Trần Tiểu Liên nhìn Giang Tuấn Hiền: “Giang đại ca! ! ”Cô ta chỉ kêu một tiếng này, nước mắt lại không ngăn được rơi xuống , gương mặt tái nhợt đầy nước mắt, thoạt nhìn đặc biệt nhỏ yếu bất lực.
Giang Tuấn Hiền hít một hơi thật sâu, thân thể hơi hơi run rẩy, mặt nhìn như muốn khóc, nói lại lần nữa: “Trần thanh niên trí thức, đừng sợ, đem tình huống đúng sự thật nói cho mọi người là được, bằng không tôi lại bị bọn họ hiểu lầm.
”Trần Tiểu Liên không dám nhìn ai, chỉ biết khóc, Giang Tuấn Hiền thập phần thất vọng, nhịn không được lớn tiếng chất vấn: “Trần thanh niên trí thức, cô có ý gì thế?”Giang lão thái thái nhìn một chút đã hiểu rõ, khi tất cả mọi người không kịp phản ứng , hung hăng tát Trần Tiểu Liên một cái : “Cô đừng có mà ở đây ra vẻ bạch liên hoa làm gì, cũng không nhìn lại bộ dạng tang môn tinh của mình đi, cháu trai ta còn có thể coi trọng cô được hả, đúng là không biết tự lượng sức mình, nữ nhân thành phố mấy người đều không biết xấu hổ như thế sao?”Một cái tát này đánh xuống thật mạnh, mặt Trần Tiểu Liên lập tức liền đỏ, cô ta che lại mặt mình, nhìn người này, lại nhìn người kia, có chút oán hận liếc mắt nhìn Giang lão thái thái một cái, cuối cùng giống như hạ quyết tâm gì, nhìn mặt Giang Tuấn Hiền tràn đầy lên án.
“Giang đại ca, anh muốn em nói gì với mọi người, nói hai chúng ta không có quan hệ gì, hay nói là em câu dẫn anh? Chỉ cần anh muốn, em lập tức nói, hết thảy đều là em sai, đội trưởng, không liên quan Giang đại ca, cháu nguyện ý gánh vác tất cả trách nhiệm, bác cứ tùy tiện xử phạt thế nào cũng được.
”Lý Ngọc Phương nghe vậy nói: “Tiểu Liên, đừng sợ, chúng ta nhất định sẽ đòi lại công đạo cho em.
”Thủy Học Dân xem náo nhiệt không chê lớn chuyện đổ thêm dầu vào lửa: “Giang Tuấn Hiền, việc này anh làm cũng quá kỳ cục, một đại nam nhân, lại để nữ nhân bối nồi thay mình, thế còn ra cái gì.
”Thủy Hoành Sinh giơ tay tát một cái vào lưng Thủy Học Dân: “Mày lăn xa ra một chút cho lão tử.
”Trường hợp đều loạn thành như vậy, nó còn muốn trộn lẫn vào, biết ngay là không nên cho nó tới mà.
Thủy Học Dân héo héo tránh ở một bên, chuẩn bị cùng Thủy Anh Trác tán gẫu, chỉ là anh cả lại cùng lão cha giống nhau, giờ mà anh còn muốn xem diễn nữa thì kiểu gì cũng bị phê bình.
Nhìn Giang Ngọc Sơn ở một bên tỏ vẻ chuyện không liên quan đến mình, Thủy Học Dân chậm rãi dịch đến bên cạnh, kéo kéo góc áo.
Ba chữ chú Ngọc Sơn ở trong miệng định phát ra lại bị Thủy Học Dân nhanh chóng nuốt trở vào.
Sau này vạn nhất Thủy Đào cùng Giang Ngọc Sơn thật sự thành đôi, Giang Ngọc Sơn không phải thành em rể anh sao, bây giờ anh mà gọi người ta là chú thì đúng là chịu thiệt rồi.
Tưởng tượng như vậy, anh lại cảm thấy chính mình vừa rồi thật sự không nên bỏ đá xuống giếng, nếu cùng Giang gia kết thù, chuyện tình cảm của em gái sợ là lại khó khăn.
Bộ dáng muốn nói lại thôi của Thủy Học Dân đem Giang Ngọc Sơn chọc cười, anh một chút cũng không thấy ngại ôm lấy cánh tay Thủy Học Dân, cười nói: “Anh vợ ơi, có cái gì muốn chỉ bảo ạ?”Thủy Học Dân bị trêu ghẹo đến toàn thân nổi da gà, nhịn xuống cảm giác không được tự nhiên trên người nói: “Bát tự còn không có một nét đâu, gọi loạn cái gì.
”Giang Ngọc Sơn cười nói: “Đây là luyện tập trước, chờ bát tự viết ra, là có thể gọi đến càng thuận miệng.
”Thủy Học Dân vẫn luôn cảm thấy da mặt mình cũng rất dầy, nhưng so sánh cùng với Giang Ngọc Sơn, anh cảm thấy chính mình còn phải học hỏi nhiều lắm.
Nhìn mà xem, Giang Ngọc Sơn tự tin biết bao nhiêu nha.
Bất quá tính tình này của Giang Ngọc Sơn đúng là rất hợp khẩu vị của anh, anh cả là đồ lão cũ kỹ, hai anh em quan hệ tốt, nhưng lại không phải cùng một loại người, còn Giang Tuấn Hiền cái loại giả đứng đắn đó anh lại càng chán ghét.
Về sau nếu Giang Ngọc Sơn thành em rể anh, hai người bọn họ khẳng định ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Ở thời điểm hai người thấp giọng nói chuyện, sự việc của Giang Tuấn Hiền bên kia đã tiến vào gay cấn.
Thanh niên trí thức kêu gào nhất định phải cho bọn họ một công đạo, bằng không sẽ đi công xã tố cáo Giang Tuấn Hiền, Giang Tuấn Hiền lại đánh chết không thừa nhận.
Thủy Hoành Sinh đầu muốn nứt làm hai, việc này xử lý như thế nào cũng sẽ làm một bên khác không vừa lòng.
“Trần Tiểu Liên, cháu ra đây, bác có lời muốn hỏi.
”Điểm mấu chốt sự tình là ở nữ thanh niên tri thức này, nếu lời nói cô ta nhất trí cùng Giang Tuấn Hiền, như vậy việc này rất đơn giản.
Thủy Hoành Sinh quyết định cẩn thận hỏi lại một câu.
Giang Ngọc Sơn nhẹ nhàng chọc bả vai Thủy Học Dân: “Anh vợ, em đi ra ngoài một chuyến, anh coi chừng những người này, đừng để bọn họ ra ngoài nghe lén.
”Thủy Học Dân không biết Giang Ngọc Sơn muốn làm cái gì, chẳng qua là anh đối với Giang Ngọc Sơn có loại mạc danh tin phục.
Thủy Học Dân gật gật đầu: “Chú đi đi.
”Không khí nhà chính Giang gia cũng không có bởi vì Thủy Hoành Sinh rời đi mà thay đổi, vẫn giương cung bạt kiếm như cũ.
Sức chiến đấu của Giang lão thái thái là một người có thể đấu mười người, mắng vừa hung dữ vừa khó nghe, nếu không phải có Thủy Anh Trác ở chỗ này trấn áp, chỉ sợ bà ta còn động thủ đánh người.
Cũng không biết qua bao lâu, Giang Ngọc Sơn trước tiên tiến tới.
Anh nhìn Giang Tuấn Hiền liên tục lắc đầu thở dài: “Cháu trai lớn,chuẩn bị đi, đem cô nương người ta cưới vào cửa.
”“Không, cháu không cần!”Giang Tuấn Hiền một hơi thở không thông, đương trường hôn mê bất tỉnh.
Giang lão thái thái khóc trời khóc đất, Ngô Xuân Hồng cùng Giang Đại Lực vội vàng ấn nhân trung Giang Tuấn Hiền.
Giang Ngọc Sơn cũng hoảng sợ, cháu trai cũng quá không chịu được dọa đi, sớm biết thế anh đã không gạt người.
Thủy Hoành Sinh đi vào nhìn thấy cảnh gà bay chó sủa này, thật sự không muốn nói gì nữa.
“Việc này trong lòng tôi đã có định liệu, nhóm thanh niên trí thức đi về trước, ngày mai tôi nhất định đem việc này xử lý công bằng, nhớ kỹ, việc này ai cũng không thể nói ra ngoài, bằng không thì tôi sẽ không bỏ qua.
”Chờ khi Giang Tuấn Hiền từ từ tỉnh lại, anh ta đang nằm ở trên giường của mình, nhóm thanh niên trí thức cùng người nhà họ Thủy đã sớm rời đi, Giang Tuấn Hiền vừa thấy đến người nhà, đỏ mắt nói: “Ba mẹ, bà nội, con vô tội, con cùng cô gái kia chuyện gì cũng không có, con không muốn cưới cô ta đâu.
”“Không cưới, không cưới, ai dám bắt cháu cưới đồ đĩ kia, bà già này liền đi treo cổ ở cửa nhà nó, yên tâm, việc này nhất định có thể giải quyết.
”Sau khi Giang Tuấn Hiền hôn mê, đám thanh niên trí thức đã đưa Trần Tiểu Liên về ký túc xá.
Giang lão thái thái hận chết những người này, ngày mai bà ta sẽ đi trong thôn tung lời đồn về đám thanh niên trí thức, đem thanh danh đám cẩu đồ vật này làm cho thối hoắc, đặc biệt là Trần Tiểu Liên kia, bà ta nhất định sẽ không bỏ qua.
Đến lúc đó cứ một mực chắc chắn là Trần Tiểu Liên câu dẫn Giang Tuấn Hiền, xem con ranh này như thế nào có thể sống ở trong thôn này được nữa.
Giang Tuấn Hiền tinh thần hoảng hốt, không biết tại sao Trần Tiểu Liên lại hắt nước bẩn vào mình, anh có lòng tốt giúp đỡ Trần Tiểu Liên, Trần Tiểu Liên lại lấy oán trả ơn, sao cô ta có thể làm như vậy?Chờ sau khi người nhà họ Giang đi nghỉ ngơi hết, Giang Ngọc Sơn, người vẫn luôn không lộ diện, trộm lẻn vào phòng Giang Tuấn Hiền.
.