Thế giới đều biết em

Chương 14:

Đi vào cánh gà sân khấu. Ở đây cô gặp ông Khiết và Lục quản gia. Lục quản gia thấy cô thì cúi đầu cung kính, Ông Khiết thì quay sang nhìn cô. Cô bước đến gần cúi đầu chào. Ông Khiết liền hỏi.

"Lúc nãy, ta đã nghe chuyện của Tiểu Nhi rồi. Nó ổn chưa?"

"Dạ, Tiểu Nhi đã ổn rồi. Bây giờ đang ngủ trong phòng con đã đặt sẵn."

Ông Khiết gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Lục quản gia nhìn đồng hồ sau đó cúi thấp người nói với ông Khiết.

"Lão gia đã đến giờ ạ!"

"Ta biết rồi!!! Đi thôi."

Cánh cửa lớn mở ra như toà thành rộng mở, trên chiếc thảm đỏ dài, Khiết Phong xuất hiện, người đàn ông Đại úy và là đội trưởng đội tác chiến ZEE, trung đội trưởng quân đoàn của Thành phố. Nhạc dương cầm, vĩ cầm nổi lên, du dương nhẹ nhàng. Dương Ninh xuất hiện trong bộ váy cưới màu trắng, khăn voan trắng che hết mặt, vòng hoa đan quanh như những nàng công chúa.

Không ngờ cuối cùng cũng được gặp cô ta, Khiết Lâm Hạ đứng ngồi ở dưới cùng với Trịnh Hân, Lệ Ái và một vài người trong hội nhà quý tộc đến.

Bộ váy cưới được cắt may từ lụa, ôm sát phần trên cơ thể để lộ thân hình hoàn hảo, váy xoà đuôi dài bồng bềnh như một làn sóng. Dương Nhi khoác lấy tay ông Dương Khánh tiến vào lễ đường. Đi tới đâu, dây màu, kim tuyến hoa được rải lên tới đó, khung cảnh trang hoàng lộng lẫy vô cùng. Khiết Phong hôm nay mang vest đen, nơ đen lịch lãm.

Dương Nhi nhìn Khiết Phong thích anh thắt nơ hơn là thắt cà vạt khi đi họp với cấp trên.

Dương Khánh trao con dâu lại cho con trai, trở về chỗ ngồi của mình. Xuyên qua tấm voan mỏng trắng là ánh mắt tràn đầy hạnh phúc. Ánh mắt đáp lại ánh mắt cũng yêu thương.

Mục sư bước lên, tiến hành nghi lễ.

"Hẹn ước của ngày hôm nay, chính là lời thề suốt đời suốt kiếp không thay đổi, nó sẽ đi theo đôi uyên ương đến suốt cuộc đời. Cũng như mãi mãi sống trong tim của mọi người hôm nay đã đến làm chứng cho lễ này."

Vị mục sư đứng trên cao ôn tồn nói. Ngày hôm nay, là ngày cô mong sẽ cùng với người đàn ông cô yêu thương trao những lời hẹn ước, chứ không phải một tên ngang ngược không biết trái phải này.

"Cô Dương Nhi có đồng ý lấy anh Khiết Phong làm chồng của mình, cho dù sau này hạnh phúc hay đau buồn, giàu sang hay nghèo khó, lúc khoẻ mạnh hay ốm đau cô cũng nguyện bên anh ấy nguyện yêu thương chăm sóc lo lắng cho nhau, cho đến lúc đầu bạc răng long. Cô có đồng ý không?"

Dương Nhi mím chặt môi xinh đẹp, nở nụ cười hạnh phúc, lên tiếng nói.

"Tôi đồng ý."

"Anh Khiết Phong có đồng ý lấy cô Dương Nhi làm vợ của mình, cho dù sau này hạnh phúc hay đau buồn, giàu sang hay nghèo khó, lúc khoẻ mạnh hay ốm đau anh cũng nguyện bên cô ấy nguyện yêu thương chăm sóc lo lắng cho nhau, cho đến lúc đầu bạc răng long. Anh có đồng ý không?"

"Tôi..."

Khiết Lâm Hạ đứng dậy, khoanh tay lên tiếng: "Nếu như anh đồng ý cho cô ta làm chị dâu em thì anh đợi tin tức tối nay đi là vừa."

Mọi người xung quanh đều quay lại nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên. Khiết Phong nhíu mày nhìn Khiết Lâm Hạ đang nhếch mép nhìn mình.

Lấy xấp tài liệu và USB trong túi xách ra giơ trước mặt, Khiết Lâm Hạ chuyển hướng về phía Dương Nhi nói: "Dương Nhi à!! Có vẻ như cô đang tìm cách hạ tôi trong mấy năm qua. Nhưng tiếc là cô không đủ tư cách đâu."

Bỗng trên màn hình lớn xuất hiện cặp tình nhân đang ân ái với nhau, người con gái quỳ xuống dưới thân người con trai cắn mút một cách mãnh liệt. Cả khán phòng đều che mắt lại không tin vào mắt được.

"Sao Đại úy có thể lấy một con đĩ như vậy chứ."

"Tôi không ngờ nhìn cô gái bên ngoài xinh đẹp như vậy mà bên trong lại như cứt."

"...."

Hàn Thần chăm chú nhìn cô, đúng là cô gái này khá quậy trong mấy việc này.

Khiết Lâm Hạ từng bước lên trên sân khấu nhìn Khiết Phong sâu thẳm trong con mắt lạnh lùng, nói: "Em đã cảnh báo anh từ 8 năm trước rồi cơ mà. Dương-Nhi không xứng đáng bước vào nhà họ Khiết. Anh hiểu chứ? Khiết Phong."

Khiết Phong hai tay nắm lại thành nắm đấm nhìn chằm chằm vào đứa em gái mà mình yêu quý.

"Người đâu mau đưa Nhị tiểu thư ra khỏi đây."

Tiếng lạnh như băng của anh, cả phòng đều trố mắt nhìn nhau. Khiết Lâm Hạ nghiêng đầu nhìn Khiết Phong, trong lòng cô bắt đầu nổi cơn tức giận lên. Tất cả nhà báo đều không ngừng chụp và quay lại cuộc chiến này.

Đằng sau đã có ba người vệ sĩ đến, Khiết Lâm Hạ liếc một cái rồi bước từng bước đến chỗ Dương Nhi đang đứng nãy giờ. Gương mặt xinh đẹp bây giờ lại trở nên tái đi, ghé sát vào tai Dương Nhi.

"Tôi biết là anh tôi làm mọi cách đưa cô vào nhà họ Khiết nhưng mà... bí mật của mẹ cô thì e là ở đâu đó quanh đây thôi."

Khiết Lâm Hạ nói xong quay sang Khiết Phong đưa hai tay ra trước mặt: "Haizz.. em nghĩ là đến lúc anh bắt em vô tù được rồi đó. Phá bữa tiệc của cấp trên của Đại úy, tung đoạn clip 20+ của vợ sắp cưới...E là anh phạt em mấy năm tù rồi."

Ông Khiết và Lục quản gia không tin vào mắt mình được là Khiết Lâm Hạ "tặng" quà cưới cho chính anh ruột và "chị dâu" là một thảm họa.

Khiết Phong không ngờ là Khiết Lâm Hạ lại làm ra nông nỗi này. Quay sang nhìn Dương Nhi đang bật khóc, gương mặt không còn một giọt máu cúi gầm xuống. Ôm lấy cô gái trước mặt vỗ về: "Đừng lo, con bé không làm gì em đâu. Anh hứa với em là bảo vệ em suốt cuộc đời này."

Dương Nhi ngẩng mặt nhìn Khiết Phong rồi gật đầu nhưng đâu biết là trong lòng đang không ngừng lo lắng, sợ hãi khi đối diện với Khiết Lâm Hạ.

Sau khi Khiết Lâm Hạ leo lên xe cảnh sát, cô mới dơ còng tay trước mặt cho tên cảnh sát kế bên.

"Không tính tháo ra cho Nhị tiểu thư sao?"

Cảnh sát kế bên nghe vậy liền nhìn chằm chằm rồi lắc đầu: "Theo lệnh của Đại úy là phải đưa cô đến trại giam mới được tháo còng."

Khiết Lâm Hạ nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, nhìn đồng hồ trên tay đã gần 9h tối chuẩn bị phát sóng tin tức cuối ngày. Nếu như cô đăng lên thì chắc chắn mẹ của Dương Nhi sẽ bay thẳng về đây.