Thâm Dạ Nhạc Viên

Chương 9: Livestream kinh dị

Solo: Quân_Mạc_Tiếu

"Từ Lãng, tôi nói nè, ông thật sự chả có tí đầu óc kinh doanh gì cả. Ý tưởng dùng quan tài làm thuyền rất tuyệt vời, nhưng nội dung trò chơi thì chả có gì đặc sắc. Ví dụ như ánh sáng này, ông nên làm tối thêm một chút... Được rồi, bây giờ tôi sẽ chèo một vòng, đợi lát nữa quay lại dạy ông biết thế nào mới gọi là kinh khủng...."

La Hãn bước lên thuyền quan tài, lấy ra giá ba chân cố định điện thoại lại, rồi bật kênh livestream lên: "Xin chào tất cả các fans hâm mộ, hoan nghênh mọi người vào room livestream kinh dị này, mình là người dẫn chương trình của các bạn, La Hãn. Đêm nay mình sẽ dẫn mọi người trải nghiệm thử Thiên Đường Đêm Khuya của thằng bạn thân. Cậu ta nói với mình rằng chỗ này rất đáng sợ, nhưng trước mắt vẫn chưa có gì đặc sắc cả, được mỗi ý tưởng về mấy chiếc thuyền quan tài là hay. Ok, bây giờ chúng ta cùng xuất phát nào."

Từ Lãng nhìn La Hãn bắt đầu phát sóng trực tiếp, nhớ tới hành vi trước đó, đối phương livestream những thứ liên quan đến nhà ma như thế này hình như rất được hoan nghênh thì phải. Hắn cũng lấy điện thoại ra và đăng nhập vào trang chủ, rồi tìm phòng La Hãn đang livestream.

"Công nhận thằng bạn này có không ít fans hâm mộ ha." Từ Lãng nhìn La Hãn chèo thuyền, cách chỗ này hơi xa, cách tốt nhất là quan sát ở phòng stream. Hắn cũng muốn xem thử một chút, cảm giác của du khách khi nhìn qua màn hình là như thế nào.

"A...."

Từ Lãng còn chưa kịp lấy lại tinh thần, bỗng bất ngờ nghe thấy một tiếng hét chói tai. Hắn nhìn thấy La Hãn dùng hai tay siết chặt mép quan tài, mắt trợn to nhìn chằm chằm vào phía trước, cơ thể không ngừng run rẩy, mở miệng ra thở hổn hển.

"Đừng tới đây, đừng tới đây... Đừng tới đây." La Hãn lớn tiếng gầm thét.

"Cái gì vậy? Chả thấy gì cả ak..."

"Kĩ năng diễn xuất của anh streamer này tốt đấy, ảnh không đi làm diễn viên thì thật đáng tiếc."

"Mang tiếng livestream kinh dị mà chỉ được thế này thôi ư?"

Từ Lãng thấy phòng livestream đã xích mích, các fans hâm mộ đang phi thường mong chờ rất không hài lòng, bây giờ bắt đầu mắng chửi nhau, còn có người muốn chặn room livestream này.

Từ Lãng không thèm nhìn bọn fans nói chuyện, tất cả sự chú ý của hắn đều ở trên mặt hồ. Lúc này La Hãn đang dùng hay tay bóp chặt cổ của mình, khuôn mặt anh ta dữ tợn, có một luồng sức mạnh thần kỳ kéo anh ta ngã ra đằng sau, cả người dựa vào ghế.

Toàn bộ người trong phòng lúc này đều sợ ngây người, hành vi của La Hãn lúc nãy rất không phù hợp khoa học. Mọi người đều cảm thấy giống như có một sợi dây thừng trói chặt cổ La Hãn lại và kéo về phía sau.

Cái này không phải là diễn kịch ak?

"Đừng, đừng, được đừng giết tao... Đừng có giết tao ak..." La Hãn bóp lấy cổ của mình, liên tục hét lên.

Từ Lãng cũng bị dọa sợ, đừng nói là thật sự xảy ra chuyện nhá? Theo tình hình hiện tại, chắc là Hoàng Hân Hân dùng tóc quấn chặt cổ anh ta. Hắn đã từng trải qua cảnh này rồi, nhưng khi nhìn từ thị giác của phe thứ ba lại chẳng thấy tóc đâu cả.

"Thằng này, bây giờ biết sợ chưa? Lúc nãy còn chướng mắt mấy cái phương tiện này ak... "

Từ Lãng tự lẩm bẩm, mới nói được nửa câu, đột nhiên thấy cổ hơi ngứa rồi dùng tay gãi qua, là một nhúm tóc.

Lộp bộp...

Từ Lãng chấn động trong lòng và có một linh cảm xấu. Quả nhiên, hắn cảm thấy một hơi thở ấm áp truyền đến từ sau tai, quay đầu lại thì thấy hồn ma Hoàng Hân Hân đang nhìn hắn với một nụ cười.

Thật đúng là âm hồn bất tán...

"Hân Hân, tại sao cô lại đến đây?"

Tâm tình Từ Lãng lúc này hơi khác, suy cho cùng thì mọi người cũng khá thân: "Cô đói bụng rồi hả? Đợi lát nữa tôi trở về rồi thắp cho vài nén hương."

"Ông chủ... " Hoàng Hân Hân ngồi canh Từ Lãng, ôm lấy cánh tay của hắn rồi nhích lại gần: "Nơi này là tràng cảnh kinh dị của người ta, nếu người ta hổng có mặt thì chẳng khác gì phế chỗ này đi."

Từ Lãng hiểu ra: "Cái này... Điều mà La Hãn đang trải nghiệm giống như việc tôi đã từng trải qua?"

"Mấy thứ kêu đều là tạm thời nghĩ ra, ở trong tràng cảnh này thì muốn thế nào cũng được." Hoàng Hân Hân nói: "Ông chủ, có nên tăng thêm một ít độ khó không?"

Từ Lãng suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Nếu đó là người khác có lẽ hắn không dám làm như vậy, nhưng La Hãn gan lớn, hù dọa một chút không sao.

"Aaa... Rắn, thật là nhiều rắn... Đừng tới đây, đừng tới đây... " Tiếng hét của La Hãn lại vang lên. Cuối cùng anh ngất đi, không còn một âm thanh nào nữa.

Từ Lãng thấy tình hình không đúng, lập tức đứng dậy: "Hình như làm quá rồi thì phải?"

"Là do cậu ta nhịn không được nên ngất đi thôi, không sao đâu. Khi đó anh cũng bị ngất mà." Hoàng Hân Hân vẫy tay và chiếc thuyền quan tài tăng tốc vào bờ.

Từ Lãng thoát khỏi phòng stream, tắt điện thoại di động rồi đi qua. Lúc này khuôn mặt La Hãn tái nhợt, ngay cả khi anh ta ngất đi thì vẫn khoa tay múa chân, có thể thấy được hồi nãy bị dọa sợ thế nào.

Hoàng Hân Hân bỗng nhiên biến mất trong chớp mắt.

"A... A... "

La Hãn đột nhiên mở to mắt và lăn lộn trên mặt đất, toàn thân run rẩy: "Ah... Ah... Hô... Hô... Từ Lãng, tôi, tôi vừa thấy một con ma."

"La Hãn à, trên thế giới này làm gì có ma... "

"Có, thật sự có ma. Tôi La Hãn đã từng chơi qua rất nhiều nhà ma, nhưng từ trước đến giờ vẫn chưa gặp qua thứ khủng bố như vậy." La Hãn gào lên.

Từ Lãng đỡ đối phương dậy, và ngồi xuống ghế: "Đây không phải là ma, mà gọi là... Tâm lý ám chỉ. Khi ông đến nơi này, nhìn thấy mấy phương tiện, lại còn ngồi thuyền quan tài đi ra, vì vậy trong lòng sẽ hình thành đủ loại tâm lý ám chỉ. Tất cả đều là giả, đây chính là hạng mục kinh dị tôi vừa nghiên cứu ra."

La Hãn hít một hơi thật sâu rồi nhìn Từ Lãng: "Lợi hại, thật sự lợi hại. Tôi lăn lộn ở vòng tròn này cũng khá lâu rồi, mà đây là lần đầu tiên được chơi một hạng mục khủng bố như vậy."

Trong lòng Từ Lãng rất đắc ý, xem ra Thiên Đường Đêm Khuya được cứu rồi. Chưa nói đến mấy cái khác, chỉ riêng hạng mục này đã mang lại lợi nhuận khổng lồ.

"Thôi nào, đi văn phòng của tôi đê, tôi mời ông uống rượu." Từ Lãng nói.

"Không đi không đi, tôi vừa mới bị giật mình, phải trở về nghỉ ngơi một chút." Bây giờ La Hãn bị kích thích, vừa sợ, vừa hưng phấn, đủ loại cảm xúc đan xen lại, làm ảnh cảm thấy tốt hơn hết là rời đi.

Từ Lãng cũng không giữ lại, nếu như La Hãn ở đây thì bên hệ thống sẽ gặp một chút rắc rối. Sau khi tiễn đối phương rời đi, hắn trở lại văn phòng, vẫn chưa có thông tin của hệ thống, nghĩa là nhiệm vụ chưa hoàn thành.

"Hệ thống, tôi muốn hỏi một chút, nhiệm vụ thi hành đến mức độ nào rồi?" Từ Lãng hỏi.

"Nhiệm vụ lần này thu được ba mươi điểm kinh dị, trước đó đã có sáu điểm kinh dị, nhưng không được tính vào kết quả nhiệm vụ này."

Từ Lãng cắn răng khi nhìn thấy con số này, kết quả này làm hắn rất không hài lòng, tốt xấu gì cũng bận rộn lâu như vậy ak.

Từ Lãng dựa lưng vào ghế, có lẽ tối nay không thể tìn được thêm khách du lịch rồi. Mục tiêu tiếp theo nên là các fans hâm mộ trong phòng stream của La Hãn, còn cả bạn bè của cậu ta nữa.

Xem ra phải đợi một lúc roài.

"Sửa lại thông tin Wechat và microblogging?" Từ Lãng đột nhiên nghĩ đến chính mình cũng có mấy trang kiểu này, nếu hắn sử dụng tốt, chắc chắn sẽ làm được một đợt quảng cáo.

Từ Lãng đang chuẩn bị bắt đầu, đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ Tần Tiểu Lộc: "Từ Lãng, tôi là Tần Tiểu Lộc, tôi đang đến chỗ anh."

Từ Lãng nghe thấy câu này, tuy rằng không biết việc gì xảy ra nhưng vẫn trực tiếp từ chối: "Xin lỗi, tôi ngủ ở Bạch Ngọc Sách roài."

"Tôi tìm anh có việc gấp... A... A... Cái quỷ gì đây? Từ Lãng, anh xuống đây cho tôi, đồ vật của nhà anh dọa tôi sợ rồi."

Từ Lãng cảm thấy hơi khó hiểu, đột nhiên hệ thống gửi đến một tin tức: "Tổng số điểm kinh dị thu được là bốn mươi."

"Tăng đến bốn mươi nhanh vậy? Cái điểm kinh dị này tăng nhanh quá đi? Chẳng lẽ Tần Tiểu Lộc nhìn thấy tấm bia đầu quỷ? Đúng ak, mặc dù nó ở trước cổng ra vào, nhưng vẫn là một bộ phận của Thiên Đường Đêm Khuya."

Trong lòng Từ Lãng mừng rỡ, không chỉ được sử dụng tràng cảnh Minh Hà hành trình, mà cả mặt tiền này cũng được dùng để dọa người và dọa Lục Lam ở Bạch Ngọc sách

Hắn nghe thấy bên ngoài có tiếng còi, nhanh chóng mặc quần áo rồi đi xuống, thấy Tần Tiểu Lộc đang dựa vào thùng xe, giận dữ nhìn hắn: "Tần Tiểu Lộc, đã muộn lắm rồi mà cô còn đến đây làm gì ak?"

"Từ Lãng, tôi hỏi anh, tấm bia đá này là cái quỷ gì vậy?"

"Đây là ý tưởng mới nhất của công viên, cô cũng biết công việc gần đây không tốt lắm rồi đó, tôi dự định đổi qua thể loại kinh dị." Từ Lãng nghĩ thầm trong lòng, bây giờ có nên lừa Tần Tiểu Lộc qua Minh Hà bến đò thử nghiệm một chút hay không?

"Đổi thành thể loại kinh dị? Có ai dám đến ak?"

Mặc dù Tần Tiểu Lộc là cảnh sát, nhưng cô vẫn là một con người, vẫn sợ hãi một số thứ nhất định. Hồi nãy sợ tới mức suýt nữa nuốt chửng kẹo cao su: "Lên xe, tôi đưa anh đi nơi ở của tên Lâm Nghị nhìn một chút."

"Nơi ở của Lâm Nghị? Chuyện này liên quan gì tới tôi?" Từ Lãng rất không sẵn lòng, bây giờ hắn còn phải nghĩ cách làm nhiệm vụ đây. Ví dụ như dùng giá cao đặt mua đồ ăn, để người giao hàng tới, tiếp đó bị tấm bia đầu quỷ này dọa sợ, như vậy sẽ nhận được một chút điểm kinh dị.

"Lâm Nghị trốn thoát làm tôi thấy rất kỳ lạ." Tần Tiểu Lộc nói: "Nếu gã ta biết chuyện này là anh báo, chắc chắn sẽ quay về trả thù. Tôi đây là đang giúp anh á."

Từ Lãng thật sự phục đối phương: "Ý cô là để lộ bí mật rồi?"

"Bây giờ vẫn chưa chắc chắn lắm, cho nên mới đi xem xét một cái ak, coi như để lộ bí mật thì cũng bình thường, bởi vì đây là một vụ án mưu sát nên rất nhiều cảnh sát biết người cung cấp manh mối là anh, có khi là mấy người đó tiết lộ cũng nên." Tần Tiểu Lộc chui vào trong xe: "Có đi hay không thì tự mình suy nghĩ nha."

Sự tình đã đến đây rồi, Từ Lãng cũng không còn biện pháp, chỉ có cách lên xe và đóng cửa.

Nếu vẫn chưa bắt được Lâm Nghị, chắc chắn sẽ là một tai họa ngầm, sau này xảy ra chuyện gì cũng khó nói. Mà đối với Hoàng Hân Hân, một ngày hung thủ chưa