Trong những câu truyện ngôn tình đầy lãng mạn hoặc những mối tình đẹp đẽ đi vào thiên sử như “Romeo và Juliet”, những ngôn từ tượng trưng cho lời lẽ yêu thương thường xuất hiện rất nhiều. Người ta có thể giải thích thứ bản năng rắc rối gọi là “Tình Yêu” bằng nhiều định nghĩa khác nhau. Có người coi tình yêu là một món ăn tinh thần, cũng có người lại coi tình yêu là sự dung hòa giữa đắng và ngọt, xen lẫn một chút buồn đau cũng như hạnh phúc. Lại có một bài hát diễn tả tình yêu như: “Yêu là chết ở trong lòng một ít”. Vậy yêu là gì? Không ai có thể giải thích rõ ràng được cũng như lấy ví dụ chân thực về điều này. Nói chung đó là một thứ trừu tượng và đẹp đẽ, nhưng chắc chắn không phải lúc nào cũng độc một màu hồng. Dù nhìn thế nào thì trong mắt người đam mê tiểu thuyết ngôn tình, hay luôn mơ mộng về một cuộc tình như công chúa và hoàng tử, nó luôn là một thứ cực kỳ cao sang và quý báu.
Đối với tôi, phải nói là đối với một người thiển cận như tôi thì tình yêu không như vậy. Tình yêu đơn giản là một sự ràng buộc cả thể xác và tinh thần của mình. Hiểu theo một cách khoa học thì đó là quan tâm, dành nhiều thời gian, sự hiểu biết và sở thích vào một thứ gì đó, một người nào đó rõ rệt. Nói đơn giản hơn là mình sẽ để ý đến những thứ hợp với bản thân, đó chính là tình yêu. Vậy nếu ta quan tâm đến thứ đó nhiều như thế, chúng ta sẽ mất gì? Chúng ta sẽ mất hoặc không thể quan tâm đến những thứ khác nữa. Lúc đó, sự tự do sẽ không còn. Nói tóm lại, tình yêu là đau khổ. Có nhiều người hoặc tất cả mọi người đều nghĩ từ trái nghĩa sẽ hoàn toàn đi ngược lại với từ được lôi ra làm ví dụ. Nhưng thực chất không hẳn là như vậy, từ trái nghĩa không hoàn toàn trái nghĩa. Để chứng minh cho điều đó, tôi đã tự hỏi: vậy trái nghĩa của tình yêu là gì? Đó hẳn là thù hận.
Thù hận là gì? Thù hận chỉ đơn giản là một sự căm ghét những thứ mình không thích hoặc những người đã gây ra đau khổ cho mình đến nỗi sự tha thứ và bao dung của mình không đủ để che lấp điều đó. Xem ra trái nghĩa với tình yêu chắc chắn là thù hận rồi. Nhưng đối với tôi thì khác, nó không hoàn toàn trái nghĩa như vậy. Nếu phải nói, tôi sẽ nói rằng: “ Tình yêu và thù hận là một từ đồng nghĩa.” Bản thân tôi tưởng quan niệm: Tình Yêu và Thù Hận có cùng bản chất, tình yêu sinh ra thù hận, đồng thời thù hận lấy tình yêu làm tiền đề để phát triển và ngược lại. Để giải thích thế nào là “ yêu sinh hận”, tôi sẽ lấy một từ nằm giữa cán cân của sự so sánh này, đó là “ghen”. Tại sao bạn lại ghen? Vì bạn không được đáp lại những thứ bạn yêu quý như người khác. Nói thẳng ra thì đó là sự tranh đua, đố kị không hơn. Vậy “ghen” quá thì bạn phải làm gì? Bạn phải đứng lên và giành lấy bằng mọi cách tùy vào nhu cầu thèm muốn của bản thân với tất cả sự xảo quyệt mà bạn có thể tìm ra. Vậy nếu vẫn không được đáp lại hoặc không đạt được điều đó thì phải làm sao? Một phần nhỏ sẽ từ bỏ những phần còn lại sẽ vẫn tiếp tục đeo bám, tin tưởng hết lòng vào tương lai. Tuy nhiên dù làm gì thì cả hai hướng, thù hận vẫn sẽ được sinh ra. Thế đó.
Vậy còn vế thứ hai, Làm thế nào để “hận sinh yêu”. Tỷ lệ để gặp phải trường hợp này là rất nhỏ nhưng không hẳn là không có. Hẳn bạn phải từng nghe trong các bộ phim cổ trang Trung Quốc thường có câu “ Không đánh không quen biết”. Hay đơn giản như trong “Thủy Hử” của Thi Nại Am, tất cả các anh hùng, trước đây đều không quen biết hoặc có một mối thâm thù với nhau. Tại sao cuối cùng họ lại đồng lòng đến vậy? Bởi vì họ tìm được sự tương đồng qua suy nghĩ và mục tiêu của nhau, họ thấy họ hợp nhau và có cùng một chí hướng. Từ đó, các mối quan hệ cũng như tình cảm khăng khít được sinh ra từ thù hận. Lại thế đó.
Bản thân tôi thì sao? Tôi không có yêu hay thích một ai cả bởi vì điều đó vi phạm một trong ba nguyên tắc sống của tôi: “không lấp đầy khoảng trống trong tim ở những thứ tình cảm vớ vẩn”. Tại sao lại như vậy? Có lẽ các bạn nghĩ tôi là một kẻ căm ghét mọi người xung quanh ư? Đó không phải là tất cả. Cũng có những người họ đối với chúng ta không thể căm ghét được và tôi sẽ coi họ là người tốt. Thế nhưng tại sao? Bản thân tôi không tốt, vậy nên tôi sẽ không thích một cô gái tốt bụng, bởi vì nếu họ tốt được với tôi thì với người khác cũng thế. Thế nên tôi sẽ chẳng yêu ai cả, tôi cũng sẽ không thích một ai khác, ít nhất là bây giờ và có thể sẽ mãi sau này cũng vậy.
Có thể nhiều người sẽ thắc mắc tại sao tôi lại suy nghĩ về vấn đề này. Tất cả đều xuất hiện từ một nhiệm vụ mới mà tôi vừa nhận được sáng hôm đó. Đến giờ, khi ngồi viết lại câu chuyện về cuộc đời mình, tôi không biết tôi có sai lầm khi đã chấp nhận nhiệm vụ này không. Cũng có thể tôi đã sai lầm khi tham gia vào vụ cá cược đó. Nhưng dẫu vậy, tôi sẽ không bao giờ hối hận về ngày hôm nay cùng tương lai sắp tới. Khi tôi đang sống trong hoàn cảnh đó, tôi đã nghĩ: tương lai của tôi sẽ như thế nào nhỉ? Tôi không biết, nhưng vốn dĩ, quá khứ tôi đã u ám sẵn rồi. Vậy điều gì đã bắt đầu thay đổi cuộc đời tôi? Tôi bồi hồi nhớ lại ký ức đó.