thử một chút, xem có vừa người hay không.”

Ánh mắt Tần Tinh Lan dừng lại trên áo len, trong lòng dâng lên ấm áp.

Vào những ngày mùa đông trong quá khứ, không ai làm những điều này cho hắn.

Hai tay tiếp nhận, xúc cảm trên tay mềm mại nhẵn nhụi, ấm áp, tản ra mùi mật đào dễ ngửi.

Hắn muốn chiếm hữu người này.

” Đây là phía trước.” Dạy hắn cách nhận diện, chờ Tần Tinh Lan mặc vào, Dung Hề giúp hắn điều chỉnh một chút.

Khí chất hơi lạnh lùng của Tần Tinh Lan, dưới sự phản chiếu của chiếc áo len này có thêm một phần trí thức, lại lộ ra vài phần ôn nhu.

Dung Hề đưa tay giúp hắn kéo cổ áo lên, trong con ngươi đen ngậm cười: ” Anh cảm thấy lớn nhỏ thế nào? ”

” Rất vừa người.”

” Vậy thì tốt rồi, anh mặc cũng rất đẹp.” Thật sự rất đẹp, Alpha cao lãnh mặc áo len, có vẻ ôn nhuận hơn rất nhiều.

Tần Tinh Lan tự mình chọn màu đen cũng rất tốt, rất tôn dáng hắn.

Quả nhiên người lớn lên đẹp, mặc cái gì cũng đẹp.

” Mùa đông khi anh muốn ra ngoài, bên ngoài có thể thêm áo khoác, quân phục, thường phục đều thích hợp.”

Dung Hề cảm thấy áo len rất hợp, mặc ở bên trong lại có thể giữ ấm.

Tần Tinh Lan không lên tiếng, đầu lỗ tai len lén đỏ lên, chỉ là lúc này bởi vì tóc có chút dài, Dung Hề cũng không chú ý tới.

Dung Hề gấp áo len đã thử lại đưa cho hắn: ” Tôi sẽ đan thêm một cái cổ thấp để tiện cho anh thay giặt, màu trắng gạo anh thích không? ”

” Em chọn đều tốt.”

Bốn mắt nhìn nhau Dung Hề nghe thấy tiếng tim đập của mình, nhếch khóe môi cười rộ lên: ” Vậy thì chọn màu trắng gạo, tôi cảm thấy màu trắng anh mặc cũng sẽ rất đẹp. ”

Đêm nay Tần Tinh Lan được khen đẹp rất nhiều lần cảm thấy mình có chút không ổn.

Kiềm chế nhìn qua trên bàn lộn xộn: ” Đừng quá vất vả.”

” Không vất vả, tôi thích làm những việc này.”

Hơn nữa cậu cũng hy vọng Tần Tinh Lan có thể càng ngày càng tốt.

Tiểu thư tính ôn nhu nói ra lời này, giống như lông vũ lướt qua trái tim hắn.

Tê dại quen thuộc lại xuất hiện, Tần Tinh Lan thu liễm cảm xúc trong mắt: ” Đừng chịu đựng quá lâu, nghỉ ngơi sớm một chút. ”

” Được, anh cũng vậy.”

Nhìn Theo Tần Tinh Lan rời đi, Dung Hề chớp chớp mắt, trong nháy mắt vừa rồi, sư tử lớn hình như rất buồn.

Tần Tinh Lan đóng cửa lại, ngồi xuống ghế, ánh trăng xuyên qua cửa sổ hắt vào, chiếu lên người hắn, giống như được phủ một lớp băng sương lạnh lẽo.

Rũ mắt nhìn áo len màu đen trong tay.

Trên đó phảng phất còn mang theo nhiệt độ cơ thể của tiểu thư tính.

Hương mật đào ngọt ngào tản ra trong không khí, hung thú đè nén trong lòng kêu gào muốn chiếm hữu…

Dung Hề sau khi Tần Tinh Lan rời đi, thu dọn đồ đạc trên bàn, đăng nhập vào quang võng, chuẩn bị mua sắm một ít đồ nội thất bên trong sau khi xây xong phòng ấm.

Đầu tiên là thảm và ghế sofa lười, nhưng cũng phải mua một cái lò thịt nướng, chọn loại phiên bản tương đối cổ điển ban đầu, tự mình làm mặc dù có một số rắc rối, nhưng cảm giác trải nghiệm sẽ rất tốt, thêm đồ trang trí trong phòng nữa.

Quá trình mua sắm, thời gian luôn luôn trôi qua rất nhanh.

Chờ Dung Hề thống nhất thanh toán điền địa chỉ xong, còn cảm thấy mình có thứ chưa mua được.

Gần đây điên cuồng mua sắm, làm cho tài khoản của cậu ào ào giảm bớt, kiểm tra xong số dư tài khoản, Dung Hề nhất thời ý thức được, ngày mai phải bổ sung hàng.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, đều phải kiếm tiền thật tốt.

Bất quá nghĩ đến phòng ấm rất nhanh có thể xây dựng, cậu liền rất vui vẻ.

Lúc chuẩn bị đăng xuất, lại thuận tiện qua khu đẩy đi dạo một chút.

Vừa mới đi vào, liền thấy đề tài nổi ở phía trên ——

# Tần Sơn Nham phỏng vấn nói lỡ miệng Tần Nguyên soái nghi ngờ tinh thần trì vỡ vụn #

[ Nói thật tôi đã sớm cảm thấy, Tần Nguyên soái không bình thường, rốt cục có đúng!!!! không? ]

[ Rất rõ ràng đã rồi, Tinh Hải đánh một trận, Tần Nguyên soái một mình sống sót, làm sao có thể một chút thương tổn cũng không có, còn nói cái gì chỉ là thương nhẹ, ngay từ đầu tôi cũng không tin, hiện tại rốt cục giấu không được đi? ]

[ Mấu chốt chuyện này vẫn là Tần gia tự mình phơi bày ra ngoài, đừng có buồn cười như vậy được hay không, Tần gia rốt cuộc hận Nguyên soái bao nhiêu!!! ]

[ Tần Nguyên soái tinh thần trì sụp đổ, Đế quốc sẽ làm cái gì, tôi càng tò mò cái này!!!! ]

[ Cảm giác Tần Nguyên soái nguy cơ đã tới, ngẫm lại Nguyên soái vì Đế quốc cống hiến, hy vọng Đế quốc không cần quá tuyệt tình!!!!! ]

[ A a a a làm sao bây giờ tôi đã thay Nguyên soái khẩn trương rồi, hắn giấu diếm loại chuyện này khẳng định có bất đắc dĩ khổ tâm, vì sao luôn có người không muốn hắn dễ chịu! ]

Dung Hề nhìn chằm chằm đề tài này, trực giác cả người rét run.

Làm thế nào điều này có thể xảy ra.

**********************