Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 9: 9 Văn Hóa Ẩm Thực Độc Đáo

Parker cùng Bạch Tinh Tinh trở lại nhà gỗ, củi lửa đã bị dập tắt, mà miếng thịt sói đã bị nướng cháy một mảng lớn.

Một lần nữa đốt lửa, Parker liền đưa Bạch Tinh Tinh thịt: "Mau tới, chỗ này vẫn có thể ăn."

Bạch Tinh Tinh đang hứng thú bừng bừng mà kiểm tra lại bao gia vị, nghe vậy liền đi tới bên cạnh đống lửa, có chút bất mãn mà nói: "Như vậy cũng có thể ăn sao?"

Parker hoài nghi mà liếc nhìn Bạch Tinh Tinh, mang tới một cái chén đựng bột phấn trắng: "Đương nhiên là không, chúng ta sẽ chấm muối để ăn, ngươi sao lại có thể ngốc như vậy?"

Này thật là ngốc mà, Parker cảm thấy giống cái của mình tựa hồ thiếu kiến thức cơ bản rất chi là nghiêm trọng.

Nàng nhất định là được tộc nhân ( người trong tộc) nuôi dưỡng chiều chuộng từ nhỏ mà lớn lên đi, cũng đúng thôi, lớn lên trắng đẹp như vậy, khẳng định là được phủng ( cưng chiều, bảo bọc, kiểu như câu cưng như cưng trứng/ hứng như hứng hoa ấy) ở trong lòng bàn tay, thức ăn đều được điều chế tốt đưa trực tiếp đến bên miệng.

Bạch Tinh Tinh liền trừng mắt nhìn bát muối trước mắt mà cảm thấy choáng váng.

Chấm ăn???? ngươi đây đang cho là chấm tương sao?

Parker lại nghĩ rằng do Bạch Tinh Tinh không biết, liền dùng móng tay bén nhọn mà cứng rắn của mình cắt một miếng thịt, chấm chấm vào bột muối, rồi đưa lên bên miệng của Bạch Tinh Tinh: "Xé, ăn".

Bạch Tinh Tinh nuốt nuốt nước miếng, mang theo vài tia nghi ngờ cùng mới lạ nhận lấy rồi cắn một miếng nhỏ.

Ngô, thịt thật sự rất khô.

Nhìn thấy Parker chấm nhiều muối như vậy, kỳ thật ăn lên vừa khô vừa nhạt, hẳn là độ tinh khiết của muối không đủ.

Thế nhưng thịt thật ra càng nhai càng thấy có một mùi hương nhưng tuyệt đối không phải là mùi hương của thịt.

"Vì sao lại có mùi hương này?" Bạch Tinh Tinh đương nhiên không nghĩ bản thân thịt tự có mùi hương này, hơn nữa nàng nhìn Parker chưa hề cho gia vị gì lúc nướng.

Không đúng, Parker hình như có hỏi qua nàng khẩu vị như thế nào, chẳng lẽ mùi hương......đều là nhờ củi???

Bạch Tinh Tinh nhìn nhìn đống lửa lại quay ra nhìn đống củi chất trong phòng rồi quay sang nhìn Parker.

Parker trong mắt phát ra tia tán thưởng, không tồi nha, giống cái của hắn tuy rằng thiếu khuyết kiến thức căn bản nhưng phản ứng thực nhanh, thực thông minh, quả nhiên không hổ là vượn tộc.

"Đây là mùi hương mộc thụ ( có lẽ là mùi hương tự nhiên của cây cỏ mình cũng không biết nên để nguyên bản cv vậy -_-), lần sau ta sẽ nướng vị du sài* cho ngươi nếm thử, cái mùi vị đó nướng thịt sẽ có tương đối phì nhuận ( chính là kiểu béo ngậy)".

*( du có lẽ đây là chỉ cây du là một loài cây có gỗ cứng thường được dùng làm bánh xe hoặc đánh lửa, cho nên vị du sài có lẽ là mùi hương của cây du, nhưng có từ điển lại ghi là cây dâu mà thịt vị dâu thì -_-....)

Bạch Tinh Tinh thật sự là giật mình, thế giới văn hóa ẩm thực thật sự là kỳ lạ!

Thế nhưng cẩn thận ngẫm nghĩ lại thì đây cũng có cái lý do chính đáng.

Tựa như Trung Quốc và Phương Tây có các loại thực phẩm và cách chế biến thực phẩm khác nhau, mà nơi thế giới thú nhân này lại không có sự liên quan gì đến thế giới con người của nàng, sự khác biệt đương nhiên vừa lớn vừa xa lạ.

Nghĩ vậy, nàng lại cắn thêm một miếng thịt, cảm giác mới lạ được thay thế nên miếng thịt trong miệng có vẻ ngon hơn một ít.

Parker thấy Bạch Tinh Tinh ăn thịt, cả người đều tràn ngập nhiệt tình, liên tiếp cắt thịt đưa cho Bạch Tinh Tinh không ngừng nghỉ.

"Cái đó.., ngươi thử dùng những thứ này nướng thịt, tộc nhân ta thường làm như vậy, ăn rất ngon." Bạch Tinh Tinh đem túi gia vị vừa rồi lấy ở nhà Cáp Duy đưa cho Parker.

Parker lập tức nói: "Đây là thuốc! không thể ăn".

"Thử xem đi, tin tưởng ta." Bạch Tinh Tinh mang vẻ mặt trang trọng mà nghiêm túc nhìn Parker, bùn trên mặt đã bị bóc ra toàn bộ, đến phần tàn lưu của bùn cũng chỉ còn một ít, ngũ quan thanh tú nguyên dạng của nàng cũng đã hiện ra.

Bị sự tò mò cùng vẻ mặt nghiêm túc của Bạch Tinh Tinh đả động, hơn nữa bị một giống cái xinh đẹp như vậy nhìn chằm chằm, tim Parker đập dồn dập, khuôn mặt tuấn lãng không tự nhiên mà nổi lên một tầng đỏ ửng, không còn khả năng cự tuyệt: "Được.

Vậy chúng ta liền thử một lần xem sao." Cùng lắm thì hắn thử ăn trước, nếu không có vấn đề thì đưa cho nàng ăn.

Hắn trước kia thực coi thường những giống đực có giống cái ở bên chỉ số thông minh liền hóa thành không ( IQ=0:>), thẳng đến hôm nay, khi hắn đã có được giống cái, đột nhiên không thầy dạy mà hiểu sự ảo diệu của việc này.

Đừng nói là ăn thuốc, nếu giống cái muốn ăn thịt hắn, hắn cũng sẽ mắt không chớp mà cắt thịt đưa cho nàng ăn.

- -----------------------------------------------------.