Tao Nhã Chính Là Sai

Chương 45: Bảo vệ không sai!

Trong phòng tối u ám, ngồi chỗ chính vị là một người mặc áo giáp, vẻ mặt tà tứ nhìn Tùng Vân Nha. Đây là cảnh tượng lúc Sesshoumaru đi vào trong phòng.

Người này chính là Setsuna No Takemura, là loài người đã giết chết cha hay sao? Nghe bảo lúc tên loài người này còn sống rất căm thù yêu quái, nhưng lại vô cùng yêu người phụ nữ Izayoi cũng là mẹ của tên Inu Yasha đó vô cùng. Buồn cười nhất, bây giờ hắn hoàn toàn không có chút hình dáng của loài người, nửa khuôn mặt bởi vì để Tùng Vân Nha kí túc nên bị các yêu văn quỷ dị che kín, trên tràn còn có quỷ giác [1], hắn gần như trở thành yêu quái mà hắn căm thù nhất.

[1] yêu giác: cái sừng yêu quái.

“Ngươi chính là con trai trưởng của Inu no Taishou, Sesshoumaru?” Setsuna No Takemura nhìn Sesshoumaru, câu nói mang theo ý tứ khiêu khích.

Sesshoumaru rút Nanh Qủy ra, kiếm khí dày đặt đánh về phía Setsuna No Takemura, đôi mắt màu vàng tối lại, bên trong chứa sát ý, khí thể bức người như ẩn như hiện.

“Ahahahaha… Thú vị hơn cha ngươi nhiều!” Setsuna No Takemura từ trên ghế đứng dậy, đi khỏi chỗ bóng ma, “Sesshoumaru, ngươi cho rằng chỉ với một cây Nanh Qủy mà có thể đối phó với Tùng Vân Nha sao?”

“Hừ, ta chỉ muốn đuổi người chết ngươi về địa ngục thôi.” Vừa nói vừa đánh về phía Setsuna No Takemura, hai đao va chạm nhau tạo ra hoa lửa.

Hai người trong phòng không ngừng đánh nhau, rời xa, hơn mười chiêu vẫn chưa phân thắng bại. Sesshoumaru cũng có chút cảm thấy khó khăn. Tuy rằng Takemura chỉ là một người chết không đáng để trong mắt hắn nhưng sức mạnh của Tùng Vân Nha không thể xem thường, sức mạnh của minh giới khiến cho Nanh Qủy cũng phải run rẩy. Sesshoumaru phải thừa nhận, sức mạnh của Tùng Vân Nha, Nanh Qủy của hắn chịu không được.

Đang lúc Sesshoumaru ngăn cản Tùng Vân Nha thì Phong Chi Thương của Thiết Toái Nha vọt vào trong phòng, đem hai người đang đánh nhau tách ra.

“Tới cứu anh của ngươi sao bán yêu?” Lúc Takemura thấy Inu Yasha đi vào trong phòng là lúc tròng mắt đổi thành màu đỏ như máu, trong cơ thể tản ra sự oán hận và thù hận.

Hắn chính là con trai của công chúa Izayoi và cái tên khuyển yêu kia, chính là tên bán yêu đã cướp đi công chúa Izayoi xinh đẹp của hắn. Giết hắn, giết hắn, nhất định phải giết hắn, vì công chúa Izayoi… Trong lòng của Setsuna No Takemura giống như con dã thú kêu gào.

“Hừ, chút nữa xử lý được Sesshoumaru” Inu Yasha nói nhỏ với Thiết Toái Nha.

“Hai an hem các ngươi muốn cùng nhau báo thu cho cha sao?”

“Hừ, ai muốn báo thù vì ông bố không rõ mặt kia? Ta chỉ tới xử lý cây đao phiền toái kia thôi”

Lúc này Tùng Vân Nha tràn đầy sát khí đánh về phía Inu Yasha, Inu Yasha đang tính đón chiêu thì bị một chiêu “Thương Long Phá” của Sesshoumaru đánh đỡ, Tùng Vân Nha cũng bay lên không.

“Sesshoumaru, ngươi…” Inu Yasha tức giận trừng mắt với Sesshoumaru, tên kia nhất định trả thù chiêu lúc này.

“Cút! Đây là con mồi của ta.” Sesshoumaru và Takemura đánh nhau không chừa chỗ cho Inu Yasha tham gia trận đánh nhau.

Nanh Qủy trong tay hắn đã phát ra tiếng rên rĩ, xem ra phải vô cùng miễn cưỡng mới đấu với Tùng Vân Nha, đáng giận, nếu Thiết Toái Nha có trong tay hắn thì…

“Inu Yasha –”

“Kagome, sao ngươi ở đây? Nơi này rất nguy hiểm.” Inu Yasha che chắn kiếm khí cho Kagome, đem cô tới góc an toàn.

“Không cẩn thận bị ác quỷ bắt tới.” Kagome thè lưỡi, “Đúng rồi, bây giờ không phải lúc nói chuyện này, Inu Yasha, ngươi phải hợp tác với Sesshoumaru để đánh bại Tùng Vân Nha.”

“A? Tại sao muốn ta hợp tác với tên kia?”

“Toutotusai nói vậy…”

“Đúng thế, chỉ có Thiết Toái Nha và Thiên Sinh Nha hợp lại mới có thể đánh bại Tùng Vân Nha” Vỏ đao trên lưng Kagome xen mồm.

“Cho dù ngươi nói vậy…” Cái tên Sesshoumaru kia còn thiếu không chém chết hắn thôi! Việc hợp tác… không có khả năng.

“Inu Yasha, cửa minh giới sắp mở ra, nếu còn như vậy, thế giới này sẽ bị kéo vào minh giới.” Kagome lo lắng nói.

“Nhưng mà Sesshoumaru có thể dùng Thiên Sinh Nha sao? Ý? Hắn không mang theo Thiên Sinh Nha.”

“Chàng trai, Thiên Sinh Nha đang ở đây này!” Fuyuki chật vật đi lên từ cầu thang, giơ Thiên Sinh Nha đánh đánh về phía Inu Yasha, “Điều khó khăn bây giờ chính là làm sao để Sesshoumaru cầm lấy Thiên Sinh Nha, hắn vô cùng ghét cây đao này.”

Fuyuki vuốt cằm tự hỏi, sau đó giơ đao hét với Sesshoumaru, “Sesshoumaru sama, bây giờ ngài cần phải dùng Thiên Sinh Nha này đấy. Lúc nãy ta dùng Thiên Sinh Nha này vẫy vẫy bậy mấy cái, mấy tên ác quỷ bị đánh chết tươi luôn, ta tin nếu ngài dùng cây đao này, cũng tùy ý vung bậy như ta hẳn có thể đem cây Tùng Vân Nha kia đánh bại.”

Sesshoumaru lạnh lùng liếc nhìn Fuyuki một cái, không có ý dùng Thiên Sinh Nha.

“Anou, sao không để ý tới ta?”

Để ý ngươi mới lạ. Kagome và Inu Yasha không nói gì nhìn Fuyuki.

“Sesshoumaru, ngươi không tin ta sao?” Fuyuki rút Thiên Sinh Nha ra, chỉ vào Sesshoumaru khó chịu nói, “Hừ, ta biểu diễn cho ngươi xem”

“Ngu ngốc, ngươi muốn làm gì?” Thấy Fuyuki cầm Thiên Sinh Nha vọt lên, Inu Yasha kinh hoàng hô.

Tùng Vân Nha giống như kiêng kị Thiên Sinh Nha, nhìn thấy Fuyuki tới gần thì dùng Ngục Long Phá ngay lập tức.

“Fuyuki!”

“Nguy hiểm!”

Trong lúc Kagome và Inu Yasha sợ hãi kêu lên, Fuyuki hoàn toàn không có phản ứng gì với lực lượng có tính áp đảo kia, nhưng mà nghênh đón chiêu Địa Ngục Long Phá kia không chỉ Fuyuki mà còn có Sesshoumaru và Inu Yasha.

Phòng chóng đỡ chịu không được sức mạnh tàn sát bừa bãi, lập tức sụp đỡ. Fuyuki vì nhận chiêu quá nhiêu, bị đánh cách xa cây kiếm, cả người bị đánh lên tảng đá to, phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

“Fuyuki không sao chứ?” Kagome lo lắng hỏi.

“Không sao, chỉ đau quá. Kagome, ngươi có sao không?” Fuyuki cố gắng mở mắt, suy yếu nói.

“Ta không sao, Shippo cứu ta… A?” Đột nhiên có một cái bóng che lại, Kagome nhìn lại thì thấy Sesshoumaru đứng phía sau cô. Kagome vội vàng ôm Shippo qua một bên.

Sesshoumaru đem Fuyuki đỡ xuống ngồi dựa vào tảng đá, động tác mang theo sự dịu dàng mà hắn không nhận ra được.

“Đừng mắng ta, kẻ thù đang ở đây.” Fuyuki đưa Thiên Sinh Nha trong ngực cho Sesshoumaru “Mau đem cái Tùng Vân Nha giải quyết sạch sẽ đi, không phải ngươi theo đuổi sức mạnh cường đại sao? Đối với Tùng Vân Nha, ngươi hẳn rất thích nhỉ?”

Sesshoumaru nhíu mày, đem Fuyuki đặt ở bên góc tường, để cô dựa vào tường, cầm lấy Thiên Sinh Nha đi vào chiến trường. Lúc đi qua Kagome thì con ngươi vàng liếc mắt một cái khiến Kagome sợ hãi giật mình.

“Sesshoumaru hắn có ý gì?” Kagome hỏi Shippo trên vai mình.

“Hẳn là bảo chị bảo vệ cô gái của hắn cho tốt đó.” Shippo chỉ Fuyuki một bên nói.

“A! Fuyuki thật sự không có chuyện gì sao? Đã hộc máu…” Kagome chạy tới bên người Fuyuki, nắm hai tay lạnh lẽo của cô, trong mắt đầy sự lo lắng. Cái dạng này, hẳn bị thương không nghẹ.

“Không, không có việc gì…” Không có linh lực bảo vệ, cái chiêu đó suýt lấy mạng của cô. May mà Sesshoumaru cũng chịu dùng THiên Sinh Nha, coi như lần trúng chiêu bị thương này trả giá không tệ.

“Vì sao lỗ mãng cầm Thiên Sinh Nha xông lên? Nếu không phải như vậy…” Thì sẽ không bị thương nặng như vậy.

“Haha… Là để cho Sesshoumaru ngoan ngoãn dùng Thiên Sinh Nha…” Cái tên đó làm sao chịu dùng thứ không mạnh không yếu như Thiên Sinh Nha chứ? Quen Sesshoumaru hai trăm năm nay, tuy không muốn nói nhưng cô cũng coi như rõ tính cách của hắn.

Cuối cùng Setsuna No Takemaru đấu với Thiên Sinh Nha và Thiết Toái Nha, cuối cùng chịu không được hai thanh kiếm biến thành tro tàn. Trong lúc linh hồn đi vào luân hồi, hắn cuối cùng cũng hiểu tại sao lúc đó Izayoi vẫn luôn bảo vệ hắn, liều mạng bảo hắn rời đi, không phải ghét hắn, mà là… không muốn hắn chết mà thôi…

Dù Takemaru biến mất nhưng trận chiến vẫn không chấm dứt, Tùng Vân Nha bám vào tay trái của Sesshoumaru, trong lúc này sức mạnh của Tùng Vân Nha còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Lúc Địa Ngục Long Phá đánh tới, với sức mạnh của một bán yêu như Inu Yasha tuyệt đối không thể chịu được. Sesshoumaru liếc mắt nhìn Inu Yasha đang thở hổn hển, tiến tới vài bước, ở trước Inu Yasha đỡ chiêu.

“Sesshoumaru…. Lại bảo vệ Inu Yasha?” Kagome che miệng hét lên, hoàn toàn không phát hiện Fuyuki ở cạnh đã hôn mê bất tỉnh.

“Sesshoumaru, đừng xem vào chuyện người khác!” Inu Yasha nhìn Sesshoumaru che phía trước hét lớn.

“Ngươi đã đỡ cho Fuyuki một lần”

Sau đó bay lên, thành trì bốn đang bay trong không trung, cửa minh giới mở ra, ác quỷ đi ra khỏi cửa theo từng đàn. Bây giờ hoàn toàn không ổn.

“A! Inu Yasha thiếu gia, mau hợp tác với Sesshoumaru, nếu không cửa minh giới sẽ mở ra hoàn toàn.” Myoga ở trên vai Toutousai nói, la lớn với Inu Yasha.

“Hahahaha… Cười chết mất, muốn Sesshoumaru sama hợp tác với Inu Yasha? Chuyện này làm gì có khả năng?” Jaken cười lăn lộn trên đất.

“Nhưng mà lúc nãy Sesshoumaru sama bảo vệ Inu Yasha đó Jaken sama…” Rin nghiêm túc nói sự thật.

“Hả?” Tiếng cười của Jaken dừng lại.

Mà chấn động càng lúc càng lợi hại, chỗ của Fuyuki đã bắt đầu sụp đổ.

“Kagome! Nơi này không ổn! Mau rời đi!” Shippo biến thành khinh khí cầu, kéo tay Kagome.

“Fuyuki, nắm chặt tay tôi!” Kagome cầm lấy tay Fuyuki, lúc này cô mới phát hiện Fuyuki đã mất đi ý thức.

Một người không có sức mạnh làm sao chịu được sức mạnh của một người? Mặc dù Kagome có cố gắng hay không thì tay của Fuyuki vẫn trượt ra bên ngoài.

“Fuyuki —” Kagome buồn bã kêu lên, tiếng hét xuyên qua bầu trời, truyền tới tai Sesshoumaru.

Sesshoumaru quay đầu thì thấy bóng người của Fuyuki đang dần rơi xuống cửa địa ngục, đồng tử màu vàng chợt chặt lại. Đang nghĩ cách cứu viện nhưng lại bị Tùng Vân Nha cuốn lấy không thoát.

Phải giải quyết Tùng Vân Nha nhanh lên, Sesshoumaru thấy Inu Yasha dùng Bạo Lưu Phá, thuật tay dùng Thương Long Phá của Thiên Sinh Nha. Lúc cả hai cây đao cùng đánh thì Tùng Vân Nha bị đả bại.

Nhưng bây giờ Sesshoumaru làm gì còn chú ý tới Tùng Vân Nha kia, thân ảnh màu trắng hóa thành một cơn gió xuyên qua phế tích, phóng tới phía Fuyuki.

“Sesshoumaru, ngươi làm cái gì?”

Inu Yasha và Toutousai cùng nhau xuất hiện phía sau Sesshoumaru, ngăn hành động nhảy xuống của hắn.

“Đó là minh giới, dù Sesshoumaru ngươi đi xuống cũng không thể lên được!” Toutousai liều mạng kéo lấy Sesshoumaru, trên người Sesshoumaru truyền ra yêu khí cuồng loạn khiến xương cốt của hắn run lên, đây là sức mạnh đáng sợ thế nào chứ? Thậm chí còn mạnh hơn so với Inu no Taishou năm đó. Đây chính là yêu khí mà khi cảm xúc của Sesshoumaru kịch liệt phát ra, hẳn là hắn cũng không biết.

Cô gái tên Fuyuki kia…. Có sự tồn tại quan trọng với Sesshoumaru sao?

Trơ mắt nhìn bóng người của Fuyuki đang rơi vào giữa đám ác quỷ kia, đôi mắt vàng của Sesshoumaru biến thành màu đỏ, yêu văn trên mặt lưu động, gần như che kín khuôn mặt, giống như phát ra tiếng nức nở của dã thú, máu của đại yêu quái đang kêu gào trong thân thể, sâu bên trong cơ thể giống như bị cái gì đó xé rách.

–“Sesshoumaru, con theo đuổi sức mạnh là vì cái gì?”

–“….Con đường đó là bá đạo của ta, mà chỉ có sức mạnh mới có thể mở con đường đó”

–“Sesshoumaru, con có thứ gì muốn bảo vệ chứ?”

–“Cái này với Sesshoumaru ta mà nói, không cần thiết”

Nhớ rõ năm đó, trước khi cha lâm chiến đã nói với hắn, muốn bảo vệ cái gì đó, Sesshoumaru hắn thật sự không có sao? Vậy cái cảm giác hô hấp và tim đang đập bây giờ bị cướp đi là loại cảm giác gì đây?