Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 8: 8 Đại Tài

Gia chủ Cung gia- Cung Thiên Sơn là đại ca của gia gia Cung Tố Quân, hiện tại cũng là một vị Hiền Nhân duy nhất của Cung gia, bởi vì Bạch Thương Đông bị đại đa số người của Cung gia chán ghét, cho nên Bạch Thương Đông đi tới Cung gia mấy năm, số lần gặp ông ta lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Cung Thiên Sơn đã một trăm lẻ hai tuổi, nhưng thoạt nhìn như mới chỉ bốn mươi mấy tuổi, râu tóc cũng đen nhánh, khí chất có vẻ nho nhã thư sinh.

Tu luyện có khả năng kéo dài tuổi thọ trì hoãn già yếu, có lẽ là điểm mạnh lớn nhất ở thế giới này.

Nhưng mỗi ngày đều sống cuộc sống không phải tu luyện chính là chém chém giết giết, cho dù có sống lâu trẻ mãi thì có ích lợi gì, căn bản là không có thời gian hưởng thụ sinh mạng.

Bạch Thương Đông đánh giá Cung Thiên Sơn, trong lòng thầm nghĩ.

Cho dù là đệ tử dòng chính của Cung gia, một khi tròn mười tám tuổi thì đều phải chấp nhận an bài của gia tộc, đi chống lại sự xâm phạm cùng quấy rầy của ma vật, hoặc là làm việc phục vụ gia tộc, đây là nghĩa vụ của mỗi một thành viên trong gia tộc sau khi được hưởng thụ sự che chở của gia tộc.

Bạch Thương Đông tự nhiên cũng không thể ngoại lệ, cũng may hắn còn chưa đủ mười tám tuổi, bây giờ lại có khả năng tiến vào Nam Ly Thư Viện, đến lúc đócũng bớt gặp phải mấy phiền toái này.

Đây là bạn tốt của ta- Hoa Phong Chân Nhân và nhi tử của ông ấy- Thanh Huyền Văn Sĩ.

Cung Thiên Sơn giới thiệu hai người cho Bạch Thương Đông và Cung Tố Quân.

Cung lão, lần này ta thực sự không có cách nào, mới không thể không mặt dày tới vả , mong Cung lão giúp cho.

Hoa Phong Chân Nhân hiển nhiên không có hứng thú gì với Bạch Thương Đông và Cung Tố Quân, sau mà giới thiệu đã lập tức quay sang nói với Cung Thiên Sơn.

Hoa Phong, ngươi yên tâm, ta và phụ thân ngươi là hảo hữu chí giao, chỉ là một Thánh Nhận Lệnh rồi, đưa tặng cho ngươi cũng không sao.

Cung Thiên Sơn dừng một chút, lại tiếp tục nói: Nhưng ngươi tới thật sự hơi trễ, nếu đến sớm nửa ngày, thì Thánh Nhận Lệnh này còn ở trong tay ta, thế nhưng nửa ngày trước, ta đã tặng nó cho người khác, nếu ngươi muốn thì chỉ có thể hỏi xem chủ nhân hiện tại của nó có nguyện ý hay không.

Tặng cho người khác? Đưa cho người nào? Ta cũng sẽ dùng một Thánh Nhận Lệnh Thánh phẩm khác để trao đổi cùng hắn.

Hoa Phong Chân Nhân vội vàng hỏi.

Cung Thiên Sơn cười một tiếng, quay sang nói với Bạch Thương Đông và Cung Tố Quân: Ta gọi các ngươi tới, vốn là muốn nói với các ngươi chuyện vào Nam Ly Thư Viện một chút, không ngờ Hoa Phong lại tới, phụ thân của hắn đã từng vào sinh ra tử cùng ta, nếu thuận tiện thì giúp hắn một tay, ta lại đưa một Thánh Nhận Lệnh khác cho các ngươi đi.

Mong hai vị giúp đỡ, ta và khuyển tử sẽ vô cùng cảm kích.

Hoa Phong Chân Nhân nghe Cung Thiên Sơn nói thế, sao còn không rõ nữa, cũng không để ý thân phận Chân Nhân của chính mình, quay sang nhìn Bạch Thương Đông và Cung Tố Quân nói lời nhờ vả.

Gia chủ, chuyện này sợ rằng có chút không có tiện.

Cung Tố Quân cười khổ nói.

Thánh Nhận Lệnh Thánh phẩm kia đã bị Bạch Thương Đông mở ra rồi, hiện tại lấy gì để giao ra.

Cung Thiên Sơn khẽ cau mày, mặc dù không nói chuyện, nhưng trong lòng đã có chút không vui.

Hắn vừa mới ban thưởng cho Bạch Thương Đông, Bạch Thương Đông và Cung Tố Quân vì một Thánh Nhận Lệnh mà lại tham lam như thế, sau này cũng khó mà đạt được thành tựu gì.

Huống chi Hoa Phong Chân Nhân cũng không phải lấy không, hắn sẽ dùng một Thánh Nhận Lệnh khác có phẩm chất như thế để trao đổi, thế mà Bạch Thương Đông cùng Cung Tố Quân còn không nể mặt ông ta, chuyện này khiến Cung Thiên Sơn cảm thấy rất mất mặt.

Nếu như không phải đã đến đường cùng, ta cũng sẽ không mặt dày đến nhờ, nếu như hai vị chịu nhường ra Thánh Nhận Lệnh này, ngoài việc dùng một Thanh Nhận Lệnh Thánh phẩm khác ra, ta lại đưa thêm hai cái Thượng phẩm cho hai vị, không biết hai vị thấy thế nào? Hoa Phong Chân Nhân vội vàng lại nói.

Cung Tố Quân nhìn Hoa Phong Chân Nhân nói: Chân Nhân, không biết vì sao người nhất định phải lấy Thánh Nhận Lệnh kia?Hoa Phong Chân Nhân cắn răng, nhìn Cung Thiên Sơn một chút, rồi mới mở miệng nói: Nơi này không có người ngoài, ta cũng không có gì giấu giếm, thời gian trước Thanh Huyền con ta đi Bích Ba Trì thưởng thức hoa sen, trùng hợp nhìn thấy một cá chép lớn màu vàng ở Bích Ba Trì, đột nhiên có cảm xúc làm một đôi lời ca ngợi cá chép, sau khi cha ta xem được mọi người tán thưởng, nhớ tới trong tay Cung lão ngài có một Thánh Nhận Lệnh là họa cá chép màu vàng, cho là thơ này nói không chừng có cơ hội xứng đôi, mở ra binh khí Thánh phẩm, cho nên mới chạy tới, hy vọng có thể trao đổi cùng Cung lão ngài.

Thì ra là như vậy, Thanh Huyền lại có đại tài này.

Cung Thiên Sơn khen một câu.

Ánh mắt ba người đều rơi vào trên người Cung Tố Quân cùng Bạch Thương Đông, Cung Tố Quân thấy Bạch Thương Đông vẫn không nói chuyện, không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói: Chân Nhân, không phải chúng ta không muốn nhường lại Thánh Nhận Lệnh này cho ngài, mà là thật sự không lấy ra được, Thánh Nhận Lệnh này đã sử được mở ra rồi.

Cung Thiên Sơn cùng Hoa Phong Chân Nhân nghe Cung Tố Quâ nói thế đều ngẩn người, Hoa Phong Chân Nhân lại có chút không tin nói: Các ngươi không phải mới nhận được Thánh Nhận Lệnh nửa ngày trước, làm sao lại.

.

.

Mặc dù lời còn chưa dứt, thế nhưng ý tứ cũng rất rõ ràng, ngươi mới cầm đến nửa ngày, làm sao có thể tùy tùy tiện tiện sử dụng một quả Thánh phẩm Thánh Nhận Lệnh.

Tố Quân, Hoa Phong cũng coi là con cháu ta, không phải người ngoài, có thể giúp thì cố gắng giúp một tay, ta cũng coi như có thể ăn nói với phụ thân hắn, sau đó ta sẽ thưởng thứ khác cho các ngươi.

Cung Thiên Sơn cũng cho là Cung Tố Quân không có khả năng tùy tiện sử dụng Thánh phẩm, là cố ý không muốn đưa Thánh Nhận Lệnh này cho Hoa Phong Chân Nhân, trong lòng đã có chút tức giận.

Cung Tố Quân làm như vậy, khiến đám Hoa Phong Chân Nhân tưởng lầm là Cung Thiên Sơn đố kị, muốn ngăn cản bọn họ mở ra Thánh phẩm, mới không chịu giao ra Thánh Nhận Lệnh này.

Gia chủ minh giám, Thánh Nhận Lệnh này thật sự đã bị Thương Đông mở qua, chúng ta thật sự không giao ra được.

Trong lòng Cung Tố Quân cũng có chút tức giận rồi, Cung Tố Quân nàng không phải người ghen ghét hiền tài, bây giờ lại bị người hoài nghi như vậy, trong lòng vô cùng không thoải mái, hung ác trợn mắt nhìn Bạch Thương Đông nãy giờ không nói gì.

Nếu là đã mở qua, vậy cũng chỉ có thể trách Thanh Huyền nhà ta phúc bạc, không thể có phần phúc khí này, chỉ mong có thể nghe bài thơ mà Bạch hiền chất làm để mở Thánh Nhận Lệnh này, cũng không uổng uổng công một lần.

Dứt lời, Hoa Phong Chân Nhân lại chuyển hướng nhìn Thanh Huyền nói: Thanh Huyền, ngươi đọc lại bài thơ ngươi đã làm, để cho các vị phẩm bình một chút.

Hoa Phong Chân Nhân vẫn cho là hai người Cung Tố Quân cố ý ngăn trở bọn họ mở ra binh khí Thánh phẩm, trong lòng thấy rất tức giận, muốn lấy văn đè người, để xả nỗi giận trong lòng.

Lời văn chịu hạn chế của Thiên Đạo, người nào sáng tác ra văn chương chính là người đó, người khác có trộm đi rồi cũng vô dụng, Hoa Phong Chân Nhân tự nhiên cũng không sợ đám Bạch Thương Đông nghe thơ của Thanh Huyền lại đi viên này Thánh Nhận Lệnh.

Vâng, phụ thân.

Thanh Huyền đáp một tiếng, mặt đầy kiêu ngạo bắt đầu ngâm t: Nước xanh ảo thẳm sinh kim lý, bay lên ngàn dặm hóa diều hâu.

Quả nhiên là thơ hay, nếu như Thánh Nhận Lệnh này vẫn còn, câu thơ này có năm phần cơ hội có thể đạt tới Thánh phẩm.

Cung Thiên Sơn gật đầu khen, nói xong lại dùng sắc mặt không vui liếc nhìn Bạch Thương Đông và Cung Tố Quân.

Sắc mặt Cung Tố Quân không chút thay đổi, nếu trước hôm nay nghe được hai câu thơ này, nàng cũng cho rằng đây là câu thơ hay, nhưng vấn đề là nàng lại vừa được nghe đôi câu thơ cùng miêu tả về hình ảnh này, nhưng ý cảnh thì hai câu thơ này còn xa mới có thể so sánh được, tự nhiên lại không có cảm giác gì rồi.

Không biết Bạch hiền chất dùng thơ gì để mở Thánh Nhận Lệnh, lại mở binh khí phẩm cấp gì? Hoa Phong Chân Nhân đưa mắt nhìn về phía Bạch Thương Đông và Cung Tố Quân, trong giọng nói xen lẫn vẻ khinh thường.

.