Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 23: 23 Gặp Lại

Chuyện này còn có thể là giả sao? Bạch Thương Đông thoáng suy nghĩ, ra lệnh cho ngỗng trắng lộ ra dấu hiệu phẩm cấp của nó, một chữ thánh sáng chói xuất hiên trên đỉnh trán của nó.

A, thật sự là Thánh phẩm.

Tiếng hô nổi lên bốn phía.

Sư đệ, ta muốn Thánh Thú này, không phải ngươi muốn bí kỹ Thánh phẩm sao? Theo ta trở về, nhà ta có ba loại bí kỹ Văn Sĩ Thánh phẩm, tùy ngươi chọn.

Một người trung niên Văn Sĩ cưỡi một con Hắc Bối Oa Thú đi tới trước mặt Bạch Thương Đông đề nghị.

Lý Thiện, ngươi có ý gì? Ta và vị sư đệ này đang bàn xong chuyện trước rồi.

Trần Trình tức giận chỉ vào Văn Sĩ trung niên kia rồi lớn tiếng quát.

Ngươi bàn xong chuyện gì rồi? Với nhãn lực của ngươi, vốn không nhận ra đây là Thánh Thú Thánh phẩm, cũng không tin tưởng vị sư đệ này, còn nói người ta đùa bỡn ngươi, bàn xong chuyện từ bao giờ chứ? Hơn nữa, cho dù các ngươi đã bàn xong, còn chưa một tay giao tiền, một tay giao hàng, vị sư đệ này có quyền lựa chọn bán cho người nào mà? Lý Thiện nói.

Lý Thiện sư huynh nói rất có lý, vị sư đệ này, Thánh Thú này của ngươi vẫn nên bán cho ta đi, ta nguyện ý dùng hai bí kỹ Thánh phẩm để trao đổi cùng ngươi.

Lại có người khác đứng ra ra giá.

Ta trả ba bí kỹ.

Ta trả bốn bí kỹ!.

Chỉ chớp mắt một lúc, mức giá càng ngày càng cao, lúc này Bạch Thương Đông mới ý thức được một vấn đề.

Dù là bí kỹ hay công pháp, chỉ cần đạt được sau khi mở ra Thánh Vật Lệnh, đều có thể giữa truyền thụ học tập nhau, nhưng Thánh Thú hay binh khí Thánh phẩm, lại chỉ có một món, về mặt bằng giá cả cũng đáng tiền hơn bí kỹ, công pháp đồng phẩm cấp nhiều.

Ta đúng là không có đầu óc làm ăn, một chuyện đơn giản như vậy mà không nghĩ ra ngay từ đầu.

Bạch Thương Đông cũng không để chuyện này trong lòng, làm ăn vốn không phải sở trườn của hắn.

Vị sư đệ này, ta trả mười môn bí kỹ Thánh phẩm trao đổi cùng ngươi, có thể lên thuyền trò chuyện hay không.

Một Văn Sĩ trung niên đứng trên một chiếc thuyền không tính là lớn, nói với Bạch Thương Đông.

Lời này vừa nói ra, nhất thời khiến tất cả mọi người đều choáng váng, tuy nói bí kỹ có thể truyền thụ cho nhau, nhưng dù sao bí kỹ Thánh phẩm vốn rất thưa thớt, người có được bí kỹ Thánh phẩm cũng sẽ không muốn bí kỹ của mình biến thành hàng phổ biến, cho nên một gia tộc có mấy bí kỹ cấp Văn Sĩ Thánh phẩm cũng không hiếm lạ, thế nhưng có tới mười bí kỹ, thì gia tộc bình thường không có khả năng xuất ra.

Cho dù có nhiều bí kỹ Thánh phẩm như vậy, trong đó cũng sẽ có mấy loại là bí truyền gia tộc, không có khả năng lấy ra trao đổi.

Được.

Bạch Thương Đông nhìn Văn Sĩ trung niên kia một chút, thấy Văn Sĩ trung niên kia bí mật đánh thủ thế, thoáng ngẩn người một chút rồi thu ngỗng trắng nhảy lên thuyền gỗ của Văn Sĩ trung niên kia.

Văn Sĩ trung niên mời Bạch Thương Đông vào trong khoang thuyền, ra lệnh cho thuyền phu đi dọc theo Tứ Tượng đảo về một bến tàu ở phía nam.

Lý Nhân tham kiến Bạch cô gia.

Trong khoang thuyền, Văn Sĩ trung niên kia đứng dậy nghiêm mặt thi lễ một cái với Bạch Thương Đông.

Ngươi là người của Lý gia? Khi nãy Bạch Thương Đông nhìn vị Văn Sĩ trung niên này đánh ra thủ thế của Lý gia nên mới theo hắn lên thuyền.

Tính ra thì ta hẳn là thúc phụ của Trúc Phong và Tế Vũ.

Lý Nhân nhẹ giọng nói: Bạch cô gia có ân đức lớn với Lý gia ta, nếu không phải Bạch cô gia, Lý tộc chúng ta sợ rằng đã không còn tồn tại trên thế gian này.

Biết Bạch cô gia bị Xích Long Hiền Nhân mang đến Nam Ly Thư Viện, ta đã hỏi dò tin tức của ngài khắp nơi, cuối cùng ta mới thám thính được ngài bị đưa tới Kính Thai Đảo, vì vậy mới tới thử xem có thể tìm cơ hội gặp ngài hay không, vốn cho là còn phải phíthêm chút công sức, không ngờ Bạch cô gia lại rời khỏi Kính Thai Đảo rồi, chẳng lẽ là Kính Trần Hiền Nhân mở lòng từ bi sao?Nói rất dài dòng, lần này ta có thể đi ra đúng là ngoài ý muốn, về sau còn có thể đi ra hay không thì rất khó nói.

Dừng một chút, Bạch Thương Đông hỏi Cung gia bên kia thế nào rồi?Lý Nhân do dự một chút, một lúc lâu sau mới thở dài nói: Tố Quân và Uyển Vân tiểu thư đã tới thư viện, trước mắt tu hành ở viện Lăng Hư.

Đã xảy ra chuyện gì? Bạch Thương Đông thấy dáng vẻ Lý Nhân muốn nói lại thôi, cau mày hỏi.

Gia chủ truyền lệnh tới, để đệ tử Cung gia trong thư viện đều phủi sạch quan hệ với cô gia ngài, đặc biệt là Tố Quân tiểu thư, gia chủ hy vọng nàng có thể vạch rõ giới tuyến cùng cô gia, nhưng là Tố Quân tiểu thư nhất định không chịu, Tố Quân tiểu thư vốn có cơ hội trở thành Bí Truyền Đệ Tử, nhưng bây giờ lại thành đệ tử bình thường ở Lăng Hư viện.

Lý Nhân thở dài nói: Chuyện này cũng không trách được gia chủ, chỉ là khổ cho Tố Quân tiểu thư.

Bạch Thương Đông yên lặng không nói gì, thời gian hắn tới đây không lâu, cũng không có cảm tình đặc thù gì với Cung Tố Quân, nàng và hắn cũng chưa phải vợ chồng chân chính, hoặc có lẽ là lúc trước Cung Tố Quân rất coi thường Bạch Thương Đông.

Bây giờ Bạch Thương Đông rất có thể sẽ bị nhốt ở Kính Thai Đảo cả đời, Cung Tố Quân lại nguyện ý chấp nhận danh phận là vợ Bạch Thương Đông, hơn nữa còn vì thế mà mất đi tư cách trở thành Bí Truyền Đệ Tử, điều này khiến Bạch Thương Đông cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Có biện pháp nào để ta gặp Tố Quân không? Bạch Thương Đông ngẩng đầu lên hỏi Lý Nhân.

Muốn gặp Tố Quân tiểu thư cũng không khó, nhưng ngươi có rảnh không? Mặc dù Lăng Hư đảo cách nơi này tương đối gần, thế nhưng đi tới Lăng Hư đảo một lần ít nhất cũng tốn hai ngày.

Lý Nhân nói.

Không có vấn đề, ngươi dẫn ta đi gặp nàng đi.

Bạch Thương Đông bình tĩnh nói.

Lý Nhân không nhiều lời nữa, phân phó thuyền phu đi về phía Lăng Hư đảo, trên đường đi, Lý Nhân lại giảng giải cho Bạch Thương Đông về tình hình bây giờ của Nam Ly Thư Viện, cùng với một số cấm kỵ cùng đặc điểm của 36 đảo Nam Ly.

Cô gia, ngài ở nơi này chờ một lát, ta đi mời Tố Quân tiểu thư tới.

Đến bến tàu Lăng Hư đảo, Lý Nhân xuống thuyền trước, trên đường tới ông ta đã nói với Bạch Thương Đông, trên Lăng Hư đảo rất nhiều người của Cung gia, tốt nhất vẫn là mời Cung Tố Quân tới gặp gỡ, tránh chuyện gây ra phiền toái gì.

Hiện tại đệ tử Cung gia đều bởi vì Cung gia xuất hiện một ma sư là Bạch Thương Đông, mà bị đồng môn sư huynh đệ ở Nam Ly Thư Viện khinh bỉ xem thường, thậm chí có thể nói là xa lánh, trong lòng đã hận Bạch Thương Đông đến mức cắn răng nghiến lợi, hận Bạch Thương Đông ở Minh Kính Hồ không bị Ma nhân kia giết chết, cũng tránh cho bọn họ bị liên lụy.

Bạch Thương Đông ngồi trong khoang thuyền đợi chưa tới nửa giờ, chỉ thấy cửa khoang thuyền bị người đẩy ra, Cung Tố Quân mặc váy xanh mặt mũi có chút tiều tụy đi vào.

Cô gia, Tố Quân tiểu thư, các ngươi trò chuyện, ta ở bên ngoài giúp các ngươi để ý.

Lý Nhân đứng bên ngoài nói một câu, sau đó đóng lại cửa khoang thuyền.

Bạch Thương Đông nhìn Cung Tố Quân, trong lúc nhất thời vậy cũng không biết nên nói cái gì, bầu không khí trầm xuống.

Chúng ta cũng chưa thực sự là vợ chồng, nếu như ngươi muốn, ta có thể vì ngươi giải thích, trả lại tự do cho ngươi.

Bạch Thương Đông trầm ngâm một chút nói.

Cung Tố Quân mặc dù là vợ hắn trên danh nghĩa, nhưng với hắn mà nói, thật ra nàng không khác gì người xa lạ.

Cung Tố Quân hơi biến sắc mặt, chớp mắt đã khôi phục lại bình thường, lạnh nhạt nói: Không cần.

Ngươi! Bạch Thương Đông muốn nói cái gì, lại bị Cung Tố Quân cắt đứt.

Ngươi không cần hiểu lầm gì đó, ta quyết định như vậy cũng không phải là vì ngươi, có một thân phận như vậy cũng tốt, không có người đến phiền ta, ta có thể chuyên tâm tu hành, cũng không quan hệ tới ngươi.

Cung Tố Quân nói với vẻ lạnh nhạt.

Bạch Thương Đông, ta biết ngươi ở bên trong, đi ra ngoài cho ta.

Bên ngoài đột nhiên truyền tới một tiếng hét phẫn nộ.

.